
Chương 233: Học kém Tiếng Anh
Editor: Linh A
Beta: Ngân Y
Sáng sớm hôm sau.
Sắc trời vẫn chưa sáng hẳn, mặc dù quyến luyến không muốn rời ổ chăn khiến Trương Tử An lăn qua lăn lại trên giường rất lâu, nhưng cuối cùng hắn vẫn đúng giờ bò dậy, ngồi trên mép giường ngáp một cái, không nhanh không chậm mặc áo khoác vào.
Trong phòng ngủ tối om, một đôi mắt xanh thẳm đột nhiên lóe sáng, tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm hắn.
Cái ĐM! Trương Tử An đang mơ mơ màng màng bị dọa giật mình, sau lưng cũng toát một tầng mồ hôi lạnh, suýt chút nữa đã kêu cứu mạng, trong lòng thầm hỏi đây là loại yêu ma quỷ quái gì!
Nhìn kĩ mới thấy hóa ra Tuyết Sư Tử đang nhe răng há miệng về phía hắn, hàm răng sắc nhọn ra vẻ hù dọa. Từ động tác đến vẻ, Trương Tử An hiểu ngay ý nó: Tên đàn ông thối tha, động tác nhẹ nhàng cho lão nương, nếu quấy rầy bệ hạ nghỉ ngơi, lão nương sẽ thiến mi!
Tối hôm qua lúc đi ngủ, Tuyết Sư Tử kiểu gì cũng muốn ngủ chung với Nafina, cho dù Nafina không cho phép nó ngủ trên giường công chúa của mình, nó cũng tình nguyện nằm dưới giường bầu bạn với Nafina.
Nói thật, Trương Tử An rất không bằng lòng cho nó vào phòng ngủ, bởi vì rất nguy hiểm nếu để cho một con mèo les vô cùng căm ghét đàn ông, luôn miệng đòi thiến hắn ngủ cùng một phòng, có điều có Nafina ở đây, chắc nó sẽ không làm ra hành động thiếu suy nghĩ gì đâu nhỉ?
Lúc này, dưới người Tuyết Sư Tử lót một tấm thảm lông, chăm chú dựa vào mép giường công chúa của Nafina, cảnh giác nhìn Trương Tử An, giống như một đầy tớ hết lòng trung thành, tận tâm với chủ nhân.
Lúc đầu hắn còn lo nó sẽ bị lạnh nhưng bây giờ nhìn bộ lông dài như tuyết có thể giấu được trứng gà trên người nó mới biết mình đã lo lắng thừa thãi rồi, hơn nữa con mèo này nhiệt huyết như lửa, nếu lạnh lẽo có thể giúp nó hạ nhiệt một chút thì cũng không tệ.
Trương Tử An không muốn thêm rắc rối, rón ra rón rén bước vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Đến lúc ra khỏi nhà vệ sinh đã thấy Nafina tỉnh rồi, đưa chân vén màn che giường công chúa ra.
“Nữ vương bệ hạ không ngủ thêm một lúc nữa ư? Có nô gia ở đây, đảm bảo sẽ không ai dám quấy rầy người nghỉ ngơi!” Tuyết Sư Tử lập tức chạy đến nịnh nọt biểu đạt sự trung thành.
“Không cần. Nếu Bổn cung tham ngủ đến mức dậy không nổi, vậy chẳng phải sẽ thường dân chê cười sao?” Nafina liếc Trương Tử An một cái.
Trương Tử An bày ra vẻ, cái sự vừa ngáp vừa giả vờ này của mày thuyết phục lắm à, hơn nữa ăn sáng xong quanh đi quẩn lại mày cũng không phải là đi ngủ cả ngày sao?
Có điều hắn cũng chỉ nghĩ trong lòng mà thôi, không ngu đến mức nói thẳng ra.
Trương Tử An xuống lầu dưới, Tinh Hải và lão Trà đều đã dậy, Richard đậu trên thanh xà ngang kim loại của cửa kính, vừa thấy hắn xuống tầng đã gấp không nhịn được quác miệng lên nói:
“Quác! Waking_up_is_the_!”
Lão Trà và Tinh Hải vẻ mặt mờ mịt, hoàn toàn nghe không hiểu.
Trương Tử An chỉ vào nó, “Mày tưởng dùng tiếng Anh thì tao nghe không hiểu sao?”
Thầm mắng trong lòng, đồng âm tiếng Trung không đủ để nó chơi, bây giờ còn dùng cả chơi chữ tiếng Anh à?
Richard giơ một cánh lên chỉ hắn, giả bộ kinh ngạc ồn ào nói: “Quác? Không phải tiếng anh của Jeff rất kém sao? Biểu hiện hôm qua của ngươi rất giống người học dốt tiếng Anh mà!”
Trương Tử An giải thích: “Dù sao tao cũng là người đã học tiếng Anh bốn cấp, sao lại có thể nói là không biết tiếng Anh chứ? Hôm qua biểu hiện không tốt bởi vì không hiểu những từ đó thôi.”
“…” Richard bày tỏ.
“Đúng vậy, bởi vì mấy từ đó thật sự quá khó đọc, không phải bọn họ cố ý nói bừa để chỉnh tao sao? Tao đọc ít sách mày cũng đừng hòng lừa tao!” Hắn tức giận bất bình nói.
Richard lấy cánh che mặt, “Thật hết cách với cái tên ngu ngốc nhà ngươi, đó là do tổ hợp hai chữ psitta và cosis tạo thành, psitta chính là vẹt, cosis thể hiệnn biến đổi bệnh lý, hợp chung một chỗ chính là Psittacosis*, hoàn toàn phù hợp với quy tắc cấu tạo từ trong tiếng Anh, kể cả dùng mông để suy nghĩ thì cũng không có khả năng đoán không ra chứ? Jeff, ngươi học dốt như thế này, thật sự khiến bổn đại gia mất mặt, trước mặt hai người kia không cảm thấy xấu hổ à?”
*Psittacosis: Bệnh sốt vẹt, truyền từ chim sang chim hoặc động vật có vú, triệu trứng ở chim có thể viêm kết mạc, lờ đờ, chán ăn, sụt cân, lông xù, chảy nước mũi, tiêu chảy, hô hấp, phân màu xanh lá lục nhạt… Ở người thì xảy ra các vấn đề về hô hấp, sốt, ớn lạnh, đau đầu, đau cơ và ho,…
Trương Tử An suýt chút nữa thì quỳ xuống, cmn có mấy người người Trung Quốc có thể nghe hiểu được cái tên này chứ? Làm như người Trung Quốc nào cũng thi đậu chuyên ngành tiếng Anh không bằng ấy?
“Không thể so sánh tao với hai người bọn họ được.” Hắn cố gắng giải thích, “Hai người bọn họ một người là bác sĩ thú y suốt ngày đọc tài liệu tiếng Anh, người kia thì đã từng đi khắp đại dương, còn tao chỉ là một ông chủ cửa hàng thú cưng, trước kia đã học tiếng Anh nhưng bây giờ đã quên gần hết rồi!”
“Quác quác! Jeff, ngươi không cần tự ti, xem như trình độ tiếng Anh của ngươi là 1 thì trình độ của hai người kia cũng chỉ là 10 thôi mà.” Richard ra vẻ khinh thường, nghiêng đầu dùng mỏ chải chuốt lông phía sau lưng.
“Cmn gấp 10 lần rồi mà còn không tự ti à?” Trương Tử An khóc không ra nước mắt.
Richard ngậm một cọng lông ngắn, giật xuống nhả ra trên đất, “Bởi vì cao nhất là 100 đó, trình độ của ba người các ngươi bổn đại gia thấy chẳng có gì khác nhau, đều tệ như nhau thôi!”
“Mày có thể đừng xả rác bừa bãi được không?” Hắn nhìn chằm chằm cọng lông vẹt đang rơi xuống.
“Liên quan gì? Dù sao buổi sáng ngươi cũng phải quét sàn.” Richard không hề để ý nói, “Jeff, ngươi để ý mấy vấn đề nhỏ nhặt như vậy sẽ không tìm được bạn trai đâu.”
“Tao vốn dĩ không cần tìm bạn trai, mày nói trong ba tháng có thể giúp tao thoát ế đâu? Nếu mày không tìm được bạn gái cho tao, tao sẽ đánh chết mày!” Hắn uy hiếp.
“Quác quác.” Richard nhìn trái phải rồi nói với hắn, “Quay về vấn đề chính, đi theo bổn đại gia bảo đảm ngươi sẽ có lợi.”
“…”
Những lời nó nói, Trương Tử An nửa chữ cũng không tin.
Đuổi nó khỏi thanh xà ngang, Trương Tử An mở rèm cửa ra để không khí mát mẻ tràn vào.
Không biết có phải lời Tôn Hiểu Mộng nói hôm qua sinh ra tác dụng tâm lý hay không, hắn luôn cảm thấy từ khi Richard đến, không khí trong tiệm không còn trong lành nữa hoặc có thể nói là có chút ô nhiễm. Ôi? Cái này có phải cũng xem như một lời hai nghĩa không?
Chó và mèo rụng lông cũng có vấn đề gì, bởi vì lông chó mèo vừa dài vừa nhỏ, nhưng lông vũ của vẹt và chim bồ câu rơi xuống lại là loạt hạt PM2.5 cực kì nhỏ, lơ lửng trong không khí sẽ bị hít vào phổi. Dĩ nhiên một hoặc hai con vẹt thì không cấn đề gì, nguy hiểm gây ra còn không bằng hút thuốc trong phòng, cách giải quyết tốt nhất là thêm ống thông gió.
Nafina lười biếng đi xuống từ tầng hai, Tuyết Sư Tử cũng nhắm mắt theo đuôi sau Nafina.
“Lúc nào đồ ăn sáng mới đến?” Nafina nhảy lên vị trí cao nhất của nhà cây, đưa mũi lên ngửi, không ngửi thấy mùi hương của thịt nướng. Tuyết Sư Tử khó khăn lắm mới nhảy lên được tầng thứ hai của nhà mèo, yên tâm nằm dưới đuôi Nafina.
“Xì, cả ngày chỉ biết ăn với ngủ.” Trương Tử An điều chỉnh giọng nói đến mức nhỏ nhất lẩm bẩm trong miệng.
Hắn lấy ví ra, đếm tiền bên trong.
Cô chú Lý cũng chấp nhận chuyển tiền thanh toán nhưng có lẽ bọn họ vẫn cảm thấy tiền mặt yên tâm hơn, vì vậy từ trước tới giờ Trương Tử An đều trả tiền mặt.
Hắn lấy tờ 100 tệ ra, đi đến bên cạnh nhà cây, vuốt phẳng rồi biểu diễn cho Nafina, “Thấy không? Chắc mày không biết, trong tờ tiền này thật ra còn ẩn giấu mèo nữa đó!”
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader
LINK DONATE ỦNG HỘ DIỄN ĐÀN