Kể từ hôm đó tôi cứ hay đi đến bên nhà họ trong buổi tối, mặc dù điều này khiến cho tôi gặp khó khăn bởi phía gia đình, họ có quy tắc là không về nhà quá trễ nhưng đối với việc không đi trễ để nhìn trộm thì sao có thể được cơ chứ. Cơn dục vọng ngự đạt đỉnh điểm thì tôi điều bất chấp quy tắc của gia đình mà làm theo bản năng, có đôi khi tôi và chính gia đình mình cãi lộn và bị chửi này nọ, nhưng bất chấp mọi thứ, tôi đều không muốn bị điều khiển bởi quy tắc của họ khi chính bản thân chưa thật sự thỏa mãn dục vọng.
Mỗi đêm tôi hay đến đó, nhưng tiếc rằng không hẳn ngày nào họ cũng làm tình với nhau, để cho dễ hình dung hơn thì có thể dùng từ tùy hứng để miêu tả cho cuộc làm tình của họ, tôi không biết nguyên nhân vì sao họ tùy hứng như thế nhưng ít nhất đó có thể là cơ hội để tôi tiếp xúc để làm tình với họ. Điều may mắn trong một ngày giông bão lớn của hôm đó, tôi lại đến bên ngôi nhà nọ như thường lệ, mặc áo mưa, có điều rằng hôm đó tôi thấy căn nhà nọ thắp đèn dầu (bởi nhà họ nghèo nên không có điện hay chi trả cho hóa đơn, cũng như việc lưới điện không bắt tới giữa ruộng), nhưng tiến vào và nhìn thấy không có ai, tôi thẫn thờ, thầm nghĩ có chuyện gì đó không ổn lắm đối với hai anh em nọ. Vốn dĩ hai anh em họ có tính chất dâm dục từ nhỏ, hẳn nhiên trong một tuần ít nhất là 3 lần trở lên, nhưng trong dạo gần đây – tính từ lúc tôi nhìn lén cho tới bây giờ là 2 tháng nay rồi – họ ít làm tình với nhau, nhất là trong một tuần này cả ba người họ không hề làm tình với nhau ở đây, tuần trước đó nữa chỉ có một người làm tình với Rây, mà tôi chẳng biết ông anh hay ông em nữa nhưng cũng không còn thấy kiểu làm tay ba nữa.
Tôi đang nhìn ngó ở đằng sau nhà, tự hỏi, bỗng có người đặt tay lên vai tôi, khiến cho tôi phải giật mình, quay đầu lại tôi mới nhận ra người kia, hóa ra là một trong hai anh em nhà nọ, tên là Hữu, là ông em út, mặc dù có thể thua ông anh chút ít tên là Hứa nhưng ít nhất là cách làm tình nhẹ nhàng không thô bạo như ông anh khiến cho tôi có một chút ít thiện cảm về anh ta. Khuôn mặt của anh ta hiện ra một cảm xúc bừng tỉnh khi chứng kiến tôi ở đằng sau nhà, với vách kẽ hở, đây là điểm mù ở bên trong mà bên trong căn nhà không thể nhìn ra ngoài được, nhưng bên ngoài thì có thể nhìn thấy bên trong. Nhưng vẻ mặt bừng tỉnh ấy biến mất, thay vào đó là một chút buồn xen kẽ vui vẻ, anh ta bảo:”Vào bên trong đi rồi hãy nói chuyện.”
Lúc này tôi mới để ý tới thân người của anh ta đang mặc quần dài, áo tay dài và đôi bên hông là bao ếch đang kêu và bên trái là cây chích điện, tôi bước chân vào nhà cởi áo mưa và nhận lấy quần áo thể thao cũ kỹ từ tay Hữu và Hữu mới bắt đầu cởi quần áo, trần truồng lộ ra thân hình lực lưỡng, to con cũng như cặc to đang dần nứng lên, rồi bảo trời bên ngoài mỗi lúc mưa một lớn hơn, chính là điểm này mà Hữu đang bắt ếch nhưng phải về vì sợ chưa bắt đầy cả túi thì đã bệnh trước rồi, anh ta nói thế. Sau đó ra ngoài tắm để rửa sạch bùn sìn rồi mới quay vào và bắt đầu lau chùi thân thể, còn tôi thì sau khi nhận lấy quần áo và thấy cơ thể của anh ta thì bắt đầu cảm thấy hồi hộp rạo rực, tôi chỉ còn nước là đi vào giường sau để nằm, nhưng trước khi nằm thì tôi che đậy lại lỗ kẽ hở kia để tránh bị nhìn lén như chính tôi đã nhìn lén họ.
Hữu đi vào trong mà không mặc quần áo gì cả, nằm trên giường, phô ra cặc to lớn cứng đang rỉ nước, tôi mới bắt đầu bú ngấu nghiến và lâm trận vào màn cảnh hoang lạc mà bấy lâu nay tôi hằng mong ước. Bú liếm cặc một hồi tôi lại quay sang liếm vùng háng khiến cho anh ta rên rỉ, anh ta bật dậy và hôn tôi ngấu nghiến, ôm tôi, cọ cặc vào tôi và bắt đầu đẩy cặc vào hậu môn, mặc dù không có gel để làm nhưng ít nhất là dùng xà bông để làm chất bôi trơn cũng là điều lý tưởng, nhưng đây cũng là lần đầu tiên anh ta dùng nó để làm chất bôi trơn trong việc làm tình, trước đó làm với Rây với cả tôi đều không sử dụng phương tiện nào để làm tình cho trơn chảy. Chính vì vậy mà người bị đâm như tôi điều mang cảm giác đau đớn, nhưng ít nhất đối với tình trạng nứng nừng như thế này thì dù đau cũng phải chấp nhận cắn răng mà chịu trận, nhưng trong hoàn cảnh này, tôi thắc mắc vì sao anh ta dùng nó, dù trước đó tôi bị anh ta chơi ở đồng ruộng không hề dùng chất nào cũng như trở về nhà đều không dùng chất bôi trơn nào cả. Anh ta dùng ngón tay đút vào hậu môn của tôi, cho chứa thật nhiều, sau cùng là bôi cả cặc, rồi nhẹ nhàng đút vào, lúc này tôi có đau thật bởi hậu môn đã khít không còn như việc bị chơi thường xuyên mà hậu môn co giãn ra, nhưng ít nhất, trong trường hợp này, anh ta nhẹ nhàng và biết cách để đâm vào hậu môn không khiến cho partner bị đau như bị xé toạc ra làm hai như trước. Tôi chỉ biết há mồm, thở dốc, mắt nhắm lại, rên rỉ a a, anh ta mới bắt đầu đâm dần dần từ nhẹ nhàng cho tới mạnh mẽ, anh ta rên, sau đó hôn tôi, nắm lấy cặc của tôi mà sục rồi mới bắt đầu đâm kịch liệt hơn mà không hề buông cặc của tôi ra, như có nỗi sợ bị tuột mất đồ chơi sẽ làm anh ta sung sướng mãi mãi, cả hai người chúng tôi tận hưởng cảm giác làm tình này, với cơn mưa lớn ở ngoài kia như thể muốn bức cả ngôi nhà và cuốn đi thật xa xôi, với tiếng mưa ấy, tôi và anh đều thoải mái nói những lời dung tục nhất, mặc kệ mọi thứ, cho tới tận khi cả hai bắt đầu ra, dưới nệm ướt đẫm mồ hôi, tinh trùng và nhớt, Hữu và tôi nằm cạnh nhau, thở dốc, cặc lúc này của anh ta mềm xèo, đỏ au, cặc đó như của anh Thiện, nhưng nó chẳng phải là anh Thiện – với tài nghệ và sức trâu bền hơn Hữu rất nhiều, đó mới là sự khác biệt giữa hai người có cùng kích cỡ cặc nhưng cách dùng nó ra sao và sức khỏe như thế nào để cho partner tận hưởng mà không vị kỷ bản thân người đó mới là điều quan trọng trong việc làm tình. Nếu như anh ta chỉ chăm chăm vào con chim của mình mà không quan tâm đến đối phương ra sao thì đó không phải là làm tình mà chỉ dùng đối phương để thỏa mãn tình dục của bản thân họ mà thôi.
Khi cả hai đỡ mệt hơn và hồi phục lại sức khỏe thì lúc này bên ngoài đã hết mưa, chỉ còn lại lâm râm, bốc lên mùi đất, mùi mưa, cả hai ra ngoài lấy nước để dội sạch cơ thể, rồi lại lên giường với cơ thể trần truồng được lau sạch sẽ. Mặc dù Hữu nhắm mắt, đôi chân giang ra, như thể sẵn sàng lâm trận bất cứ lúc nào, tay phải gác đầu, tay trái làm gối ôm cho tôi, cạnh anh ta tôi liền úp mặt vào bộ ngực lực lưỡng và dùng tay xoa bộ ngực đó, có vẻ như một người tình hơn là một người khách xa lạ nào đó, dù nhắm mắt nhưng vẫn còn thức, rơi vào trầm tư về điều gì đó.
Tôi hiện ra thắc mắc rồi hỏi:”Hứa đâu rồi?”
Hữu trả lời hờ hững:”Đi với người ta rồi.”
Tôi biết người đó là ai, nhưng vẫn thắc mắc nên hỏi tiếp:”Tại sao anh không đi theo?”
Anh nói có vẻ bất mãn nhưng ít nhất là kiềm hãn lại:”Thì hai người kia không cần anh nữa.”
Tôi nói:”Chính vì vậy mà anh đi bắt ếch cho khuây khỏa à? Có vẻ như anh và ông anh xung đột trong việc làm tình nhỉ, nhưng em thấy anh và ông anh khá hợp tính trong chuyện tình dục mà?”
Một tiếng thở dài trong màn đêm, tôi bỗng lờ mờ hiểu rằng trong mối quan hệ anh em của họ có một sự rạn nứt trông thấy, quan hệ tình dục tay ba hẳn nhiên là sướng, có thể ăn được hai cây côn thịt, nhưng dễ nảy sinh ra lòng đố kỵ, trừ phi là đa ái mới có thể trụ được mối quan hệ tay ba ấy.
Anh ta nói:”Chắc là em cũng nhìn thấy bọn anh làm tình đúng không.” Tôi chỉ im lặng chứ không trả lời.
Rồi anh ta mới nói:”Từ lúc gặp em, bọn anh quyết định như thế, nhưng kể từ hơn tuần lễ em không quay lại là lúc bọn anh hiểu em lựa chọn không có mối quan hệ này, vì vậy mà bọn anh đằng phải hy vọng vào người khác. Vào ai bây giờ? Đến một ngày nọ ông anh Hứa tìm được một người, tuy là anh không thích như em lắm nhưng ít nhất là người có thể giúp bọn anh để giải tỏa sinh lý. Thế là thời gian này bọn anh quấn lấy nhau ngày đêm, quên hẳn chuyện mưu sinh, nhưng rồi một ngày nọ, người kia và Hứa chỉ quan hệ với nhau mà không cần anh khiến cho anh có phần không thích lắm nhưng cho tới đỉnh điểm bây giờ là họ rời đi, quan hệ ở chỗ khác không có mặt của anh, khiến cho anh bất mãn vô cùng. Anh không biết là quan hệ tay ba, được hưởng hai cây thì tại sao không tiếp tục lâu dài? Anh dù nghĩ thế nào không thể thấu hiểu nổi người đó, ông anh của anh nữa. Cũng may là có em, gặp được em nên anh cũng nguôi ngoai sự tức tối.”
Anh ta nói tới đây rồi chấm dứt, tôi cũng không nói gì thêm để cho anh ta trầm tư một mình, đêm hôm đó chỉ còn tiếng ếch kêu và tĩnh lặng của màn đêm vô tận.
Sáng hôm sau, chúng tôi không làm tình với nhau như đã từng làm trước đó, mà chỉ mặc quần áo rồi anh ta hôn tôi rồi tiễn tôi ra đầu đường con đường mòn dẫn đến ngôi nhà, hẹn vào một buổi tối nọ để nói chuyện, tâm trạng của anh ta tôi chợt hiểu rằng trong đáy lòng của anh ta chợt nổi dậy của sự cô đơn, cần một người bạn hơn là một cần tình nhân, có thể vì chính người anh ruột bỗng chốc hóa người dửng dưng, là một người thân duy nhất còn lại của anh ta hiện tại, ấy thế nay trở thành người xa lạ. Tổn thương ấy dai dẳng và kéo mãi sau này chẳng còn gì để cứu vãn được nữa.
