Edit: Thanh Tâm
Beta: Quỳnh Như
♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠
Tô Li nép vào vòng tay Lục Khiên ngáp dài, sau khi trằn trọc cả đêm qua, cô vẫn còn hơi mệt, dụi dụi khóe mắt ẩm ướt của mình, buồn ngủ hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Lục Khiên còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, theo bản năng ôm người trong tay mình chặt hơn, vặn người điều chỉnh tư thế, chỉ để Tô Li cảm thấy thật thoải mái. Tô Li quay đầu nhìn chồng, nhướng mày nói: “Làm phiền anh sau này đừng có tiết kiệm tiền, lại thêm mấy lần liền chịu không nổi nữa.”
Lục Khiên cuối cùng cũng mở mắt, xoay người nắm lấy cằm của cô, đột nhiên hỏi: “Cô là ai?”
Tô Li: “…”
Đối phó với ông chồng hết lần này đến lần khác thay đổi như thế nào, Tô Li hiển nhiên đã có kinh nghiệm với hết thảy các bộ dạng của anh, cô khẽ hỏi: “Anh lại là ai?”
Lục Khiên vươn đầu lưỡi liếm khóe môi khô khốc, đáp: “Ta Thân vương điện hạ. Bây giờ ta hỏi ngươi, nữ nhân, ngươi làm sao leo lên giường của ta?”
Tô Li: “…”
Mặc dù biết mình không nên đối với bệnh nhân làm họ phật lòng, nhưng vì sao không thể không chế được muốn đánh anh ấy quá đi mà!
Theo phương thức cũ, Tô Li đưa cho chồng xem giấy chứng nhận bất động sản đỏ thẫm trên bàn ở cạnh giường, sau đó chậm rãi mặc quàn áo, mỉm cười nói: “Vâng thua Thân vương điện hạ, xin lưu ý rằng anh mới là người trèo lên giường của em nhé ~”
Lục Khiên “chậc” lưỡi và không nói được gì thêm nữa: “Chẳng lẽ là em câu dẫn dụ anh? Hoặc là nói đối với anh em đã hạ được?
Tô Li không nhịn được mà giáng xuống vai chồng một cú đấm.
Câu dẫn anh mới có quỷ mới làm! Rốt cuộc là ai câu dẫn ai lên giường!
Cái áo choàng anh mặc trên người dùng rất tốt, nguyên bản là anh đã có thể dễ dàng tránh được cú đấm của cô. Nhưng không hiểu sao anh lại không hề di chuyển né tránh. Tô Li quay lại, lấy tờ giấy đăng ký kết hôn màu đỏ trên bàn cạnh giường ra và đưa cho chồng.
Lúc cô cúi người lấy thứ gì đó, Lục Khiên nhìn thấy một vòng tuyết trắng đường cong, bất giác nuốt nước miếng, trong lòng chợt hoảng hốt.
Tô Li trắng mắt nhìn ông chồng của mình một cái, xoa xoa thắt lưng đau nhức vì đêm qua, trong lòng cô lúc này không tài nào nhịn được muốn đối với ông chồng mình nữa liền nói: “Đây, chúng anh đã kết hôn, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, ở chung một giường là chuyện đương nhiên hết sức bình thường không phải sao?”
Cô bấm vào điện thoại và bắt đầu ghi âm, dự định sau khi lão công hoàn toàn thức tỉnh, lại phát cho anh ấy nghe.
Lục Khiên nhìn thoáng qua giấy đăng ký kết hôn, sau đó ngồi dậy lớn tiếng nói: “Đây là cuộc hôn nhân do người cha độc tài của anh sắp đặt!? Anh không thừa nhận!”
Tô Li: “… Ngươi nói cái gì, có thể nói lại những lời đó trước mặt ba Lục không? Làm ơn, em đây là rất muốn nhìn thấy cảnh đó…”
Lục Khiên hung hăng nhìn chằm chằm cô gái không sợ hãi chính mình, kinh ngạc nói: “Em biết ba anh?”
Tô Li gật đầu.
Lục Khiên: “Vậy em có biết ba anh có sự nghiệp như thế nào không?”
Tô Li rất chắc chắn: “Mở công ty thực phẩm.”
Ba Lục bắt đầu từ con số không mà trở thành loại thực phẩm cá sấu to, ông là một trong những nhà kinh doanh tận tâm số một số hai trong nước.
Lục Khiên đột nhiên chế nhạo sửa lại: “Ba ba khi còn ở trong giang hồ, dưới tay có hàng ngàn tiểu huynh đệ đấy! Anh chính là trong truyền thuyết hắc đạo Nhị hoàng tử! Vì không muốn tranh đoạt quyền lực tài sản với anh cả, anh hiện tại mới dấn thân vào con đường tranh bá.”
Tô Li: “…”
“Thật là, anh có thể nói lại những lời này trước mặt ba và anh trai không, em rất muốn nhìn xem…”
Lục Khiên nhặt tờ giấy đăng ký kết hôn rơi sang một bên, muốn động thủ xé nát mặt giấy, nhưng chẳng hiểu sao lại không thể làm được.
Tô Li nhìn vẻ mặt vô cùng rối rắm của chồng, cười hỏi: “Anh tiếp tục đi, xé không được? Có muốn em tìm cho anh một cái kéo không?”
Giọng nói của cô nhẹ nhàng mà ân cần. Mặc kệ như thế nào đi nữa, Tô Li chắc chắn rằng Lục Khiên sẽ không thực sự làm bất cứ điều gì tổn hại đến cô, dù là về thể xác hay tinh thần, bảo vệ cô đã trở thành bản năng vốn có của anh ấy.
Cho dù hiện tại trong lòng anh ấy rối rắm trí nhớ lộn xộn, thì anh cũng tuyệt đối không có khả năng làm hại cô. Cho nên Tô Li thật sự không sợ hãi chút nào, ngược lại còn có chút mới lạ, xem ra thông qua cách cô chữa bệnh đã học được một phương diện khác của chồng mình. Không, là càng khác một phương diện.
Thẳng đến cuối cùng, Lục Khiên cũng không đành lòng hủy giấy kết hôn, ấn sổ đỏ dưới nệm nhấn mạnh: “Dù sao anh cũng không công nhận cuộc hôn nhân này.”
Tô Li buông tay, không sao cả nói: “Không sao, anh đã nói đây là hôn nhân sắp đặt, em cũng không muốn thừa nhận.”
Lục Khiên nghe lời này, trong lòng nổi lên lửa giận, bàn tay đập vào đầu giường trực tiếp tách đầu giường ra làm đôi. Đó chính là bàn ghế gỗ gia cụ nguyên khối.
Lần này lão công lại biến thành cái gì, Tô Li rất tò mò hỏi thẳng anh: “Anh bây giờ sao vậy? Sức lực lớn thế, chẳng lẽ là gấu?”
Lục Khiên hơi ngẩng đầu lên, có phần tự hào nhưng vẫn giả vờ khiêm tốn, nói: “Anh là Hải dương quyền vương.”
Hải dương quyền vương là cái quái gì?
Tô Li: “Chính xác là cái gì?”
Lục Khiên hưng phấn nói: “Đoán thử xem, nếu như em đoán đúng, anh đồng ý để em làm vợ anh cả ngày, thế nào?”
Tô Li: “…”
Thấy cô không có manh mối, Lục Khiên tốt bụng đưa ra một vài gợi ý.
“Anh rất tàn nhẫn, nội tâm ý thức mạnh mẽ, hầu như ai động đến anh sẽ không có kết cục tốt. Mắt người chỉ có ba loại tế bào hình nón cảm nhận tầm nhìn màu sắc, nhưng anh có mười sáu cái. Vì vậy, anh đặc biệt chóng mặt khi nhìn thấy cầu vồng, bởi vì anh có thể thấy vụ nổ hạt nhân là những màu sáng rực rỡ.”
“Đôi tay của anh là một đôi nắm đấm sắt mạnh mẽ. Chúng đấm nhanh và giỏi trong các đòn tấn công.”
“Anh không thích chơi các trận đấu chuyên nghiệp vì có quá nhiều luật lệ. Anh thích quyền anh trong chợ đen vì tiền thưởng cao, không có luật lệ, không sợ hãi sống chết.”
Tô Li: “…”
Cho đến khi nghe thấy điều này cô có chút lo lắng, nhanh chóng hỏi: “Vậy hiên tại anh vẫn còn tham gia cuộc thi?”
Nếu đầu óc anh bấn loạn kéo theo liền muốn chạy ra chợ đen chơi một trận sinh tử thì cô thật sự muốn khóc chết.
Lục Khiên tiếc nuối lắc đầu, “Anh phong vương đã lâu, trên đời này không có người nào sánh kịp anh.”
Tô Li thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không phải lo lắng ánh ấy sẽ đánh chết người khác hay mình phải trở thành quả phụ.
Bất ngờ, Lục Khiên nhìn lên trần nhà một góc 45 độ, vô cùng tiếc nuối nói: “Bất khả chiến bại cô đơn làm sao, anh rất nhớ những ngày có đối thủ ấy…”
Tô Li: “…”
Lục Khiên lại hỏi: “Em còn chưa đoán ra sao? Em thật ngốc, làm sao xứng làm vợ của nhà vô địch quyền anh!”
Tô Li: “… Anh có thể tiếp tục đưa ra một số gợi ý.”
Lục Khiên xúc động nói: “Thật may là sau khi rời bỏ giới quyền anh, anh đã tôi luyện bản thân nhiều năm. Bằng không, với chỉ số IQ của em, muốn trèo lên giường của anh, đã sớm trở thành một đống thịt.”
Tô Li: “…”
Đánh bệnh nhân là không tốt, thật muốn kêu hắn đến trên tường để mà cô cho dính đòn.
Lục Khiên tu tâm dưỡng tính xong tiếp tục nhắc nhở: “Anh có thể đấm trong vòng một năm mươi sáu giây, với tốc độ tối đa vượt quá 80 km/h và gia tốc vượt quá 5.588 mm đường kính súng ngắn viện đạn, có thể lên cao tới 60 kg lực đánh vào.”
“Ví dụ, nếu em có thể vung tay với tốc độ của anh, em có thể ném một quả bóng chày vào quỹ đạo trái đất thấp…”
Tô Li: “…”
Anh đã gả cho cái quái vật gì đây?
Lục Khiên: “Nếu anh đấm vào nước, nhiệt độ cao do ma sát tạo ra có thể làm sôi nước xung quanh. Đây được gọi là hiệu ứng siêu hấp dẫn.”
“Khi bong bóng trong khoang xẹp xuống, năng lượng đủ để nâng nhiệt độ lên 7000 Kelvin, và nó thậm chí có thể tạo ra tia lửa điện trong nước…”
Tô Li: “…”
Lục Khiên: “Ồ, đúng vậy, tôi cũng rất đẹp. Da của tôi có thể trở nên giống như lông công, phản chiếu ánh sáng phân cực tròn và trông giống như một món đồ trang sức lấp lánh.”
Tô Li xoa xoa thái dương, hỏi: “Vậy anh ở đây làm gì?”
Lục Khiên trả lời: “Anh là ánh sáng, anh là bóng tối, anh là hiện thân của sắc đẹp và sự hủy diệt — Chim đuôi tôm bọ ngựa!”
Tô Li sững người hai giây, sau đó kết luận: “… Vậy ngươi thật ra là một loại tôm tích?”
Lục Khiên mặt đen sửa lại: “Không phải Tôm tích, là Hải Dương quyền vương – Chim đuôi tôm bọ ngựa, biệt danh là Tôm Hùm Xanh!”
Tô Li trên mặt không chút biểu cảm, rất không tình nguyện nịnh nọt: “Chà chà, thật là tuyệt, em sợ quá, Tôm tích, anh thật sự muốn hủy hôn do cha mẹ chúng mình sắp đặt sao?”
Lục Khiên gật đầu ngay lập tức, nhưng khi anh vừa gật đầu xong, lập tức cảm thấy hối hận. Đáng tiếc đã quá muộn, Hải dương Quyền vương sẽ không xin lỗi hay đổi ý mà chỉ có thể cắn răng thừa nhận.
Tô Li bất ngờ cười, đưa ra đề nghị: “Được rồi, hai chúng mình có một trận đấu. Nếu anh thắng, em sẽ đích thân tìm người cha độc tài của anh, người có hàng nghìn tiểu huynh đệ trên đường và thuyết phục ông ấy cho phép chúng mình hủy bỏ hôn ước.”
Hiếu chiến Lục · Tôm tích · Khiên nổi lên ý chí chiến đấu, sẵn sàng đồng ý, “Được rồi, anh sẽ không bắt nạt em, em nói so cái gì liền so cái đó, anh sẽ làm theo.”
Tô Li cong lên đôi lông mày nói: “Chúng mình so tay.”
Lục Khiên: “So tay?”
Tô Li: “Oẳn tù xì.”
“Kéo thắng bao, bao thắng búa, búa thắng kéo.”
“Thế nào, rất đơn giản phải không?”
“Trong tương lai, chỉ cần có mâu thuẫn, chúng ta sẽ giải quyết bằng Oẳn tù xì, ai thắng thì nghe lời người đó.”
Lục Khiên: “…”
“Này không công bằng!”
Tô Li cười đến gian trá lại vô cùng đáng yêu, một bộ biểu cảm phong phú, cả khuôn mặt giống như đang sáng lên.
Nàng rất ôn nhu hỏi: “Bất công ở chỗ nào?”
“Thôi, anh nghe theo em, anh sẽ ra tay trước được không?”
Sau đó, Lục Khiên chứng kiến người con gái đáng giận này ra một “cây búa” mà chắc chắn sẽ giành chiến thắng bất kể thế nào.
Tô Li nhướng mày nhìn chồng mặt đỏ bừng mà cười: “Sao hả, nhà vô địch quyền anh, anh sợ à? Anh muốn cho em danh hiệu vô địch quyền anh sao?”
Lục Khiên: “…”
Uổng cho một đời thanh đanh, đã bị phá hủy bởi Oẳn tù xì!
Tô Li cười to. Bắt nạt một con tôm Tích chỉ có thể tạo ra “Kéo”, cảm giác này… Thật tuyệt, hahaha——
Lục Khiên bị tiếng cười của người con gái gian trá trước mặt làm lây nhiễm, kinh ngạc nhìn cô, đôi mắt dõi theo nụ cười kia, cả phút chốc đều đang chiêm ngưỡng.
Đôi mắt Tô Li trong veo, khóe mắt có giọt nước mắt pha lê, vẻ mặt vui mừng, khóe miệng nhếch lên, biểu cảm vô cùng đáng yêu khiến anh muốn ôm cô vào lòng.
Lục Khiên tâm động: Đáng giận, cô gái này thật không sai.
—————————————–