
Edit: Hải Yến
Beta: Quỳnh Như
♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠♠
Câu trả lời cho câu hỏi của cô gái có má lúm đồng tiền là khuôn mặt ngu ngốc như mọi khi của Thịt Viên Rồng, cộng thêm với cái liếm tay ngốc nghếch của nó.
Cô ấy chợt nhớ ra điều gì đó, cô nhớ trước đây mình đã đặt chuồng chó cho Thịt Viên Rồng, nhưng tên này lại tự ý kéo chuồng chó của cô sang một góc khác. Cô gái có má lúm đồng tiền lập tức đứng dậy đi tới chuồng của Thịt Viên Rồng, di chuyển chuồng chó, rồi cúi người kiểm tra kỹ càng.
Thịt Viên Rồng ngu ngốc chạy tới chạy lui quanh chân của chủ nhân nó. Cô gái có má lúm đồng tiền đã sớm phát hiện ra điều bất thường trên tấm gỗ ốp phía sau chuồng chó.
Chỉ nhìn thấy những vết lồi lõm trên ốp chân tường, rõ ràng là do răng của một con vật nhỏ nào đó gặm nát. Cô liền cứng đơ cả người, giữa ngày trời nắng nóng mà cô lại cảm thấy ớn lạnh.
Cô nhanh chóng đặt chuồng lại chỗ cũ, tự lừa dối mình giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. May mà có một con chó đi cùng. Tuy nó là một con chó ngu ngốc nhưng có còn hơn không có. Nếu không, chỉ có một mình cô thì thực sự rất đáng sợ.
Chú chó ngốc nghếch thậm chí còn không nhận ra rằng vị trí của mình bỗng chốc được tăng lên nhiều, trở nên quan trọng hơn bao giờ hết trong lòng cô gái.
Nó còn tưởng rằng chủ nhân đang chơi đùa với mình, nó không ngừng xoay tròn quanh chân của cô, rất sống động và dễ thương, một chút cũng không biết chủ nhân đang sợ hãi trong lòng.
Cô gái có má lúm đồng tiền ôm con chó của mình, dùng lông chó ấm áp của nó để sưởi ấm trái tim bé bỏng đang sợ hãi.
Thịt Viên Rồng quay đầu thô bạo liếm liếm mặt của chủ nhân, giống như lấy nước miếng rửa mặt cho cô vậy, cô gái có má lúm đồng tiền lập tức quên hết sự sợ hãi: “Đồ ngốc, nói cậu đừng tùy tiện liếm, cậu sao lại không nhớ lâu hơn một chút cho tôi nhờ vậy!”
Cô gái có má lúm đồng tiền: “Mặt tôi dùng mỹ phẩm trang điểm, cậu liếm hết kem nền kem chống nắng mà còn vui vẻ được!”
Cô gái có má lúm đồng tiền ôm lấy Thịt Viên Rồng của mình, vừa đi về phía phòng tắm, vừa tiếp tục dạy dỗ nó, nhưng tiếc là nó nghe hiểu gì những lời cô nói. Chỉ lè lưỡi ngu ngốc cố tỏ vẻ dễ thương, cái đuôi lông tơ to lớn tung bay giữa hai chân chủ nhân, cô ấy bật cười nâng nó lên.
Mặc dù con chó ngốc nghếch này không thể hiểu được lời nói của chủ nhân nhưng nó rất nhạy cảm với cảm xúc của con người.
Lúc trước tâm trạng của chủ nhân không tốt, nó chủ động liếm mặt chủ nhân, muốn an ủi để cô vui vẻ trở lại, bây giờ chủ nhân cuối cùng tâm trạng cũng tốt lên, Thịt Viên Rồng cảm thấy mình đã góp công sức rất nhiều, nó có thể tiếp tục nỗ lực hơn nữa.
Thế là nó càng liếm mạnh cổ cô gái có má lúm đồng tiền, căn bản là nó không hiểu chủ nhân đang dạy gì nó.
Tắm cho chó thực sự là một công việc mệt mỏi về thể chất, nhất là khi bạn gặp phải một chú chó không nghe lời, mỗi lần tắm giống như đánh một trận chiến vậy.
Thịt Viên Rồng không có chút phản kháng nào đối với tắm rửa. Trước khi mở vòi hoa sen, nó ngồi xổm trong bồn tắm với vẻ mặt ngoan ngoãn cho đến khi cô gái có má lúm đồng tiền nâng vòi hoa sen lên và bật nút…
Cô ước chừng toàn bộ dây thần kinh phản xạ linh hoạt của Thịt Viên Rồng đều không dùng cho lúc này. Bởi vì khi mở vòi hoa sen, giọt nước rơi xuống, những giọt nước thực sự rơi trên lông chó, chỉ trong vòng chưa đầy một giây, Thịt Viên Rồng đã hoàn toàn tập trung việc thoát khỏi bị chủ nhân giam giữ, chống cự tuyệt vọng, sau đó toàn bộ quá trình phải ăn một trận đánh nhừ tử.
Thịt Viên Rồng ướt nhẹp lần nữa bỏ chạy, rồi bị giữ lại, sau cùng lại bị đánh, nó cuối cùng cũng đành khuất phục.
Thật ra cô ra tay cũng không nặng, chỉ đánh mấy cái vào mông con chó ngốc này thôi, con chó chịu đựng, vừa tắm rửa vừa khóc liên tục không ngừng.
Mấu chốt ở chỗ là con chó này không hét mà là khóc một cách chân thành, kiểu rơi nước mắt thật sự, với tiếng khóc thương tâm, có vẻ rất đau khổ.
Cô gái có má lúm đồng tiền trên mặt xuất hiện một đường đen khó khăn bởi việc tắm cho chó, dùng lời nói nhẹ nhàng dỗ dành nó, động tác tắm rửa cho Thịt Viên Rồng nhanh tay hơn.
Cô tắm cho Thịt Viên Rồng một hồi lâu, mà tên ngốc cũng khóc lâu như vậy, cảm giác so với nữ nhân thì con chó giống giấy chạm vào nước.
Không dễ dàng gì tắm xong cho chú chó, cô gái có má lúm đồng tiền liền trêu chọc chính chú chó của mình rằng: “Cậu cái đồ khốn kiếp, khóc lâu như vậy, khát nước không, có muốn uống chút nước rồi lại tiếp tục khóc không?”
Thịt Viên Rồng phát hiện ra mình đã được quấn trong một chiếc khăn tắm lớn, khô và ấm, biết rằng cuối cùng thì sự tra tấn của việc tắm rửa cũng đã kết thúc. Nó liền thầm thở phào nhẹ nhõm, ngay lập tức nín khóc, muốn vứt khăn tắm lẻn ra ngoài chơi.
Cô gái có má lúm đồng tiền không thể nhịn nữa, tức giận trực tiếp dùng dây xích trói con chó ngu ngốc lại, sau đó đi tới trong tủ lấy ra một cái máy sấy tóc loại lớn, sấy lông cho nó.
Nếu sau khi tắm lông không được sấy khô, chó sẽ rất dễ bị cảm lạnh. Nếu thực sự bị cảm thì sẽ càng rắc rối hơn, bởi vì Thịt Viên Rồng nhìn có vẻ ngốc nghếch, nhưng chỉ cần liên quan đến việc uống thuốc thì chỉ số IQ của nó là 280, thông minh như Sherlock Holmes!
Dù bạn có giấu thuốc trong nhiều loại thức ăn khác nhau đến đâu, nó đều có thể tìm ra thuốc bạn giấu, rồi vứt đi, thậm chí nếu nó đã ăn vào, nó có thể nôn ra hết.
Rất khó để phục vụ. Cô gái cảm thấy rằng chỉ số IQ cả đời của nó đã được sử dụng theo những hướng này, chiến đấu trí tuệ với chủ nhân vào những lúc ấy còn rất vui vẻ.
May mà Thịt Viên Rồng rất thích chủ nhân tự sấy lông cho mình, bởi vì cảm giác ngón tay của con người chạm vào thực sự rất thoải mái, có một cảm giác sủng ái ấm áp nâng niu đặc biệt. Nó đối với vận động kiểu này tương đối thích, nó thích thú vô cùng, ngoan ngoãn ngồi trước mặt chủ nhân, bảo giơ tay trái liền giơ tay trái, bảo giơ tay phải liền giơ tay phải, đặc biệt nghe lời.
Cô gái có má lúm đồng tiền cũng thích nhất con chó như lúc này, yên lặng ngoan ngoãn, mấu chốt là đừng cảm thấy quá vui khi sờ vào lông chó, cô gái đã rất mệt mỏi để tắm cho chó ngốc này rồi, chẳng phải chỉ để tận hưởng giây phút này đâu.
Loại lông chó dài mềm mại ấm áp cùng với nhiệt độ cơ thể của chính mình xẹt qua kẽ tay thật sự là quá tuyệt, sĩ quan xẻng dựa vào việc nuôi chó cũng được hưởng cái lợi này. Một vạn năm bạn cũng sẽ không cảm thấy mệt mỏi sau khi chạm vào nó!
Mới tắm xong, sấy khô lông là lúc con chó yếu nhất, đặc biệt khi ôm rất thoải mái.
Vì vậy, cô gái có má lúm đồng tiền bắt đầu hưởng lợi, ôm con chó của mình trên ghế sô pha, xem chương trình tạp kỹ yêu thích, rót một ly nước chanh dây mật ong, mở một túi khoai tây chiên vị dưa chuột.
Nhân gian thiên đường chỉ như vậy thôi.
Đặc biệt là khi vừa ăn khoai tây chiên vừa sờ lông chó nhưng chó chỉ được nhìn rồi chảy nước miếng chứ không thể ăn một miếng (← Gia vị không tốt cho sức khỏe của chó). Tình trạng như vậy cô gái cảm thấy rất mãn nguyện!
Hơn mười giờ tối, cô gái có má lúm đồng tiền thu dọn đồ đạc chuẩn bị tắm rửa đi ngủ. Thịt Viên Rồng đã đói cả đêm, cuối cùng cũng kiếm được một miếng thịt khô làm phần thưởng, nó lập tức trốn trong ổ chó của mình ăn tối.
Thịt Viên Rồng biết bây giờ là lúc phải đi ngủ, nếu không chịu đi ngủ nữa thì sẽ bị chủ nhân đánh cho tả tơi, thậm chí khóc cũng không có tác dụng nữa. Thịt Viên Rồng ăn xong miếng thịt thì có chút khát, nó chạy ra phòng khách tìm bát nước của mình, liếm hai ngụm nước rồi trở về ổ nằm ngủ.
Nửa đêm, trời bỗng đổ mưa to. Thịt Viên Rồng lập tức bị tỉnh giấc, nó nhướng tai, nín thở rồi thu mình vào ổ với vẻ sợ hãi.
Chú chó chưa bao giờ gặp trận mưa xối xả khủng khiếp như vậy, có vẻ giống như sông Thiên Hà vỡ đê, vô tình giải phóng nước trong Dải Ngân Hà vậy.
Thỉnh thoảng phát ra tiếng sét lớn, sau đó là ánh sáng chói lọi, giống như rồng bay trên mây, rồi sấm sét đột nhiên nổ tung bên ngoài cửa sổ…
Thịt Viên Rồng đang run lên vì sợ hãi, nó đột ngột đứng dậy và lao đến phòng ngủ của chủ nhân ở phòng số hai. Ngoài cửa sổ, ngoại trừ thỉnh thoảng có ánh sáng từ tia chớp, chỉ có một đám mây đen, vừa trầm lặng vừa đáng sợ.
Thịt Viên Rồng cạy cửa phòng ngủ của chủ nhân, cô gái có má lúm đồng tiền đang ngủ say như chết, căn bản không nghe thấy tiếng nó.
Rèm cửa không đóng nên chú chó run rẩy khi nhìn rõ tia sét bên ngoài như đang xé mây. Những đám mây đen bị xé toạc rồi nhanh chóng tụ lại, thoạt nhìn giống như một đám ma đen lớn tách ra rồi tụ lại bằng móng vuốt, sấm sét kinh thiên động địa giống như tiếng hét ầm ầm của những bóng ma này…
“Woo woo woo ~~~~~”
Thịt Viên Rồng kéo mạnh cánh cửa phòng ngủ của chủ nhân, một tiếng sét khác nổ tung, nó run lên vì sợ hãi, nhưng đột nhiên im bặt.
Tại thời điểm này. Vào lúc mà Thịt Viên Rồng nhìn ra ngoài cửa sổ, nó nhìn thấy thứ không nên thuộc về ngôi nhà này.
Căn hộ mà cô gái có má lúm đồng tiền thuê là căn hộ có hai phòng nhỏ, không có tầng hai, từ phòng hai thông ra phòng khách, nên nhìn phòng khách khá rộng rãi.
Cửa sổ phòng khách cao từ trần đến sàn, gọn gàng ngăn nắp, cao năm sáu mét, ban ngày ánh mặt trời chiếu vào càng đặc biệt sáng.
Nhưng bây giờ là nửa đêm khi sấm chớp ập đến, ánh sáng của tia chớp lúc có lúc không, có vẻ hơi kỳ lạ khi nó chiếu vào phòng khách.
Phòng ngủ của cô gái có má lúm đồng tiền nằm ở trên tầng 2. Thịt Viên Rồng đang nằm trước cửa phòng ngủ, trộm nhìn xuống. Trên tấm thảm trong phòng khách không có gì cả.
Một tia sét đánh xuống, nó vươn đầu nhìn–
Nó nhìn thấy…
Nó nhìn thấy một người phụ nữ nằm trên thảm trong phòng khách, cô ấy bị một con dao găm đâm vào tim từ sau lưng.
Dưới tia chớp, nơi con dao găm lộ ra, ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu. Thấy thế Thịt Viên Rồng nhảy lên ‘hú’ một tiếng, nó sợ hãi khóc ngay tại chỗ, gào thét như chó điên vừa trúng thuốc, vừa cào cửa vừa nhảy loạn xạ. Khóc to liên tục.
Chốc lát, đèn trong phòng ngủ được bật sáng, cô gái có má lúm đồng tiền dụi mắt mở cửa, ngơ ngác hỏi: “Thịt Viên Rồng, cậu rốt cuộc bị điên sao? Nửa đêm cậu hét cái gì vậy!”
Thịt Viên Rồng dường như đã tìm được sự sống từ chủ nhân, nó ngay lập tức nhảy lên ôm đùi chủ không buông, còn nhét cả đầu chó vào bộ đồ ngủ của chủ nhân, cả người con chó run lên bần bật.
Chẳng lẽ có kẻ trộm vào nhà khiến con chó sợ hãi?
Cô gái có má lúm đồng tiền cẩn thận lắng nghe, nhưng ngoài tiếng sấm và tiếng mưa lớn, không phát hiện có gì bất thường. Cô bật đèn cầu thang và phòng khách, bế con chó ngu ngốc nhát gan lên, kiểm tra từ trong ra ngoài nhà nhưng vẫn không thấy gì: “Đồ nhát gan! Cậu sợ sấm sét như thế này sao…”
Cô gái có má lúm đồng tiền thuần túy cho rằng con chó chỉ sợ hãi trước tiếng sấm, nên sờ lưng, vừa chế giễu con chó ngốc vừa an ủi nó. Thịt Viên Rồng trốn trong vòng tay của chủ nhân, trộm nhìn xuống sàn phòng khách.
Dưới ánh đèn rực rỡ, trên thảm sạch sẽ, không có gì cả.
A?
Người nằm ở đây đâu rồi?
—————————————–