Trên con đường trở về tôi bắt gặp Hứa đang đi ngược hướng với tôi, anh ta mặc quần áo tay dài, quần thể thao màu đỏ nhưng cả áo và quần lấm lem bùn đất đã được giặt mới đây từ đêm hôm qua, thành thử cả người trông như thuyền nhân trải qua việc đứng trước ngọn giáo của cơn bão tử thần đã được mặt trời phơi khô vậy. Trên lưng là cái bao đựng những con ếch nhưng bên trong chỉ có vài con kêu òm ọp, bên cạnh là cây giáo bắt ếch. Nhưng khi đến gần, mới ngửi thấy mùi nồng nặc của tinh trùng, tôi mới lờ mờ nhận ra điều gì đó giữa hai người, đến gần tôi chào anh, anh cũng chào lại cách gượng cười, anh hỏi tôi đi đâu thì tôi bảo đến tìm hai anh nhưng chỉ thấy anh Hữu ở nhà, chứ không có mặt anh nên tôi đành phải đi về. Chủ yếu là chuyện đó. Anh gật đầu, chỉ bảo là cần nói chuyện với Hữu rồi chào tôi và đi về, với vẻ cách thức hờ hững, lạnh nhạt, khiến cho tôi phần nào có chút buồn, nhưng cũng phải chấp nhận sự việc ấy như đã từng diễn ra với tôi.
Vài hôm sau tôi và Hữu gặp nhau tại một bờ kè bên sông, ở đây có quán cafe khá rộng và tối, nên khá dễ dàng để nói chuyện, lúc này là 7 giờ tối, chúng tôi ngồi ở cạnh bờ kè, nói chuyện phiếm vài câu rồi cuối cùng Hữu cũng đề cập đến chuyện hôm đó, sau cùng tôi cũng hiểu Hứa lại đem lòng yêu Rây và cả hai chỉ quan hệ cùng nhau, do đó việc đem Hữu ra rìa cũng là điều hiển nhiên cho mối quan hệ tay ba này. Tôi đành im lặng không nói gì về điều này, cả hai cứ nhìn sông cho đến con đường có hàng xe chạy tấp nập, rơi vào trầm tư mãi không dứt. Cuối cùng Hữu phá tan sự im lặng đến đáng sợ ấy bằng việc nói mình sắp đi xa, có lẽ là đi làm thuê tài công xà lan cho một ông chủ lớn vựa lúa, nhưng có một điều rằng anh cần một người đồng hành trong chuyến đi này, trong yêu cầu này, như một đề nghị tôi đi cùng anh, dĩ nhiên anh sẽ nuôi tôi thay vì tôi cùng làm với anh hoặc ít nhất sẽ không phải làm nặng nhọc, trong đầu tháng tới là anh ra đi làm cho người ta, chỉ cần ba tuần nữa là tới, anh bảo tôi không cần trả lời ngay mà chi đến lúc đó, anh đợi ở bờ sông ngang, ở đó có xà lan lớn cần một tài công chở hàng, và nếu tôi không đến trước khi khởi chạy vào giờ trưa thì có nghĩa rằng tôi đã từ chối. Nên tôi còn thời gian để suy nghĩ nên anh không ép gì cả, chỉ mong rằng tôi đi với anh, trong giai đoạn cần một người đồng hành, cũng như việc sẽ không để cho tôi thiệt thòi gì, anh cũng biết tôi là một đứa con trong gia đình khá giả, từ nhỏ tới lớn cũng không hề đụng tay chân như anh, cho nên anh muốn tôi theo anh cũng không để tôi thiệt thòi đến mức thiếu cơm thiếu mặc gì cả, chỉ đủ sống. Cái anh cần không chỉ là một người bạn tình, mà là một người thấu hiểu anh, cũng như cùng kham chịu khổ, thế là được, là điều anh hạnh phúc nhất rồi.
Tôi gật đầu, không nói gì, trong lòng cũng bối rối bởi lời đề nghị đó, dẫu sao, trong tình trạng như hiện tại nếu tôi không theo anh ta, ít nhất tôi không có partner nào để thỏa mãn tình dục cho bản thân, mà cũng như việc trong tương lai của gia đình điều suy sụp bởi chia của cải cho các ông anh, nên phần của mình tôi không đủ khả năng duy trì của hàng, do đó đây cũng là thời điểm để tôi ra đi.
Trong khuôn mặt của Hữu, dù không đẹp trai, lại đen, thì cái nhìn đầu tiên gây ấn tượng cho người khác là xấu, nhưng ít nhất đối với tôi thì điều đó không quan trọng nữa, tôi và anh chỉ đến với nhau không những là người vì thiếu thốn tình dục, mà thiếu cả tình cảm, hình bóng của một nửa để yêu thương, nhất rằng trong hiện tại anh rạn nứt với người anh thì điều cần quan trọng chính là người đồng hành để an ủi trong nội tại đang bị tổn thương nặng nề.