
Người thực vật không phải là sau khi thức tỉnh thì mọi sự đại cát. Một người cường tráng nằm mấy tháng trên giường cũng sẽ bị héo rút cơ bắp, huống chi là một đứa trẻ nằm 10 năm.
Tuy rằng Lận Hân nhận được quản lý tốt nhất, mỗi ngày đều có người mát xa và châm cứu cho cơ thể cậu, tận khả năng duy trì sức sống của cơ thể cậu. Nhưng hiện tại Lận Hân như cũ vẫn không thể khống chế thân thể của mình thật tốt, chớ nói chi là đi đường.
“Tiểu Hân đã là một kỳ tích.” Bác sĩ Hồ nói, “Không nói việc cậu ấy tỉnh lại, sau khi người thực vật thức tỉnh, bình thường đều sẽ có chướng ngại ý thức nghiêm trọng, bởi vậy yêu cầu tiến hành ‘trị liệu xúc tỉnh’ toàn diện, tiến hành huấn luyện hồi phục mỗi phương diện thị giác, thính giác, khứu giác, tiền đình giác của người bệnh. Đặc biệt người bệnh ngủ say rất nhiều năm, có thể miễn cưỡng tự gánh vác sinh hoạt đã rất giỏi.”
Bác sĩ Hồ cười nói: “Ý thức Tiểu Hân phi thường thanh tỉnh, trí lực phát dục không lạc hậu, chỉ cần thân thể hồi phục, có thể sinh hoạt không khác gì với người bình thường. Hơn nữa tinh thần cậu ấy rất cứng cỏi, có thể kiên trì với huấn luyện hồi phục cơ thể, hơn nữa hiệu quả hồi phục cơ thể cũng vô cùng tốt. Nói không chừng rất nhanh có thể về nhà.”
“Đây đều là công lao của bác sĩ Hồ.” mẹ Lận cảm kích nói, “Cám ơn, thập phần cảm ơn.”
Bác sĩ Hồ lắc đầu: “Tôi cảm thấy, đây quy về kiên trì của mọi người. Chúng tôi phụ trách cho người bệnh đều là cùng một dạng, nhưng Tiểu Hân là kỳ tích. Nói với các người việc càng vui vẻ hơn. Tiểu Hân hỏi hộ công muốn video dạy học tiểu học, hiện tại đang tự học… Tôi cảm thấy, nói Tiểu Hân trí lực phát dục bình thường, là thuyết pháp bảo thủ của người làm bác sĩ. Tiểu Hân rõ ràng là thiên tài, cậu đã tự học đến năm lớp 4!”
Mẹ Lận thanh âm run rẩy nói: “Nhanh như vậy?!”
Bác sĩ Hồ cười to: “Đúng vậy đúng vậy, cậu ấy vẫn luôn nhờ chúng tôi giấu mọi người, nói cho mọi người một kinh hỉ. Lúc này mới bao lâu? Một tuần mà thôi! Tôi cảm thấy, vẫn là trước tiên nói cho mọi người biết đi, miễn cho kinh hỉ quá lớn chịu không nổi ha ha.”
Mẹ Lận vừa gạt lệ vừa cười nói: “Đúng vậy, nếu không đến lúc thằng bé nói đã tốt nghiệp tiểu học, tôi khẳng định sẽ bị kinh hỉ đến mức có vấn đề! Tiểu Hân khi còn bé rất thông minh, lại hiếu học! Mặc dù mới lớp 1 tiểu học, nhưng so với thành tích lúc trước anh thằng bé học tiểu học còn ưu tú hơn, bài kiểm tra vẫn luôn được 100!”
Lận Tần đi tới cửa chợt nghe thấy mẹ anh đang nói xấu anh, buồn cười bảo: “Khen em trai cũng đừng lấy con làm đối lập, mẹ, con cũng là con của người. Em trai làm sao vậy? Huấn luyện hồi phục rất thuận lợi?”
Mẹ Lận vui vẻ nói: “Tiểu Hân đã tự học đến lớp 4 tiểu học!”
Lận Tần kinh ngạc trợn tròn mắt: “Lợi hại như vậy! Em trai của con thật sự là thiên tài!”
Bác sĩ Hồ cười tủm tỉm nói: “Đúng vậy đúng vậy, Tiểu Hân nhất định là thiên tài!”
“Con lập tức gọi điện thoại cho ba, nói cho ông ấy biết tin tức tốt này.” Lận Tần cười đến mắt híp lại, mừng rỡ đến mức đi đường tạo thành gió.
Từ sau khi em trai tỉnh lại, nhà bọn họ mỗi ngày đều có kinh hỉ!
Ba Lận tự nhiên cũng vui vẻ đến tìm không ra phía bắc ở đâu. Ông làm hạng mục nghiên cứu khoa học ở nơi khác, gặp người liền khoe khoang, con trai nhỏ của tôi tự học, đã học được lớp 4 tiểu học!
Người quen của ba Lận cũng biết ông có một đứa con trai làm người thực vật 10 năm vừa mới thức tỉnh, sôi nổi chúc mừng ba Lận, nói Lận Hân không hổ kế thừa gien tốt đẹp của hai người bọn họ, cùng một dạng với con trai lớn của ông, đều là thiên tài.
Ba Lận cười toe toét.
Lận Hân nghe người khác khích lệ, rất muốn lộ ra một cái mỉm cười xấu hổ.
Hệ thống trí năng cũng yêu cầu phải đến trường, tuy rằng thành tích cậu không được tốt lắm, hiện tại trí nhớ lại bị thân thể ảnh hưởng, không bằng khi hợp thể với quang não, nhưng trí lực cậu vẫn rất cao như cũ, có thể đạt tới nông nỗi đọc hơn mười bài khoá có thể viết chính tả không khác biệt lắm. Buổi tối Lận Hân khiến thân thể tiến vào ngủ say, ý thức tiến vào không gian hệ thống học tập. Cậu giống quang não xin vay vốn điểm thành tựu lãi suất thấp trước tiên lập ra ban huấn luyện của hệ thống, ở giữa không gian giả thuyết tiến hành học tập và huấn luyện hồi phục.
Hiệu quả huấn luyện tại không gian hệ thống có thể ảnh hưởng một tỉ lệ nhất định lên thân thể hiện tại. Lận Hân không biết nguyên nhân, cậu chính là học tra chỉ biết là có chứ không biết rõ về học thuyết (1), nhưng cậu cũng chỉ yêu cầu biết cái này có hiệu quả là được.
(1) Đoạn đấy raw là thế này này 只知道其然不知道所有然的, Hán Viết là “chỉ tri đạo sở hữu nhiên bất tri đạo sở hữu nhiên”, nói chung là chỉ biết là có chứ không biết rõ tất cả, tui không biết edit kiểu gì nữa nên quăng cái câu- ngáo- đá bên trên ra
Không nghĩ tới đã từng học tra, thế mà trở thành thiên tài ở thế giới này, Lận Hân không biết nên phản ứng thế nào, dù sao cười không nổi. Cậu một đầu chui vào không gian hệ thống, càng thêm cố gắng học tập.
Một tuần mới tự học đến lớp 4, thật sự là mất mặt chết. Xem ra không thể tiếp tục cá mặn (2).
(2) Nguyên văn là hàm cá, ý chỉ mấy người sống vật vờ qua ngày, không có ý chí tiến thủ, không có mục đích cho tương lai. Cảm ơn chị Lưu Thị Ngọc Uyên ^^
Đều là khối cơ thể này sai, nếu vẫn ở thời điểm hợp thể với quang não, xem xét một lần là có thể nhớ kỹ, não người chính là không đáng tin cậy. Lận Hân tìm cớ.
… … … … … . . . .
Bởi vì Lận Hân hiện tại quan trọng nhất là trị liệu xúc tỉnh hồi phục, học tập cái gì là tiếp theo, vậy nên khi Lận Hân nói không cần tìm người dạy, chỉ nhìn video chương trình học trên mạng sau đó tự học, người nhà họ Lận đồng ý.
Bọn họ không muốn cho Lận Hân áp lực quá lớn, Lận Hân thức tỉnh đã thật làm cho bọn họ vui vẻ, về sau tương lai Lận Hân như thế nào đều không liên quan, bọn họ nguyện ý luôn bảo hộ cậu.
Hiện tại bên trong người nhà họ Lận với Lận Hân có một loại cảm xúc cưng chiều bảo hộ quá độ. Điều này cũng khó tránh khỏi, ở trong lòng bọn họ, Lận Hân còn là một đứa trẻ, một nhóc con có thân thể 16 tuổi, nhưng linh hồn chỉ có 6 tuổi.
Lận Hân thực không lời gì để nói. Cậu thoạt nhìn có ấu trĩ như vậy sao? Tuy rằng nếm thử khuyết thiếu, tuy rằng đang cố gắng thích ứng tư duy và thân thể của nhân loại, nhưng 6 tuổi thì cũng hơi quá đáng.
“Đúng đúng đúng, em trai em rất thành thục.” Lận Tần gọt một quả táo cho Lận Hân, cắt thành miếng nhỏ cắm cây tăm, “Muốn anh bón em không?”
Lận Hân tiếp nhận mâm đựng trái cây, giọng buồn buồn: “Không cần.”
Trải qua hơn một tháng huấn luyện hồi phục, Lận Hân đã có thể nói chuyện lưu loát.
Lận Tần cười nói: “Đúng rồi, Tiểu Hân, anh nói cho em chuyện này.”
Lận Hân lập tức dừng việc nhấm nuốt, quai hàm phình ra nhìn Lận Tần.
Lận Tần: “… Em có thể vừa ăn vừa nghe anh nói.”
Lận Hân vội tiếp tục nhấm nuốt.
Táo ăn thật ngon! Tuy rằng thân thể nhân loại sẽ cảm thấy đau cảm thấy mệt mỏi cảm thấy các loại không thoải mái, nhưng mỹ thực thật sự rất tuyệt!
Căn cứ luật pháp của công nhân trí năng, hệ thống trí năng khi đầy đủ năng lượng và công huân tài năng có thể đổi thân thể, sau khi từ trí năng biến thành “Người”, mới có được “Ngũ giác” của người . Bởi vậy có vài nhà khoa học nói, trí năng đạt được thân thể trước “Tình cảm” chính là một loại tính toán ăn khớp, không coi là tình cảm chân chính. Bởi vì tình cảm không phải là lý trí (3), không logic.
(3) Raw là 因为感情是非理智的, không biết edit đúng không đây…
Lận Hân đối với cái này cười nhạt. Một đám vô nghĩa, cậu đương nhiên là có tình cảm rồi, ví dụ như chứng biết rõ muốn cố gắng nhưng vẫn sẽ kéo dài, đây không phải là phi lý trí sao?
“Em nhớ rõ Tiết Phỉ nhỉ?” Lận Tần nói, “Hắn muốn đến nhìn em.”
Lận Hân nuốt miếng táo, lại lấy thêm miếng táo nữa nhét vào, vừa nhấm nuốt vừa gật đầu.
Lận Tần vỗ quai hàm Lận Hân: “Không có ai tranh với em, hãy nghe anh nói hết.”
Lận Hân cố gắng làm ra biểu tình ủy khuất trên mặt. Nói vừa ăn vừa nghe chính là anh, bảo tui nghe xong lại ăn cũng là anh, anh rốt cuộc muốn tui làm thế nào. Nhân loại thật sự là khó có thể lý giải.
Lận Tần không biết Lận Hân đang oán thầm anh, nói: “Em có thật sự nguyện ý nhìn hắn không, anh liền giúp em cự tuyệt.”
Lận Hân nói: “Không liên quan.”
Cậu dừng một chút, nói: “Em còn muốn nói lời cảm ơn với hắn.”
Lận Tần nghi hoặc: “Nói cái gì ơn?”
Bởi vì tui tra tài khoản chữa bệnh, trừ bỏ cha mẹ thêm vào gia tăng phí chữa bệnh, Tiết Phỉ cũng có thêm vào. Lận Hân nói: “Hắn có cấp tiền thêm vào, còn giúp em hẹn trước chuyên gia, cảm ơn hắn.”
Lận Tần cho rằng Lận Hân biết chuyện này từ chỗ bác sĩ, anh nói: “Đây vốn là chuyện hắn nên làm, không cần nói lời cảm ơn. Em nói lời cảm ơn, hắn ngược lại sẽ không được tự nhiên.”
Tiết Phỉ là dùng số tiền này để đền bù áy náy tra tấn hắn 10 năm. Mượn việc cho mình mượn tiền công ty, anh nhiều hơn một phần lợi tức còn không quan hệ với Tiết Phỉ. Nhưng nếu là bọn họ đem Tiết Phỉ cho Tiểu Hân phí chữa bệnh còn cho anh, Tiết Phỉ sẽ càng thêm khó chịu càng thêm tra tấn.
(Chỗ này QT hơi rối nên edit hơi ngang tí)
Lận Hân nhíu mày: “Đây không phải lỗi của hắn, hắn không cần làm bất cứ chuyện gì vì em. Hắn giúp em, em nên nói lời cảm ơn. Hắn còn cho nhiều tiền hơn, em sẽ còn làm vậy.”
Lận Tần vỗ vỗ đầu em trai ngốc nhà mình: “Nghe anh, em muốn đối tốt với hắn, nói lời cảm ơn có thể, trả tiền lại miễn bàn.”
Lận Hân hỏi: “Vì sao?” Đây là quang não căn cứ hình thức tư duy của rất nhiều người tính ra phương thức giải quyết tối ưu đó. Nhân loại được cảm ơn sẽ vui vẻ, nhân loại thu được tiền sẽ vui vẻ, nhân loại nghe được mình không sai sẽ vui vẻ.
“Em nói cho Tiết Phỉ, hắn không sai, em cảm ơn hắn, cho hắn tiền, vì sao hắn không cao hứng?” Lận Hân không hiểu liền hỏi. Hiện tại cậu là nhân loại, muốn tạo thói quen tư duy như nhân loại.
“Đó là một chuyện phức tạp.” Lận Tần xoa đám tóc nhung nhung mới dài ra trên đầu Lận Hân xoa đến nghiện, “Có vài người, không được tha thứ ngược lại đi trách cứ người bị hại; có vài người, sau khi được tha thứ ngược lại càng áy náy, dùng phương thức bồi thường để giảm bớt tra tấn trong nội tâm.”
Lận Hân nghiêng đầu, tự hỏi hồi lâu, còn dùng quang não, sau đó quang não nói cho cậu biết, hai loại người này đích xác tồn tại, nhưng cũng không phải tư duy đại chúng. Nếu muốn tính toán tư duy hai loại người này, đại khái sẽ chết máy.
Chủ nhân năng lượng của cậu còn đủ cho tui khởi động lại sao?
Lận Hân: “…” Không cần tính.
“Không hiểu.” Đến quang não cũng bãi công, Lận Hân thành thành thật thật thừa nhận mình vô tri, “Nhưng em có cảm giác nói rõ ràng tương đối tốt. Không nên ở thời điểm một sự kiện còn chưa bắt đầu, dùng tưởng tượng định ra kết luận cho hắn. Anh cả lại không thông qua mô hình suy luận tính toán.”
“Còn mô hình suy luận tính toán… Em học được từ này ở đâu vậy.” Lận Tần dở khóc dở cười, “Tùy em.”
Anh đã kết thúc một nghĩa vụ mất bạn, em trai không nghe anh cũng không có biện pháp.
Vì thế Tiết Phỉ thật vất vả lấy hết dũng khí giả thích với Lận Hân, chợt nghe thấy Lận Hân nói lời cảm ơn với hắn, còn nói muốn trả tiền cho hắn.
“Tiểu Hân… Em không nguyện ý tha thứ cho anh cũng không sao, nhưng tiền anh không thể muốn.” Tiết Phỉ hết sức thống khổ.
(Tui không biết nên để xưng hô kiểu gì đây…)
Lận Hân mắt thỏ Tuzki: “Anh không có sai, không cần phải tha thứ.”

“Anh có sai.”
“Anh không có.”
“Là cha mẹ anh…”
“Không có quan hệ với anh.”
“Em thay thế anh…”
“Nhân duyên trùng hợp và ý nguyện chủ quan là hai việc khác nhau, anh không nên bởi vì không có cách suy đoán ngoài ý muốn mà thừa nhận sai lầm.”
“…” Tiết Phỉ xem như rõ ràng, Lận Hân rất nghiêm túc cảm thấy hắn không cần giải thích, “Mặc dù không cần, chúng ta… Chúng ta là bạn bè đúng không? Những thứ này vốn là chuyện anh nên làm.”
“Tài chính tới lui giữa bạn bè cũng cần có mức độ, quang não… Trên mạng nói, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng. Liên lụy quá nhiều vấn đề tài chính sẽ ảnh hưởng tình cảm. Anh cho tôi mượn tiền là tình cảm, tôi trả anh tiền là bổn phận. Huống chi là số tiền lớn như vậy.” Lận Hân nghiêm túc nói, “Tuy rằng hiện tại tôi không làm được, nhưng chờ tôi trở thành siêu sao có thể kiếm rất nhiều tiền. Không cần lo lắng cho tôi vì kiếm tiền gánh vác rất nhiều áp lực. Nếu anh cảm thấy tình hữu nghị của chúng ta rất sâu, vậy anh có thể không cần lợi tức của tôi. Nhưng tiền vốn là nhất định phải trả.”
“Phốc…” Lận Tần đang bàng thính rốt cục nhịn không được cười ra tiếng , “Tôi liền nói cho cậu, Tiểu Hân không oán cậu, là thực nghiêm túc cảm ơn cậu, mà còn muốn trả lại tiền cho cậu. Nói thật, cũng là ba mẹ không biết, bọn họ biết, khẳng định cũng sẽ trả lại tiền cậu. Tuy rằng tôi cảm thấy việc cậu cấp ít tiền là tất yếu.”
Tiểu Hân đích thật là chắn tai cho cậu đấy.
“Anh cả, anh như vậy là không đúng.” Lận Hân nói, “Không cần giận chó đánh mèo, tâm bình khí hòa, anh sẽ phát hiện, thế giới tràn ngập tốt đẹp!”
Một câu canh gà (4) này là quang não cố ý tìm rồi tải xuống, lấy phong phú bù lại tồn trữ ngôn ngữ thiếu thốn của Lận Hân, khiến Lận Hân nói càng gần với nhân loại.
(4) Canh gà: Chicken soup for the soul- Súp gà cho tâm hồn. Từ canh gà ở đây không phải đơn thuần chỉ tác phẩm, từ này cũng được sử dụng như một ngôn ngữ mạng của Trung Quốc. Từ này chủ yếu nói về những lời lẽ hoa mỹ bên ngoài, nhưng lại không có thực chất.
Quang não: Nhân loại đều thích nói nhảm, không bằng máy móc chúng ta đơn giản rõ ràng nói tóm tắt.
Lận Tần cười đến đỡ tường : “Ha ha ha, tốt, tốt, thế giới tràn ngập tốt đẹp ha ha ha, em trai à, em học được những lời này từ đâu thế?”
Lận Hân nói: “Trên mạng.” Quang não đích thật là tìm trên mạng.
“Ít lên mạng, đọc sách nhiều lên.” Lận Tần cười nói.
Lận Hân giải thích: “Em xem trong sách đã xuất bản, có rất nhiều lời khen ngợi sách điện tử.”
Quang não sẽ sàng chọn tin tức có giá trị nhất.
“Đúng đúng đúng.” Lận Tần ấn xuống đầu Lận Hân một cái, Lận Hân ôm đầu vẻ mặt không cao hứng, tư duy cùng hành vi của anh cả thật sự không rõ ràng, quang não cũng không rõ. Anh cả nhất định là trường hợp đặc biệt trong nhân loại.
“Tốt, nếu Tiểu Hân muốn đặt mục tiêu cho mình, kệ em ấy đi.” Lận Tần hoà giải, “Có mục tiêu mới có thể cố gắng. Cậu (5) nghĩ muốn tận tình bằng hữu, có thể không thông qua phương thức thu tiền.”
(5) tui nghĩ câu thứ hai nói với Tiết Phỉ nên để thế
“Ví dụ như mời tôi ăn cơm.” Lận Hân tiếp miệng, “Tôi xem trên mạng nói ở chung giữa bạn bè, xếp hạng thứ nhất chính là mời ăn cơm.”
“Xếp hạng thứ hai đâu?” Lận Tần tò mò.
“Mua mua mua?” Lận Hân nháy mắt mấy cái, “Nhưng chưa nói mua cái gì. Em cảm thấy kết luận này có phạm vi quá rộng, hẳn là càng cụ thể một chút.”
“Nghe được không, về sau mời Tiểu Hân ăn cơm, sau đó mua mua cho em ấy.” Lận Tần cảm thấy còn tiếp tục nữa, bụng sẽ cười đau.
Em trai của anh thật sự là đáng yêu.
Tiết Phỉ vẻ mặt mộng bức. Tốt đi, chỉ cần không trực tiếp cho tiền… Cái khác thì không liên quan nhỉ? Tiết Phỉ cố gắng suy tư ngoài trực tiếp cho tiền thì còn cách nào đối tốt với Lận Hân. Đem tiền đổi thành đồ vật cụ thể đưa cho Lận Hân thì… có thể không?
“Nhưng mà em trai, vì sao mỗi lần nói đến kiếm tiền, em liền muốn làm siêu sao?” Lận Tần hỏi, “Là hộ sĩ nói hay bác sĩ nói, hay là em tìm được trên mạng, siêu sao kiếm tiền nhiều nhất? Mở công ty cũng kiếm tiền đó, em lớn lên giúp anh cả quản lý công ty, tiền cũng rất nhiều mà.”
Lận Hân lắc đầu: “Siêu sao là mộng tưởng.” Là nhiệm vụ.
“… Khi còn bé giấc mộng của em không phải là nhà khoa học sao?” Lận Tần nói, “Còn có ông chủ bán đồ vặt ở gần trường học.”
Còn có trưởng xưởng đồ chơi. Tiết Phỉ bổ sung trong lòng.
“Bây giờ là siêu sao.” Lận Hân nói, “Yên tâm, nhất định có thể thực hiện. Em đã cùng người hợp tác truyền ca khúc … Chẳng qua hình tượng hiện tại của em không tốt, cho nên dùng hình tượng giả, điểm đánh giá rất cao!”
Lận Tần & Tiết Phỉ: “… ! ! !”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lận Hân: Động tác của tui rất nhanh !
Edit chương này tốn thời gian vl… beta cũng tốn thời gian…