Chương 305: Ba tội bất hiếu
Editor: Hà Thanh
Beta: quả nho lớn
Tống Bạch không tức giận vì Trương Tử An thấy tiền mà sáng mắt, trong lòng cũng không có dao động. Nói trắng ra, cậu ta vốn chỉ định mua một con mèo, nếu như có thể thuận tiện có được một thông tin thú vị, hấp dẫn thì cũng không thiệt thòi gì.
So với ngành công nghiệp sản sinh ra một số lượng lớn những người nổi tiếng trên Internet, vlogger là một ngành kinh doanh ảm đạm ở Trung Quốc, chưa kể mức độ phổ biến thấp của nó, điều cốt yếu là nó không thể kiếm tiền, ngày này qua ngày khác sẽ nhiệt tình của các vloggers đối với nghề sẽ giảm. May mắn thay, Tống Bạch không quan tâm. Một là vì cậu ta đã có một công việc ổn định và không trông cậy vào việc làm vlogger này để kiếm tiền; hai là vì vlog của cậu ta được mở ở nước ngoài, điều này phần nào giữ lại khả năng kiếm tiền – nếu nó có thể đột nhiên trở nên phổ biến.
Vlog là chương trình phát sóng được ghi lại, không phải chương trình phát sóng trực tiếp. Tính tương tác với khán giả không quá mạnh, nếu người xem tặng phần thưởng lớn cũng không thể biểu diễn trực tiếp tài nghệ và cần phải chỉnh sửa thêm phần hậu kỳ. Đúng như tên gọi, nó là một loại nhật ký bằng video, ở nước ngoài khá phổ biến nhưng ở Trung Quốc thì chưa được biết đến nhiều, vả lại số tiền kiếm được không đủ để người làm vlog có thể kiên trì mà tiếp tục đam mê. Ở nước ngoài thì ngược lại, vlogger dù không so bằng diễn viên nổi tiếng, ít nhất cũng ngang sức ngang tài.
Tống Bạch làm vlog từ khi còn học đại học, đến nay chưa có game nổi tiếng nào mà chưa chơi, số lượt xem trên YouTube cho mỗi vlog từ hàng chục đến hàng trăm. Hiện tại cậu ta vừa tốt nghiệp đại học, công việc ổn định, gia cảnh khá giả, chưa có bạn gái, hiện tại cũng không có ý định tìm bạn gái, đây là lý do chính khiến cậu ta tiếp tục kiên trì làm việc này – nếu không chơi, thì sẽ già mất.
Lý do khiến cậu ta đột nhiên muốn mua một con mèo là cuộc sống quá đơn điệu. Vlog là một cuốn nhật ký bằng video, người xem vlog nhìn vào cuộc sống thú vị của người khác – cuộc sống của chính bạn đã đủ đơn điệu rồi, tại sao bạn cần phải xem lại cuộc sống đơn điệu của người khác? Tất nhiên, một số nhà tâm lý học đã phân tích rằng sự phổ biến của vlog một phần là do sở thích theo dõi cuộc sống riêng tư của người khác của con người.
Khi cậu ta tiết lộ với bạn bè rằng muốn mua một con thú cưng, Triệu Kỳ ngay lập tức nhắn lại và giới thiệu một cửa hàng thú cưng cho cậu ta, nói rằng những con mèo trong cửa hàng thú cưng biết biểu diễn kỹ năng đặc biệt.
Tống Bạch không thân thiết với Triệu Kỳ, hai người ở trong hai thế giới hoàn toàn khác nhau, chỉ là đồng nghiệp, thỉnh thoảng vì tò mò vlog mà nói vài câu nên cậu ta rất ngạc nhiên khi nhận được tin nhắn của cô ấy.
Lúc đầu cậu ta nghi ngờ không biết Triệu Kỳ là người chăm sóc mèo hay chăm sóc chó, nhưng sau khi hỏi và tìm hiểu trong công ty thì đã xua tan mối nghi ngờ. Mọi người đều biết rằng Triệu Kỳ đã hoàn toàn trở thành nô lệ cho mèo, sau khi tiếp xúc riêng với Triệu Kỳ cậu ta đã xác nhận điều đó. Người phụ nữ này luôn nói về Lan Lan nhà cô, cách chăm sóc tốt, cách cư xử và đặc biệt khuyên cậu ta cũng nên mua một con mèo Anh lông ngắn, như thể nếu không mua thì đó là một mất mát lớn trong cuộc đời cậu ta …
Cuối cùng, cô tóm gọn lại trong một câu – ” Bất hiếu có ba cái, không có con mèo là lớn nhất.”
Tống Bạch sau khi nghe xong đổ mồ hôi như thác! Cậu ta cảm thấy rằng nếu Triệu Kỳ sử dụng năng lượng và tài năng của cô để mở một cửa hàng bán mèo, cô sẽ là quán quân bán hàng hàng năm của công ty …
Tóm lại, Triệu Kỳ nói rằng cô đã đưa Tống Bạch đến, đó không phải là một lời nói quá. Thậm chí có thể nói, cô nửa lôi nửa kéo cậu ta đến đây, ngầm có ý mở rộng đội ngũ nô lệ cho mèo trong nội bộ của công ty, có thể coi là trả thù bạn thân “cũ”.
Ngoài ra, Tống Bạch cũng rất thích mèo có thể thực hiện kỹ năng đặc biệt, đặc biệt là khi cậu ta nghe nói rằng mèo ở cửa hàng thú cưng này có thể thực hiện các kỹ năng này. Cậu ta tự hỏi liệu cảnh những con mèo thực hiện các pha nguy hiểm có thể mang lại nhiều lượt xem hơn cho vlog của mình không?
Ngay từ khi bước vào cửa hàng thú cưng, ống kính máy ảnh trên tay cậu ta đã nhắm vào lũ mèo con đang rượt đuổi trong cửa hàng. Cậu ta chỉ nghĩ rằng những chú mèo con này hoạt bát và dễ thương, nhưng cũng không có gì đặc biệt hết.
Trương Tử An nhiệt tình chào hỏi: “Cậu muốn mua mèo à? Mua loại nào? Hay tôi giới thiệu cho cậu nhé”
Triệu Kỳ không khỏi xen vào: “Này! Trước đây anh không nồng nhiệt như vậy khi tôi đến.”
Trương Tử An tự tin đáp lại:” Bởi vì tôi không chắc liệu cô có mua nó hay không. Thoạt nhìn, cô giống như một khách hàng rất kén chọn. Tại sao tôi phải bận tâm nói chuyện?”
” Cũng có lý, nhưng vì mèo nên tôi không muốn đánh anh bây giờ”
Cô vội trả lời: “Anh ấy muốn mèo Anh lông ngắn, cứ đưa cho anh ấy một con, nhưng không được tốt hơn Lan Lan nhà tôi!”
“Không, tôi không muốn mèo Anh lông ngắn.” Tống Bạch không khỏi dở khóc dở cười, cậu ta nghĩ Triệu Kỳ trở thành nô lệ mèo mà tẩu hỏa nhập ma, vì vậy sau này tốt hơn hết nên tránh xa cô một chút.
“Hả? Rõ ràng là đã đồng ý rồi mới đến …” Triệu Kỳ rất bất mãn lầm bầm.
Trương Tử An từ giọng điệu của anh biết rằng anh có rất nhiều lựa chọn, hỏi: “Vậy thì cậu thích loại nào? Mặc dù các giống ở đây không nhiều lắm nhưng hầu hết các giống thông thường đều có.”
Tống Bạch đã nói một cái tên khiến cả Trương Tử An và Triệu Kỳ ngạc nhiên:” Tôi muốn một con mèo mướp Trung Quốc. ”
“Mèo mướp Trung Quốc?” Đó không phải là những con mèo bản địa đi đầy ngoài đường phố à? Tại sao lại chọn cái này!
“Nghe tôi này, mèo Anh lông ngắn … ”Triệu Kỳ cảm thấy việc Tống Bạch không chọn mèo Anh lông ngắn mà chọn mèo mướp Trung Quốc là đầu óc có vấn đề.
“Không thể đánh đồng mèo mướp và mèo bản địa! Gọi mình là nô lệ của mèo mà cô còn không biết điều này?” Trương Tử An vẫy cô qua một bên, “Cô đi chơi một lát, đừng quấy rầy tôi làm ăn.”
“Anh thực sự muốn một con mèo mướp ?” Sau khi cô nàng cản đường rời đi, hắn nghiêm túc hỏi Tống Bạch. Trước khi Tống Bạch đến đã xem xét kỹ lưỡng, đối tượng chính vlog của anh ấy là người nước ngoài, muốn tìm mèo tương đối hiếm ở nước ngoài thì chắc là hàng đặc sản của Trung Quốc. Về phần anh, anh không có sở thích đặc biệt với bất kỳ loại mèo nào, miễn là giá cả phù hợp và không bị hố.
“Đúng, tôi muốn có một con mèo mướp.” Tống Bạch gật đầu xác nhận, “Ông chủ, anh có con mèo mướp có thể thực hiện các kỹ năng đặc biệt không?”
“Thực sự có một con! Anh đến đúng chỗ rồi, chỗ tôi có một con mèo mướp, nếu anh đến muộn trong chốc lát đoán chừng đã bị mua mất.”
Trương Tử An hưng phấn xoa xoa tay, “Có muốn nhìn một chút không?”
Câu này tạm coi như đúng một phần. Thực sự chỉ có một con mèo mướp trong cửa hàng. Công bằng mà nói, Trương Tử An không định mua mèo mướp để trong cửa hàng, vì người muốn mua không nhiều. Mèo mướp, không giống như mèo Anh và mèo Mỹ, nhìn thoáng qua rất tầm thường, không dễ bán. Con mèo mướp trong cửa hàng được Tôn Nghi Niên tặng. Trương Tử An mang tinh thần quốc tế đã tiếp nhận, không ngờ hôm nay lại có người đặc biệt muốn mua.
“Tất nhiên là tôi muốn xem … Nhưng tôi muốn chính thức quay vlog hôm nay. Có lẽ hai người sẽ bị thu vào ống kính, có được không? ”Tống Bạch lên tiếng.
Là một vlogger, đặc biệt là trong trường hợp mức độ chấp nhận vlog trong nước thấp, vẫn cần hỏi trước khi quay. Tống Bạch đã nghe tin tức trong vòng kết nối của vlog. Một vlogger nào đó đến quay phim mà không hỏi, kết quả là người bị quay phát cáu lên, từ chối quay phim được coi là chuyện nhỏ, sinh ra ẩu đảo là chuyện lớn.
“Ừ.” Triệu Kỳ nói một cách tự nhiên.
Trương Tử An giơ tay ngăn Tống Bạch lại, “Chờ một chút.”
“Có chuyện gì vậy?” Triệu Kỳ cảm thấy hôm nay Trương Tử An đặc biệt phiền phức.
Trương Tử An chạy đến kệ đồ dùng cho thú cưng, nhặt một chiếc lược dành cho mèo Anh lông ngắn, chải mấy cọng tóc đằng trước, sau đó hài lòng nói: “Được rồi, quay đi.”
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader