Chương 99: Nước lọc thêm đá
Editor: Táo
Beta: Ngân Y
Vào ngày đó, cả thành phố Tân Hải đều quanh quẩn những lời này: một ly nước lọc, thêm đá.
Mẹ nó, cái tên nhạt nhẽo này tại sao lúc nào cũng thích chơi trội vậy!
Giang Thiên Đạt tức giận đến muốn đấm một đấm xuyên qua màn hình, đánh thẳng vào bản mặt đang dương dương đắc ý của Trương Tử An.
Nữ chưởng quầy đã đun nước cẩn thận, mang nước sôi ra rửa qua tách trà có nắp cùng chén trà rồi, nghe vậy tay run lên, không khỏi làm một chút nước bắn vào khay.
Phục vụ quán há to miệng, ngạc nhiên nhìn chăm chú vào Trương Tử An.
Đến ngay cả con mèo nhân nghĩa đang ngủ cạnh lò sưởi kia cũng giật mình, giúp Trương Tử An xác nhận được nó không có ngủ, tai cũng không bị điếc. Phải biết rằng rất nhiều con mèo già về sau thính lực sẽ giảm xuống nghiêm trọng, không có dấu hiệu gì kêu to lên, hoặc là không phản ứng lại với tiếng gọi của chủ nhân, đó chính là biểu hiện của việc thính lực giảm sút nghiêm trọng.
“Sao vậy? Không có nước lọc à?” Trương Tử An hỏi.
Phục vụ có chút không biết làm sao quay đầu cầu cứu nữ chưởng quầy.
Nữ chưởng quầy đã buông hũ bạc xuống, dùng một cây nhiệt kế cắm ở trong bình để xem độ ấm, cô hơi trầm ngâm, gật gật đầu.
Phục vụ lúc này mới run giọng nói: “Một… Một ly nước lọc, thêm…. thêm đá!”
Trương Tử An vừa lòng gật đầu, “Phiền mang lên nhanh một chút.”
Kênh livestream lại sôi trào.
“Mẹ nó còn không nhanh lên!”
“Ở quán trà mà gọi nước lọc thêm đá, không nghĩ anh ta sẽ mở miệng nói ra được.”
“Mị chưa bao giờ gặp được người nào vô liêm sỉ như vậy!”
“Đồng ý!”
“Đâu chỉ vô sỉ! Đây là một giới hạn mới của vô liêm sỉ!”
Tiểu Tuyết phát hiện từ sau khi gặp Trương Tử An, kênh livestream của cô đã trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều. Loại náo nhiệt này cũng không phải chỉ là ở số người xem tăng lên mà còn chính là bình luận cùng quà tặng cũng nhiều lên.
Trước kia thời điểm cô livestream, người xem tuy rằng cũng rất nhiệt tình nhưng lên tiếng thì vẫn luôn là mấy người cũ, phần lớn đều yên lặng mà xem, khiến cô hoài nghi có phải hơn ngàn người ở kênh livestream đều là giả không. Từ khi Trương Tử An xuất hiện, mật độ bình luận không chỉ tăng lên gấp vài lần, thậm chí thời điểm ở chỗ khác livestream, cũng sẽ có người nhắc đến tên chủ cửa hàng khoác lác kia….. Còn có thổ hào thần bí [Dân bản xứ Tân Hải], từ trước đến giờ chỉ khi nào tặng quà mới phát biểu một câu, hôm nay lại hiếm có theo sau quần chúng…
Thật sự là một người thú vị, cô nghĩ thầm, mỗi khi mọi người đều đoán hắn sẽ đi bên trái, hắn luôn có thể ngoài dự đoán mà quẹo phải.
Nữ chưởng quầy lấy ra một cái bình trà từ giá gỗ phía sau, dùng muỗng cà phê lấy ra một chút lá trà rồi thả vào trong cái ấm trà có nắp, khoảng 2 đến 3 gram. Chờ nhiệt độ hơi hạ xuống, cô lại cầm lấy cái ấm trà bạc đổ vào. Lá trà theo dòng nước không ngừng xoay tròn, tinh hoa chất chứa tản mạn đến khắp dòng nước, đem nước dần dần nhiễm lên một chút màu sắc. Hương trà nháy mắt tràn đầy không gian.
Lúc nước ấm chỉ còn cách miệng ấm trà một khoảng, cô ngừng rót nước, đậy bát nước nóng vào và lọc đi bọt khí rồi sau đó không chút đau lòng đem đổ hết nước trà vào trong bồn rửa. Nước pha trà thứ nhất không thể uống, nó chỉ dùng để làm sạch trà và làm mới vị.
Nhưng mà cô không đau lòng, người ngồi xem sẽ đau lòng nha!
“Tham ô lãng phí là tội lớn!”
“Tôi có thể đi làm công không? Thay thế thùng nước rửa chén.”
Cô lại làm y hệt những bước như cũ, đem nước ấm lần thứ hai rót vào ấm trà, lần này không có đổ đi mà đem nắp đóng lại rồi để sang một bên.
Trong lúc này, phục vụ quán mang theo khay đựng, đưa đến trước bàn Trương Tử An một chén nước lọc…. thêm đá.
“Bao nhiêu tiền?” Hắn hỏi.
Phục vụ quán lại nhìn về phía nữ chưởng quầy, cô lần này lại không đưa ra chỉ thị chính xác.
“……..88 tệ.” Phục vụ chỉ có thể tự nói.
Trương Tử An không vội trả tiền mà là nhìn thẳng cô, nói: “Tôi có thể đưa ra hai ý kiến không?”
Khán giả đã rất muốn phẫn nộ rồi, anh mẹ nó muốn một cốc nước lọc rồi còn muốn lắm chuyện!
Phục vụ bất đắc dĩ, lại xin giúp đỡ từ chưởng quầy.
Nữ chưởng quầy thanh thanh giọng, tâm bình khí hòa nói: “Có thể. Nhưng mà nơi này của chúng tôi không có chuẩn bị sổ ghi chép ý kiến, xin anh cứ nói, chúng tôi sẽ ghi nhớ.”
“Được.” Trương Tử An nói, “Điều thứ nhất, các người nên chuẩn bị một cuốn sổ ghi chép ý kiến.”
Nữ chưởng quầy gật đầu, “Ý kiến này chúng tôi nhận. Quán trà của chúng tôi vừa mới khai trương không lâu, là chúng tôi lo lắng chưa chu toàn.”
“Tốt.” Trương Tử An tiếp tục, “Ý kiến thứ hai, chén nước lọc này bán giá 88 tệ, nói thật không đắt, dù sao cũng là nước khoáng Fiji tự tay chuyển lên núi, nhưng mà…. Thực đơn của các vị rõ ràng không có nước lọc, lại đòi 88 tệ, không sợ cục giá cả hàng hóa tìm đến sao? Công khai ghi giá cả hẳn là tốt hơn. Tôi cũng đang làm kinh doanh, coi như đây là nhắc nhở thiện ý đi.”
Nữ chưởng quầy sửng sốt một chút, chợt lại gật đầu, “Ý kiến này chúng tôi cũng tiếp nhận, cảm ơn. Vì để cảm tạ, chén nước của ngài chúng tôi sẽ miễn phí.”
Trương Tử An vừa lòng gật đầu, “Biết sai có thể sửa, không có gì tốt hơn.”
………
Bên ngoài văn phòng tổng tài tập đoàn Giang thị, thư ký nghe được từ trong phòng một tiếng động lớn, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện, vội vàng gõ cửa chạy vào, vừa vào đã thấy Giang Thiên Đạt ném màn hình xuống đất, còn hung hăng đạp thêm mấy cái, một bên đạp một bên mắng: “Cái tên thích khoe khoang này!”
Thư ký hoảng sợ đứng tại chỗ không biết phải làm sao, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tổng tài chưa bào giờ thất thố thế này.
Giang Thiên Đạt phát tiết xong, sửa sang lại tây trang, mặt bình tĩnh nói: “Kêu bên kỹ thuật đổi cho tôi bộ màn hình mới.”
………
Sau khi nói, thời gian trôi qua cũng được một phút, trà đã ngâm tốt. Nữ chưởng quầy cầm lấy tách trà có nắp, đem nước trà màu hổ phách rót vào chén trà trong khay. Phục vụ cầm lấy khay, đưa đến trên bàn của tiểu Tuyết.
“Mời quý khách dùng.”
Tiểu Tuyết đem ống kính nhắm ngay chén trà trong khay.
[Trà Đạo]: “Cái chén để phẩm trà này cũng rất đáng chú ý. Trà xanh, hoàng trà cùng trà Ô Long khi lên men có mùi nhẹ, phải chọn chén sứ có mặt tráng men trơn bóng để có thể giải phóng hoàn toàn hương thơm của chúng, như sứ trắng, sứ men xanh, nhữ định quân vân vân; mà hồng trà, Phổ Nhĩ cùng trà Ô Long lên men nặng, cần dùng loại chén tử sa cùng chén bằng gốm có vách trong thô ráp và lỗ thông khí lớn, vừa phải lưu hương — đây là sự bình phàm và nội liễm mà tổ tông chúng ta coi trọng, nói cách khác chính là làm cân bằng. Cái chén trước mắt này, chính là một cái chén Thiên Khai xanh thẫm, hơn nữa còn là chén chuyên dụng để ngâm trà xanh.”
Vốn đang mắng Trương Tử An, bình luận ở kênh livestream bỗng chuyển sang “Đại thần nhận một lạy”, bỏ qua “Trương khoe khoàng”.
“Khóc! Chén trà thủy tinh tôi đang uống là cấp mấy vậy?”
[Trà Đạo]: “Chén thủy tinh kỳ thật không sao, ngang bằng với chén sứ.”
“Tạ ơn đại thần an ủi! Tôi đi tìm góc nào đó khóc một lúc….”
Tiểu Tuyết ha ha cười, nói: “Nói xong tôi cũng không dám uống.”
[Trà Đạo]: “Đây đều là người tài trong việc pha trà, kỳ thật mọi người quá bận rộn để chú ý, người uống trà thường không cần phải nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần uống trà là được, để tâm trạng được tự do, vứt bỏ tạp niệm, nghĩ nhiều ngược lại trở thành thừa thãi.”
——————–
-Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader