Chương 341 Nguồn gốc của tên gọi
Editor: Lam Liên
Beta: quả nho lớn
Trương Tử An nghe tiếng cười kì lạ của Richard, trong lòng thầm rùng mình một cái, hắn biết hành động nhìn chằm chằm vào mông Tim của mình lại làm con vẹt xám này suy nghĩ bậy bạ cái gì. Đừng hỏi con vẹt kia đang nghĩ gì, hắn không biết, cũng không muốn biết!
Có lẽ Richard không phải gay, nhưng nó chắc chắn nó rất muốn biến Trương Tử An thành gay. Hắn có thể hiểu cái loại suy nghĩ này, nếu có thể thì hắn cũng muốn biến đàn ông trên thế giới này thành gay, như vậy thì toàn bộ con gái trên thế giới sẽ đều là của hắn…… suy nghĩ này không có gì là sai cả!
May là lúc đó Trương Tử An không mở miệng, chỉ luôn cố gắng mỉm cười nên mấy tiếng cười này không khiến cho Tim và Lauren nghi ngờ.
Sau khi bọn họ ngồi xuống, Lauren lập tức nói: “Jeff, tôi có thể gọi anh là Jeff đúng không? Lần này tôi và chồng tới Trung Quốc là muốn tận mắt nhìn thấy những con mèo con nhảy múa, việc này đối với chúng tôi vô cùng quan trọng! Anh có thể thỏa mãn nguyện vọng của chúng tôi không?”
Cô và chồng dùng bốn con mắt dán chặt vào mặt Trương Tử An, mong đợi hắn trả lời. Những con mèo nhảy múa, đây chính là cơ sở cho tất cả các hợp tác tiếp theo, nếu đây là sự thật thì những chuyện khác đều rất dễ dàng.
Richard sợ Trương Tử An nghe không hiểu nên lặp lại rõ ràng một lần nữa: “Hai người muốn xem mèo nhảy múa sao?”
“Đúng vậy, nếu có thể.”
Trương Tử An khẽ gật đầu, Richard phối hợp nói: “Không thành vấn đề, chuyện này rất đơn giản.”
Hắn đứng lên, quay về phía nhóm mèo con vỗ tay ba lần.
Nhóm mèo con lập tức dừng chơi đùa, đồng loạt ngẩng mặt lên nhìn về phía hắn.
Trái tim của Tim và Lauren đều như bị đại bác bắn trúng!
Chỉ cần nhìn thấy một màn như vậy là bọn họ đã có thể chắc chắn chuyện mèo nhảy múa là sự thật, chắc chắn là thật sự!
Hai vợ chồng trao đổi ánh mắt với nhau, đem sự kích động trong lòng lúc này truyền cho đối phương.
Tiếp theo, cho dù là sự phối hợp đồng đều hay là vũ đạo của nhóm mèo con, tất cả đều không khác chút nào so với video…… Không, nói như vậy
cũng không chính xác, tận mắt nhìn thấy cảnh nhóm mèo con nhảy múa tập thế chấn động hơn rất nhiều so với trên video!
Tim và Lauren đều là người yêu mèo, nếu không thì họ cũng sẽ không đi kinh doanh cửa hàng chuyên về mèo, cũng sẽ không đưa ra yêu cầu hà khắc đối khách hàng nuôi mèo như vậy. Nhìn đàn mèo con đáng yêu lắc đầu vẫy đuôi, nhịp nhàng nhảy múa như vậy thế giới quan của bọn họ vất vả xây dựng từ khi sinh ra tới nay đều bị đảo lộn hoàn toàn!
Bọn họ không biết nói cái gì, không biết nên nghĩ cái gì, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất đây là phép thuật kì diệu!
Bản nhạc kết thúc, nhóm mèo con về lại chỗ, Trương Tử An xoay người ngồi xuống.
Tim và Lauren đều liều mạng vỗ tay đến mức cả 2 tay đều đỏ hết lên.
“Ngại quá, không biết hai vị vừa lòng không?” Richard hỏi.
“Quá thần kỳ! Thật sự quá thần kỳ! Tôi thật sự không thể tin được!” Lauren kích động đến mức nói năng lộn xộn, “Xin thứ lỗi cho sự thất thố của chúng tôi nhưng đây chính là chuyện thần kì nhất mà chúng tôi từng thấy trong đời! Quả thực như đang nằm mơ vậy!”
Tim dùng đủ loại từ ngữ hoa mỹ bằng tiếng Anh để diễn tả sự kích động của mình.
Nghe được lời khen chân thành của bọn họ, trong lòng Trương Tử An cảm thấy vô cùng vui vẻ nhưng ngoài mặt vẫn duy trì vẻ mặt bình thường, giữ nguyên phong thái của cao nhân.
Lauren vô cùng kích động nhưng cô không quên mục đích chuyến này của mình. Cô thấy thời cơ đã đến, không khí cũng rất hòa hợp liền đưa ra câu hỏi: “Jeff, anh có phiền không nếu chúng tôi hỏi một chút?Làm thế nào mà anh có thể làm được chuyện thần kỳ như vậy? Chúng tôi rất tò mò về chuyện này.”
Richard đã nghe Trương Tử An nói khoác lác rất nhiều lần nên nó cũng khoác lác nói: “Bởi vì tôi là người thừa kế một loại nghề rất cổ xưa và bí ẩn ở Trung Quốc đó là người thuần mèo.”
“Người thuần mèo?” Lauren và Tim trăm miệng một lời mà đồng thanh lặp lại.
“Đúng vậy, cái gọi là người thuần mèo không chỉ đơn giản là dạy mèo đi WC như thế nào mà là một bí mật tồn tại từ xa xưa đến nay, ngày nay ở Trung Quốc còn rất ít người làm nghề này, tôi là một trong số đó. Còn phương pháp cụ thể thì…… Xin lỗi, tổ tiên đã để lại quy củ, nghề thuần mèo này chỉ có thể truyền từ đời này sang đời khác, không lộ cho người ngoài, tôi không thể làm khác với tổ huấn nên thứ lỗi cho tôi không thể nói.” Richard đúng thoại mà nói, sau khi nói xong nó lại suy nghĩ một lúc rồi bắt
chước theo suy nghĩ của Trương Tử An bổ sung một câu: “Cho nên vì để tránh cho nghề này thất truyền, tôi rất muốn tìm một cô bạn gái……”
Trương Tử An rất muốn cho nó một like, câu này chính là đang nói lên nỗi lòng của hắn! Thậm chí còn tí nữa khiến hắn tin là thật, cho rằng mình thật sự là người thuần mèo và mục đích tìm bạn gái là vô cùng cao thượng, không phải là để thoát khỏi kiếp cẩu độc thân mà là vì không để cho nghề cổ xưa này thất truyền……
Lauren và Tim nghe được câu cuối cùng thì mơ hồ không hiểu, sao lại nhắc đến cả bạn gái ở đây vậy?
Phải biết là trước đây bọn họ chưa bao giờ tới Trung Quốc,mọi hiểu biết về Trung Quốc hoàn toàn đến từ báo chí, TV và internet, trong đó có rất nhiều chuyện không thật và bị phóng đại. Nên chịu ảnh hưởng của sự tuyên truyền từ truyền thông và dư luận, hiểu biết của bọn họ về Trung Quốc là hoàn toàn phiến diện và hạn hẹp. Trung Quốc trong suy nghĩ của bọn họ là một đất nước cường đại, thần bí, ở phương diện nào đó lại lạc hậu với thời đại, nên cách Trương Tử An tôn thờ nghệ thuật thuần mèo với tổ huấn đã càng làm gia tăng ấn tượng đầu tiên này của họ.
Từ lâu bọn họ đã nghe nói Trung Quốc có rất nhiều tài nghệ, kĩ thuật bí ẩn được lưu truyền lại từ xa xưa, ví dụ như khinh công, phong thuỷ, ngũ hành, công phu, châm cứu, trung y…… Nên họ nghĩ thuật thuần mèo cũng là như thế, chẳng qua là vì càng hiếm thấy nên mới càng thần bí thôi. Ít nhất là Trương Tử An không phải Vu sư, mà mèo con nhảy múa cũng không phải vu thuật là bọn họ có thể an tâm rồi, nếu không thì bọn họ không thể nào tiếp nhận được chuyện bắt bọn họ ruồng bỏ tín ngưỡng với Thượng Đế để ép họ khuất phục trước Vu thuật hắc ám.
Bọn họ không hi vọng Trương Tử An có thể dễ dàng đem bí mật này nhường lại như vậy, nhưng bọn họ cũng sẽ không từ bỏ, nếu không thì chuyến đi này là uổng công vô ích rồi.
“Jeff, xin nghe tôi nói, tôi có một đề nghị, đối với chúng ta đều có lợi.” Lauren nhìn chăm chú vào đôi mắt của hắn nói, “Có lẽ chúng ta nên thử hợp tác, hy vọng anh có thể nghiêm túc suy xét một chút.”
Kể cả là Trương Tử An hay Richard đều không ngạc nhiên trước đề nghị này, dù sao thì không có lợi sẽ không dậy sớm, họ của bọn họ là Keller chứ không phải Bethune*, đi từ tận bên kia đại dương tới Trung Quốc, ngoại trừ tận mắt chứng kiến mèo nhảy múa thì nhất định là có ý đồ khác.
*Henry Norman Bethune (1890-1939): Là một bác sĩ người Canada, trong cuộc Chiến tranh Trung-Nhật lần thứ hai ông đã giúp mang y học hiện đại đến các vùng nông thôn Trung Quốc để chữa trị cho những người dân làng. Ông chết vì nhiễm độc máu sau khi vô tình cắt phải ngón tay khi đang chữa trị cho một người lính Trung Quốc.
“Mời nói, tôi sẽ nghe cẩn thận.” Richard nói.
Lauren và chồng trao đổi ánh mắt một lần nữa, từ đôi mắt của nhau thấy được sự quyết tâm.
“Ý của tôi là, anh có thứ chúng tôi cần mà chúng tôi cũng có thứ anh cần.” Lauren chỉ vào nhóm mèo con đang vui đùa ầm ĩ : “Xin hỏi anh, Jeff, vì sao chỗ này của anh không có mèo Ragdoll? Theo chúng tôi biết thì mèo Ragdoll ở trên toàn thế giới đều rất được hoan nghênh, Trung Quốc cũng không ngoại lệ.”
Đã không quan tâm thì thôi, một khi quan tâm sẽ bị loạn. Nghe thấy cái từ “Ragdoll” này, khuôn mặt vẫn luôn treo nụ cười giả dối của của Trương Tử An lập tức cứng lại, ngay sau đó hắn thu lại nụ cười, cơ bắp toàn thân căng lên, hô hấp cũng có chút khác thường.
Richard đứng ở đầu vai hắn thông qua cảm nhận từ móng vuốt thấy được cơ bắp và hô hấp của hắn có sự thay đổi liền tạm thời không nói gì, tiếp tục nghe. Tại những lúc như thế này thì im lặng là vàng, nói nhiều lại thành công cốc.
Lauren cũng chú ý tới biểu tình của hắn thay đổi, cô bình tĩnh mà nói: “Jeff, anh là người thuần mèo được truyền lại từ xưa của Trung Quốc lại còn là tiến sĩ Đại học Cambridge nên nhất định thông minh hơn người, anh có thể đoán được vì sao tôi và chồng đặt tên cửa hàng chuyên về mèo của mình là “Blue Peak” không?”
“Tôi sẵn sàng nghe rõ hơn.” Richard nói.
Lauren hơi gật đầu với chồng biểu thị là đã đến lúc.
Tim mở vali khóa mật mã ra, lấy ra một tập hồ sơ dày đưa cho vợ. Đây là thứ mà trước khi xuất phát bọn họ đã phải tỉ mỉ chuẩn bị, cuối cũng cũng có thể lấy ra.
Lauren nhận lấy, mở ra sau đó đưa cho Trương Tử An xem, cả tệp hồ sơ đều là những bức ảnh chụp cận cảnh mèo Ragdoll, nó được chụp bằng máy ảnh ống kính rời sau đó rửa ra, mỗi bức ảnh đều có kích thước 12 inch, các chi tiết đều rất tinh tế rõ nét, cho dù là thiết bị hay là trình độ quay chụp đều hơn rất nhiều so với bức ảnh Đặng Khiết chụp chó Shiba, căn bản là không thể so sánh.
Chuyện này cũng có thể chứng minh được thành ý của bọn họ, không phải là dùng di động chụp mấy tấm cho có lệ, vì để thể hiện thành ý nên tất cả đều được in ra.
Trương Tử An nhìn bức ảnh, ngay sau khi nhìn vào đôi mắt của con mèo Ragdoll trắng đen trong ảnh chụp hắn lập tức ngừng hô hấp.
Một đôi mắt màu xanh tuyệt đẹp!
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader