
.:Chương 17:.
Toilet play ( Thượng )
Edit: Huynie
Đến cuối cùng lúc thanh toán, Cố Vũ đương nhiên sẽ không để cho Tú Viện trả tiền , hắn giành trước một bước. Thấy Cố Vũ đang gấp rút thanh toán hóa đơn, Tú Viện cảm thấy rất xấu hổ, ban đầu đã nói là mời người ta ăn cơm kết quả lại biến thành bị mời. Ngược lại Cố Vũ không hề gì, hắn cười cười nói lần này quá đắt, lần sau đi nhà hàng bình thường sẽ là chị mời đi. Trong nháy mắt, hình tượng Cố Vũ ở trong lòng Tú Viện lại cao lớn thêm nhiều, bắt lấy tay Khả Khả ngầm ra hiệu, người đàn ông tốt như vậy đừng buông tha nha!
Khi Cố Vũ và Khả Khả các cô đến bãi đỗ xe khách sạn lấy xe ra thì chạm mặt Lâm boss với vị bạn gái tin đồn của anh, Trịnh Dao Dao, cũng vừa mới đến bãi đỗ xe.
Lúc Lâm Thu Yến nhìn thấy bọn họ sửng sốt một chút, Cố Vũ cũng không nghĩ tới hai người sẽ gặp nhau, Tú Viện trái lại phản ứng rất nhanh, “Lâm tổng, thật trùng hợp, anh cũng ở đây ăn cơm à.”
“Ừ.” Lâm Thu Yến thản nhiên trả lời, anh nhìn Cố Vũ rồi liếc sang Khả Khả bên người hắn, bên trong đôi mắt đen như màn đêm che giấu những cảm xúc không rõ.
“Thu Yến, bọn họ là?” Trịnh Dao Dao đứng ở bên người Lâm Thu Yến dựa vào lại, hai tay khoác trên khuỷu tay Lâm Thu Yến, theo Tú Viện bọn họ nhìn thấy dáng vẻ cô giống như một người bạn gái chính hiệu.
“Bọn họ là nhân viên công ty chúng tôi.” Lâm Thu Yến đối với hành vi vô cùng thân thiết của Trịnh Dao có chút không hài lòng, nhíu nhíu mày, Lâm Thu Yến vốn muốn giãy ra, cảm giác được tầm mắt Cố Vũ, anh vậy mà có hơi chột dạ, là loại chột dạ khi bị quả tang ngoại tình. Cảm giác quái lạ này làm cho Lâm Thu Yến có chút phiền muộn, anh vì sao phải chột dạ, vì thế Lâm boss nhịn xuống hành vi của Trịnh Dao Dao
“À, chào mọi người, tôi tên là Trịnh Dao Dao.” Hiếm thấy Lâm Thu Yến không bỏ tay cô ra, trong lòng Trịnh Dao Dao lại đắc ý, như thể cho rằng mình là bạn gái chính hiệu của Lâm Thu Yến.
Sau khi mọi người tự giới thiệu, Lâm boss với cô Trịnh Dao Dao kia cùng nhau ngồi lên xe, Cố Vũ nhìn bóng xe bọn họ rời đi, trong đầu đều là hình ảnh gai mắt vừa rồi Trịnh Dao Dao kéo Lâm Thu Yến.
“Chị đã nói rồi, bọn họ khẳng định là một đôi.” Suy luận chính mình được chứng thực, Tú Viện nhịn không được muốn gọi điện thoại cho bạn bè khoe khoang một phen .
Đưa Tú Viện và Khả Khả về nhà bình an xong, Cố Vũ liền lái xe về nhà tắm rửa một cái định ngủ một giấc, thế nhưng Cố Vũ nằm trên giường mở to mắt lăn qua lộn lại không ngủ được. Có lẽ là do mộng xuân, hoặc do cảm giác thầm mến Lâm boss càng lớn thêm, muốn người đó thuộc về hắn. Thế nhưng mình lại dựa vào cái gì mà can thiệp vào việc anh tìm bạn gái cơ chứ? Ở hiện thực hắn chỉ là cấp dưới của anh mà thôi, cũng không quá quan trọng .
“Tiểu Vũ, muốn ăn cái gì thì gọi đi.” Giọng nói của Tú viện bên tai Cố Vũ
Âm thanh, nội dung nói chuyện quen thuộc vang lên.
Cố Vũ nhìn xung quanh, Khả Khả và Tú Viện ngồi ở vị trí giống hôm nay, có thể thấy được hắn lại ở trong mơ .
Cảnh tượng này rõ ràng đã xảy ra tối nay, như vậy Lâm boss cũng ở trong khách sạn này, Cố Vũ nhớ rõ hắn cách anh một cái ghế lô không xa.
Cố Vũ còn nhớ là Tú Viện chuẩn bị đi toilet sau đó đụng phải Lâm Thu Yến, như vậy hiện tại nếu hắn đi có phải cũng sẽ gặp được anh hay không.
“Tôi đi toilet một chút.” Cố Vũ đứng dậy, nói với Khả Khả các cô rồi ra ngoài.
Lâm Thu Yến đang rửa ở toilet cũng không phát hiện Cố Vũ tiến vào, chờ anh ngẩng đầu, nhìn thấy Cố Vũ trong gương mới phát giác rằng đối phương đang tới gần.
“Cố Vũ?”
Trải qua nhiều giấc mộng xuân, Lâm Thu Yến và Cố Vũ giống nhau, cũng dần dần đối với giấc mơ phía trước rõ ràng hơn, cũng ý thức được chính mình bây giờ đang ở trong mơ. Hai người họ cứ hễ gặp mặt chắc chắn sẽ lại làm một trận nín thở y như giấc mơ mãnh liệt này vậy, Lâm boss lo lắng điều đó sẽ phát sinh, muốn rời khỏi đây, tránh xa cố vũ.
Cố Vũ cũng không như ý Lâm boss, đứng chắn trước mặt Lâm Thu Yến ngăn cản đường đi của anh, không cho anh rời đi.
“Vui lòng tránh ra một chút, tôi phải đi ra ngoài.” Lâm boss cố gắng lách qua Cố Vũ, nhưng chưa thành công, bị Cố Vũ vô lại cản trở đến bất đắc dĩ, “Có người bạn đang đợi tôi.”
“Bạn bè? Là bạn gái phải không?” Ở hiện thực, Cố Vũ không có lập trường đi chất vấn Lâm Thu Yến cái này, những gì không thể làm được trong thực tế chỉ có thể thực hiện trong giấc mơ, mặc dù câu trả lời cho việc này không có tác dụng với họ ở hiện tại.
Trong lúc đó, sự im lặng khiến bầu không khí giữa hai người tràn ngập kỳ quái, Lâm Thu Yến gác qua một bên, mắt không nhìn Cố Vũ, đối với vấn đề này, anh không biết nên trả lời như thế nào. Theo số lần giấc mơ xảy ra tăng nhiều, anh cảm thấy rằng dường như mình đang lún sâu trong mối quan hệ phi thực tế này, anh không thể cứ tiếp tục như vậy, mối quan hệ phi thực tế này nên bị cắt đứt.
“Phải”
Lâm Thu Yến mặt không đổi sắc gật đầu, anh cho rằng như thế thì Cố Vũ nên biết điều mà để anh rời đi, ai ngờ Cố Vũ không làm như vậy, thay vào đó hắn ôm lấy và kéo anh vào toilet, đóng cửa lại.
Lâm Thu Yến bị áp chế không phản ứng lại, mở to hai mắt tròn xoe sững sờ mà nhìn Cố Vũ. Ở trong không gian nhỏ hẹp, khí thế của Cố Vũ càng thêm cảm giác cưỡng bức, làm cho anh không thể nào thích ứng thậm chí là sinh ra chút sợ hãi.
“Em chỉ có thể là của tôi, người khác đều không được.” Một tay Cố Vũ bắt lấy tay Lâm Thu Yến, tay còn lại khiêu khích cằm Lâm Thu Yến, bá đạo khiến Lâm Thu Yến đối diện ánh mắt hắn.
Tác giả có chuyện muốn nói: cố gắng tăng tốc độ viết văn nhanh hơn, cảm ơn những người bạn vẫn kiên trì xem truyện của tôi, (づ ̄3 ̄)づ
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW