Chương 213: Nafina thất thố
Editor: Lem
Beta: Ngân Y
Trương Tử An là người bước vào nhà kho trước, nghĩ tới đủ loại chuyện sẽ xảy ra như con tinh linh rất hung dữ, vừa đến sẽ đánh nhau hoặc là nó rất nhát gan, thấy hắn đến liền vội vàng chạy trốn, dù là thế nào cũng không ngờ tới nó lại mặt dày đi đến, chủ động đòi liếm lông cho Nafina.
Theo những gì hắn quan sát thì Nafina không giống những con mèo bình thường khác, nó chưa bao giờ liếm lông vì nó ngại bẩn. Hôm nay gió bên ngoài khá lớn làm lông trên người Nafina có chút rối nhưng dù thế nó cũng không liếm lông cho mình.
Trương Tử An giật mình, Tinh Hải cảm thấy khó hiểu, Lão Trà im lặng không nói gì, ngay cả Nafina trước nay luôn khinh thường mọi thứ cũng bị dọa cho giật mình, cẩn thận lui ra sau vài bước.
“Đứng… Đứng lại! Đứng tới gần đây! Ngươi muốn làm gì? Muốn khiêu chiến với Bổn cung à? Nếu vậy thì mau giương móng vuốt của ngươi ra!” Giọng Nafina khẽ run, phô trương thanh thế kêu gào. Bộ dạng Nafina thất thố như thế có chút không giống bình thường.
Mèo trong sách không những không dừng lại mà còn từng bước nhỏ từ từ tiến về phía trước, dùng giọng nói mềm mại yếu đuối cầu xin: “Nữ vương bệ hạ, nô gia không có ác ý, chỉ muốn liếm lông giúp người thôi!”
Trương Tử An nghe xong có chút ghen tị. Giọng mèo trong sách dễ nghe, dễ động lòng người, nghe xong cả thân đều nhũn ra.
Nafina luống cuống, không ngừng lui về phía sau: “Đừng tới đây! Bổn cung không cần ngươi liếm lông!”
Nó lui về một bước, mèo trong sách tiến tới một bước, khoảng cách giữa hai con mèo trước sau đều duy trì nửa thước, không xa không gần.
Nafina lui về phía sau vài bước, cái đuôi đã chạm tới quần Trương Tử An. Nó quay lại nhìn, lập tức cáu kỉnh, “Ngươi đứng đó nhìn cái gì? Còn cười à? Mau đuổi nó đi cho Bổn cung!”
Trương Tử An nhún nhún vai, thù lớn trong lòng đã được rửa, mày cả ngày làm bộ làm tịch nghe, giờ đã gặp được khắc tinh rồi!
“Nếu nó có lòng tốt muốn liếm lông cho mày thì tao nghĩ mày cứ nghe theo nó đi, dù sao mày cũng không liếm thì đừng từ chối người khác liếm giúp chứ… Không đúng, là từ chối mèo ngàn dặm xa cách mới đúng!” Hắn thoải mái trêu chọc.
“Ngươi thật nhạt nhẽo!” Nafina nghiến răng nghiến lợi nói, “Chờ Bổn cung về, ngươi nhất định sẽ biết tay!”
“Đợi mày về rồi hãy nói… Tao thấy con mèo này rất thích mày, hay là mày ở lại đây với nó đi?” Trương Tử An giọng điệu hả hê nói.
Lão Trà chen vào nói: “Tử An đừng đùa nữa, nói rõ mọi chuyện rồi hãy tính sau.”
Trương Tử An nhìn bộ dạng Nafina quắc mắt trừng trưnfg, đoán chừng đã sắp đến giới hạn của nó vì thế giơ tay đầu hàng: “Ta đùa thôi, sao có thể bỏ mày ở chỗ này chứ?”
“Bổn cung nói lại lần nữa! Mau đuổi nó đi!” Nafina không để ý trách hắn nữa, bị mèo trong sách đuổi chạy vòng vòng quanh Trương Tử An. Mèo trong sách lè lưỡi bền bỉ đuổi theo, xem chừng không liếm thì không tha, bộ dạng háo sắc làm Trương Tử An hoài nghi nó rốt cuộc là mèo đực hay mèo cái.
“Đứng lại! Đừng đuổi nữa!” Hắn bước ngang qua, chặn mèo trong sách lại, “Ban ngày ban mặt mà mày muốn trêu chọc con gái nhà lành à?”
“Tên xấu xí! Mau tránh ra! Đừng có xen vào chuyện của người khác!” Mèo trong sách hung hăng đe dọa.
Nafina chưa tỉnh hồn trốn sau lưng Trương Tử An.
“Cái gì mà xen vào chuyện của người khác?” Trương Tử An chắp tay sau lưng đứng thẳng, “Thế này đi, nếu mày thành thật trả lời câu hỏi của tao, tao có thể giúp mày thuyết phục nó, cho mày liếm lông nó, mày thấy sao?”
Vừa nói xong hắn liền cảm giác được sát khí lạnh thấu xương của Nafina ở sau lưng, vội vàng phất phất tay, để Nafina ngàn vạn lần đừng ngộ sát đồng bạn, hắn chỉ đang hư tình giả ý thôi*.
* Nguyên văn: 虚与委蛇 (Hư dữ ủy xà) – Chỉ đối xử với người khác bằng hư tình giả ý, ứng phó có lệ.
“Thật ư?” Mèo trong sách trừng đôi mắt màu xanh da trời nhìn hắn từ trên xuống dưới, “Tên đàn ông xấu xí như mi mà dám trước mặt lão nương nói xằng nói bậy à?”
“Sao trước mặt Nafina mày xưng là nô gia mà trước mặt tao lại xưng lão nương chứ?” Trương Tử An chửi thề nói.
“Bởi vì người là nữ vương bệ hạ mà mi chỉ là một tên đàn ông xấu xí!” Nó hùng hồn nói.
Bộ đàn ông khắp thiên hạ chọc giận mày à?
Trương Tử An bất đắc dĩ nói: “Mặc kệ mày có tin không, trước mặt nữ vương bệ hạ của mày, lời nói của tao cũng có chút trọng lượng đấy. Nếu mày muốn liếm lông nó vậy ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của tao đi.”
Mèo trong sách nhìn hắn lại nhìn Nafina trốn phía sau hắn chỉ lộ ra nửa người, không cam lòng chậc lưỡi, “Chậc! Nhìn không ra tên đàn ông xấu xí như mi cũng được nha… Nói đi, rốt cuộc mi muốn hỏi gì? Nhưng có điều lão nương cảnh cáo mi, nếu mi nói chuyện không biết thân biết phận, coi chừng lão nương thiến mi!”
Cái quái gì thế! Trương Tử An đau trứng! Thực sự rất đau!
Mèo trong sách này vẻ ngoài xinh đẹp điềm tĩnh, khí chất quyến rũ động lòng người, sao chỉ vì một lời không hợp sẽ thiến chứ!
Hắn quay đầu lại nhìn Nafina, ý bảo thấy không, mày ít nhiều cho tao chút mặt mũi đi, nếu không tao sẽ thành thái giám!
Nafina vừa rồi bị hắn trêu đùa cười nhạo lúc này uốn éo đầu, căn bản không thèm để ý tới hắn.
Trương Tử An lòng biết không ổn, chỉ có thể kiên trì hỏi: “Đầu tiên, có chuyện gì xảy ra với chủ nhân của mày? Sao mày lại bỏ chủ nhân của mày?”
Mèo trong sách khinh thường hừ vài tiếng, “Nữ nhân kia lừa ta.”
“A, chủ nhân của mày là nữ?” Trương Tử An hỏi.
“Đúng vậy, tiện nhân kia gạt ta! Rõ ràng cô ta nói mình thích con gái, chán ghét đàn ông vì vậy ta mới thấy hợp với ả liền đi theo — kết quả mi đoán thử xem? Cô ta vậy mà lại quyến rũ một người đàn ông, đã vậy còn nhỏ tuổi hơn cả cô ta!” Gương mặt mèo trong sách bởi vì phẫn nộ cùng khuất nhục mà vặn vẹo, oán hận nói.
“Chờ chút! Để tao xem lại logic nào!” Trương Tử An tỏ vẻ thế giới này chạy quá nhanh, hắn đã có chút theo không kịp.
“Chủ nhân của mày là nữ, cô ta nói thích con gái sau lại đi thích đàn ông vì thế mày liền bỏ cô ta đi?” Hắn đầu đầy hắc tuyến hỏi.
“Đúng vậy!” Mèo trong sách ưỡn ngực ra, một bộ dạng dĩ nhiên, “Vừa hay lão nương có thể tự do đi đi lại lại nên thuận tiện bỏ cô ta đi luôn! Uống phí tín nhiệm của lão nương!
Mày thật tàn nhẫn!
“Cho nên,” Trương Tử An chỉ vào nó, “Mày cũng thích nữ?”
Nó dùng sức gật đầu, “Tình yêu đồng tính mới là chân ái, khác giới chỉ để sinh con nối dõi thôi!”
Uả sao ĐM mấy lời này nghe quen quen vậy?
Trương Tử An cúi đầu nhìn chăm chú vào con vẹt trong di động, hình như con này cũng từng nói như vậy.
Một con tinh linh nói có thể bỏ qua được, hai con tinh linh đều nói vậy… Chẳng lẽ là sự thật? Đồng tính mới là tình yêu thật sự?
Hắn nhanh chóng lắc đầu, bỏ qua ý tưởng đáng sợ này, thiếu chút nữa mở ra cánh cửa thế giới mới!
Nhưng hắn đại khái hiểu rõ, mèo trong sách này đúng thật là một tinh linh thú cưng của phái nữ, người chơi nữ có lẽ đã nhận ra tính hướng của nó vì thế mới nói dối mình chỉ thích con gái, lấy được thiện cảm của mèo trong sách để nó có năng lực tự do hành động. Nhưng người chơi nữ này lại gặp được chân mệnh thiên tử, ngụy trang bại lộ vì thế con msèo trong sách liền vứt bỏ cô mà đi…
—————————————–
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW
Group FB Thị Trấn Buồn Tênh – Nhóm dành cho Reader
LINK DONATE ỦNG HỘ DIỄN ĐÀN