
Chương 349: Chấn động kỹ năng 4 người hàng xóm.
Edit: Nguyễn Quyên
Beta: Ngân Y
Sáng sớm.
Ngoại ô Los Angeles.
Phương Đông chào đón ánh bình minh rạng rỡ, mưa sương ngày hôm qua còn vương trên lá cỏ.
Nhà của vợ chồng Tim Keller kiêm luôn trại nuôi mèo là một ngôi nhà lớn với kết cấu toàn gỗ – gạch cổ điển, bên ngoài được quét sơn trắng, dưới mái hiên có đèn ngủ và hai chiếc ghế mây để chủ nhà nghỉ nghỉ, đúng chuẩn phong cách điền viên kiểu Mỹ. Một lá cờ Mỹ được cắm trên mái hiên gỗ, tung bay trong gió sớm, nhưng vì Trương Tử An đến nên chủ nhà Tim Keller đã cố tình cắm thêm lá cờ Trung Quốc ngay bên cạnh.
Trương Tử An mặc một bộ quần áo dài màu xám mới tinh, kiểu dáng và màu sắc tương tự như Lý Liên Kiệt trong phim 《Tinh Võ anh hùng》, trước khi ra nước ngoài hắn đã bỏ 200 nhân dân tệ để mua nó trên mạng. Hắn ngồi xếp bằng, hướng về phía mặt trời mới mọc, làm như thật trầm ngâm hít thở — đừng nói nữa, nhìn sơ qua cũng khá giống đó!
Dù là Tim Keller, Lauren hay những người hàng xóm gần đó đi ngang qua, không ai là không tò mò nhìn người Trung Trung vừa mới đến này. Đặc biệt là Allen, nhìn cậu ôm cây cột ngoài hiên như con khỉ khiến Tim Keller ngứa mắt giục cậu nhanh đi làm việc.
Nafina đợi mặt trời mọc đã lâu, nó nhảy lên lan can dưới hiên nhà, lười biếng tắm nắng, lâu lâu lại lắc lắc cái đuôi, lông toàn thân óng ánh như vàng.
Richard ẩn thân thừa dịp Allen không chú ý mà lén mổ những quả hạch cậu ta mang theo. Đừng nhìn đứa trẻ này lười biếng khi làm việc mà tưởng, cậu ta thực sự đã chuẩn bị đủ 10 loại hạt khác nhau cho Richard ăn.
Mặt trời càng lên cao, người đi đường càng nhiều. Thỉnh thoảng có một số người tranh thủ chào hỏi Tim Keller và Lauren khẽ hỏi người Trung Quốc này là ai, đang làm gì. Tim Keller và Lauren rất thành thật nói đây là thầy khí công từ Trung Quốc đến giúp họ thuần hóa mèo. Về việc hắn đang làm… Nghe nói hắn đang hấp thụ linh khí đất trời và tinh hoa nhật nguyệt.
Trương Tử An khẽ mở mắt, thấy xa xa càng có nhiều người nước ngoài vây xem, hắn đột nhiên từ dưới đất nhảy lên, chuyển từ cực tĩnh sang cực động, đánh một cú Vịnh Xuân quyền!
Tim, Lauren, Allen và những người hàng xóm đang vây xem đều ngây người, suýt chút nữa rớt hàm!
Nếu như lần trước thổ nạp* khiến bọn họ bán tín bán nghi thì bộ kỹ năng này xua tan mọi nghi ngờ của họ!
*thổ nạp: thở ra hít vào
“Lợi hại! Lợi hại!”
Tiếng vỗ tay như sấm, tiếng huýt sáo và tiếng hò reo không ngớt!
Sự ồn ào ở đây đã phá vỡ sự yên tĩnh bấy lâu của khu phố, những người hàng xóm xa hơn một chút vừa mới thức dậy đã nghe thấy những tràng pháo tay và tiếng reo hò nồng nhiệt.
Không biết chuyện gì đã xảy ra, không thay quần áo cứ thế chạy ra xem náo nhiệt, bản chất con người là thế, người nước ngoài cũng không ngoại lệ.
Trương Tử An đang luyện tập trên bãi cỏ nhà Tim Keller và Lauren. Bởi vì người nước này tư tưởng về lãnh thổ riêng rất mãnh liệt nên tất cả những người đang vây xem đều đứng bên lề đường. Dù có tò mò đến đâu cũng không ai đặt chân lên bãi cỏ, chừa cho Trương Tử An đủ chỗ để khoe mẽ. Khóe mắt hắn quét qua, thấy trong khoảng thời gian ngắn có gần ba mươi bốn mươi người, bao gồm cả người lớn và trẻ em, trong đó cũng có vài cô gái trẻ đẹp.
Diện kiến trước mặt người nước ngoài ư? Trước đây sự hiểu biết của họ về võ thuật đều đến từ những bộ phim cổ trang hoặc những tin đồn bậy bạ, lúc này đây lại có một bậc thầy võ thuật đến từ Trung Quốc biểu diễn miễn phí cho họ xem, khiến họ mắt hoa lòng loạn, sung sướng đến sắp ngất! Người đi làm thì quên đi, trẻ đi học quên học, ai chạy bộ cũng dừng bước, người dắt chó đi dạo không đi nữa, những người đi qua đều bị Trương Tử An thu hút, không hẹn mà cùng dừng lại xem, không ít người giơ điện thoại di động lên để chụp vài tấm, chia sẻ chúng trên Twitter, Facebook và những phương tiện truyền thông xã hội khác.
Có người mặc đồ thể thao chạy bộ buổi sáng sáng nên không mang theo điện thoại lại ngại chạy về lấy, lúc này hối tiếc không kịp, cảm giác như mình vừa bỏ lỡ 100 triệu đô vậy!
Nafina bị tiếng reo hò khiến cho có chút phiền liền trợn mắt nhìn Trương Tử An một cách chán ghét, bình thường lúc luyện tập sao không thấy hắn hăng hái như vậy?
Trương Tử An thích cảm giác được đứng trước nhiều người khoe mẽ, liền đem tất cả các kỹ thuật Lão Trà dạy ra biểu diễn.
Súc kình tự xà, phát kình tự miêu, triêu hình tự kê, âm dương phát lực.
Mai hoa ngũ điểm, thủ cước hỗ thông, môn phân nội ngoại, thủ hữu sinh tử.
Bãi phóng hữu uy, đả tu hữu thế, tam giác triêu hình, tuyến thủ phân minh.*
*Các câu trong “Vịnh Xuân quyền khẩu quyết”.
Hắn không lo lắng người khác sẽ lén học trộm vì nếu dễ học như vậy thì đâu còn đáng giá gì. Thông qua video có thể học được nhiều nhất vài điểm tựa tựa chứ một số điểm tinh tế nhỏ nhỏ thì không thể nào học được, huống chi trọng yếu là các kỹ thuật và thủ thuật tâm pháp, làm sao có thể học thông qua video được. Dù sao hắn cũng ở Mỹ mấy ngày, xong việc liền chạy đi, không sao!
Người Mỹ cũng không phải là một kẻ ngốc, lúc này đem so sánh võ thuật của Trương Tử An với võ thuật trong các bộ phim cũ, rõ ràng cái nào hay hơn, cái nào đúng, cái nào sai tựa biết trong lòng.
Sau khi luyện tập một bộ Vịnh Xuân cơ bản, Trương Tử An nắm tay thu quyền lại, khí không dài, mặt không đổi nhưng cánh mũi có chút mồ hôi, hắn ra vẻ là một cao thủ võ thuật. Dưới con mắt của một cao thủ Vịnh Xuân quyền, có thể dễ dàng nhận thấy trình độ tu luyện của hắn vẫn còn thấp, mới nhập môn, tuy động tác đã có nhưng tay đấm còn yếu và dưới chân quơ quàng cho có. Nhưng thôi… lừa người ngoài nghề là đủ rồi, trên đời có bao nhiêu võ sư Vịnh Xuân chứ?
Hắn đứng quay lưng về phía mặt trời, ôm quyền thi lễ hướng về phía những người vây xem, nói bằng tiếng Trung Quốc: “Mặt trời mọc ở phương Đông, ta là người duy nhất bất bại!”*
*Nguyên văn: Nhật xuất đông phương, duy ngã bất bại: hai câu mà người đời vẫn thường nhắc đến khi nói về Đông Phương Bất Bại.
Người nước ngoài nghe không hiểu những gì hắn nói và cũng chính vì không thể hiểu nên họ mới cảm thấy năng lượng của hắn phá vỡ bầu trời!
Nếu nói một câu tiếng Anh sau khi kết thúc bộ Vịnh Xuân Quyền ngược lại có chút không được tự nhiên.
Tiếng vỗ tay cùng reo hò ngày càng lớn, người xem dù biết rèm đã đóng nhưng vẫn quyến luyến không thôi, không ngừng hỏi “Còn nữa không?”, “Hết chưa vậy?”
Richard ăn no vỗ cánh bay trở lại vai Trương Tử An, dùng tiếng Anh nói thay hắn: “Ngày mai, ở đây và vào giờ này, tôi mong chờ sự có mặt của mọi người.”
Những người vây xem chưa thỏa mãn còn bàn tán về những gì họ vừa thấy, từ từ rời đi.
Allen như một con khỉ nhảy qua, gần như quỳ xuống trước Trương Tử An, “Master Trương, xin hãy nhận tôi làm đồ đệ! Tôi sẵn sàng cùng ngài về Trung Quốc chăm chỉ học võ thuật!”
Trương Tử An lộ vẻ trầm ngâm trong khi Richard bài cũ lặp lại, nói: “Cậu cần phải thể hiện sự chân thành của mình. Như vậy đi, cậu chỉ cần mang theo những loại hạt như hôm nay đến trong thời gian tôi ở Mỹ là được, ngoài ra, cậu phải chuẩn bị sẵn ức gà tươi và vỉ nướng cho tôi nữa.”
Allen mặc dù không hiểu Master Trương muốn vỉ nướng và ức gà làm gì nhưng lúc này cũng không dám hỏi thêm, vâng vâng dạ dạ đồng ý rồi đi chuẩn bị ngay. Khi đi ngang qua dưới mái hiên, cậu chợt phát hiện đĩa hạt đã biến mất không dấu vết, chỉ còn lại đống vỏ trên mặt đất. Cậu ngạc nhiên nhìn xung quanh, ai hay con vật nào ăn trộm mất rồi? Không thể nào, cậu lại phải đi siêu thị mua, nếu không Master Trương sẽ tức giận mất, như vậy thật không đáng.
Tim Keller và Lauren cũng vừa bước tới, ánh mắt ngưỡng mộ. Trong mắt họ, người Trung Quốc bí ẩn này đồng thời là một bậc thầy về khí công, võ thuật và là người thuần hóa mèo. Những con mèo Ragdoll nhà họ, cho dù là mèo nuôi hay mèo con, kể từ khi Trương Tử An đến dường đều bị ảnh hưởnn, ngoan hơn nhiều, có lẽ đây là ‘khí’ vô hình tỏa ra từ cơ thể hắn?
“Chào buổi sáng, Jeff, thật là một màn trình diễn tuyệt vời!” Tim Keller vỗ tay nói. Trong những người vừa xem, anh ta là người cổ vũ to và ồn ào nhất.
“Sự hiện diện của anh thực sự làm chúng tôi nhà tranh thêm sáng mà.” Lauren cũng phụ họa cười. “Anh thực sự nên nhìn vào biểu cảm trên khuôn mặt của những người hàng xóm lúc nãy, đôi mắt của họ mở to như thể họ đang nhìn thấy Chúa vậy.”
Trương Tử An trong lòng vui vẻ nhưng vẫn giả bộ bình tĩnh, “Chút tài mọn mà thôi, không đáng nhắc tới, để hai người chê cười rồi. Đúng rồi, hôm nay tôi định bắt đầu thuần hóa mèo, mong hai người phối hợp.”
Tim Keller và Lauren đã tôn sùng hắn như thần, tự nhiên nói gì nghe nấy không mảy may nghi ngờ, trong lòng vui mừng khi mời được một cao nhân như vậy đến làm khách tại nhà…
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader