Chương 340: Phối hợp ăn ý
Editor: Lam Liên
Beta: Quả nho lớn
Tim và Lauren nghe thấy Trương Tử An gọi “Richard” thì không biết hắn đang gọi ai, nhìn về phía tầng hai chỉ thấy một bóng xám lớn và tiếng quác quác bay tới, không sai không lệch mà dừng trên vai hắn. Bọn họ tập trung nhìn, hóa ra là một con vẹt xám Châu Phi trông rất thông minh.
Richard thu cánh lại sát bên sườn, đảo mắt nhìn quanh nói: “Tìm bổn đại gia có chuyện gì?”
Trương Tử An ra hiệu ý bảo hai vị khách nước ngoài trước mặt, “Giúp tao nghe xem bọn họ đang nói cái gì.”
Tim và Lauren nhìn đến ngây cả người, tuy là bọn họ nghe không hiểu này con vẹt xám này đang nói cái gì nhưng rõ ràng là nó đang cùng chủ tiệm tuổi kia đối thoại, một hỏi một đáp, cái loại tiếng nói đầy nhịp điệu này tuyệt đối không thể là giả. Bọn họ mở cửa hàng chuyên về mèo, hoàn toàn không hiểu gì về vẹt nhưng cũng vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Richard giương mắt lên nhìn, “ Quác? Hóa ra là hai người nước ngoài, thảo nào ngươi phải nhờ bổn đại gia hỗ trợ! Bọn họ nói tiếng gì”
“Tiếng Anh.” Trương Tử An biện hộ cho chính mình, “Thật ra tao nghe hiểu bọn họ đang nói gì chẳng qua tốc độ nói của họ quá nhanh, tao theo không kịp.”
Richard khinh thường liếc hắn, “Nghe không hiểu thì chính là nghe không hiểu, giả bộ làm gì! Bảo bọn họ lặp lại lần nữa, bổn đại gia nghe cho.”
Trương Tử An cười cười với bọn họ xin lỗi, dùng tiếng Anh nói: “Xin lỗi hai vị, hai vị có thể lặp lại lần nữa không?”
“A……” Lauren hoàn hồn sau kinh ngạc, lặp lại những điều mới nói một lần nữa, chỉ là lần này cô vô thức nói chậm đi một ít, cho dù Trương Tử An không cần Richard cũng hiểu nhiều hơn, dễ dàng phân biệt và bắt tay với hai người.
Chờ lại gần hắn mới phát hiện Lauren kỳ thật cũng không nhỏ nhắn lắm, cao hơn so với đa số phụ nữ Trung Quốc, chỉ là cô đứng ở bên cạnh chồng nên mới làm nổi bật sự nhỏ nhắn của cô mà thôi. Mà cái người cao to tên Tim này…… Càng đến gần, Trương Tử An càng cảm thấy áp lực mạnh mẽ, bắt tay hắn liền nhanh chóng lui về khoảng cách an toàn.
“Bọn họ thấy video mèo con nhảy múa nên đến đây xem.” Richard lời ít ý nhiều mà giải thích.
Đến để xem… Trương Tử An nhìn bọn họ xách túi lớn túi nhỏ, đến để xem cần phải mang nhiều thứ như vậy ư?
Hắn không phải đồ ngốc, hắn biết đến để xem chỉ là một cách nói khách khí thôi, không có việc gì thì không đăng tam bảo điện*, còn chưa kể từ
Los Angeles bên kia đại dương nên đây tuyệt đối không phải là đến xem đơn giản như vậy.
Trương Tử An đang suy nghĩ xem nên trả lời như nào thì đã nghe Richard nhanh nhảu dùng tiếng Anh trả lời: “ Quác quác! Ta là Richard Jefferson còn đây là Jeff Richardson, rất vui khi được gặp hai người!”
“Mẹ nhà ngươi!” Trương Tử An gập ngón tay cốc và đầu nó, “Sửa lại họ cho tao ngay!”
Richard linh hoạt né tránh, “Được rồi được rồi, thật là không có biện pháp với ngươi mà. Xin lỗi, nói sai! Giới thiệu lại một lần nữa, ta là Richard Jefferson, còn vị này chính là Jeff Trương, rất vui khi được gặp hai người! Gọi ta Richard còn gọi hắn Jeff là được.” Câu này trước là tiếng Trung sau là tiếng Anh.
Jeff Trương cũng không khác lắm, thôi thì chắp vá tạm dùng đi…… Trương Tử An cũng không so đo vấn đề xưng hô với nó nữa.
