truyện ngắn kinh dị
Vien Huynh
Lớn lên khi đi học, tôi bắt đầu làm quen với thể loại văn học kinh dị và tâm linh. Tôi đọc rất nhiều từ những tác giả Việt Nam thời tiền chiến như TCHYA Đái Đức Tuấn, Nguyễn Tuân, Lan Khai cho tới những bậc thầy kinh dị nước ngoài như Bồ Tùng Linh, Edgar Allan Poe, Bram Stoker, Sir Arthur Conan Doyle hay H.P Lovecraft.
Chuyện kinh dị không chỉ đơn thuần được viết ra để dọa những kẻ yếu bóng vía mà còn thể hiện cách nhìn cuộc sống của tác giả qua một lăng kính khác. Tuy nhiên, càng đọc truyện kinh dị, tôi càng cảm thấy những truyện kinh dị về thế giới bên kia không đáng sợ bằng những câu chuyện về sự ác độc của con người. Đó mới là những câu chuyện khiến tôi cảm thấy sợ hãi nhất.
Cảm hứng viết truyện kinh dị ngắn được bắt đầu khi tôi tình cờ đọc được series “Two-Sentence Horror Stories” mà ai đó đã post lên facebook. Mỗi câu chuyện đơn giản chỉ có hai câu ngắn gọn nhưng lại có sức ám ảnh ghê gớm. Thế là tôi cũng bắt chước viết theo: một truyện, hai truyện rồi mười truyện, hai mươi truyện, ba mươi truyện…
Có chuyện nói về ma, nhưng cũng có chuyện nói về người. Có chuyện chỉ đủ làm cho người đọc giật mình lạnh sống lưng một tí, nhưng cũng có chuyện khiến họ phải suy gẫm trong sự sợ hãi.
Đêm đã đủ khuya chưa? Bạn có chắc rằng trong phòng mình hiện không có ai không? Nếu đã chắc chắn rồi thì hãy bắt đầu mở sách ra nhé.