Thôn trưởng nhìn thấy Cố Vô Kế dường như có chút dao động, cảm giác đã bắt được cơ hội,lập tức nói: “Thật ra tôi cũng rất tán thưởng cậu, nếu bây giờ cậu cởi bộ đồ cưới đó ra, là có thể giải quyết được phiền phức rồi…..”
Lúc này quỷ hồn trước mặt Cố Vô Kế đang bận đối phó với sơn thần không còn sức để đối phó với người khác nữa, nếu Cố Vô Kế làm phản vào lúc này, rõ ràng sẽ gây ra đả kích lớn cho đối phương, thậm chí ảnh hưởng đến thế cục hiện tại.
“Thôn trưởng, thật xin lỗi.” Cố Vô Kế nói: “Tôi đương nhiên là tin tưởng anh ta, cho dù anh ta không phải là con trai ông đi nữa, chắc chắn cũng không phải là người xấu.”
Lúc này một nữ quỷ lại độc ác cắn thôn trưởng một phát, khiến linh hồn của hắn đột ngột rách mất một mảnh, thôn trưởng đau đớn mặt biến sắc, thần trí của hắn đã hoàn toàn hoảng loạn, cắn răng nói: “Nếu cậu thay đổi chủ ý, tôi đồng ý đem năng lực của sơn thần chia cho cậu một phần! Có thể khiến cậu không già không chết______”
Nghe đến đây, thậm chí những người chơi đang chống cự với thôn dân cũng có chút dao động. Cho dù biết điều thôn trưởng nói chắc chắn không tốt như vậy, nhưng nói không chừng thật sự có thể từ chuyện này mà có được năng lực của sơn thần thì sao? Dù sao năng lực của những người chơi cao cấp kia cũng không phải từ trên trời rơi xuống, rất nhiều người đã nhận được từ cơ duyên xảo hợp trong phó bản.
Không già không chết cao cấp như vậy thì không có khả năng lắm, nhưng chỉ cần lấy được một phần năng lực, là đủ để giúp họ nâng cấp thực lực thoát khỏi tình huống hiện tại rồi.
Có một số người trong lòng có chút dao động mà thôi, đã cảm thấy lí trí từ từ biến mất, quả thật hận không thể xông đến thay Cố Vô Kế đồng ý chuyện này.
Đây cũng là cái bẫy mà thôn trưởng bày ra, chỉ cần là người trong lòng sản sinh ý định với lời nói của hắn đều sẽ từ từ mất đi lí trí, từ đó biến thành con rối của sơn thần.
Nếu những thôn dân khác chỉ là hằng ngày từ từ tẩy não, nhưng lúc này tại đây, mọi người có thể nói là đối diện trực tiếp với sơn thần, tác dụng của việc tẩy não cực mạnh, khiến những người chơi có ý chí không thấp này đều bị mê muội.
“Không cần đâu.” Cố Vô Kế điềm nhiên nói: “So với những thứ này, ông vẫn nên suy nghĩ những chuyện mình đã làm trong mấy năm nay, nghĩ xem sau khi chết làm sao đền tội đi.”
Khác với những người khác, Cố Vô Kế căn bản không hề quan tâm đến lời nói của thôn trưởng, năng lực gì chứ, không già không chết cái gì chứ, đối với cậu mà nói cũng không có ý nghĩa gì quá lớn.
Nếu thôn trưởng nói có thể khiến kