Chương 348: Khí
Editor: Thụy Hân
Beta: Ngân Y
Sau khi xuống máy bay, việc đầu tiên Trương Tử An làm là vào liền nhà vệ sinh để Richard ẩn thân —— nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì suốt thời gian ở Mỹ, Richard sẽ hành động trong trạng thái ẩn thân.
Lúc rời khỏi sân bay, cơn mưa nhỏ đã tạnh nhưng vẫn còn gió lạnh. Nafina kéo căng gương mặt, giữ khoảng cách năm mét với Trương Tử An, nó vẫn còn tức giận vì cảm giác bị lừa.
Trương Tử An rất bất đắc dĩ, hắn cũng không phải ông trời, sao có thể đoán chính xác thời tiết của nửa bên kia trái đất chứ, ai bảo hôm nay lại trùng hợp như vậy.
Vừa rời sân bay, Trương Tử An liền ngoái cổ nhìn quanh. Lauren và Tim đã về Mỹ trước, hẹn sẽ đón hắn ở sân bay, hắn phải tìm được họ. Tuy nhiên, dù sao thì Los Angeles cũng là một thành phố lớn trên thế giới, sân bay người đến kẻ đi, muốn tìm ai đó thì nói dễ hơn làm —— Nhưng nói vậy thì cũng không đúng lắm, nguyên nhân chủ yếu là do Trương Tử An đang bận ngắm mỹ nữ tóc vàng… Mấy cô em da trắng đúng là cao thật!
“Này! Jeff!” Anh chàng Tim cao lớn thấy hắn trước, vẫy tay gọi.
Trương Tử An cũng vẫy tay đáp lại.
Từ khi Richard dùng Tim để đe dọa, hắn luôn không thể nào nhìn thẳng vào anh ta…
Bên cạnh Tim là một thanh niên da trắng có chiều cao trung bình, đầu đội mũ lưỡi trai, gương mặt đầy tàn nhang, đang yếu ớt giơ một tấm biển viết bằng tiếng Trung xiêu xiêu vẹo vẹo: Trương Liễu An.
Liễu An… Tại sao không gọi Liễu Trần hả? Trương Tử An đầu đầy vạch đen, không biết người mới học tiếng Trung nào đã viết ra nó! Đây không giống như tên người mà giống pháp danh hơn. Chẳng lẽ do hắn oán thầm xe giao hàng chậm chạp nên bị báo ứng ư?
Trương Tử An kéo vali bước tới, Tim nhiệt tình giới thiệu: “Jeff, đây là Allen, nhân viên của tôi. Allen, đây là người thuần mèo thần kỳ đến từ Trung Quốc, Jeff ·Trương…”
Anh ta còn chưa giới thiệu xong, Trương Tử An đã lấy ra một chiếc bút dạ kẻ thêm một đường cho chữ “Liễu (Liễu: 了, Tử: 子)” trên tấm biển.
“Xin lỗi, viết sai tên của anh rồi.” Tim nhận ra, nói một cách ngượng ngùng.
“Không sao, Allen phải không? Chào cậu.” Trương Tử An lần lượt bắt tay Tim và Allen.
“Jeff, thời gian ở Mỹ anh ở tạm nhà tôi đi, muốn ra ngoài thì gọi Allen đi với anh.” Tim nói.
Allen miễn cưỡng gật đầu với Trương Tử An, rõ ràng là không hài lòng với chuyện bị thêm công việc.
Tim chú ý đến Nafina, rất ngạc nhiên hỏi: “Anh cũng mang mèo theo à?”
“Mang nó ra ngoài chơi.” Richard thay Trương Tử An nói ra kịch bản đã chuẩn bị từ trước, “Vả lại không phải tôi đến đây để tham gia giải đấu CFA Tour sao? Nếu đã tham gia thì tốt xấu gì cũng phải đem theo một con mèo để làm dáng chứ.”
“Ồ…” Tim vốn muốn nói con mèo của anh là mèo lai Ai Cập, dự thi cũng chẳng được thứ hạng gì tốt, thậm chí tư cách tham gia sợ rằng còn không lấy được nữa là, nhưng nghĩ một lúc lại đành nuốt trở về.
Theo đánh giá của anh ta, cửa hàng thú cưng của Trương Tử An còn kém xa nhà mèo của mình, còn là thuộc loại top dưới nếu xét về độ nghiệp dư. Nếu không phải Trương Tử An sở hữu bí thuật thượng cổ thuần hóa mèo thì căn bản không thể xuất hiện cùng Blue Peak, để hắn đi thi đấu CFA Tour rồi chịu thất bại cũng tốt.
“Nhân tiện, quà cho anh đây.” Trương Tử An từ phía sau lấy ra một chiếc lồng đặt thú cưng dùng trên máy bay đưa cho Tim.
Trong lồng là một con mèo Dragon Li (một giống mèo nhà Trung Quốc) sọc đen, sinh cùng lứa với con mèo của Tống Bạch, ngoại hình và kích thước xấp xỉ nhau nhưng tính tình trầm lặng hơn.
“Wow! Cảm ơn anh rất nhiều! Anh khách khí quá rồi!” Tim nhận lấy chiếc lồng, nhìn vào con mèo nhỏ bên trong, “Đúng rồi, nó…”
“Phải, nó có thể nhảy.” Richard trả lời trước.
“Thật tốt quá! Tôi đang lo lắng không biết nên tặng món quà gì cho cháu gái của mình trong ngày Lễ Tạ ơn, tôi có thể tặng lại cho nó không? Chắc nó sẽ rất vui khi có được một chú mèo biết nhảy đấy.” Tim hào hứng nói.
“Nó là của anh, anh muốn tặng cho ai cũng được.” Richard nói.
“OK, cảm ơn! Nào, chúng ta lên xe đi, xe của tôi ở đằng kia!”
Xe của Tim là loại xe gia đình, rộng rãi và thô kệch đúng phong cách của Mỹ gồm ba hàng ghế đủ chỗ cho bảy tám người.
“Nhà tôi cách đây một đoạn. Nếu anh buồn ngủ có thể ngủ một lát.” Tim nói với Trương Tử An sau khi cả ba lên xe. Tim và Allen ngồi ở hàng ghế trước, Trương Tử An và Nafina ngồi hàng giữa, tất cả hành lý và con mèo hoa kia đều được đặt ở hàng sau.
“Cảm ơn, tôi không sao.” Trương Tử An lúc trên máy bay đã ngủ rất nhiều, hơn nữa hắn vẫn còn trẻ, cũng không cảm thấy buồn ngủ gì.
Xe nổ máy hướng về ngoại ô Los Angeles.
Allen tò mò quay đầu lại, “Đúng rồi, thưa ngài, ngài làm cách nào để thuần hóa mèo vậy? Tôi biết đây là bí mật nhưng ngài có thể tiết lộ một chút được không?”
“Allen!” Tim quát muốn bảo cậu ngưng ngay việc thám thính bí mật của người khác.
“Không sao, cứ gọi tôi là Jeff.” Richard nói, “Thực ra bí mật nằm ở… ‘khí’.”
“Khí?” Tim và Allen đồng thanh lặp lại.
“Đúng vậy, chính là khí!” Richard lớn tiếng nói, Trương Tử An phối hợp bày ra vẻ mặt bình tĩnh.
Tim và Allen cảm thấy thật kính nể!
Không thể phủ nhận rằng hầu hết những hiểu biết của người Mỹ bình thường về Trung Quốc đều đến từ phim ảnh, tivi cùng những ấn tượng vốn có của họ, thậm chí rất nhiều người còn cho rằng người Trung Quốc nào cũng chơi bóng bàn rất giỏi, người Trung Quốc nào cũng biết kungfu. Về phần tướng số, phong thủy, y học cổ truyền Trung Quốc, khí công đều mang vẻ thần bí riêng, trong mắt họ cũng không khác phù thủy là mấy…
Chuyện thuần hóa mèo phải có lời giải thích, nếu không sẽ khiến người ta nghi ngờ, cứ dứt khoát đẩy mọi chuyện cho huyền bí học phương Đông, dù sao thì hầu hết người nước ngoài đều có tín ngưỡng tôn giáo, ít nhiều gì cũng sẽ tin. Không thấy nhân vật《Batman》cực kỳ nổi tiếng sao, diễn viên còn chạy đến tộc Thổ Phiên (dân tộc thiểu số ở cao nguyên Thanh Tạng, Trung Quốc) để nhận sư phụ nữa là…
“Cho nên anh là đại sư khí công sao?” Thái độ cà lơ phất phơ lúc trước của Allen đã biến mất không tăm tích, cậu trừng lớn mắt, thật cẩn thận hỏi han.
Tim nhìn Trương Tử An qua kính chiếu hậu, rõ ràng cũng đang rất quan tâm đến vấn đề này.
“Đại sư khí công… Haha, xem như là vậy đi.” Richard giả vờ cười bí hiểm.
Allen và Tim nghe thấy sự khinh bỉ trong lời nói, không khỏi nhìn nhau, chẳng lẽ Jeff Trương còn lợi hại hơn đại sư khí công ư?
“Nói thật với anh, tôi là hậu duệ đời thứ 72 của một môn phái cổ xưa núi Chung Nam. Bí mật này không được truyền ra!” Richard ban đầu chỉ phối hợp với Trương Tử An nhưng sau đó lại dần cảm thấy thích thú khi lừa những người nước ngoài này.
“À, chúng tôi biết rồi, nhất định sẽ không nói với ai!” Tim và Allen nuốt nước bọt, trịnh trọng hứa. Mặc dù bọn họ không rõ núi Chung Nam ở đâu, môn phái cổ là gì nhưng họ vừa nghe liền cảm thấy sự đồ sộ trong đó, không khỏi tin tưởng phần nào.
Tim dự định tối nay lúc ngủ sẽ lén đem bí mật này nói cho vợ của anh là Lauren, còn Allen lại tính toán dùng bí mật này để tán gái.
“Jeff, ngài định khi nào bắt đầu thuần hóa mèo? Ngài có thể cho phép tôi ở một bên xem được không? Tôi đảm bảo sẽ không nói bất cứ cái gì ra ngoài!” Allen kính cẩn hỏi.
“Thật đáng tiếc, tôi đang định nói vấn đề này —— tôi thuần hóa mèo rất đặc biệt, khi đó sẽ chọn một chỗ vắng vẻ, bất cứ ai cũng không được nhìn.” Richard nói bằng giọng điệu không cho phép từ chối. Nó đảo mắt rồi nói thêm: “Nhưng nếu cậu quan tâm đến ‘khí’, tôi vẫn có thể chỉ điểm cho cậu một chút.”
Allen vừa nghe liền kích động bật dậy khỏi ghế, đầu đập vào trần xe! Cậu phớt lờ cơn đau, nói năng lộn xộn: “Jeff… Không đúng, Master Trương! Ngài thật sự sẽ dạy tôi cách sử dụng ‘khí’ sao?
Trương Tử An sửng sốt. Hắn còn chưa thương lượng với Richard về việc này đâu. Richard đang muốn làm gì?
Richard nhìn thấy Allen bị lừa, liền nói: “Không thành vấn đề nhưng có một điều kiện.”
“Điều kiện gì? Master Trương, điều kiện gì tôi cũng đồng ý!” Allen nói.
“Điều kiện rất đơn giản, cậu phải chuẩn bị… ừm… ít nhất 10 loại quả hạch khác nhau cho tôi mỗi ngày!” Richard nói.
Trương Tử An thật không nói nên lời, hóa ra là nó đang lấy việc công làm việc tư!
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader