
Chương 54: Bạn bè!
Editor: Quy Nguyệt
Beta: Ngân Y
Chó cắn chó, lưỡng bại câu thương*!
*Đấu đá nhau đến chết, không bận tâm đến thiệt hại bản thân.
Trương Tử An lau máu bên khóe miệng, hờ hững nói: “Thôi quên đi, không nói về vấn đề này nữa. Với tình hình của anh, tôi đề cử Schnauzer. Loại chó Schnauzer nhỏ này rất thích hợp nuôi trong nhà, lượng vận động trong nhà đã đủ cho nó. Samoyed cần phải được thường xuyên tắm rửa sạch sẽ nếu không bộ lông trắng của nó sẽ rất nhem nhuốc. Mặt khác, đối với người mới nuôi, nếu không huấn luyện Samoyed đúng cách, nó sẽ rất quậy phá, suy xét việc anh còn có bạn cùng nhà, vì phòng ngừa bạn cùng nhà của anh cảm thấy khó chịu mà hạ độc với anh thì Schnauzer vẫn thích hợp hơn.”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha cực kì rầu rĩ, “Tạ ơn bạn cùng phòng đã không giết!”
“Hơn nữa giờ anh đang thất nghiệp, sức ăn của Schnauzer ít hơn một chút.” Trương Tử An nói một cách uyển chuyển.
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha: “……”
Trương Tử An: “Tôi nói thật chứ, chi phí tiêu dùng của những con chó lớn rất cao, một tháng ít nhất năm sáu trăm, còn cao hơn cả chó độc thân loại lớn đấy.”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha: “Sao đề tài nói chuyện lại quay về đây, chẳng lẽ HP* của anh đã hồi đầy lại rồi à? Mà quản lý này, bình thường anh đều ở đây cả ngày à?”
*HP (Hit Points, Health Points): chỉ số máu. Đây là thuật ngữ trong các game nhập vai, HP cạn thì người chơi sẽ chết.
Trương Tử An đã miễn dịch với lần công kích này, nói: “Chọn Schnauzer đi, Samoyed mà rụng lông là rụng đến nỗi khiến anh nghi ngờ cuộc đời luôn đấy. Schnauzer tuy cũng rụng lông nhưng dù sao cơ thể nó nhỏ. Vấn đề quan trọng vẫn là bạn cùng phòng phải đồng ý cho anh nuôi chó.”
Điều phiền phức nhất khi cùng nhau nuôi thú cưng là không biết bạn cùng phòng thật tình đồng ý hay là chỉ ngại việc từ chối.
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha: “Những chuyện đó tôi đều hiểu, tôi tin mình có thể vượt qua những khó khăn này, bạn cùng phòng không phản đối, công việc cũng sắp có rồi. Tôi đang phân vân một điều là hai con chó này con nào được các em gái thích hơn?”
Mặt Trương Tử An dài ra: “Người trẻ tuổi các cậu thật sống ảo, bớt mơ mộng hão huyền đi!”
Mẹ nó, tâm hồn nhạt nhẽo này cũng thông minh phết, lại đi đường vòng để thoát khỏi con đường độc thân!
Cần phải nhân lúc còn sớm dẹp bỏ ý định của anh ra, không thể để một thanh niên tốt lầm đường lạc lối như thế được.
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha đưa tay lên, “Ông chủ, anh câm miệng lại đi, tôi không hỏi anh, cũng không nghĩ anh biết đáp án.”
Không sai! Cẩu độc thân này vừa tốt nghiệp đại học, sao lại vội vã muốn mua thú cưng chứ, hơn nữa lại chỉ muốn mua chó?
Rất đơn giản, vì chó cần được dắt đi dạo, đây là lẽ thường. Sau khi mua chó, anh ta có thể ngày ngày dắt chó đi dạo quanh tiểu khu, biết đâu có thể tình cờ gặp được nữ sinh nào đó cũng đang dắt chó đi dạo, sau đó có thể nói chuyện với nhau về những chú chó, thậm chí có thể tiến thêm bước nữa, lấy cớ mình không hiểu rõ lắm về việc nuôi chó để xin số wechat của cô ấy. Trong thời gian nửa năm, tình cảm hai bên dần dần sâu đậm quấn quít nhau, cuối cùng thoát khỏi cuộc sống của cẩu độc thân, đến Tết có thể dẫn cô ấy cùng về nhà ăn Tết.
Dắt mèo tản bộ ư, nghĩ thôi đã thấy kì cục!
Trên đây là kế hoạch A.
Kế hoạch B chính là lợi dụng vòng bạn bè trên weibo và wechat rảnh rỗi thì khoe chó, rất nhiều cô gái đều thích những động vật đáng yêu, biết đâu trong đấy có tin nhắn nào đó gửi cho hắn mong được tham khảo giao lưu thì sao?
Kế hoạch được thông qua!
Tất nhiên, ước nguyện thì đẹp như mơ đấy, có thể thực hiện hay không lại là chuyện khác…
“Tiểu Tuyết, nếu là em, em thích con nào?” Đại tù trưởng Lôi Đình Nha quay đầu hỏi Giang Thiên Tuyết.
Giang Thiên Tuyết ôm mèo Ba Tư, cười khúc khích nhìn bọn họ, phòng phát sóng một trận náo nhiệt. Bình thường cô đều phải vắt óc tìm cách dẫn dắt đề tài, lần đầu tiên livestream lại nhẹ nhàng thế này.
Đột nhiên bị hỏi, cô phân vân nhìn Samoyed và Schnauzer, “Ầy, đều rất đáng yêu mà…”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha tiếp tục truy hỏi: “Nếu là em, em muốn nuôi con nào?”
Người xem trong phòng trực tiếp nhiều thế không hỏi, có cần trêu ghẹo tiểu Tuyết trước mặt chúng tôi thế không hả? Nhìn qua thì thấy tên tiểu tử thối này cũng phúc hậu, vô hại, nào ngờ lại là cao thủ cua gái.
“Hỏi tiểu Tuyết làm gì, anh muốn nuôi con nào thì nuôi con nấy đi!”
“Nghe ông chủ chỉ có chuẩn không sai được!”
“Chọn bừa một con rồi nhanh lăn đi!”
Quần chúng nhao nhao!
Giang Thiên Tuyết nhớ lại những lời giới thiệu của Trương Tử An, nói: “ Nếu là em, em muốn bớt phiền một chút, dù sao thì thời gian của con gái khá eo hẹp nên em sẽ chọn Schnauzer.”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha lập tức đồng ý, “Vậy anh sẽ mua Schnauzer.”
Quần chúng phòng livestream: “Mẹ kiếp! Thật cmn khó chịu!”
Schnauzer hoan hô: “Ông chủ uy vũ! Ông chủ muôn năm!”
Samoyed nước mắt chảy ròng, chạy đi: “Không bạn bè gì nữa hết!”
Vì virus cẩu độc thân trong cơ thể lên cơn, Trương Tử An lải nha lải nhải miễn cưỡng xử lý thủ tục bán thú cưng cho Đại tù trưởng Lôi Đình Nha. Hắn càng như thế, Đại tù trưởng Lôi Đình Nha càng tin tưởng kế hoạch của mình. Sau khi hoàn thành các thủ tục, Đại tù trưởng Lôi Đình Nha chào tạm biệt tiểu Tuyết, rời khỏi cửa hàng thú cưng trong lời nguyền rủa thầm lặng của Trương Tử An.
Một lát sau, người nhờ Giang Thiên Tuyết đặt trước mèo Mỹ lông ngắn lái xe tới, đầu tiên cảm ơn Giang Thiên Tuyết, sau đó rộng rãi thanh toán tiền. Chỉ là người này đã nuôi một con mèo ở nhà nên rời khỏi mà không mua những thứ linh tinh khác.
Thoáng chốc, trong tiệm chỉ còn lại Giang Thiên Tuyết. Còn hai tên tâm thần Vương Càn và Lý Khôn thì không được tính là người.
