Dương Gian Quỷ Sai
Quyển 1: Mê cung Cổ lâu, Diêm La quỷ anh
Chương 7: Ác quỷ tới người
Lâm Phong dặn Vương Khôn nghỉ ngơi thật tốt, có chúng tôi ở đây sẽ giúp ông xử lý tốt chuyện này. Anh ta lôi kéo tôi đi ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện: “Đêm nay đến quỷ lâu thăm dò.”
Nói thật, tôi nghe vậy, trong lòng có chút không tình nguyện, ngoài mặt vẫn gật đầu một cái cho có.
Lâm Phong phân phó cho người nhà Vương gia đi mua một ít thứ cần thiết để bắt quỷ, tơ hồng, gạo nếp, tiền giấy, máu chó đen. Tôi nói: “Có muốn mua bùa vàng, chu soa họa* và mấy giấy bùa hay không?” Lâm Phong nhìn tôi hỏi: “Cậu muốn vẽ bùa sao?” Tôi lắc đầu rồi nói: “Cậu là người trong hành gia** chẳng lẽ không cần?” Cậu ta vẫy tay nói không biết.
*Màu đỏ để vẽ tranh
**Hành gia: Tức nói người trong nghề
Tôi lập tức không nói gì, liền kinh bỉ: “Cậu ngay cả phù cũng không biết vẽ, còn muốn đi bắt quỷ? Tôi xem ra tối nay chúng ta phải dùng hồn xuất xác, đi thu hồn, mọi thứ khác quên đi.” Anh ta nói không được, hai chúng ta không thể ra khỏi cửa mà tìm một chỗ nào đó đi ngủ được, chỉ tính đuổi Quỷ, người ta sẽ cho rằng chúng ta làm sao?
Hiệu suất người Vương chuẩn bị đồ đạc cho chúng tôi rất, đối với chúng tôi cũng nên lẽ phép, cô gái kia cũng rất tò mò nhìn phía chúng tôi, tôi nhân được cái nhìn của cô, đối với cô thì trừng mắt nhìn, lại bị cô quay đi cũng trừng mắt một cái.
Chuẩn bị tốt cho tất cả, Lâm Phong lập tức phân phó cho mọi người ở tối nay đừng ra khỏi cửa, đều ở nhà hãy an tâm mà ngủ, miễn đừng cho ai chạy đến đến để một hai tiểu quỷ giận chó đánh mèo mà ảnh hướng tới mọi người, người trong nhà này cung kinh nói đúng, còn nói: “Đại sư có thể hay không vẽ vài nét trên lá bùa, hai ba tờ để bảo vệ chúng tôi được bình an.”
Vấn đề khó đã tới, tôi đang suy nghĩ như thế nào để từ chối, Lâm Phong liền thản nhiên nói: “Cái bùa chú tầm thường đã khó có thể khắc chế được chúng nó, nếu như muốn được bảo vệ bình an, thì xung quanh ở chỗ giường bỏ ra chút gạo nết, kéo dây đỏ cho vào một cái đồng tiền, đở giữa đầu giường mang lên một mặt kính Âm Dương Bát Quái chiếu vào trên đồng tiền, mặc cho Ác Quỷ hung ác cỡ nào, cũng vô pháp công phá.”
Lâm Phong nói, bọn họ hồn nhiên tin là thật, hao hứng chạy đi bố trí.
Toàn bộ buôi chiều, tôi đều ở tại chỗ trong phòng do Vương gia dành cho một chỗ mà nhập định tu luyện, vì muốn một chút lục lọi nhanh đến trong cơ thể cổ “Khí” kia, sau buổi tối đó nhiều hơn để bảo đảm mạng sống. cho đến Thái Dương xuống núi, tôi rốt cuộc có hơi chút cảm nhận được một ít “Khí” trong cơ thể như một con kiến chạy tán loạn vậy, mặc dù rằng rất ít, nhưng việc này đối với tôi mà nói đã là là một niềm vui vô cùng to lớn.
Dòng sông xếp thành biển rộng, chỉ là vấn đề thời gian.
Tôi mang theo《 Ti Mệnh Thái Cực Huyền Chân Kinh 》nghĩ từ trang nhập môn để học một ít khẩu quyết. Tôi kiểm tra một hồi, lúc đâu cảm nhận được khí thể, trái lại có một người hoặc hai người có thể sử dụng, dường như cùng người phàm tu luyện không khác gì nhau cả, chỉ là có một điểm nhỏ hiệu quả hơi lớn.
Ví dụ như tâm thần tịnh tâm niệm chú, thân thể niệm chú, mở mắt chờ bình thường mà một niệm chú phù phép. Tôi đem mấy câu chú này thuộc lòng, nghĩ đến chờ một chút có thể đem ra sử dụng.
Ăn xong bữa tối, gia đình Vương gia ngủ sớm, không biết từ lúc nào Lâm Phong tới sửa sang lại hai bộ đồ đạo bào* màu vàng, phía trước vẽ Hậu Thiên Bát Quái Đồ, chỉ khác là không có mũ. Tôi cười nói: “Tôi cũng nên làm thử Thần Côn một lần, thành người trong Đạo giáo.” Anh ta không nói chuyện liền đưa cho tôi một cây đào mộc kiếm, nói để phòng thân.
*Đạo bào: Tức bộ đồ của đạo sĩ thường thấy ở các phim, như cương thi, phái võ đang.
Không biết tại sao, khi tôi mặc vào bộ đạo bào vào người, có một loại cảm giác rất quái lạ, giống như tiền kiếp từ thuở xưa xuyên qua hiện lên trong tâm trí tôi vậy, hơn nữa tiền kiếp thuở xưa đó rất uy phong, múa hai thanh kiếm gỗ đào, cái loại cảm giác giác này càng khắc sâu vào tâm trí tôi.
Đột nhiên, trong đầu tôi chợt lóe lên, không thể tự chủ được đọc câu nói: “Phía nam đan Thiên Quân, Lưu Kim hỏa hoạn linh. Nửa ngày ngang Ngũ nhạc, lật tay chấn động Càn Khôn. Chu du Lục Hợp nội, thống lĩnh lợi Thiên binh. Nghe thấy ta gọi triệu tập tới, cấp tốc chớ kê đình. Thu chém hung thần cũng Ác Quỷ, tốc bắt sau này đi Hỏa thành. Lập tức tuân lệnh!”
Sau khi đọc xong, chỉ cảm tháy có một cơn gió nhẹ thổi qua, trong nháy mắt tôi mới bắt đầu tỉnh táo lại, rất mờ mịt nhìn lại kiếm gỗ đào trong tay.
Lâm Phong cũng ngẩn người ra, sau đó đánh một quyền vào tôi: “Được đó tiểu tử, lại còn đọc bùa trừ tà.” Tôi ngẩn ngơ nói, đây là bùa trừ tà? Anh ta tò mò nói cậu không biết? Hay nghe từ trong tivi nói ra? Tôi lắc đầu không nói gì, rất buồn bực là tại sao lại hành động vô cớ như vậy, rõ ràng tôi chưa từng học qua.
Lâm Phong còn nói: “Công lực của cậu còn qua yếu, niệm không có tác dụng gì, sau cùng đừng để cách ly tôi qua xa, không thì bảo vệ cậu không tốt, đừng trách tôi.”
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tôi cùng với anh ta đứng yên ở trong phong Vương Khôn, Vương Khôn nằm ở trên gường bắt đầu buồn ngủ, ông ta kiên trì hết mức, không dám chợp mắt để ngủ, thỉnh thoảng cùng chúng tôi bắt chuyện vài ba câu.
“Răng rắc!” Một tiếng vang lanh lảnh, đó chính là âm thanh chốt cửa bị mở ra, thân thể tôi bắt đầu cứng ngắc, thầm nghĩ tới là nói tới sao. Là lúc tôi quay đầu nhìn về phía cửa phòng, chỉ thấy có một cái đầu nhỏ, thục thục thò thò dò tới rồi tiến đến, mãi tóc của người con gái đó rũ xuống, rất mềm mại.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là cái cô nàng đó, tôi cũng biết tên của cô nàng này, tên là Vương Quyên
Cô rón rén tiến đến, lúc này đã qua mười một giờ, lập tức sắp sửa sẽ gần đến rạng sáng, Vương Khôn đã ngủ mất. Cô mới vừa đi tới bên cạnh chúng tôi, Lâm Phong liền thấp giọng quát nhẹ: “Ai cho phép cô tới đây, không muốn sống sao?
Vương Quyên có chút uất ức, nói cô cũng muốn xem.
Tôi cùng với Lâm Phong đều kiên quyết lắc đầu cự tuyệt, đầy đâu phải là chuyện đùa giỡn? Lại còn muốn đi xem? Bắt cô đi nhanh lên, để còn muốn chạy đi thoát cũng sẽ không chạy được.
Cô không nghe theo còn bĩu môi, cứng đầu lẽo đéo theo chúng tôi, không muốn rời đi.
“Tích tích”
Đột nhiên, đồng hồ căn phòng này quả quýt bắt đầu báo giờ, rạng sáng sắp sửa tới nơi, nơi đây đêm khuya cũng không phải dành Nhân gian Thiên hạ, mà là chỗ cho Quỷ Hồn vui chơi.
Thanh âm này vừa vang lên, vốn trong phòng có tiếng tranh cãi ầm ĩ nhất thời đột ngột yên tĩnh như tờ trở lại, Lâm Phong cũng không có tâm tư đi quản Vuong Quyên, anh chậm rãi đi tới trước người Vương Khôn, cau mày nhìn chăm chú vào ông ta. Tôi vừa định cất bước qua, đã cảm thấy có một bàn tay nhỏ leo lên bắt cánh của tôi, lao tới cầm lấy không buông, tôi quay đầu thấy dáng dấp với vẻ mặt sợ hãi của Vương Quyên, thấy cô như vậy mà không nhịn cười được.
Tôi thấp giọng nói: “Cô sợ như thế còn tới đây làm gì? Mau trở về đi thôi.” Ai ngờ đâu cô vẫn giữ kiên định rồi lắc đầu, không chịu rời đi. Tôi vừa nhìn, đinh nói nữa nhưng nghĩ lại thì có nói cũng không có tác dụng, rồi lại chuyên tâm vào việc đối phó ác quỷ sắp sửa đến, đợi được ác quỷ tới, cô nàng này nhất định sẽ bị hù dọa mà chạy mất
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên chợt Lâm Phong nhảy ra phía sau một bước, vung kiếm gỗ đào lên trong miện hét lớn: “Yêu nghiệt phương nào, dám tở đây quấy phá, nhanh chóng rời đi, không thì nhất định cho ngươi hồn phi phách tán.”
Tôi rất buồn bực tại sao Lâm Phong lại muốn bọn “Chúng” rời đi, không phải nói là phải trừ hết sao?
“Ôi ôi…” Một tiếng cổ quái mà âm thanh lại rất quái dị, nhất thời cắt đứt suy nghĩ của tôi, sau đó tôi bắt đầu đã cảm thấy ở phía sau lưng, nhanh chóng nổi da gà dâng lên. Đồng thời, cánh tay nhỏ bé chộp vào cánh tay của tôi càng siết chặc hơn, cô nắm lấy cánh tay nắm mạnh quá sức, làm cánh tôi nhói đau, không cần quay đầu nhìn tôi cũng biết, khẳng định hiện tại cô sợ đến thảm hại không còn sắc người.
“Giả thần giả quỷ!” Lâm Phong lạnh lùng nói, giơ kiếm gỗ đào lên liền hướng chính Vương Khôn đang ngủ say bổ tới.
“A!” Phía sau truyền đến một tiếng hét kinh hãi, tôi vội vàng xuay người kịp thời che miệng của cô, kín đáo chú ý tới sự tình biến triển.
Chỉ thấy thời điểm trong tay Lâm Phong cầm kiếm gỗ đào sắp sửa bổ tới trên người Vương Khôn, đột nhiên ông ta mở mắt, lấy tốc độ cực nhanh vọt tới xuống giường, quay mặt lại nhìn chúng tôi mà nhếch miệng cười rất âm trầm, sau đó liền chạy ra cửa, chớp mắt đã ra khỏi cửa phòng.
Lâm Phong không nói lời nào, đối diện với tôi nháy mắt ra dấu hiệu rồi nhấc chân liền đuổi theo. Tôi nào dám chần chờ, một tay khoác lên đạo bào chỉnh tề rồi đuổi theo sau, trên cánh tay truyền tới lực đạo khiến tôi nghĩ tới còn có một cái tha du bình, vì vậy sau đó quay đầu lại vừa đẩy ra bàn tay của cô vừa nói cho cô biết hãy quay về đi ngủ.
Tôi ra cửa, liền thấy Lâm Phong đứng ở hàng lang đi qua trước cửa sổ gió thổi thoáng qua, đang ngẩng đầu đánh giá. Tôi hỏi ông ta chạy đi đâu rồi? Anh chép miệng nói ông ta chạy từ nơi này.
Tôi nói: “Cái con mẹ nó, ông ta có thể phi thiên độn địa, còn chúng ta thì không, người này không dễ chọc, cậu có thấy đến lúc rồi hay chưa?
Anh ta nói không thành vấn đề, đừng quên thân phận chúng ta là gì. Tôi bĩu môi, có thân phận cái rắm, cậu không cần nói là nếu gặp phải tu vi cao, chúng ta cũng chỉ có thể là chạy trốn thôi sao.
Anh ta nhìn tôi nói chớ nói nhảm, thu thập lại đồ đạc nhanh đi đến Quỷ lâu. Chúng ta nên trở lại phòng, cô nàng kia đã đi mất, nghĩ đến chắc là bị hù dọa làm cho sợ chết khiếp nên đi trở về. Cấp tốc đem theo gạo nếp, máu chó đen đều gói kỹ cả, chuẩn bị đi trước Quỷ lâu vì dân trừ hại, đối với cậu luôn cảm thấy rất có cảm giác là một tráng sĩ một đi không trở lại.
Lúc này đã là đêm khuya, lộ trình đi trước vùng ngoại thành không gần, chúng tôi muốn đón xe taxi, thế nhưng liên mấy người tài xế ngăn cản chúng tôi lên xe bởi không muốn đi, vì nghe chúng tôi nói muốn đi vùng ngoại thành, lập tức tài xế xe cũng chạy mất. Cái này thật đâu đầu, thật ra cũng không thể đi xe buýt ở đường 11, nếu như đi bộ tới đó thì trời rất mau sáng.
“Tích tích”
Giữa lúc thời điểm hai chúng tôi mắt lớn trừng mắt nhỏ, phía sau có một tiếng lanh lảnh như tiếng kèn, hai chúng tôi nhìn lại, liền thấy một chiếc xe màu trắng tiếp đón đậu ở chỗ chúng tôi đứng, thì ra là ở bên trong xe là Vương Quyên ngoắc chúng tôi.
Ánh mắt tôi nhìn về phía Lâm Phong hỏi thăm, anh ta suy nghĩ một chút, trực tiếp đi tới mở cửa xe rồi ngôi lên.