Chương 53: Đồ cẩu độc thân
Edit: Quy Nguyệt
Beta: Ngân Y
Sau khi Nafina làm cho ‘Ông chủ cao bồi’ sợ đến tiểu tại chỗ thì quay lại tiệm, tìm cái nhà cây cao nhất cho mèo rồi đi lên, từ trên cao nhìn xuống toàn bộ cửa hàng,
Trương Tử An cảm nhận được đôi mắt rét lạnh đang nhìn chằm chằm mình, biết Nafina không hài lòng với cách nói “Thay đổi thân phân chủ nhân” này, trong lòng liền lén lút oán giận con mèo thích hám tiền này khó hậu hạ quá, nhưng hắn lại không thể chọc giận, ngay lập tức sửa lại: “Không, thật ra đây không phải thay đổi thân phận chủ nhân, mà phải là: Anh ta chính là đời tiếp theo của Hỏa Ảnh… Không phải, là con sen đời kế tiếp, sau này việc cho ăn hay dọn phân đều giao cho anh ta!”
Lúc nghe thấy lời thoái thác này, Nafina nheo đôi mắt lại, trông có vẻ đồng ý.
Mọi người ở hiện trường và trong phòng livestream đều cười lớn, cho rằng đây là lời giải thích dí dỏm của Trương Tử An, trêu chọc vài câu rồi thôi.
Trương Tử An nói với ‘Ao Đột Mạn’ và ‘Du Tạc Ma Cô’: “ Hai người ai sẽ là người nhận nhiệm vụ dọn phân đây? Thân phận con sen chỉ có thể cho một người nhận, cũng chỉ có một người mới có thể ra lệnh cho mèo của hai người thực hiện những kỹ năng đặc biệt.”
Không ngoài dự đoán, ‘Ao Đột Mạn’ gấp gáp nói: “Là tôi!”
‘Du Tạc Ma Cô’ gật đầu, “Để cô ấy.”
Trương Tử An lặng lẽ mặc niệm cho vị thế của chàng trai ngoan ngoãn phục tùng này, sau này địa vị trong gia đình của anh ta chắc chắn ở dưới đáy kim tự tháp, trình tự từ cao đến thấp theo thứ tự là nó, cô gái rồi đến anh ta, mãi mãi không cách nào thay đổi.
Hắn quyết tâm sau này nhất định phải dạy dỗ bạn gái thật ngoan ngoãn, nhất định không thể rơi vào tình cảnh này được – tất nhiên, miễn là hắn có bạn gái đã.
Sau khi chuyển thân phận cho ‘Ao Đột Mạn’, cô thử vỗ tay lần nữa, lần này mèo Anh lông ngắn ngoan ngoãn đi thành hình số 8.
‘Du Tạc Ma Cô’ và ‘Ao Đột Mạn’ cực kì vui sướng mang mèo rời khỏi, vừa ra khỏi cửa tiệm thì bắt đầu gửi một video ngắn lên vòng bạn bè…
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha nói: “Ông chú, chó…”
Sắc mặt Trương Tử An thay đổi, dù tôi có là cẩu độc thân thì cũng đâu cần nói ra như thế chứ.
Vương Càn và Lý Khôn thấy sư tôn bị sỉ nhục, lập tức xoa tay hầm hè chuẩn bị trút giận giúp sư tôn – tuy rằng sư tôn sắp bước vào thời kì Kim Đan đại năng, bóp chết một người phàm còn nhẹ nhàng hơn bóp chết một con kiến, nhưng như thế không phải sẽ bẩn tay sư tôn sao? Hơn nữa đây chính là cơ hội rất tốt để biểu hiện thành ý và sự trung thành của mình.
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha biết mình vừa nói sai, cuống quít sửa lại: “Không phải, ý tôi muốn nói là chó của anh cũng có thể làm những kỹ năng đặc biệt giống như mèo phải không?”
Giang Thiên Tuyết đưa ống kính máy ảnh của điện thoại về phía quầy trưng bày Samoyed và Schnauzer.
Người xem trong phòng livestream cũng rất mong chờ.
Trương Tử An ho khan một tiếng, “Thật đáng tiếc, tôi không huấn luyện bọn chúng.”
“Vì sao vậy? Không phải huấn huyện chó dễ hơn so với huấn luyện mèo ư?” Đại tù trưởng Lôi Đình Nha truy hỏi.
Trương Tử An nghiêm túc nói: “Anh nói không sai! Chính vì huấn luyện chó khá dễ nên tôi mới không huấn luyện chúng.”
“????” Gương mặt ngăm ngăm của Đại tù trưởng Lôi Đình Nha đầy dấu chấm hỏi.
Trương Tử An nói: “Huấn luyện mèo rất khó, vì thế tôi làm giúp khách hàng; còn huấn luyện chó khá dễ nên tôi để cơ hội và niềm vui lại cho khách hàng của mình.”
“Mọi người nghĩ xem, huấn luyện thú cưng giống như dạy con mình học cách đi đứng, cách nói chuyện, làm bạn trong quá trình trưởng thành của thú cưng là một thú vui lớn, sao tôi có thể nhẫn tâm giành mất được? Cho dù là mèo, tôi cũng chỉ mở mang đầu óc cho nó, gần giống như việc dạy mèo bài vỡ lòng, cuối cùng có thể huấn luyện đến trình độ nào hoàn toàn do chính khách hàng!”
Thần thái của Trương Tử An dõng dạc hùng hồn, ai không biết còn tưởng hắn đang nói ‘Học tập tốt vì một Trung Quốc cường đại’ ấy.
Hắn đanh mặt, mạnh mẽ đứng vững trước ánh mắt khinh bỉ của Nafina.
Mọi người bừng tỉnh, ông chủ thật là dụng tâm lương khổ*, suy tính sâu xa! Nghĩ điều khách hàng muốn, giúp điều khách hàng cần!
*Ý muốn nói: muốn tốt cho người khác mà họ lại không biết.
Vương Càn và Lý Khôn cực kỳ kích động, “Đây được gọi là ‘Thầy cô cho chìa khóa, còn mở được cánh cửa hay không là nhờ vào bản thân’ đấy!”
Trương Tử An thở dài một hơi: “Vì huấn luyện những con mèo này mà hai giờ khuya tôi mới được ngủ, sáng bốn giờ phải rời giường, dùng sinh mệnh ngắn ngủi dâng hiến cho sự nghiệp luyện mèo… Vượt qua bao khó khăn gian khổ để huấn luyện, chỉ bán vừa lại vốn, thế mà có người còn chê mắc… Ông trời có mắt ư?”
Họ nói rằng đàn ông tận tâm vì sự nghiệp là đáng yêu nhất, mọi người đều không khỏi gật gù đồng ý.
Trong phòng livestream đầy tin nhắn kiểu “Ông chủ nhớ giữ gìn sức khỏe nha”, “Cảm động quá.”, “Không cần phải liều mạng quá đâu.”
Samoyed và Schnauzer: “Excuse_me?”
Mẹ nó, tên quản lý này đúng là không diễn theo kịch bản mà!
Tụi nó đều chứng kiến cả quá trình gọi là “cực khổ dạy mèo”, Trương Tử An giống hệt như một con rối nhắm mắt theo đuôi Nafina, việc huấn luyện đều là một tay Nafina xử lý. Nếu chúng có thể nói thì chắc chắn sẽ lập tức tố giác Trương Tử An.
Tụi nó gấp gáp di chuyển loạn trong quầy trưng bày, muốn đem sự thật nói cho loài người ngu ngốc bị lừa kia, nhưng mọi người lại hiểu lầm chúng cũng muốn tham gia huấn luyện, không kìm được mỉm cười.
Trương Tử An coi như đã hiểu vì sao khuôn mặt Nafina luôn là vẻ làm bộ làm tịch, cảm giác ra vẻ đúng là tuyệt vời mà!
Trương Tử An luôn bị Nafina ra vẻ trước mặt nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn ra vẻ trước mặt người khác!
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha lệ rơi đầy mặt: “Đừng nói nữa! Tôi mua là được chứ gì!”
Thật ra hôm nay tổ năm người bọn họ ngoại trừ Giang Thiên Tuyết lúc đầu muốn livestream ở bên ngoài, những người khác đều vì muốn mua thú cưng nên mới đi, nếu không thì cũng đâu rảnh đến mức đau trứng mà đến đây một chuyến để xem nào nhiệt.
“Tôi không hiểu lắm về chó, mua con nào thì được nhỉ?” Anh ta gãi đầu hỏi.
Nói về việc lựa chọn thú cứng, Trương Tử An nghiêm túc hẳn — lần này là thật sự nghiêm túc.
“Không có con nào gọi là tốt hay không tốt.” Hắn nhấn mạnh, “Chỉ có con nào phù hợp với anh mà thôi. Bên cạnh việc hỏi về đặc điểm của mỗi con, anh có thể nói một chút về hoàn cảnh và nhu cầu của anh, tôi sẽ cho anh một ít đề nghị.”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha ngẫm nghĩ, hơi ngượng ngùng nói: “Tôi vừa tốt nghiệp đại học, chuyện là… tạm thời chưa tìm được việc, muốn nuôi một con không khiến tôi quá bận tâm, nuôi dễ một chút. À, đúng rồi, tôi ở trên tầng ba, thuê cùng với người khác, điều này có ảnh hưởng không?”
Vẻ mặt Trương Tử An hơi không vui, “Như thế cũng được, chỉ là vì sao anh lại muốn giấu việc quan trọng nhất?”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha đơ người, “Tôi có giấu gì đâu?”
Trương Tử An trả đũa, chỉ ra: “Anh là cẩu độc thân.”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha đã chịu một vạn điểm bạo kích tổn thương!
Toàn bộ người trong phòng livestream chịu AOE tổn thương!
“Tại sao?” Anh ta khóc lóc kể lể, “Tại sao anh lại biết?”
Trương Tử An cười đắc ý, “Vì từ khi vào tiệm đến giờ anh không nhìn di động, cho nên anh chính là cẩu độc thân!”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha lau lau nước mắt, “Nhưng từ lúc tôi vào tiệm đến giờ quản lý cũng đâu có nhìn điện thoại.”
Trương Tử An: “…”
Hắn chỉ chỉ <Bách khoa toàn thư về thú cưng>, “Tôi đang đọc sách, hơn nữa vừa rồi tôi có dùng Alipay trên điện thoại.”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha chỉ ra: “Ông chủ, sao anh lại muốn giấu diếm chứ, rõ ràng anh cũng là cẩu độc thân đấy!”
Anh ta ưỡn ngực: “Đến đây, tổn thương nhau đi nào!”
Đại tù trưởng Lôi Đình Nha đang chống đỡ công kích cũng phản kích lại, Trương Tử An đã chịu một ngàn điểm tổn thương!
Trương Tử An đã chịu ảnh hưởng hiệu quả liên tục đổ máu!
Người xem trong phòng livestream:
“Cẩu độc thân sao lại làm tổn thương cẩu độc thân?”
“Quen nhau đi, quen nhau đi!”