Giang Thiên Tuyết xem giờ thấy vừa đúng lúc thì nói vào điện thoại: “Hôm nay tiểu Tuyết livestream bên ngoài đến đây thôi nha. Nếu mọi người thích màn livestream của tiểu Tuyết thì hãy chú ý theo dõi lần livestream tiếp theo của tiểu Tuyết nha.”
Người xem trong phòng livestream vừa nghe như thế lập tức lăn lộn chơi xấu.
“Tuyết Tương đừng mà!”
“Phát thêm chút nữa đi mà tiểu Tuyết!”
“Lần livestream tiếp theo là khi nào vậy, tôi muốn đặt báo thức trước!”
“Lần sau tôi muốn thấy tiểu Tuyết đeo tai mèo! Nếu không tôi sẽ nằm trên mặt đất ăn vạ đó!”
Trương Tử An lại gần vài bước, hơi xấu hổ nói: “Có thể cho tôi nói mấy câu không?”
Giang Thiên Tuyết xoay điện thoại về phía hắn, “Xin mời.”
Hắn hắng giọng, “Quảng cáo một chút, tiệm của tôi không chỉ bán thú cưng và đồ dùng kèm theo mà còn cung cấp dịch vụ tắm rửa cho mèo, nếu khách hàng có nhu cầu này hãy đến tiệm tôi thử một lần, chắc chắn sẽ cho quý khách trải nghiệm khó quên.”
“Mẹ kiếp! Ông chủ, sao vẻ mặt của anh lại đầy vẻ đê mê thể hả, không phải đem mèo nhà chúng tôi đi tắm rồi làm ít chuyện xấu chứ?”
Giang Thiên Tuyết lại đưa màn hình về phía mình, cười nói: “Mèo của ông chủ rốt tốt, quảng cáo cũng rất chân thành, mọi người nếu có thời gian thì đến thử xem sao nha.”
Tay phải cô cầm di động, tay trái đưa từ bên hông lên ngực, nửa người trên khom lưng về phía điện thoại, tư thế cực kì ưu nhã.
“Cảm ơn mọi người đã theo dõi tiểu Tuyết! Về việc thời gian và nội dung của lần livestream tiếp theo thì… tạm thời chưa quyết định, xin hãy chú ý weibo và wechat của tiểu Tuyết nha!”
“See_you_next_time!”
Cô dừng livestream, quay người lại thấy ông chủ đang học tư thế vừa rồi của mình, nhưng làm thế nào cũng không đúng, không nhịn được bật cười, “Ông chủ, cẩn thận kẻo trật eo!”
Vẻ mặt Trương Tử An đầy xấu hổ, đứng thẳng dậy, “Khụ khụ! Nhớ năm đó tôi học thể thao rất giỏi, đúng là già thật rồi.”
Bây giờ chỉ còn một mình Samoyed tức giận bất bình mà châm chọc: “Excuse_me?”
Thể thao mà ngươi nói chẳng qua là chín cái động tác thể dục trên đài chứ gì!
Trương Tử An trừng mắt nhìn Samoyed đang liên tục sủa sủa, nói với Giang Thiên Tuyết: “Đồ dùng thú cưng giờ cô mang theo luôn hay sao? Nếu không tiện thì cô có thể để lại địa chỉ và số điện thoại, tôi sẽ tìm người chuyển qua cho cô, chỉ là đồ vật khá nhiều và nặng nên cô phải thanh toán phí vận chuyển.”
Giang Thiên Tuyết nghĩ ngợi, hơi đắn đo nói: “Tôi sẽ để lại địa chỉ với số điện thoại, nhưng ông chủ giúp tôi giữ bí mật nhé.”
Trương Tử An biết streamer bây giờ rất nổi tiếng, gần giống như minh tinh điện ảnh, “Nguyên tắc của tiệm này là tuyệt đối không tiết lộ thông tin cá nhân của khách hàng ra bên ngoài. Nếu như quá để ý thông tin riêng tư, cô có thể gửi lại đây, rồi nhờ bạn cô ghé qua lấy.”
Giang Thiên Tuyết không thiếu tiền, cũng có rất nhiều người hâm mộ, nhưng về bạn bè đáng tin trong thực tế… gần như không có được mấy người.