
Nội dung bộ phim “Công Chúa Bế Nguyệt” tuy cẩu huyết nhưng có lẽ khán giả chính là thích loại cẩu huyết đầy trời như vậy cho nên lúc chiếu được một nửa bộ phim này đã nổi tiếng rầm rộ, các bộ phim trình chiếu cùng thời chẳng có cái nào có tỷ suất người xem so được với nó.
Mà ở trên mạng chuyện phòng làm việc của Chu Hoài Sinh ở sau lưng bôi đen người mới tuy không có bằng chứng xác thực nhưng sau khi mọi người nhìn thấy kỹ thuật diễn tinh tế của Công Tây Kiều trong phim, càng ngày càng có nhiều người tin tưởng tin đồn anh bị người bao dưỡng lúc trước là do Chu Hoài Sinh cố ý phát tán ra.
Có cao nhân từ bức ảnh tin đồn kia suy đoán ra góc chụp, người chụp hình cách Chu Hoài Sinh tương đối xa. Sau đó đưa ra một kết luận, bức ảnh đó có thể là từ dưới tòa nhà đài truyền hình Hồng Quang chụp được.
Fan theo dõi Công Tây Kiều đều biết anh chỉ tới đài Hồng Quang hai lần. Một lần là cùng người đoàn phim tham gia chương trình giải trí tuyên truyền cho “Công Chúa Bế Nguyệt”, một lần là đi quay “Mặt Đối Mặt Mỗi Ngày”.
Xét theo chính sách giới hạn thông hành số chẵn số lẻ của thủ đô, chiếc xe trong ảnh chụp của cha Kiều là xe thổ hào 868 cực kỳ đẹp. Mà ngày Công Tây Kiều đi quay “Mặt Đối Mặt Mỗi Ngày” thông hành số lẻ, cho nên bức ảnh kia không thể chụp vào ngày hôm đó được.
Đồng thời có người nổi tiếng hiểu rõ sự tình tiết lộ, ngày “Công Chúa Bế Nguyệt” tiến hành tuyên truyền, Công Tây Kiều rời đài truyền hình trước Chu Hoài Sinh nhưng thời gian tuyệt đối không vượt quá hai phút.
Người dùng F: Có chuyện tôi vẫn luôn muốn nói, tôi nghi ngờ Kiều Thiếu là đàn anh của tôi, bởi vì pho tượng trong bức ảnh tốt nghiệp của anh ấy cùng với cảnh bên ngoài thư viện trường tôi giống hệt nhau, đến cả nóc tòa nhà phía sau cũng y hệt.
Cư dân mạng đều biết Công Tây Kiều không phải xuất thân từ điện ảnh truyền hình chính quy, chuyện này Công Tây Kiều ở trong “Mặt Đối Mặt Mỗi Ngày” đã từng nhắc tới nhưng anh tốt nghiệp trường đại học nào của thủ đô thì họ không biết. Cho nên cư dân mạng lập tức rối rít hỏi thăm người có khả năng là đàn em của Kiều Thiếu này là sinh viên trường nào.
Người dùng F: Tôi là tân sinh viên năm nhất của đại học Đế Đô, đáng tiếc sinh muộn một năm, nếu không còn có thể có cơ hội làm bạn cùng trường với nam thần.
Đại học Đế Đô?
Trường đại học đứng đầu Hoa Quốc? Nghe đồn trường đó không thiếu nhất chính là thiên tài và học bá. Sinh viên tốt nghiệp từ nơi đó phần lớn đều là người xuất chúng các ngành nghề hoặc là thống lĩnh trong quân đội.
Nam thần vậy mà còn là học bá sao?
Chỉ tiếc suy đoán này không được chứng thực, cư dân mạng đặt câu hỏi dưới weibo của Công Tây Kiều cũng không thấy trả lời. Thậm chí có người còn vào weibo chính thức của đại học Đế Đô tìm kiếm sự thực, chỉ là xét thấy đại học Đế Đô từ trước đến nay vẫn luôn cao lãnh, ai cũng không mong đợi họ thực sự sẽ trả lời câu hỏi liên quan đến một nghệ sĩ nhỏ như là anh có phải là sinh viên trường họ hay không.
Nhưng khiến cho mọi người kinh ngạc là weibo chính thức của đại học Đế Đô đã thừa nhận chuyện này.
Đại học Đế Đô Weibo V chính thức: Cảm ơn mọi người quan tâm đến trường chúng tôi. Công Tây Kiều quả thực là sinh viên xuất sắc đã tốt nghiệp khóa trước, anh ấy đã nhiều lần đại diện trường tham gia thi đấu cũng như giành được rất nhiều giải thưởng. Đồng thời cũng cảm ơn mọi người quan tâm đến Công Tây Kiều, chúc ước mơ trong tương lai của anh sẽ thành công, làm rạng rỡ non sông đất nước.
Sau khi thấy bài đăng này, bất kể là người thích hay không thích Công Tây Kiều cũng đều làm ra vẻ mặt F*CK, đại học Đế Đô bình thường có bao nhiêu lạnh lùng kiêu ngạo chứ, hôm nay lại vì Công Tây Kiều mà đứng ra công khai lên tiếng. Đây là muốn sao?
Nhiều lần đại diện cho trường tham gia thi đấu, còn nhiều lần giành giải?
Họ cảm thấy chính mình cần quỳ xuống để xem bài post này.
Lớn lên đẹp trai, trong nhà có tiền, cha mẹ thương yêu, diễn xuất tốt, tốt nghiệp trường đại học danh tiếng lại còn có thành tích xuất sắc, chàng trai như vậy không phải là nam thần thì ai là nam thần nữa?
Rất nhanh liền có người tìm ra các cuộc thi và thành tích của Công Tây Kiều từ nhỏ đến lớn từng tham gia, đồng thời còn biên tập một bài viết dài, làm cho tất cả cư dân mạng đều phải ngẩng lên mà nhìn.
Thi đấu thư pháp, thi đấu cờ vây, thi đấu cổ cầm, thi bắn cung, thi cưỡi ngựa, còn có cái gì thi đấu quốc họa, số học các kiểu con đà điểu… Tất cả những cuộc thi này xếp hàng lại cũng dọa chết mấy người đấy được không? Lại nhìn thành tích, không phải vàng thì là bạc, đến một cái xếp thứ ba cũng đều không tìm thấy.
Nam thần anh ôm đồm như thế, thực sự được sao?
Thảo nào tư thế cưỡi ngựa của Hứa Thụy Hằng trong “Công Chúa Bế Nguyệt” đẹp trai như vậy, tư thế đánh đàn ưu nhã như vậy, tư thế viết chữ đẹp mắt như vậy, thì ra đều không phải thế thân mà là nam thần tự thân xuất mã!
Đừng nói cư dân mạng khiếp sợ, đến cả nhân viên công tác lúc đó chung một đoàn phim với anh cũng hết sức ngạc nhiên. Theo như lời đạo diễn Trương nói, thanh niên ưu tú như vậy, rốt cuộc là nghĩ không thông nhường nào mới đến diễn nam ba trong một bộ phim truyền hình chứ?
Công Tây Kiều dựa vào đời trước và đời này tích lũy thời gian, nhận được vô số đầu gối của cư dân mạng. Lần này đối với anh chẳng có cảm tưởng gì bởi vì đây chỉ là kết quả do khác biệt thời đại mà thôi.
Những thứ anh am hiểu này, ở trong mắt người hiện đại quả thực rất giỏi, nhưng ở đời trước thì chỉ là thứ mà học sinh trong thư viện nhất định phải biết mà thôi.
Khi đó anh chơi cờ không giỏi nhưng vì không muốn để bạn đồng liêu phát hiện ra mà liều mạng nghiên cứu sách vở trận thế.
Thời điểm đó các đại nhân vật thích nhất trò lấy cờ dò người, lấy chữ dò nhân phẩm, lấy tiếng đàn dò nhân tâm. Anh vì bảo vệ địa vị của mình, có thể nói là hao hết tâm lực.
Những thứ kiếp trước liều mạng học được, đến đời này cũng chỉ là dùng để đấu một lần, để cho bản thân và cha mẹ được chút vinh quang mà thôi, cũng không biết nên tiếc nuối hay là thở phào nhẹ nhõm nữa.
“Kiều thiếu, có vài công ty quản lý muốn ký hợp đồng với cậu, họ đã liên lạc với tôi. Đây là nội dung hợp đồng mà họ cung cấp.” Hà Bằng tìm đến Công Tây Kiều đang ở trong nhà ngủ, đưa mấy bản hợp đồng cho anh.
Ngồi xếp bằng trên sô pha nhận lấy hợp đồng, đầu tiên Công Tây Kiều ném hợp đồng muốn ký mười năm sang một bên. Tưởng anh là người mới thiếu tiền tiêu, không nhà không cửa hay sao, một lần liền muốn ký mười năm, chẳng có chút thành ý nào.
Cuối cùng được anh nhìn trúng chỉ có hai bản hợp đồng, một cái là giải trí Hoàn Tinh đưa ra kỳ hạn 4 năm, một cái là giải trí Sâm Hòa đưa ra kỳ hạn 3 năm. Xét thực lực hai nhà, tài nguyên của Hoàn Tinh tốt hơn, người đại diện cũng cao tay hơn nhưng xét theo nội dung hợp đồng thì của Sâm Hòa càng thành ý hơn, họ thậm chí còn biểu đạt rằng chỉ cần Công Tây Kiều đồng ý ký sẽ sắp xếp cho anh người đại diện giỏi nhất họ có.
“Nghệ sĩ hot của công ty Hoàn Tinh rất nhiều, mấy người từng đoạt cúp ảnh đế ảnh hậu cũng là nghệ sĩ trên danh nghĩa của công ty này. Hơn nữa năng lực đào tạo ngôi sao của công ty họ cực kỳ mạnh.” Hà Bằng thấy Công Tây Kiều nhìn hai bản hợp đồng liền giới thiệu sơ qua một chút, “Sâm Hòa là công ty giải trí mởi mở mấy năm trước, tuy phát triển không tồi nhưng thiếu đại minh tinh chân chính. Thời gian trước một ca sĩ của họ đã nhảy sang Hoàn Tinh, hiện tại công ti thiếu nhất chính là nghệ sĩ có tiềm lực.”
“Nghệ sĩ chỉ dựa vào một vai diễn nổi tiếng tạm thời như tôi, anh nói Hoàn Tinh sẽ bồi dưỡng trọng điểm sao?” Công Tây Kiều đặt hợp đồng của công ty Hoàn Tinh xuống, cười cười, “Giúp tôi liên hệ với người của giải trí Sâm Hòa, nếu họ đồng ý thì chúng ta có thể bàn bạc chút.”
Đây là lần đầu tiên Trần Khoa đi vào một quán cà phê hạng sang. Bởi vì là ba giờ chiều nên khách không đông, trong cửa hàng mở một khúc dương cầm xa lạ, bầu không khí vô cùng an tĩnh.
Anh nhìn bốn phía một vòng, tìm thấy người mình muốn gặp ở trong góc, đến gần rồi mới phát hiện cái người gần đây cực kỳ nổi tiếng trên mạng này so với ti vi còn đẹp hơn một chút.
“Uống trà hay cà phê?” Thanh niên cười lễ độ với anh ta, vẫy tay với nhân viên phục vụ.
Trần Khoa liếc nhìn trà sữa trước mặt người trẻ tuổi, cười với anh: “Cà phê, cảm ơn.”
Trong lúc Trần Khoa đánh giá Công Tây Kiều thì Công Tây Kiều cũng đang quan sát anh. Đợi cà phê của đối phương được đưa lên rồi, anh mới mở miệng nói: “Trần tiên sinh so với tưởng tượng của tôi còn trẻ hơn một chút.”
“Kiều thiếu cũng đẹp trai hơn so với tưởng tượng của tôi.” Trần Khoa nửa đùa nửa thật nói, “Chúng tôi thực sự muốn hợp tác với Kiều thiếu, không biết cậu có ý kiến gì với hợp đồng hợp tác của chúng tôi không?”
“Rất cảm ơn quý công ty coi trọng tôi, thành ý của các vị tôi cũng đã thấy rõ.” Công Tây Kiều uống một ngụm trà sữa, chú ý thấy ánh mắt mong đợi của đối phương, cuối cùng cười nói, “Chỉ cần quý công ty hứa sẽ không ép buộc tôi tiếp nhận công việc tôi không thích, tôi nghĩ chúng ta sẽ hợp tác rất vui vẻ.”
Trần Khoa nghe ra ý tứ trong lời nói của Công Tây Kiều, ý cười trên mặt lại nhiều thêm vài phần, “Kiều thiếu yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tôn trọng lựa chọn của cậu, trên phương diện công tác chúng tôi chỉ đưa ra kiến nghị, tuyệt đối sẽ không cưỡng ép.”
Trần Khoa không nghĩ tới mọi chuyện sẽ thuận lợi đến mức cà phê còn chưa uống được một ngụm đã nói xong xuôi thỏa đáng hết rồi. Cuộc nói chuyện về sau vì anh ta thấy thoải mái hơn, uống hết một cốc cà phê hai người đã hẹn được chiều ngày mai tới công ty ký hợp đồng.
Sau khi Trần Khoa nhận được một cuộc điện thoại rồi vội vàng rời đi rồi, Công Tây Kiều mới chậm rãi uống hết trà sữa của mình, đứng dậy đội mũ cẩn thận, bước ra khỏi quán cà phê đi về phía ô tô đỗ bên ngoài của mình.
Anh vừa mở cửa xe thì thấy một chiếc xe khác vọt thẳng về phía mình sau đó một tiếng phanh xe chói tai vang lên, đầu xe của đối phương không nặng không nhẹ đụng vào đèn đường, lúc đuôi xe văng ra thì sượt qua đầu xe anh.
Lập tức có hai người trẻ tuổi bước xuống từ chiếc xe đối diện, trong đó có một người vội vã đi ra ghế sau, một người đi tới chỗ anh.
“Vị tiên sinh này, ban nãy xe của chúng tôi đột nhiên mất khống chế, không cẩn thận đụng vào xe của ngài. Chúng tôi cảm thấy rất có lỗi.” Người đi đến trước mặt Công Tây kiều nhìn đầu xe bị xước, lại xin lỗi lần nữa, “Chúng tôi đồng ý bồi thường tổn thất cho ngài. Hy vọng ngài có thể nhận lấy.”
Công Tây Kiều kéo thấp vành mũ xuống: “Người không sao là tốt rồi, xe chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Anh nhìn ra sau lưng người trẻ tuổi, một người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng dung mạo xuất chúng bước xuống từ chiếc xe kia, trên mặt chẳng có chút hoảng loạn vì suýt xảy ra tai nạn xe cộ.
Chất lượng chiếc xe kia vô cùng tốt, đèn đường cũng bị đâm lệch mà nó thì chỉ lõm có chút xíu, người bên trong không mất lấy nửa sợi tóc.
“Đây…” Người thanh niên không ngờ Công Tây Kiều dễ nói chuyện như vậy, ngẩn ra một chốc mới nói, “Tuy ngài không để ý nhưng vẫn xin nhận lấy bồi thường của chúng tôi.” Nói xong, hai tay đưa lên một tờ chi phiếu.
Công Tây Kiều cầm lấy nhìn một cái, chi phiếu mệnh giá 5 vạn, tính toán với giá của xe mình thì khoản tiền đó không nhiều không ít, rất vừa vặn.
Công Tây Kiều cũng không thèm để ý chút tiền này nhưng đối phương đã nói đến vậy thì anh cũng không khăng khăng nữa, thuận tay cầm lấy chi phiếu bỏ vào ví.
“Ông chủ, ngài không sao chứ?” Vẻ mặt vệ sĩ lo lắng nhìn Tịch Khanh, đến cả âm thanh cũng có vài phần nôn nóng.
“Không sao.” Tịch Khanh xoay cổ tay phải ban nãy không cẩn thận đụng vào lưng ghế, ngẩng đầu liền trông thấy người trẻ tuổi đứng cách mình không quá năm mét.
—————————————–
Thật sự rất thích mấy bạn thụ toàn năng như này, đọc đãaa gì đâu