Tim và Lauren ngạc nhiên đến rớt cả cằm, con vẹt này đang nói Tiếng Anh theo tiêu chuẩn của BBC, câu chữ rõ ràng, ưu nhã khéo léo, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt không bao giờ nghĩ rằng đó là do một con vẹt nói ra! Điều làm bọn họ khiếp sợ nhất chính là con vẹt này có thể nói được cả tiếng Trung lẫn Tiếng Anh, chuyện này cũng quá thần kỳ rồi đi!
Trương Tử An vừa nhìn thấy biểu tình của bọn họ liền thở dài, quả nhiên là nên hành sự điệu thấp một chút, hắn dùng tiếng Anh nói với bọn họ: “Xin lỗi, tôi rời đi một lát.” Nói xong liền mang theo Richard đi lên tầng hai.
“Như thế nào hả? Bổn đại gia còn đang muốn thể hiện kĩ năng của mình cơ mà!” Richard oán trách nói.
“Không sai, chờ mày thể hiện xong kĩ năng của mày sẽ bị mang đi cắt thành miếng.” Trương Tử An trừng mắt liếc nó một cái, “ Lỡ như hai người này là CIA, FBI, KGB hay SCP* ngụy trang thì phải làm sao bây giờ?”
*SCP: là một tổ chức hư cấu tài liệu của trang web dựa trên hợp tác viễn tưởng dự án cùng tên. Trong bối cảnh hư cấu của trang web, Tổ chức SCP chịu trách nhiệm xác định vị trí và chứa các cá nhân, thực thể, địa điểm và đối tượng vi phạm luật tự nhiên (gọi là SCP).
Richard: “…… ba cái đầu thì bổn đại gia không biết nhưng cái cuối cùng thì chắc chắn là ngươi suy nghĩ nhiều rồi!”
“Tóm lại, chúng ta cần phải hành sự điệu thấp lại.” Trương Tử An ngoan cố nói.
“ Thật ra ngươi muốn giả tạo nhưng lại không cho bổn đại gia giả tạo đúng không?” Nhưng mà Richard đã sớm nhìn thấu hết thảy.
Trương Tử An cong tay làm như muốn cốc đầu nó, uy hiếp nói: “Cái đầu mày ý! Nói muốn giúp tao tìm bạn gái, đến giờ thì sao, lông còn chẳng thấy cái nào mà mày còn dám cò kè mặc cả với tao sao!”
“Được rồi, chuyện này xem như bổn đại gia đuối lý, coi như ta nhận phải một nhiệm vụ cấp sử thi đi, giờ tạm thời giúp ngươi giả tạo một hồi đã.” Richard bất đắc dĩ mà nói, “Vậy ngươi định làm như thế nào?”
Trương Tử An suy nghĩ từ trước, nói: “Như vậy đi, mày ẩn thân đứng trên vai tao, trước khi mày muốn nói gì thì dùng móng vuốt véo lên vai ta một cái để tao há mồm khớp khẩu hình, như vậy cho giống như tao đang nói chuyện.”
Richard nghĩ, “ Thế cũng được nhưng bổn đại gia phải nói cái gì?”
“Tùy cơ ứng biến. Chủ yếu là hỏi mục đích bọn họ trước, xem họ có yêu cầu gì, tận lực tranh thủ lợi ích lớn nhất, tiêu chuẩn là không chiếm được lợi ích thì đừng có tiền mất tật mang.”
Richard: “…… Được rồi, nhưng mà bổn đại gia phải dùng giọng gì để nói chuyện?”
“Cái gì giọng cơ?” Trương Tử An khó hiểu hỏi.
“Tiếng Anh cũng có khẩu âm khác nhau, ngươi muốn bổn đại gia dùng loại khẩu âm nào?”
Thật ra Trương Tử An không nghĩ tới vấn đề này, “Tùy tiện đi…… Bọn họ dùng khẩu âm gì?”
Tim và Lauren đang ở cửa hàng tầng một đi dạo, ánh mắt liên tiếp dừng lại trên người Nafina, thỉnh thoảng lại dùng tiếng Anh nhỏ giọng nói chuyện với nhau vài câu, thảo luận chủng loại của con mèo vàng này.
Richard nghiêng tai lắng nghe một lát rồi nói: “Tuy họ nói đều là tiếng Anh Mỹ nhưng khẩu âm của người phụ nữ kia có chứa một ít khẩu âm của Australia mà người đàn ông kia thỉnh thoảng lại phát ra một hai câu phương ngữ Texas.”
“Phương ngữ Texas?” Trương Tử An sửng sốt, “Vòng đi vòng lại nửa ngày hóa ra nam nhân kia đến từ Sơn Đông sao?”
“ Là bang Texas cái tên ngu ngốc nhà ngươi!” Richard mắng, “Ngươi thấy người Sơn Đông nào như vậy chưa?”
“…… Tao không hiểu, mày tự xem mà làm đi.” Trương Tử An xua xua tay với nó, giao toàn quyền của chuyện này cho nó xử lý, nói ra mệnh lệnh trong trò chơi, “Chim tình yêu của tiến sĩ Irene Pepperberg, ẩn thân!”
Richard tiến vào trạng thái ẩn thân, Trương Tử An mang nó xuống dưới lầu.
“Ngại quá, để hai vị đợi lâu rồi, vừa rồi đột nhiên có một số việc phải xử lý.” Richard dùng móng vuốt véo bả vai Trương Tử An một cái, bắt chước giọng điệu của hắn nói.
Trương Tử An đau đến méo cả miệng, ĐM tự dưng mày dùng sức lớn như vậy làm gì hả! Đây chắc chắn là trả đũa, tí tao nữa sẽ đi tìm mày tính sổ!
Hắn oán niệm ở trong lòng, thuận thế há mồm làm khẩu hình.
Tim và Lauren nhìn nhau ngạc nhiên, vừa rồi họ không chú ý, vị chủ tiệm này có thể nói giọng London sao?
Richard lựa chọn giọng London làm khẩu âm của Trương Tử An là bởi vì nó biết rất nhiều người Mỹ thích nó, thậm chí có thể nói là mê mẩn khẩu âm London, tự chê tiếng Anh Mỹ là tiếng Anh dở, dùng khẩu âm London cho phù hợp với Trương Tử An, kẻ không giả tạo sẽ chết.
“Không người cần xin lỗi là chúng tôi, xin lỗi vì chưa hẹn đã đến làm mất thời gian của anh.” Lauren áy náy nói “ Chúng tôi xem video về lũ mèo con trong tiệm của anh nhảy múa trên Youtube, thật sự không kìm được nội tâm phấn khích nhưng lại không tìm thấy phương thức liên hệ của anh nên đành tùy tiện tới đây. Trước khi chúng tôi tới còn từng lo lắng về rào cản ngôn ngữ nhưng mà trình độ tiếng Anh của anh còn tốt hơn cả chúng tôi dự kiến……”
Richard dùng móng vuốt véo Trương Tử An một cái, ba hoa chích choè nói: “Ừm…… À, thực ra tôi đã từng ở Anh Quốc sống mấy năm để thi lấy bằng tiến sĩ về Tiếng Anh và Ứng dụng ngôn ngữ học ở Đại học Cambridge.”
Tim và Lauren: “……” Tiến sĩ Đại học Cambridge còn đi mở pet shop, ngành sản xuất thú cưng ở Trung Quốc cạnh tranh khốc liệt như vậy sao?
Trương Tử An vừa phải nhép miệng theo vừa phải cười, cười đến mặt hắn cứng hết cả vào. Hắn không nói được nhưng nghe thì vẫn có thể, có thể nghe hiểu một phần cuộc đối thoại, biết Richard lại chơi xấu mình, giả tạo đến quá đáng!
“Hai vị vạn dặm xa xôi đến đây, là vinh hạnh của tiệm tôi, mời ngồi rồi hãy nói.” Richard lại véo Trương Tử An một chút.
Trương Tử An nghe hiểu từ “Ngồi xuống” trong đó liền nhấc tay chỉ chiếc ghế dành cho khách ngồi ở trong tiệm, cái ghế cao giống như ở quán bar này vẫn là do Quách Đông Nhạc khi trang hoàng mang tới đây còn trước kia trong tiệm chỉ có một chiếc ghế bốn chân ống thép.
Hắn lo lắng nhìn chăm chú vào mông Tim, khẩn cầu thần phật phù hộ ngàn vạn lần đừng làm hỏng chiếc ghế mới tinh này.
Cũng may ghế chỉ kẽo kẹt một tiếng, miễn cưỡng có thể chịu đựng được.
Chỉ là hình như Richard lại hiểu lầm cái gì đấy, nó phát ra vài tiếng cười trộm trầm thấp.
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader