Edit: Hải Yến
Beta: Quỳnh Như
Hạ Hầu Nghị đã giải quyết được vụ án oan 8 năm trước, gây chấn động, người ăn dưa không khỏi ngạc nhiên, không biết từ manh mối nào mà anh ta có thể biết được Trương Vệ Hoa là kẻ sát nhân.
Quả nhiên anh ta là một cao thủ trong lĩnh vực điều tra tội phạm, cho dù vụ án có khó khăn đến đâu, đối với anh ta cũng chẳng là gì.
Sau khi vụ án khép lại, cô gái có má lúm đồng tiền tìm được một căn nhà khác, cách cửa hàng thú cưng của Tô Li không xa, mỗi khi Nguyên Bảo dựng quầy bán táo vào buổi tối, cô đều dẫn Thịt Viên Rồng đi dạo đến xem.
Vì vụ án lần trước, Thịt Viên Rồng đã xây dựng mối quan hệ sâu sắc với Nguyên Bảo, anh em tốt đi cùng nhau suốt cuộc đời, Nguyên Bảo bán táo, nó cũng ra tay giúp đỡ, thậm chí còn học được rất nhiều tuyệt chiêu lợi hại.
Kể từ đó, ngoài cửa chỗ của Tô Li hai anh em nhà cẩu từ bán táo đã trở thành một phong cảnh kỳ dị của địa phương.
Nguyên Bảo hiếm có thu nhận được một người huynh đệ trung thành này, tuy rằng vị huynh đệ đã có tuổi, tuy nhỏ nhen, tính tình nhát gan, nhưng cũng có một lợi thế—— là Thịt Viên Rồng không tham lam tiền bạc!
Lục Khiên từng trêu nó, đưa cho nó 5 tệ, kết quả mặt hàng này lại đưa cho Nguyên Bảo. Hành động này có thể làm hư Nguyên Bảo, nhận vị huynh đệ chu đáo vì mình này ngay lập tức.
Sau này, chỉ cần Nguyên Bảo có đồ ăn cho chó, nhất định nó sẽ cho Thịt Viên Rồng. Tình bạn cách mạng vì thế đã được đặt nền móng vững chắc.
Ngoài ra, sau này Nguyên Bảo làm ăn, Thịt Viên Rồng đóng góp sức nhưng không góp tiền, nếu được chia tiền thì sẽ tự động đưa số tiền nhỏ cho ông chủ Nguyên Bảo, không thể trung thực và cư xử tốt hơn được nhân viên nào nữa, đơn giản là đối tác hoàn hảo.
Mỗi khi tách Thịt Viên Rồng và Nguyên Bảo ra, hai con chó lại phải ôm nhau, Thịt Viên Rồng thậm chí còn khóc một chút, ánh mắt miễn cưỡng khiến cô gái có má lúm đồng tiền rất nhứt mắt mỗi lần tới cảnh tượng này.
Tô Li không có biểu cảm gì nhìn hai con chó đang diễn kịch chua xót, liền nôn mửa: “Ngày mai hai cậu không phải lại gặp nhau à? Đối với một cái nhìn của cuộc sống như sắp xuống lỗ như vậy làm gì?”
Nguyên Bảo: “Uông, uông, uông – Em trai Rồng, cậu về nhà phải ngoan ngoãn, đừng sợ, có anh bao bọc cậu, ai cũng không dám bắt nạt cậu!”
Thịt Viên Rồng: “Ooooooooooooo! – Anh trai, Viên Rồng nhớ anh lắm, không biết bao giờ mới được gặp lại anh~~~~
Nguyên Bảo: “Uông.” Ngày mai gặp.
Thịt Viên Rồng: “…”
Nguyên Bảo: “Uông, uông, uông! – Ngày mai nhớ đến sớm giúp anh, sau khi bán táo xong, anh sẽ cho cậu cá khô!”
Thịt Viên Rồng: “Woo!” Được nha!
Cô gái có má lúm đồng tiền nhẫn nhịn chịu đựng, cuối cùng bàn với Tô Li: “Tiệm trưởng, hay là bán Nguyên Bảo cho tôi đi, để chúng nó mỗi ngày không phải xa nhau nữa.”
Tô Li xoa xoa thái dương, cô biết rất rõ tính cách của cô gái có má lúm đồng tiền, biết cô rất yêu chó, nếu Nguyên Bảo vào nhà cô, với sự khéo léo của nó, căn bản sẽ là đế vương.
Thịt Viên Rồng chắc chắn sẽ ghen tị đến chết.
Tô Li hỏi Nguyên Bảo: “Em có muốn sống trong nhà của chị gái không? Sau này cùng Thịt Viên Rồng làm anh em tốt.”
Nguyên Bảo suy nghĩ một chút, nhìn cô gái có má lúm đồng tiền hai giây, sau đó cầm lấy một quả táo, dùng chân vỗ nhẹ vào quả táo.
Cô gái có má lúm đồng tiền khó hiểu nhìn Tô Li.
Tô Li mỉm cười, trong hoàn cảnh bình thường cô vẫn có thể hiểu được ngôn ngữ cơ thể của các tiểu đáng yêu trong cửa hàng, vì vậy cô dịch cho cô gái có má lúm đồng tiền: “Nó chính là hỏi cô, sau này đến nhà cô, nó còn có thể tiếp tục kinh doanh kiếm tiền được không…?”
Cô gái có má lúm đồng tiền mỉm cười, gật đầu lia lịa rồi hứa: “Đương nhiên là được, mỗi ngày nhìn em và Thịt Viên Rồng làm việc chăm chỉ như vậy, chị có ý định xin công ty cho nghỉ phép năm luôn ấy chứ.”
“Hơn nữa, Nguyên Bảo, chị còn có một cách để làm cho doanh nghiệp của em lớn hơn mạnh hơn nữa, táo của em mua từ nước ngoài về nữa cơ đấy!”
Nguyên Bảo: “Uông, uông, uông?”
Mặc kệ lông vàng nhỏ có hiểu hay không, cô gái có má lúm đồng tiền hỏi thẳng: “Em có muốn biết thế nào là kiếm tiền đúng cách không?”
Nguyên Bảo nghe vậy gần như chảy nước miếng, gật đầu lia lịa.
Cô gái có má lúm đồng tiền cười, nói đầy bí ẩn: “Nếu em đồng ý về chung một nhà với chị thì chị sẽ dạy em được không?”
Thịt Viên Rồng thuyết phục. Sẽ rất tốt nếu có một chú chó thông minh đi cùng, bạn cũng có thể tự dịch cho mình thế giới loài chó là như thế nào.
Cô gái có má lúm đồng tiền nghĩ: “Dù sao mình cũng đủ tiền mua, nhà có hai con chó cũng không sợ khi đi làm về, có bọn chúng sẽ không thấy cô đơn khi không có mình ở nhà.”
Bây giờ trong tình huống này, Thịt Viên Rồng thích Nguyên Bảo hơn chủ nhân của nó, cũng không sợ Thịt Viên Rồng sẽ ghen tị, sẽ từ chối Nguyên Bảo.
Nguyên Bảo dễ thương, thông minh lại có năng lực, cô gái có má lúm đồng tiền đã thích nó từ lâu, thích nó không buông, nếu không sẽ không phải mỗi ngày cô đều đến giúp nó bán táo như vậy.
Cô gái có má lúm đồng tiền muốn Nguyên Bảo về nhà, tranh thủ lúc hai con chó khó tách ra, cuối cùng cô cũng chịu mở lời với Tô Li.
Nguyên Bảo bảo là một chú chó hiếm quý như vậy, tiệm trưởng Tô nhất định không nỡ, cô gái có má lúm đồng tiền vốn dĩ sợ Tô Li không đồng ý, nhưng hôm nay nói ra, không ngờ lại không xảy ra như những gì cô tự tưởng tượng.
Cô ấy làm sao biết, các tiểu đáng yêu trong cửa hàng của Tô Li, không có đứa nào là ngốc, toàn bộ đều đã thành tinh rồi.
Nguyên Bảo nghe được lời hứa này từ cô gái có má lúm đồng tiền liền gật đầu với Tô Li. Tô Li mỉm cười đi ký hợp đồng với cô gái có má lúm đồng tiền.
Nguyên Bảo duỗi chân vỗ đầu em trai Thịt Viên Rồng, nói: “Uông, uông, uông! – Thịt Viên Rồng ơi, từ nay về sau chúng ta sẽ là một gia đình, anh trai sẽ đưa em đi làm giàu!”
Thịt Viên Rồng: “Oooooooooooooo? – Anh ơi, trở nên giàu có nghĩa là gì?”
Nguyên Bảo: “Uông, uông, uông! – Làm ăn phát tài là được ăn cá khô tùy thích, ăn không hết luôn đấy!”
Thịt Viên Rồng: “Yoyoyo~~~~”
Hai bạn nhỏ dễ thương, tôi theo đuôi của cậu, cậu đuổi theo đuôi của tôi, hào hứng đi vòng tròn.
Nguyên Bảo rất không hài lòng về việc cô giáo Tô mỗi ngày chỉ cho phép mình bán 30 quả táo. Lông vàng nhỏ giàu có giờ đây đã có nhiều vốn hơn, từ lâu nó đã muốn làm cho cửa hàng táo của mình lớn hơn và mạnh hơn rồi! Sớm đã muốn mở một chi nhánh từ lâu!
Nhưng cô giáo Tô không cho phép. Điều này làm cho Nguyên “tham-công-tiếc-việc” Bảo lo lắng.
Bây giờ, chị gái nói dạy cho mình một phương pháp đặc biệt lợi hại, Nguyên Bảo đơn giản kích động là không thể bình tĩnh hơn và chờ đợi thêm được nữa!
Sau khi Tô Li kí hợp đồng xong, Nguyên Bảo chính thức bắt đầu chuyển nhà rồi. Nó không giống như Robert, có rất nhiều đồ chơi.
Nó không lười biếng như Lisa, không quan tâm đến bất cứ thứ gì ngoại trừ chiếc đệm cho mèo dưới bụng.
Không tham lam như Bánh Trôi, bất luận cửa hàng bán gì, chỉ cần có màu sắc tươi tắn, hình dáng độc đáo, có thể dùng làm giá đỡ để chụp ảnh, đều sẽ được sĩ quan xẻng đặt mua về nhà.
Hành lý của Nguyên Bảo đặc biệt đơn giản – Chỉ là một con heo đất. Một con heo đất chứa đầy đủ các loại tiền lẻ.
Cô gái có má lúm đồng tiền một tay dắt hai con chó, trên đường về nhà, một tay ôm con heo đất nặng trĩu, nói đùa: “Nguyên Bảo, không ngờ em giàu như vậy nha ~”
Lông vàng nhỏ ngay lập tức nhìn lại sĩ quan xẻng mới thăng chức của mình một cách thận trọng.
Cô gái có má lúm đồng tiền bật cười, nhanh chóng tránh đi sự nghi ngờ: “Đừng lo lắng, chị sẽ cầm giúp em, chị sẽ không bao giờ động đến tiền nhỏ của em.”
Lúc này lông vàng nhỏ mới tiếp tục tiến về phía trước, thỉnh thoảng trao đổi kinh nghiệm kinh doanh với Thịt Viên Rồng.
—————————————–