Chương 215: Mèo trong sách
Editor: Hà Trang
Beta: Ngân Y
Trương Tử An rầu rĩ không biết phải xử lý tinh linh này thế nào, không thể giao nó cho Thịnh Khoa được nhưng nếu cứ để nó chạy đi, hắn lo nó sẽ lại tiếp tục chỉ huy đám mèo đi trộm đồ.
Nghe nó nói muốn đi cùng Nafina, hắn không nhịn được cười nói: “Quên đi, tao khuyên mày vẫn nên trở về với chủ nhân cũ của mày thì hơn.”
Mèo trong sách xì cười một tiếng khinh miệt, “Không, ta không thừa nhận cô ấy là chủ nhân của ta nữa. Chờ một ngày nào đó cô ta bị tên đàn ông thối đó lừa mất tất cả, khóc lóc đến van xin ta, ta liền…”
“Mày liền tha thứ cho cô ấy?” Trương Tử An hỏi.
“Tha thứ cho cô ta? Nằm mơ đi! Ta sẽ thỏa thuê cười cô ta, khiến cô ta quỳ trước mặt ta sau đó sẽ đem dạy dỗ thành RBQ…” Nó đắc ý kêu ầm lên.
“Chờ đã! RBQ là cái quỷ gì!”
Trương Tử An trên trán đầy mồ hôi lạnh, tính cách con mèo này thật xấu xa, còn đáng sợ hơn cả con vẹt đó!
“Chậc chậc! RBQ mà mi cũng không biết ư? Xem ra mi đúng là một cậu bé ngây thơ nhỉ?” Mèo trong sách liếc mắt nhìn hắn “Có muốn tỷ tỷ dạy dỗ cho mi không?”
“Không cần! Đừng có nhận bừa tao là em mày!” Trương Tử An tỏ vẻ tim mình đã thuộc về các chị gái khác rồi.
Mèo trong sách cẩn thận vòng qua hắn, cười híp mắt với Nafina: “Nữ vương bệ hạ, để tên đàn ông xấu xí này chăm sóc cuộc sống hàng ngày của người quả thực bôi nhọ đến thân phận tôn quý của người. Xin người cho nô gia ở bên cạnh khi người cần. Khi người ăn bất kì thứ gì, nô gia sẽ giúp người thử độc; khi lông người bị gió thổi rối, nô gia sẽ liếm lông cho người; khi ngài không vui có thể trút giận lên người nô gia…”
“Chờ chút!” Trương Tử An lần thứ hai ngắt lời nó “Điều cuối mày nói là cái quái gì vậy? Đừng để nó hình thành thói quen trút giận lên người khác chứ!”
Nafina nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: “Liếm lông thì không cần nhưng quả thật Bổn cung cần một người hầu…” Nó tràn trề oán hận trừng mắt nhìn Trương Tử An “Người hầu này không đủ tư cách.”
“Tao không phải người hầu của mày, chúng ta bình đẳng.” Trương Tử An chỉ ra chỗ sai.
Mèo trong sách nuối tiếc chậc chậc vài tiếng nhưng ngay lập tức lại tràn đầy ý chí chiến đấu, “Bệ hạ, nô gia sẽ hầu hạ người thật tốt! Hơn nữa nhất định sẽ có ngày nô gia có thể liếm lông cho người!”
“Ầy… Mày nghiêm túc chứ Nafina?” Trương Tử An nói, “Tên này nhìn rất phiền đó…”
Nafina nghiêm túc nói: “Bổn cung thực sự cần người hầu hạ. Nhớ năm đó khi Bổn cung ra ngoài, cung nữ xếp cả hàng dài*, bây giờ chỉ có một người hầu hạ khiến Bổn cung thật mất mặt.”
* Nguyên văn: 前呼后拥 (Tiền hô hậu ủng) – Phía trước có người hô mở đường, phía sau có người bọc hậu. Ví với khí thế của người quyền quý.
Trương Tử An đang cố thuyết phục nó từ bỏ, ngay lúc này điện thoại hắn đột nhiên vang lên.
Hắn tưởng có người gửi tin nhắn nhưng khi mở khóa màn hình lại phát hiện trong hầm giữ xe không có tín hiệu mà trò chơi 《Thợ săn sủng vật》lại tự khởi động, chiếm trọn màn hình.
【Trò chơi nhắc nhở】: Xin chúc mừng! Một tinh linh đã bị tinh linh của ngài đánh bại và có nguyện vọng đi theo. Ngài có muốn thu nó làm thú cưng không?
Bên dưới có hai vòng tròn, “Có” và “Không”.
Cái này cũng được à?
“Tinh linh hướng dẫn, đây là chuyện gì?” Hắn gọi tinh linh hướng dẫn.
【Tinh linh hướng dẫn】: Nghĩa trên mặt chữ, mèo trong sách đã bị mèo chiêu tài của ngài đánh bại và có nguyện vọng đi theo. Ngài có thể nhận nó làm thú cưng hoặc từ chố.
“Nếu như chọn không… Thì sẽ thế nào?” Hắn hỏi lại.
【Tinh linh hướng dẫn】: Sau khi từ chối nó sẽ trở lại là một tinh linh tự do và sẽ xuất hiện trên radar tìm kiếm của trò chơi.
Trương Tử An rất lo lắng, nếu như nhận làm thú cưng… Con mèo trong sách này chỉ thích đồng giới thì làm sao Trương Tử An có thể tăng được độ thiện cảm với nó đây? Chẳng lẽ… Không được, phải suy nghĩ thật kĩ mới được!
“Tinh linh hướng dẫn, không có lựa chọn thứ ba sao?” Hắn hỏi đến cùng.
【Tinh linh hướng dẫn】: Không có. Tuy nhiên, đối với tinh linh bị đánh bại, nếu tên thật của nó đã được chủ nhân trước đó mở khóa thì không cần phải mở khóa lại.
“Ý cậu là gì?” Trương Tử An có chút bối rối.
【Tinh linh hướng dẫn】: Nghĩa là độ thiện cảm của nó dành cho chủ nhân cũ sẽ được chuyển cho người đã đánh bại nó.
Trương Tử An hơi hiểu một chút, “Vậy Nafina là chủ nhân mới của nó ư?”
【Tinh linh hướng dẫn】: Có thể hiểu như vậy.
“Vậy tôi không cần làm tăng độ thiện cảm với nó đúng không?”
【Tinh linh hướng dẫn】: Đúng vậy
Đây quả là niềm vui ngoài ý muốn, Trương Tử An tỉ mỉ suy tính lợi và hại. Mèo trong sách tuy không nghe lời hắn nhưng ít nhất vẫn nghe lời Nafina.
Hắn di chuyển ngón tay đến nút “Có” rồi ấn vào.
【Trò chơi nhắc nhở】: Xin chúc mừng! Ngài đã bắt được một tinh linh mới!
【Trò chơi nhắc nhở】: Độ thiện cảm của mèo trong sách đối với mèo chiêu tài đã được thăng lên thành thân thiện!
【Trò chơi nhắc nhở】: Tên thật của mèo trong sách đã được mở khóa, không cần mở khóa lại!
【Trò chơi nhắc nhở】: Độ thiện cảm của mèo chiêu tài đối với mèo trong sách đã được thăng lên thành tin cậy, đạt được năng lực tự do hành động.
Mèo trong sách chạy vội đến, “Quá tốt rồi! Bệ hạ! Rốt cuộc chúng ta đã có thể gắn kết được với nhau rồi! Để nô gia liếm lông cho người!”
Nafina nhẹ nhàng né sang một bên, “Cút ngay! Ta không cần ngươi liếm lông!”
Mèo trong sách nhảy vào khoảng không liền chao đảo, đôi mắt to rưng rưng nước đầy vẻ tủi thân uất ức, nhìn vào liền khiến người khác xót thương.
“Bệ hạ…”
Trương Tử An ngăn lại mèo trong sách nói: “Mày quay về trò chơi trước đi, đợi tao xử lý xong chuyện này mang mày về liền thả mày ra.”
“Không muốn! Không muốn! Nô gia không muốn rời xa nữ vương bệ hạ!” Mèo trong sách hướng Nafina làm nũng.
Trương Tử An không muốn nhiều lời với nó, chỉ nói: “Nhìn này, tao có hình Nafina đang tắm này!”
“Ở đâu, ở đâu?” Mèo trong sách hào hứng nhảy qua.
‘Ting’ một tiếng, Trương Tử An thu nó vào điện thoại.
Vừa ngẩng đầu liền phát hiện sắc mặt Nafina tối sầm, hắn vội = giải thích: “Giả thôi! Tao chỉ lừa nó thôi mà!”
Giải thích mãi Nafina mới chịu tin hắn không chụp ảnh nó tắm.
Trương Tử An bất lực thở dài, nhấp vào thanh vật nuôi ảo của trò chơi, click vào mèo trong sách.
【Trò chơi nhắc nhở】: Thuộc tính thú cưng.
【Tên thường gọi】: Mèo trong sách.
【Độ quý hiếm】: Cấp tinh anh.
【Đặc thù】: Trong sách tự có nhà lầu vàng*, trong sách tự có mèo như ngọc.**
(*Trích trong Lệ học thiên (励学篇) của vua Tống Chân Tông Triệu Hằng:书中自有黄金屋 – Thư trung tự hữu hoàng kim ốc – Trong sách tự có nhà lầu vàng.)
(**Chế từ câu: Thư trung tự hữu nhan như ngọc – Trong sách tự có người như ngọc.)
【Mở khóa lai lịch】: Theo tác phẩm tiểu thuyết nổi tiếng《Kim Bình Mai》 ghi lại, trong phòng Phan Kim Liên có nuôi một con mèo thanh lâm sư tử, lông toàn thân trắng như tuyết, trên trán có một vệt đen, đặt tên là ‘Đưa than ngày tuyết’*, còn được gọi là Tuyết Sư Tử, hằng ngày thức ăn đều do nàng và nha hoàn Xuân Mai tự mình chuẩn bị chu đáo. Tuyết Sư Tử vô cùng thông minh nhạy bén, am hiểu lòng người**, dưới sự huấn luyện tỉ mỉ của Phan Kim Liên, nó nhanh chóng học được cách ngậm khăn và nhặt quạt.
(* Nguyên văn: Tuyết trung tống than – ý chỉ đem than củi cho người ta sưởi khi trời xuống tuyết. Nay thường dùng để ví về việc giúp đỡ người khác trong lúc gặp khó khăn.)
(** Nguyên văn: Thiện giải nhân y – Giỏi trong việc cởi quần áo của người khác)
Ở Tây Môn Khánh có rất nhiều tình nhân, Phan Kim Liên khi cô đơn tịch mịch sẽ ôm Tuyết Sư Tử ngủ, còn Tuyết Sư Tử càng ngày càng giống người hơn, nó được Phan Kim Liên trìu mến gọi là “Tuyết Tặc”.
Con mèo này thật sự không tồn tại, chỉ vì mọi người có niềm tin vào《Kim Bình Mai》và Phan Kim Liên mà trở thành tinh linh.
【Mở khóa tên thật】: Con mèo les của Phan Kim Liên!
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader
LINK DONATE ỦNG HỘ DIỄN ĐÀN