
kinh dị
Thị trấn nhỏ một đêm mất điện, Trương Cổ chạy đến tìm người bạn trực trạm điện của mình là Phùng Kình để hỏi về nguyên nhân nhưng người bạn hỏi lại một câu rất kỳ lạ: “Ba trừ một bằng mấy?”Trên đường về, anh lại gặp một đứa bé trai một tuổi ngồi một mình bên vệ đường nhưng anh không đưa đứa bé ấy theo mình mà bỏ nó lại đó, rồi trở về thị trấn báo cho mọi người biết. Người trong thị trấn quyết định đưa đứa bé ấy về nuôi, nhưng từ khi đứa bé xuất hiện, cả thị trấn bỗng xuất hiện những hiện tượng kỳ quái và đáng sợ, biên độ và mức độ của sự đáng sợ ấy càng lúc càng tăng…Trương Cổ phải làm gì để tìm ra chân tướng sự việc?Liệu có phải tất cả mọi tai họa đều do đứa bé ấy gây ra? Tại sao bạn anh lại hỏi câu hỏi kỳ cục đó? Đề tìm ra câu trả lời, Trương Cổ đã chấp nhận mạo hiểm, thậm chí có thể phải trả giá bằng cả tính mạng…
Review


Khác
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Tham gia group Thị Trấn Buồn Tênh nhé.
Hướng dẫn bình luận review cho bài viết.
Diễn đàn của website, rất mong mọi người tham gia và góp ý cho website nhé.
Câu chuyện ẩn chứa triết lý, có phần chi tiết thừa nhưng lại tạo ra dấu ấn ấn tượng cho độc giả và nhất rằng ở trong câu chuyện không hẳn là phải thế này thế nọ như chúng ta nghĩ mà là chúng ta cảm nhận thế nào của câu chuyện. Dĩ nhiên mình khá thích lối hành văn của Chu Đức Đông bởi anh ta đã tạo phần nào đó ấn tượng hơn các tác giả bây giờ cứ dở dở ương ương mà không tạo ra hẳn hoi. thú thực dù mình ném đá Chu Đức Đông nhưng ít nhất mình vẫn đánh giá cao bởi đọc nhiều tác giả rồi, nhưng không một ai có thể vượt qua cái lối ma mị và ẩn hiện của Chu Đức Đông
Giống câu truyện Cưới Ma, tác giả Chu Đức Đông dựa văn phong thần quỷ để người đọc rơi vào trạng thái may mù sương mả vây quanh, nhưng đọc xong cái đoạn kết mình bỡ ngỡ và cảm thấy rất bực bội không vừa lòng. Rất nhiều đoạn cũng như có quá nhiều chi tiết thừa thãi, giải thích không được logic, điểm hình như đoạn Trương Cổ đi điều tra đứa bé mà ăn mặc như shelock home quanh quẩn trong thị, bà già thu mua rác, v.v .... không được thỏa đáng. Với nhiều tình tiết thừa thãi và có đoạn kết phi logic, hơi nhảm đó, nhưng đổi lại tác giả thông qua câu truyện mà hàm chứa bản chất con người, triết lý trong câu truyện. Nhưng thật sự triết lý đó là gì thì … mình bó tay.
Bạn viết cảm nhận rất hay
Cám ơn bạn ^^