
Chương 38: Viên đá nhỏ lấp lánh
Edit: Hạt Đường
————————————————————
Tinh Hải dường như chỉ sợ con người chứ không gồm những loài khác, nhìn thấy một con mèo chiêu tài lớn như vậy cũng không hoảng loạn.
Nó vui vẻ nói với mèo chiêu tài: “Meow! Đến chơi trốn tìm không? Rất thú vị!”
Mèo chiêu tài có lẽ đã ước chừng được sức mạnh của Tinh Hải, duỗi thắt lưng: “Vinh hạnh gặp ngươi, đối thủ tôn kính! Bổn cung là Nafina Paris đời thứ mười ba, người canh giữ Vương quốc Vĩnh cửu! Nếu ngươi muốn khiêu chiến bổn cung, xin hãy đợi một lát!”
Đm! Con mèo này nể mặt Tinh Hải nhưng lại xem thường mình? Giọng điệu cũng thật khác biệt… Trương Tử An cảm thấy rất buồn phiền.
Mèo chiêu tài đi vòng qua Tinh Hải, đến trước cửa kính dài từ sàn đến trần nhà.
“Meow?” Tinh Hải nghi ngờ nhìn về phía Trương Tử An, hắn nhún vai, làm mặt quỷ.
Xuyên qua cửa thủy tinh, mèo chiêu tài chăm chú nhìn dòng người và xe cộ đi lại trên đường.
Tuy rằng dáng vẻ không giống nhau, tính cách cũng khác biệt như ngày đêm, nhưng ngay lúc này, bóng lưng của nó y hệt Tinh Hải vào đêm đó, cũng kiêu ngạo như vậy, đều để lại cho Trương Tử An một hình ảnh đầy cô đơn lạnh lẽo, sự cô quạnh như vượt quả cả thời gian và không gian.
Rất lâu sau, nó thong thả bước chân trở về, sắc mặt bi thương đến lạ, dường như đã vĩnh viễn mất đi cái gì. Trương Tử An để ý thấy tuyến lệ của nó tràn ra rất nhiều nước mắt, khiến đôi mắt trở nên long lanh.
Tinh linh dẫn đường nói mèo chiêu tài đã từng tồn tại trong lịch sử, mọi người cũng tin rằng nó sẽ trở thành tinh linh, nói chung không phải là lừa gạt. Chỉ là Trương Tử An không tài nào tưởng tượng nổi một con mèo trong lịch sử có thể trang bức được đến mức ấy chắc chắn không phải trong lịch sử Trung Quốc, chẳng con mèo Trung Quốc nào mang cái tên giống “Phỉ Na Mạt Lệ Ti đời thứ mười ba”.
Trương Tử An trăm mối không có cách giải, khi liếc sang lại thấy được một hình ảnh bất khả tư nghị*.
Vừa nãy mèo Ba Tư còn ngó này ngó kia giờ đã bốn chân chạm đất nằm trong tủ, hướng về phía mèo chiêu tài giống như đang chầu vua.
Nhìn sang nhưng con mèo khác, bất kể là mèo Anh lông ngắn hay mèo Xiêm, tất cả đều cùng một tư thế, triều bái mèo chiêu tài!
Mèo chiêu tài không để ý tới hành động của bọn chúng, tựa như việc làm lễ là lẽ đương nhiên.
Trương Tử An há hốc mồm, mở tủ, nhẹ nhàng vuốt ve mèo Ba Tư. Lưng mèo Ba Tư khẽ động, nó đang run lẩy bẩy! Những con mèo khác cũng vậy, cả người không ngừng run rẩy!
Chờ một chút! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao chúng lại sợ hãi như vậy?
Trương Tử An chẳng biết mình đang hỏi ai, nhưng hắn phải nói gì đó, nếu không cũng sẽ bị tình cảnh quỷ dị này dọa sợ.
Nhìn sang Tinh Hải, vậy mà không có chuyện gì, không phải chịu chút ảnh hưởng nào, chẳng qua cả gương mặt đều là dấu chấm hỏi (???)
Samoyed và Schnauzed không có biểu hiện khác lạ, chỉ tò mò nhìn con mèo lấp lánh ánh vàng.
Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên từ mèo chiêu tài: “Tất cả đứng lên”
Mèo Ba Tư ngừng run rẩy, cẩn thận dè dặt đổi từ nằm thành ngồi giống mấy con mèo khác.
Đm! Con mèo này thật tà dị.
Trong đầu Trương Tử An có một vạn con dê còng gào thét chạy qua, lời muốn chửi quá nhiều thành ra không biết bắt đầu từ đâu!
Mèo chiêu tài ưu nhã nhảy lên, vóc dáng thon dài nhưng mạnh mẽ, nhảy lên một cái mà tựa như cưỡi mây đạp gió, không chịu ảnh hưởng của trọng lực bình thường, rơi xuống ghế được chuẩn bị ở trên, khẽ ngẩng đầu, chăm chú nhìn Trương Tử An.
Bổn cung hiểu rõ, thời đại này quả thật đã thay đổi.” Nó nói.
Trương Tử An nhẹ nhàng thở ra, cũng khá tốt, con mèo này tuy mắc bệnh trung nhị* nhưng ít nhất còn biết phân biệt đúng sai.
Từ giờ trở đi, Bổn cung bổ nhiệm ngươi làm Ngự tiền Tổng quản, chịu trách nhiệm về công việc và cuộc sống hàng ngày của Bổn cung.
Trương Tử An: “…” Lẽ nào mình còn phải đổi tên thành Tiểu An Tử?
Đuôi mắt nó nhảy lên: “Đây là Bổn cung phá lệ ban ơn, ngươi còn không hài lòng?”
Trương Tử An thở dài, được rồi, mình cần gì phải chấp nhặt với một con mèo.
Không có gì bất mãn. Nhưng ta phải xưng hô với ngươi thế nào? Hắn hỏi.
Tất nhiên là bệ hạ!
Không được, đổi cái khác.
Mèo chiêu tài giận dữ, bộ lông vàng kim gợn sóng, “Người phàm! Ngươi đừng được một bước còn đòi thêm một thước!”
Trương Tử An bày ra khuôn mặt rạng rỡ, “Xin nghe ta giải thích, ngươi thấy Tinh Hải như thế nào?”
Nó nhìn về phía Tinh Hải, hơi do dự nói: “Có thể coi là đối thủ sánh ngang với Bổn Cung”
Trương Tử An nói: “Thế nhưng ta và Tinh Hải là bạn bè, có phải không, Tinh Hải?
Tinh Hải gật đầu: “Bạn, Tử An đúng là bạn của ta!”
Trương Tử An nói: “Ngươi thấy đó, ta và Tinh Hải là bạn bè, mà ngươi lại cùng cấp bậc với Tinh Hải, vậy suy ra chúng ta cũng cùng một cấp, đúng chứ?”
Mèo chiêu tài bị xoay cho mòng mòng, mắt nó lập lòe vài cái, hết nhìn Tinh Hải lại nhìn sang Trương Tử An: “Vậy thì sao?”
Cùng cấp bậc nên cũng không cần khách khí, người có thể gọi ta là Trương Tử An hoặc Tử An, còn ngươi là đời thứ mười ba, ta sẽ gọi Tiểu Tam…..
Chưa nói dứt lười, xoẹt một tiếng, ánh sáng lóe lên, mèo chiêu tài giơ móng vuốt, tay áo sơ mi của Trương Tử An bị xé một cái lỗ lớn.
Lớn mật Mèo chiêu tài nghiêm nghị quát lớn Bổn cung chính là Phỉ Na Mạt Lệ Ti đời thứ mười ba, người canh giữ Vương quốc Vĩnh cửu!
Trương Tử An bị dọa đến cả người toàn mồ hôi lạnh, đành phải đổi giọng, nói: “Ta chỉ đang đùa thôi, vậy có thể gọi ngươi là Phỉ Na hay không?
Chiêu tài mèo trợn mắt nhìn hắn mấy lần. Tuy không hài lòng lắm nhưng có lẽ cũng miễn cưỡng chấp nhận cái tên này.
Trương Tử An âm thầm đau lòng cho cái áo sơ mi của mình, đó là cái áo mua trực tuyến vào ngày Lễ độc thân(1) mất những 99 nhân dân tệ nha! Nhưng mà cũng tốt, cái áo ngoài thực tế với ảnh trên cửa hàng có màu sắc khác nhau, hẳn vốn không quá yêu thích.
Mèo chiêu tài nhảy xuống ghế, ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo đi một vòng trong tiệm. Khi ngang qua khu vực hàng tiêu dùng, nó có chút tò mò nhìn vài lần chú Kitty đáng yêu in trên bao bì thức ăn đóng hộp cho mèo. Đến khu đồ chơi thú cưng, nó ngẩng đầu nhìn nhà cây*, còn dùng móng vuốt gẩy gẩy bảng cào* và cần câu mèo. Cũng chỉ những lúc như này mới thấy nó giống một con mèo. Trở lại khu trưng bày thú cưng ở giữa cửa hàng, nó đi qua từng cái tủ một, nhìn kỹ từng vật nuôi bên trong.
Chà, ngày nay loài mèo có vẻ mạnh mẽ hơn. nó hài lòng gật đầu.
Dò xét xong, cô nàng nhảy về trên ghế, nói với Trương Tử An: “Tại sao nơi này không có cái loại…” Nó giơ chân trước, khoa tay ra dấu: “Cái loại đá nhỏ phát sáng?”
Trương Tử An sửng sốt, “Đá nhỏ phát sáng?”
Đôi mắt xanh biếc của mèo chiêu tài nhìn hắn đầy khinh bỉ, như đang than thở sao hắn có thể ngu đến vậy, “Là loại đá có thể đeo trên ngón tay, một hòn đá nhỏ lấp lánh”
Hắn nghĩ một chút: “Cái mà ngươi nói, là kim cương sao?”
Mèo chiêu tài hiểu được một chút, cúi đầu im lặng suy nghĩ: “Kim cương? Thì ra nó gọi là kim cương….”
Không sai Trương Tử An nói Nhẫn khảm kim cương bên trên được gọi là nhẫn kim cương, có thể đeo trên ngón tay.”
Nó ngẩng đầu, hiên ngang nói: “Mặc kệ là kim cương hay nhẫn kim cương cũng được. Bổn cung thích những vẫn lấp lánh!”
Nét mặt của nó tựa như đang ám chỉ điều gì.
Trương Tử An gật đầu: “Ta cũng thích, ngươi mua không nổi đâu.”
Xem thường trong mắt mèo chiêu tài càng đậm hơn: “Mua? Sao phải mua? Châu báu khắp thế gian này đều là của Bổn cung. Chỉ cần là đồ vật Bổn cung thích, kẻ trần tục nhà ngươi phải ngoan ngoãn dâng lên bằng cả hai tay!”
—————
(1) Ở Trung Quốc, ngoài Black Friday còn có một ngày khác tương tự đó là Ngày Lễ độc thân 11/11 (光棍节), được biết đến là ngày hội mua sắm trực tuyến lớn nhất thế giới