.:Chương 26:.
Cưỡng chế áp đảo
Trans: Tiên Trần
Cố Vũ không lựa chọn rời đi mà kiên nhẫn đi theo lên, hắn kẹt giữa cánh cửa phòng Lâm Thu Yến sắp đóng lại rồi chen vào trong, tiện thể trở tay đóng cửa lại, hai người đối mặt nhau trong phòng.
“Cậu…Cậu muốn làm gì?” Đối với sự bướng bỉnh chen vào của Cố Vũ, đáy lòng Lâm Thu Yến toát ra dự cảm chẳng lành, theo bản năng lùi về sau.
Cái gì mà đợi anh trực tiếp đồng ý mới áp đảo, giống như trong mộng xuân, trong giấc mơ, Lâm boss đã bị play mấy lần đến cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn gọi chồng, nếu trong mơ có thể làm như vậy thì thực tại cũng có thể chứ, Cố Vũ áp sát Lâm Thu Yến.
“Cậu muốn làm gì!” Lâm Thu Yến nhìn Cố Vũ từng bước đến gần, cảnh tượng này thật quen thuộc, cảm giác như là xảy ra ở đâu rồi. Đúng, lần đầu tiên trong mộng xuân, Cố Vũ cũng là như vậy đi tới anh, nghĩ tới đây, những hình ảnh sống động trong mơ hiện ra, tim Lâm Thu Yến đập mạnh mẽ.
Cố Vũ không trả lời Lâm Thu Yến, hắn cưỡng ép đẩy Lâm Thu Yến lên giường, cả người đè lên trên, bàn tay siết chặt tay Lâm Thu Yến áp lên đỉnh đầu, đầu cúi xuống và hôn vào đôi môi của Lâm Thu Yến.
“Ưmm…Bỏ ra…Cố Vũ cậu!” Lâm Thu Yến nghiêng đầu né tránh cái hôn bá đạo của Cố Vũ, bất an trong lòng anh dâng lên, anh sợ tiếp tục nữa thì bí mật của cơ thể anh sẽ bị Cố Vũ phát hiện, không thể, Lâm Thu Yến cần phải trốn khỏi sự trói buộc của Cố Vũ.
“Nếu mềm không được, vậy thì mạnh bạo.” Một tay Cố Vũ đưa xuống phần dưới của Lâm Thu Yến, nắm lấy quần ngoài và quần lót cùng lúc chuẩn bị kéo xuống.
“Không! Không được!” Một luồng khí lạnh từ bàn chân truyền lên bộ óc, nỗi sợ bị phát hiện tập kích tâm trí, Lâm Thu Yến càng giãy giụa kịch liệt hơn, anh thậm chí nhắm hai mắt không dám nhìn chuyện xảy ra tiếp theo ở phía dưới.
Bị phát hiện rồi…
Quần đã bị tuột xuống, hơi lạnh ở phần dưới cũng không bằng cái lạnh trong tim, Lâm Thu Yến không thể tự mình khống chế mà run rẩy, anh không dám cử động mắt, anh không muốn nhìn thấy sự chán ghét và ruồng bỏ trên mặt Cố Vũ.
Dáng vẻ Lâm Thu Yến một mặt cam chịu số phận khiến Cố Vũ chột da dừng lại, sao cơ thể lại run nhiều như vậy? Nhìn thấy vẻ kháng cự của Lâm Thu Yến, Cố Vũ không biết tiếp theo nên làm thế nào mới tốt.
Cảm thấy phía dưới người không có động tĩnh, Lâm Thu Yến cay đắng nhếch mép một cái, Cố Vũ nhất định cảm thấy anh là một con quái vật không phải nam cũng không phải nữ, nhất định là chán ghét cơ thể của anh, dục vọng không còn muốn tiếp tục, giọng nói kèm theo sự run nhẹ, “Ghét bỏ rồi thì cút đi!”
Lâm Thu Yến tâm tình kích động khiến Cố Vũ luống cuống, hắn ôm lấy Lâm Thu Yến, “Tôi…tôi không ghét, tôi làm sao có thể ghét anh chứ, tôi thích anh còn không kịp nữa đây.”
Thích? Nhìn thấy phần cơ thể này của anh làm sao còn có thể thích, Lâm Thu Yến đẩy Cố Vũ ra, khóe mắt ửng đỏ, tất cả những ngụy trang trước đây trong giờ phút này đều đổ nát, Lâm Thu Yến lộ ra mặt yếu ớt nhất của anh, “Phần cơ thể này của tôi, cậu vẫn còn thích?”
“Thích, cực kì thích.” Cố Vũ cuối cùng cũng biết tại sao Lâm Thu Yến lại tranh đấu như vậy, thì ra là vì anh đang để bụng đến cơ thể đặc biệt của bản thân, Cố Vũ cười một trận, ôm chặt lấy Lâm Thu Yến trấn an cơ thể run rẩy của anh, “Nếu như không thích thì làm sao mỗi tối đều play anh tới nỗi khóc được.”
Câu nói của Cố Vũ đánh tan bức tường trong tim Lâm Thu Yến, anh không kiềm được mà đỏ mặt, đợi đã, cái gì gọi là mỗi tối đều cái đó? Lâm Thu Yến đẩy Cố Vũ ra lần nữa, nghi ngơ không hiểu hỏi, “Cái gì mỗi tối?”
Ể? Lâm boss không biết giấc mơ giữa họ tương thông sao? Cố Vũ suy nghĩ lại một chút, hình như Lâm Thu Yến vẫn chưa biết chuyện này, Cố Vũ liền nói rõ một cách đơn giản với Lâm Thu Yến chuyện giấc mơ của họ tương thông, “Cho nên, cơ thể của anh, tôi đã sớm nhìn thấy hết rồi.”
“…”
Giấc mơ tương thông là cái quỷ gì, trên thế giới vẫn còn chuyện thần kỳ vậy sao? Đối với thông tin kỳ quặc này, biểu cảm Lâm Thu Yến có chút khó tin. Cho nên nói, Cố Vũ trong mơ và Cố Vũ của thực tại là cùng một người, Cố Vũ trong hiện thực thế này là đã biết bí mật về cơ thể anh rồi? Nếu Cố Vũ biết bí mật về cơ thể anh, hắn còn già mồm lâu như vậy, Lâm Thu Yến thẹn quá thành giận cầm cái gối ném vào mặt Cố Vũ, “Sao cậu không nói sớm!”
“Hôm đó sáng sớm anh đã mặt lạnh đuổi người ta đi, tôi làm gì còn nhớ tới nói cái này.” Cố Vũ oan ức nhận lấy cái gối Lâm Thu Yến ném qua.
Đây không còn là sợ… Sợ bị hắn phát hiện, bị hắn ghét bỏ, trong lòng Lâm Thu Yến trả lời nhưng ngoài miệng không nói ra, anh lén lút liếc Cố Vũ một cái, nhìn dáng vẻ Cố Vũ thật giống như không hề chán ghét đặc thù cơ thể anh.
“Anh bởi vì nguyên nhân ở cơ thể nên mới cự tuyệt tôi sao?” Cố Vũ ôm gối giống như một con chó to lớn mắt lom lom nhìn Lâm Thu Yến.
Lâm Thu Yến cắn môi dưới im lặng không lên tiếng, ánh mắt nhìn khắp nơi, không dám nhìn vào Cố Vũ, vừa nghĩ tới bởi vì sợ bị ghét mà từ chối Cố Vũ trước kia, Lâm Thu Yến liền không biết làm sao đối mặt Cố Vũ mới tốt.
Cố Vũ nhìn dáng vẻ không tự nhiên của Lâm Thu Yến thì trong lòng liền có câu trả lời, sớm biết Lâm boss để tâm chuyện này, hắn đã sớm nói rõ, như vậy cũng không có nhiều chuyện đa nghi xảy ra sau đó rồi. Nghĩ tới Lâm boss cũng không phải bởi vì không thích hắn mà khước từ, Cố Vũ không nhịn được nhảy dựng lên, ném cái gối trong người qua một bên, lại ôm Lâm Thu Yến lần nữa, “Vậy là anh thích tôi, đúng không? Lời nói tối đó cũng là thật, đúng không?”
Hơi thở của Cố Vũ phà vào gò má Lâm Thu Yến, làm cho mặt anh nóng lên, nói thích? Nhưng mà anh, cái người tính tình trẻ con này nào nói ra, cũng không phải là anh lúc say rượu. Nói không thích? Nhưng mà tận đáy lòng của anh là thích, trong lòng Lâm Thu Yến xoắn cả lên, cảm thụ cái ôm ấm áp của Cố Vũ, mặt Lâm Thu Yến căng ra đỏ ửng, đặt đầu lên vai Cố Vũ, khẽ gật đầu.
Tác giả có lời nói: Các bảo bối, 1/6 vui vẻ (? ?)
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Chủ nhà ơi, sao mình ko đọc được chương này ah ^^!
mình sửa rồi nhé bạn, cám ơn bạn đã báo cho mình ạ ^^!
mình sửa rồi nhé bạn, cám ơn bạn đã báo ạ
Cám ơn nhiều nè 😁