Chương 154: Tôi muốn đọc một bài thơ
Edit: Dương Di Sơn
Beta: Ngân Y
Vương Càn và Lý Khôn cẩm chổi và gầu hót dọn dẹp thủy tinh vỡ trên mặt đất, găng tay cao su trong phòng tắm cho thú cưng vừa lúc lấy ra dùng, đề phòng không cẩn thận đứt tay. Trương Tử An dẫm lên mặt đất đầy thức ăn cho chó mèo, tìm kiếm trong khu để đồ dùng cho thú cưng và khu vật tư hỗn loạn, lấy những vật phẩm còn tốt không bị hỏng hóc gì ra, còn lại lát nữa đều phải dọn sạch ra ngoài, nếu không qua mấy ngày liền có mùi.
“Ông chủ có ở trong không?”
Trương Tử An vừa nghe thấy tiếng liền biết là streamer tiểu Tuyết tới.
“Ở bên trong.” Hắn nói.
“Oa!” Tiểu Tuyết vừa bước vào đã bị mặt đất hỗn loạn dọa hoảng sợ, hơn nữa nhìn qua có vẻ Trương Tử An bọn họ đã thu dọn phần nào, không thể tưởng được trước đó là bộ dáng gì.
“Ông chủ à anh không sao chứ?” Cô lo lắng nhìn về phía Trương Tử An.
“Không có việc gì, cô tới livestream sao?” Trương Tử An đang ngồi xổm đứng lên.
“Có được không? Nếu không tiện thì…” Tiểu Tuyết hơi do dự.
Trương Tử An nhặt ra hai hộp thức ăn cho mèo còn nguyên vẹn đặt lại trên kệ hàng, “Không có gì không tiện cả.”
“A, vậy tôi sẽ livestream.”
Tiểu Tuyết mở app livestream.
“Chào mọi người, tôi là tiểu Tuyết, hoan nghênh vào phòng livestream của tôi! Khẩu hiệu của chúng ta là [Ăn, uống, chơi, vui, ở Tân Hải]…” Cô còn chưa nói xong khẩu hiệu, liền thấy người xem tràn vào phòng livestream đã đột phá 1 vạn, lại còn đang không ngừng tăng lên!
Có thể nghĩ đây đều là trạm AB và video trên weibo đưa tới.
“Đại tông sư võ học ở đâu?”
“Chúng tôi muốn xem đại tông sư võ học!”
“Tôi mặc kệ, tôi không cần đại tông sư võ học, tôi muốn xem tên chủ cửa hàng biến thái kia!”
“Streamer thật xinh! Là mẫu người mà tôi thích!”
Tiểu Tuyết đúng lúc đưa camera nhắm ngay một chỗ hỗn loạn trên mặt đất, cũng nói: “Tiểu Tuyết hiện giờ đang ở trong cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên, mọi người có thể nhìn ra cửa hàng đúng là đã xảy ra chuyện.”
Cô chậm rãi di chuyển di động, hình ảnh từ mặt đất biến thành kệ để hàng bị đập biến dạng ngã trái đổ phải, lại chuyển hình ảnh quầy thu ngân bị đạp đổ xuống đất, lại chuyển sang cửa kính sát đất bị vỡ nát…
“Đệt! Thảm thật đó!”
“Nhìn qua không giống giả…”
“Phí lời! Vốn dĩ không phải là giả, tôi còn đi qua cửa hàng rồi!”
“Đây là đắc tội với ai đây…”
“Tiểu Tuyết, tên cửa chủ cửa hàng biến thái kia thật sự không sao chứ?”
Tiểu Tuyết đưa camera nhắm ngay Trương Tử An, “Ông CHUr mau nói với mọi người mấy câu đi.”
Trương Tử An đi tới, giơ tay làm chữ V với màn hình, nói: “Tôi đã ra khỏi khoang thuyền, cảm giác rất tốt(*), mong tổ quốc và nhân dân yên tâm!”
(*Nguyên văn “我已出舱,感觉良好”: Là câu nói đầu tiên của nhà du hành vũ trụ Viên Địch Chí nói sau khi bước chân ra ngoài không gian năm 2008)
“Đệt! Thấy tên chủ cửa hàng biến thái này vẫn dối trá như vậy tôi đúng là yên tâm hơn rồi!”
“Đây là đại sư Vịnh Xuân trong truyền thuyết sao? Không giống mà!”
“Không thể trông mặt mà bắt hình dong, bạn hiểu không?”
“Tiểu Tuyết, hỏi xem chủ cửa hàng biến thái đó rốt cuộc có biết Vịnh Xuân không!”
Thực ra tiểu Tuyết cũng rất quan tâm, liền hỏi: “Ông chủ này, rất nhiều người nói anh là đại tông sư Vịnh Xuân, xin hỏi là thật phải không?”
Trương Tử An nghiêm túc gật đầu, “Không sai.”
“Giả phải không? Đại tông sư thật sự lúc này chắc chắn sẽ khiêm tốn một chút.”
“Cửa hàng trưởng có thể biểu diễn một chút không? Là thật hay giả, biểu diễn một chút sẽ rõ ràng.”
Trương Tử An thanh thanh giọng nói: “Không thể biểu diễn bởi vì không có đối thủ. Trước đó một đám bảy người mời tôi biểu diễn đã nằm ra ngoài. Trước kia đối thủ của tôi cũng như vậy, mà nay phần mộ đã xanh cỏ!(*)”
(*Chế từ tích “Trước kia bạn tôi cũng như vậy, nay phần mộ đã xanh cỏ rồi”. Ý tứ khuyên người ta nên biết giữ mình đừng kiêu ngạo nếu không khó bảo toàn tính mạng)
Khán giả tức giận!
“Mẹ nó! Còn đạp ngựa ngâm thơ nữa!”
“Tôi cũng muốn ngâm một bài thơ được không?”
“Không được, không được bạo lực ngâm thơ!”
“…”
“Tiểu Tuyết, chúng tôi không muốn xem gương mặt giả bộ dối trá của chủ cửa hàng, xem xem các thú cưng trong tiệm có bị thương không!”
Tiểu Tuyết lại lần nữa chuyển di động ra cửa hàng.
Vì để thuận tiện cho việc dọn dẹp đã chuyển xong quầy trưng bày sang ven đường, nhóm chó con đêm qua đã bị dọa sợ, hôm nay tinh thần có hơi uể oải không phấn chấn, tất cả đều ủ rũ cúi đầu trong góc, nhóm mèo con cũng hơi yên tĩnh.
“Nhóm động vật nhỏ thật đáng thương.”
“Đúng vậy, nhất định là cửa hàng trưởng gà bệnh khoe khoang quá nhiều nên gặp báo ứng, kết quả là liên lụy những động vật dễ thương này.”
“Tiểu Tuyết, tôi gửi chút tiền điểm thưởng, trừ đi một nửa điểm của nền tảng, còn lại giúp tôi chuyển cho chủ cửa hàng. Nhưng cô đừng nói với anh ta, đây không phải cho anh ta, là cho thú cưng trong tiệm.” Có người gửi điểm thưởng.
“Thêm tôi nữa.” [Họa sĩ tranh minh họa cô độc] thưởng một cái chân gấu và nhắn lại.
“Tuy rằng tôi ghét tên chủ cửa hàng biến thái này nhưng không đành lòng những thú cưng trong tiệm không có nhà để về.” [Dân bản địa Tân Hải] thưởng mười cái chân gấu cũng nhắn lại.
“Thổ hào lại ra tay!”
“Vây xem thần hào!” (hào ở đây là hào phóng, hào hiệp)
[Dân bản địa Tân Hải]: “Không phải thổ hào, là dân bản địa!”
……………
Vô số diểm thưởng liên tiếp xuất hiện lại trôi qua trên màn hình, tần suất cao hơn hẳn so với tất cả những lần livestream trước của tiểu Tuyết.
Tiểu Tuyết không biết phải làm sao, ngơ ngác nhìn chằm chằm di động, một lát sau tinh thần mới hồi phục lại, hoảng loạn mà nói: “Ông chủ, cho tôi mượn máy tính một chút!”
Vương Càn và Lý Khôn lật bàn thu ngân lên, tuy bị gậy gôn đập mấy cái nhưng chức năng cơ bản vẫn dùng được, tiểu Tuyết mượn ghế dựa ngồi xuống, lại xin một tờ giấy trắng và máy tính, bắt đầu tính toán ghi chép lại số lượng khán giả thưởng điểm trên mạng.
Trương Tử An rất muốn nhắc nhở, các người ngốc vậy không biết gửi tiền qua tài khoản alipay sao, đỡ phải bị trừ một nửa tiền nền tảng, nhưng mà nghĩ nghĩ sau lại không nói ra. Thường xuyên có người thưởng điểm có thể giúp tuyên truyền cho phòng livestream của tiểu Tuyết, vốn dĩ những khán giả đang xem ở những phòng khác cũng sẽ bị thu hút lại đây, lợi và hại có thể trung hòa lẫn nhau.
“Ông chủ à, tôi đã tính xong điểm thưởng mà mọi người gửi cho cửa hàng thú cưng rồi.” Tiểu Tuyết vẫy vẫy tay với hắn, ý bảo hắn lại đây xem.
“Thật sao? Được bao nhiêu?” Trương Tử An vừa nghe, lập tức buông việc trong tay đi qua.
Tiểu Tuyết nhìn ghi chép trên giấy, nói: “Tổng cộng 27 cái chân gấu, 45 con cua lớn, còn 614 cái bánh trung thu 5 nhân, tổng cộng là 34570 đồng…”
“Nhiều vậy sao!” Trương Tử An lập tức kích động, “Tôi có phải đã thành người nổi tiếng trên mạng rồi không? Hay là cũng mở một phòng livestream sau đó nằm chờ tiền nhỉ?”
Phòng livestream của tiểu Tuyết còn chưa ngừng, khán giả lập tức mắng chửi.
“Tên cửa hàng trưởng dối trá này livestream chỉ có thể cho quỷ xem!”
“Tiểu Tuyết, bây giờ tôi hối hận rồi, muốn rút lại tiền được không?”
Tiểu Tuyết giải thích: “34570 đồng chia một nửa cho nền tảng còn lại 17285 đồng. Mọi người nói số tiền này không thể giao vào tay anh, tạm thời để tôi quản lý.” Cô không có nói đến vấn đề trừ thuế, vì cô tính tự mình sẽ trả khoản này.
Đệt! Trương Tử An buồn bực, chẳng lẽ mình không đáng tin như vậy à?
Nghe nói người nổi tiếng trên mạng thu nhập từ điểm thưởng đều là mấy chục đến cả trăm vạn, một ngày kiếm được có thể mua một phòng ở, không biết là thật hay giả. Xem ra phòng livestream của tiểu Tuyết nhân khí cũng không hề thấp, sao so với trong thuyết lại không giống nhau? Hay nguyên nhân là vì những người đó là streamer toàn quốc mà tiểu Tuyết chỉ là một streamer nho nhỏ của địa phương?”
Tuy rằng ngoài mặt hi hi ha ha nhưng trong lòng hắn cũng dâng lên ấm áp, những khán giả trên nền tảng livestream ngày ngày đấu võ mồm với hắn đã coi hắn là bạn từ lâu.
“Không cần.” Hắn lắc đầu từ chối, “Tôi không muốn cự tuyệt ý tốt của mọi người, chẳng qua bên ngoài còn có rất nhiều chó mèo hoang đang chờ đợi được cứu giúp, vẫn nên để tiền dùng trên người chúng đi.”
Lão Trà nhắm mắt giả ngủ hơi hơi mở mắt, tuy rằng rất mỏng manh nhưng nó đúng là đã cảm nhận được chí khí hiệp nghĩa đang dần ngưng tụ lại trong cửa hàng. Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ là hiệp nghĩa, một phương gặp nạn tám phương viện trợ cũng là hiệp nghĩa.
——————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader