Edit: Hải Yến
Beta: Quỳnh Như
Lucky phiên dịch từ Thịt Viên Rồng là đã nhớ lại tất cả rồi khiến mọi người đều tươi tỉnh.
Trương Vệ Hoa không làm gì khác hơn là trực tiếp giết chết vợ mình, từ đó về sau trên đời này sẽ không ai biết bí mật này, cũng không lưu lại vết tích nào.
Ngay cả chứng cứ ngoại phạm của vụ tai nạn xe hơi là hoàn hảo, công ty bảo hiểm sẽ không bao giờ nghi ngờ rằng họ đang gian lận tiền bảo hiểm.
Đáng tiếc, anh ta đã bỏ qua không để ý con chó đang run rẩy trong góc.
Đêm đó, Thịt Viên Rồng thực sự không biết Lý Lệ Hồng và Trương Vệ Hoa đang nói chuyện gì, chỉ biết rằng lúc đó họ đã cãi nhau rất lớn tiếng.
Vì không thể hiểu tiếng người nên nó chỉ nhìn thấy những gì Trương Vệ Hoa đã làm.
Nhưng, điều này là đủ rồi.
Hạ Hầu Nghị dự định sẽ trực tiếp hỏi Thịt Viên Rồng về chi tiết năm đó, Nguyên Bảo và Lucky tận tình giúp đỡ phần dịch thuật.
Hạ Hầu Nghị trước sờ sờ đầu Thịt Viên Rồng, cười hiền dịu để cho nó thoải mái: “Đừng căng thẳng, tôi sẽ hỏi, cậu trả lời, nghĩ đến cái gì cứ nói ra không sao hết nè!”
Phiên dịch Lucky: “Thịt Viên Rồng nói được ạ!”
Hạ Hầu Nghị bắt đầu hỏi: “Sau khi Lý Lệ Hồng nằm bất động trên mặt đất, Trương Vệ Hoa đã làm gì?”
Lucky dịch: “Thịt Viên Rồng nói, hắn ta vào bếp lấy dao chặt xương, chặt cô ấy thành từng miếng… Sau đó bọc những thứ đó vào trong một tấm màng trong suốt và cho vào tủ lạnh.”
“Tiếp nữa, anh ta bắt đầu thu dọn hiện trường, đồng thời cắt bỏ những chỗ dính máu trên thảm và đốt chúng đi.”
Thật sự không để lại bằng chứng về xác chết.
Hạ Hầu Nghị vội hỏi: “Thi thể ở đâu? Anh ta để ở đâu? Vẫn ở trong nhà này sao?”
Trương Vệ Hoa cấm kị nơi đây, theo lý mà nói ở đây chắc chắn tồn tại thứ gì đó mà không thể cho người ta nhìn thấy.
Khả năng cao nhất là thi thể của Lý Lệ Hồng được giấu ở đâu đó trong căn hộ này!
Phiên dịch Lucky nhỏ giọng nói: “Thịt Viên Rồng nói không biết. Sau khi Trương Vệ Hoa đốt thảm dọn dẹp hiện trường, anh ta lái xe đưa Thịt Viên Rồng đến một nơi xa…”
“Ném cậu ấy đi.”
“Thịt Viên Rồng vừa lạnh vừa đói, chạy trốn khắp nơi, sau này vô tình ngửi thấy mùi quen thuộc, nó vừa đi vừa ngửi, sau đó đến bên đường liền thấy chú cảnh sát đang mua bánh bao thịt bên đường. Đó là chú cảnh sát trước đây đã chăm sóc cậu ấy ở đồn cảnh sát.”
“Thịt Viên Rồng luôn đi theo anh ta. Đối phương nhận ra thân phận của của cậu ấy, gọi điện cho Trương Vệ Hoa, nhưng bị từ chối.”
“Chú cảnh sát chỉ có thể mang Thịt Viên Rồng bị bỏ rơi đến đồn cảnh sát, định giúp nó tìm một người nhận nuôi khác.”
“Sau đó, Thịt Viên Rồng đã gặp được chị gái tốt bụng và được nhận làm con nuôi.”
“Thịt Viên Rồng nói rằng, cậu ấy thức dậy sau một giấc ngủ dài và không thể nhớ những gì đã xảy ra vào đêm đó, đến bây giờ cậu ấy vừa mới nhớ ra thôi.”
Thi thể vẫn chưa được tìm thấy.
Mọi người có chút nghĩ suy, Hạ Hầu Nghị vội kêu người mang thuốc thử luminol* tới.
[*Luminol là một chất hóa học linh hoạt có thể phát quang, với ánh sáng xanh nổi bật, khi trộn với tác nhân oxy hóa thích hợp. Đây là tinh thể rắn là một màu trắng hơi vàng có thể hòa tan trong dung môi hữu cơ, nhưng không tan trong nước.
Luminol được sử dụng bởi các nhà điều tra pháp y để phát hiện dấu vết của máu trái tại địa điểm phạm tội vì nó phản ứng với sắt trong hemoglobin. Nó cũng được sử dụng bởi các nhà sinh vật học trong tế bào thử nghiệm để phát hiện các chất như đồng, sắt, và xyanua.]
Chỉ cần có máu bắn tung tóe và vấy bẩn lên bất kỳ đồ vật nào tại hiện trường án mạng, thì dù sau đó có xoá bỏ cách nào đi chăng nữa, chỉ cần được xịt thuốc thử luminol và quan sát trong môi trường tối thì sẽ có những chỗ có vết máu. Huỳnh quang phát sáng màu trắng xanh do phản ứng huỳnh quang.
Ngay cả sau 8 năm, chỉ cần là có vết máu, vẫn có thể nhìn thấy huỳnh quang.
Hạ Hầu Nghị đeo găng tay, kính bảo hộ và khẩu trang, bắt đầu phun chất sáng trong phòng khách.
Tô Li tắt đèn chùm trong phòng khách.
Mọi người nhìn trên mặt đất và thấy một vùng lớn huỳnh quang trắng xanh, không chỉ trong phòng khách, mà ngay cả trong nhà bếp và phòng tắm đều có!
Ngay cả cầu thang trên tầng hai, lối đi lên phòng ngủ, đều là biển huỳnh quang trắng xanh.
Rất sốc––
Cô gái có má lúm đồng tiền sợ đến mức không ngậm được miệng, hét lên: “Cái quái gì thế! Phải mất bao nhiêu máu mới có thể hoành tráng như vậy được chứ!”
“Tôi cảm thấy không ổn.” Tô Li cau mày nhìn một mảng lớn màu xanh trắng huỳnh quang trên mặt đất, “Hiện trường án mạng là phòng khách. Cho dù lau vết máu như thế nào, cũng sẽ không làm bẩn tầng hai.”
Lục Khiên gật đầu phân tích: “Anh cũng cảm thấy kỳ quái, trọng lượng vết máu này không thể chỉ thuộc về một người…”
“Ý của anh là!?” Cô gái có má lúm đồng tiền sợ tới mức ôm lấy Thịt Viên Rồng run rẩy ngồi trên sô pha, “Ý của anh là ở đây không chỉ chết một người!?
Tại sao mình vất vả đi tìm chỗ ở lại thuê đúng nơi hỗn độn này! *Chết yểu mất thôi!
*Chết yểu: được dùng làm từ cảm thán, thường xuất hiện khi gặp thảm họa nghiêm trọng hoặc biến cố.
Cô gái có má lúm đồng tiền dự định ngày mai sẽ đi các chùa trong thành phố để cúng.
“Cô… gần đây, mấy ngày nay…” Hạ Hầu Nghị suy nghĩ một chút, lập tức hỏi cô gái có má lúm đồng tiền: “Đã dọn dẹp qua chưa?”
Cô gái có má lúm đồng tiền ngơ ngác gật đầu: “Chuyển đến nhà mới, đương nhiên phải dọn dẹp. Không biết có chuyện gì không ạ?”
Hạ Hầu Nghị thở phào nhẹ nhõm hỏi: “Vậy cô dùng thuốc tẩy lau sàn nhà chưa?”
Cô gái có má lúm đồng tiền tiếp tục gật đầu: “Đúng vậy, dù sao tôi cũng không biết người thuê cuối cùng là ai, đương nhiên phải khử trùng rồi…”
“Vậy thì đúng rồi.” Hạ Hầu Nghi lúc bắt đầu cũng bị giật mình trước tấm phim trắng xanh lớn, một nạn nhân đã quá khủng khiếp rồi, nếu vài người chết trong căn phòng này, đây sẽ là một vụ án lớn chấn động cả nước.
“Ý anh là sao? Sao tôi nghe không hiểu?” Cô gái có má lúm đồng tiền lo lắng.
Hạ Hầu Nghị nói với cô ấy: “Thuốc thử Luminol có một số khuyết điểm hạn chế ứng dụng của nó, chẳng hạn như chất tẩy trắng. Nó cũng sẽ phát ra huỳnh quang khi có chất tẩy trắng, và huỳnh quang phát ra sẽ che phủ mạnh mọi vết máu tồn tại.”
Cô gái có má lúm đồng tiền sững sờ, không ngờ sự siêng năng của mình lại cản trở việc điều tra, cô lắp bắp hỏi: “Vậy, vậy làm sao bây giờ?”
“Không sao” Hạ Hầu Nghị giải thích: “Chỉ cần đợi vài ngày, để chỗ này khô, tác dụng can thiệp của thuốc tẩy sẽ biến mất, vết máu sau 8 năm, luminol vẫn có thể làm sáng bóng.”
Tô Li cảm thấy tình hình không tốt lắm, nói: “Thời gian trôi qua đã lâu như vậy, kiểm tra vết máu, cũng không thể phân biệt được là máu người hay máu động vật.”
“Trương Vệ Hoa có thể ngụy biện rằng anh ta giết gà trong phòng khách. Chúng ta không thể làm gì với anh ta.”
Lục Khiên cũng nói: “Trong mọi trường hợp, thật khó để tìm thấy xác chết.”
“Tại sao khó chứng minh?” Cô gái có má lúm đồng tiền lộ vẻ sầu não hiếm thấy, khó hiểu nói: “Cho dù tìm được thi thể ở đây, nhà này đã ở nhiều người như vậy, ngay cả Lý Lệ Tú cũng có chìa khoá, vậy dựa vào căn cứ nào chứng minh, đó có phải là người mà Trương Vệ Hoa đã giết không?”
“Bởi vì dấu vân tay…” Tô Li cười nhẹ đáp: “Đây là nhà của Trương Vệ Hoa, ở nhà hắn không cần đeo găng tay. Cho dù là lau hiện trường vụ án, ở nhà cũng không cần lau dấu vân tay.”
“Thêm vào đó, không ai biết rằng Lý Lệ Hồng đã bị giết ở đây. Mọi người đều nghĩ rằng cô ấy chết trong một vụ tai nạn xe hơi.”
“Vì vậy, trên xác của Lý Lệ Hồng, có lẽ sẽ có dấu vân tay của Trương Vệ Hoa trên bọc nhựa dùng để gói hàng.”
“Đây là bằng chứng sắt đáng nhất!”
Nói đến đây, Tô Li liền hỏi Husky: “Thịt Viên Rồng, cậu có nhớ Trương Vệ Hoa đêm đó có đeo bao tay không?”
Phiên dịch Lucky trả lời: “Thịt Viên Rồng nói rằng hắn ta không đeo găng tay.”
Hạ Hầu Nghị nghiêm mặt nói: “Trước đây tôi đã từng gặp một vụ án, xác chết cũng bị chia cắt. Kẻ sát nhân dùng nồi áp suất luộc hết xương, trực tiếp nghiền nát rồi rửa sạch dưới cống. Dọn dẹp không sót lại chút nào.”
“Tôi sợ rằng Trương Vệ Hoa cũng sẽ làm như vậy. Như thế thì cũng có thể là anh ta sẽ không bao giờ bị kết tội.”
Tô Li đi vòng quanh phòng khách hai lần, đột nhiên hỏi: “Mọi người có nghĩ rằng nó được giấu trong một bức tường nào đó không? Giống như bức tường trên TV vậy…”
Hạ Hầu Nghị nhẹ lắc đầu: “Nếu để trong tường, sau khi thi thể thối rữa và bốc mùi, rất dễ khiến tường bị ẩm ướt, nhăn nheo, bong tróc hoặc nứt nẻ, sẽ có mùi đặc biệt…”
“Nhưng cả hai con chó của chúng ta ở đây, đều không ngửi thấy mùi đặc biệt nào.”
Lục Khiên bất ngờ liếc nhìn Tô Li, khứu giác của Tyrannosaurus rex nhạy hơn chó rất nhiều, nếu không, anh có thể mặc vest và ngửi…
Tô Li lập tức trừng mắt nhìn anh, nói nhép: “Anh nghĩ cũng đừng có hòng mà nghĩ đến!”
“Nhưng mà, không có gì là tuyệt đối…” Hạ Hầu Nghị hỏi Thịt Viên Rồng: “Cậu nghĩ lại xem, đêm đó trong nhà có gì khác thường không?”
Phiên dịch Lucky nói: “Thịt Viên Rồng nói không có.”
Hạ Hầu Nghị lại hỏi: “Ừm, trước thời điểm đó đã xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì bất thường xảy ra không?”
Phiên dịch Lucky nói: “Thịt Viên Rồng nói không có.”
Lục Khiên yên lặng nhắm mắt lại, hai giây sau đột nhiên hưng phấn mở miệng, sau đó như là nghĩ tới cái gì, lại lập tức ngậm miệng lại, không dám phát ra âm thanh.
Anh lo lắng nhìn Tô Li, thấy rằng vợ mình không hề nhận ra điều gì đó không ổn ở anh.
Lục Khiên do dự một chút, muốn nói cái gì, lại tựa hồ như đang lo lắng cái gì.
Anh đột nhiên hỏi Husky: “À… Thịt Viên Rồng, trước khi sự việc xảy ra, có kế hoạch sửa sang hay làm lại nhà không? Ví dụ, sửa sang một phần nhỏ, nhà bếp này, ban công này, hoặc nhà vệ sinh…”
Thịt Viên Rồng dùng lực nghĩ nghĩ, đột nhiên mắt cậu sáng lên.
Phiên dịch Lucky nói: “Thịt Viên Rồng nói, vài ngày trước khi xảy ra tai nạn, người hàng xóm ở tầng dưới đến gặp Trương Vệ Hoa và họ cãi nhau một trận lớn!”
“Người hàng xóm còn đi vào phòng tắm, chỉ vào cái gì đó mà cậu ấy không biết nói thế nào.”
Lục Khiên ngay lập tức dịch và giải thích: “Tôi nghĩ rằng người hàng xóm có thể đang phàn nàn về sự cố rò rỉ trong phòng tắm!”
Nhà vệ sinh…
Rò rỉ …
Hạ Hầu Nghị hai mắt sáng lên.
Lục Khiên nói tiếp: “Nếu bồn cầu bị rò rỉ, Trương Vệ Hoa nhân cơ hội này tu sửa lại bồn cầu, sẽ không ai cảm thấy có gì đó không ổn!”
Hạ Hầu Nghị lập tức gọi điện thoại, bảo người đi đem mang máy chụp X-quang qua.
Sau đó mọi người phát hiện ra.
Thi thể Lý Lệ Hồng được giấu trong bồn rửa trong phòng tắm, bị chia thành nhiều mảnh.
Thi thể được bọc trong bê tông, không có mùi.
Ngoài ra, còn có dấu vân tay của Trương Vệ Hoa dính trên bề mặt cơ thể…
Trương Vệ Hoa bị kết án tử hình vì phạm tội cố ý giết người, lừa đảo và phạm nhiều tội khác. Hắn ta sẽ không bao giờ nghĩ rằng tội ác hoàn hảo của mình sẽ bị hủy diệt bởi một con chó.
Hắn vốn là tính toán tốt, chỉ cần mình một ngày ở trong nhà, sẽ không chuyển nhà, không cho thuê cũng không bán, không có tu sửa, cũng sẽ không vì tu sửa mà bại lộ bí mật của mình.
Hắn ta đã tính toán rất kỹ thế nhưng mà…
—————————————–
Quao chời ơi xịn quớ.🥰🥰🥰