
Chương 278: Culi miễn phí
Edit: Lem
Beta: Ngân Y
Lần trước khi Trương Tử An đến trại nuôi dưỡng thú cưng nhập hàng, nổi hứng mang một con Cocker Spaniel Mỹ về, nguyên nhân không có gì khác — rẻ. Sau khi Tôn Nghi Niên nhập Cocker Spaniel về mới nhận ra nó rất khó bán, cũng chỉ có thể chịu lỗ bán ra với giá rẻ. Trương Tử An với tâm lý mua thử một con, cũng chuẩn bị tinh thần phải phẫu thuật khi nó phát bệnh nếu không bán được trong hai tháng, chẳng qua chưa nói với Tôn Hiểu Mộng mà thôi.
Bình thường khi mua loại chó nhỏ khách hàng có xu hướng xem xét một số ưu điểm của loại đó, ví dụ như tiết kiệm không gian, sức vận động nhỏ, sức ăn ít, rụng lông ít, tiết kiệm tiền… Thế nhưng những ưu điểm đó Cocker Spaniel đều không có, nó giống với những loại chó tầm trung hoạt bát hiếu động, khẩu vị tốt, sức ăn lớn kinh người, bởi vì lông dài nên rụng cũng rất nhiều, giá cả cũng không rẻ… Ngoài ra nó có hai khuyết điểm vô cùng rõ rệt đó là hốc tai dễ bị ve làm ổ và bệnh đục thủy tinh thể do di truyền.
Với các nhân tố như thế, khách hàng chịu mua Cocker Spaniel rất ít, phải có tiền, thời gian, có trách nhiệm, tình yêu thương mới có thể cân nhắc mua một con Cocker Spaniel về nuôi — Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không bị những tiệm thú cưng bất lương lừa.
Chỉ cần thỏa mãn mấy điều kiện có tiền, thời gian, có trách nhiệm, tình thương, chú chó Cocker Spaniel thông minh, ngoan ngoãn, trung thành chính là một lựa chọn tuyệt vời, cực kì đáng giá cho người sở hữu.
Trương Tử An thẳng thắn nói cho Mạnh Ly biết tất cả ưu và khuyết điểm của Cocker Spaniel, đặc biệt không hề giấu diếm kể ra hết khuyết điểm của nó, đem quyền quyết định hoàn toàn giao vào tay Mạnh Ly. Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, cho dù tạm thời không bán được, phải để lại trong tiệm tự mình nuôi nhưng nhất định một ngày nào đó chú cún kia sẽ gặp được chủ nhân của đời mình. Mà kể cả nếu từ đầu đến cuối không gặp được người thích hợp thì ít nhất có thể cho những khách hàng đến cửa hàng thú cưng biết còn có một loại chó hiếm như vậy.
Đúng là bởi vì Trương Tử An đã nắm chắc cho nên mới không lo được lo mất có bán được nó hay không — dù sao nó cũng là một con chó đơn độc một người ăn no cả nhà không đói!
Mạnh Ly im lặng nghe Trương Tử An chậm rãi nói, nội dung khái quát các mặt của Cocker Spaniel, trong lòng lại thêm quý trọng. Phải biết rằng đây là một loại chó rất ít được chú ý, mà trước khi họ gặp mặt, Trương Tử An cũng không biết ông muốn mua Cocker Spaniel, điều này chứng minh Trương Tử An đã đem tất cả đặc điểm của các loài chó ghi tạc trong lòng, lúc nào cũng có thể lấy ra nói.
Một người nghiêm túc trong việc học như Mạnh Ly vừa nghe sẽ biết thế nào là chân tài thực học, thế nào là giở trò bịp bợm.
Chờ khi Trương Tử An dừng lại lấy hơi, Mạnh Ly mới hỏi: “Tôi chỉ còn một vấn đề cuối, loại bệnh di truyền này không có cách nào cải thiện sao?”
“Có thể chứ, thông qua việc dạy dỗ nuôi dưỡng tốt từ bé có thể cố gắng làm giảm khả năng phát bệnh.” Trương Tử An trả lời, hắn nhẹ nhàng vỗ về bộ lông vừa mềm vừa dài của Cocker Spaniel, “Cha mẹ con Cocker Spaniel này đều không có tiền sử bị đục thủy tinh thể cho nên khả năng nó bị bệnh so với đồng loại có thể thấp hơn. Nếu ông vẫn lo lắng có thể chờ qua hai tháng lại đến đây.”
Điều này có thể dám chắc vì hắn đã tự quan sát nơi nuôi dưỡng cha mẹ chú cún này, đều là loại chó Cocker Spaniel rất khỏe mạnh, đây cũng là lý do giúp hắn có gan tin tưởng nguồn gốc của chú cún này.
Mạnh Ly gần như không chần chừ nói: “Không cần, làm thủ tục cho tôi đi, con chó này tôi mua.”
“Ông chắc chứ?” Trương Tử An có chút không tin vào tai mình.
“Chắc chắn.” Mạnh Ly gật đầu, “Tôi đã tìm ở những cửa hàng thú cưng khác, tìm khắp nơi đều không thấy loại Cocker Spaniel, mà tôi chỉ muốn mua loại chó này cho nên mua ở đâu cũng như vậy thôi — Nhưng thông qua nói chuyện tôi cảm thấy mua ở chỗ của cậu là tốt nhất.”
Trương Tử An nghe xong có chút ngượng ngùng nhưng có thể buôn bán thành công hắn vẫn rất vui vẻ.
“Ông có định mua những đồ vật khác không? Các vật linh tinh như ổ chó, vòng cổ, dây dắt, bát ăn, bát nước, ngoài ra con chó này lông dài, tốt nhất nên chuẩn bị lược chuyên dụng, còn dụng cụ lấy dịch tai cũng không thể thiếu, cả lồng sắt cũng rất quan trọng…” Hắn dùng hết sức đẩy mạnh tiêu thụ các loại đồ dùng có lời cao dùng để chuẩn bị nuôi chó.
“Được, tôi đều mua hết.” Mạnh Ly xua tay để hắn không nói nữa, lấy thẻ tín dụng từ trong ví tiền ra, “Có thể quẹt thẻ không?”
“Đây không phải tiệm của tôi, tốt nhất chuyển khoản đi. Ngoài ra, hóa đơn và hợp đồng bán thú cưng phải theo tôi về cửa hàng để lấy.”
“Cái này rất cần thiết à?” Mạnh Ly không biết hợp đồng bán thú cưng dùng để làm gì.
“Hóa đơn là để hoàn lại, hợp đồng dùng làm bằng chứng khi có tranh chấp.” Trương Tử An nghiêm túc giải thích nhưng hắn cũng không rõ có nơi nào có thể hoàn lại tiền mua thú cưng không… Trừ khi là vườn bách thú nhưng vườn bách thú cũng sẽ không đến chỗ hắn mua thú cưng.
“Đừng lo, giữ lại hộ tôi, tôi sẽ định kỳ dẫn nó về kiểm tra sức khỏe, đến lúc đó lại đến tìm cậu.” Mạnh Ly cũng biết ngành mua bán thú cưng rất lộn xộn, những cái như hợp đồng chỉ là một tờ giấy, hiệu lực căn bản không có, cho dù thú cưng có xảy ra chuyện gì, người bán muốn đùn đẩy trách nhiệm cũng có một ngàn loại lý do, cho nên ông mới nghe đề cử của phó giáo sư Vệ Khang, hơn nữa ông rất hài lòng với đề cử này. Nếu đã tin tưởng Trương Tử An thì cũng không quan tâm có hợp đồng hay không.
Trương Tử An suy nghĩ một chút, vẫn kiên quyết làm theo nguyên tắc của mình. Khách hàng có thể không cần nhưng hắn không thể không đưa. Chỉ sợ khách hàng nhận hợp đồng với hóa đơn xong tiện tay ném đi nhưng ít ra Trương Tử An ở đây phải làm theo đúng trình tự.
“Đồ dùng thú cưng này không ít, hơn nữa còn rất nặng, tôi thấy hiện tại có lẽ ông không thể mang theo được… Thế này đi, hóa đơn và hợp đồng, cả những đồ dùng này tôi sẽ chuyển phát nhanh, cho tôi xin địa chỉ đi, phí vận chuyển ông phải tự trả, có được không?” Hắn hỏi.
“Được.” Mạnh Ly đem danh thiếp của mình đưa qua, ở mặt trái viết địa chỉ của ông, “Gửi đến chỗ này đi.”
Trương Tử An nhận danh thiếp, qua loa nhìn qua, hóa ra là khu ký túc cho giáo sư của đại học Tân Hải, khá gần cửa hàng thú cưng, dùng chuyển phát nhanh có hơi lãng phí…
Hắn nghĩ nghĩ, nói: “Trước đây cũng có người ở chỗ tôi mua đầy đủ đồ dùng thú cưng cho nên cước phí tiêu chuẩn tôi biết, trong thành phố khoảng 50 đến 60 NDT… Nếu không ông chuyển phí vận chuyển cho tôi luôn đi, không cần đến đó thanh toán, gửi 50 NDT là được.”
Mạnh Ly hơi lơ mơ, không hiểu sao phải làm điều thừa thãi như vậy nhưng ông nghĩ có lẽ có nguyên nhân phiền toái nào đó trong việc chuyển phát nhanh đồ dùng thú cưng, vì thế không nói vòng vo gì nữa, gửi luôn 50 NDT cho Trương Tử An.
Trương Tử An xác nhận đã nhận được tiền, nhanh chóng gửi tin nhắn cho Vương Càn và Lí Khôn — Nếu hai cậu rảnh không có việc gì làm thì đến phòng khám đi, nhớ lần trước mượn xe ba bánh ở đâu không? Mượn một chiếc đến đây!
Thấy chưa, tôi không có nghiên cứu sinh vạn năng nhưng có cu li miễn phí nha!
……
Lúc Trương Tử An và Mạnh Ly trong phòng khám hỏi han nói chuyện với nhau, Tôn Hiểu Mông đang vượt gió thu bước nhanh đến cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên.
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader
LINK DONATE ỦNG HỘ DIỄN ĐÀN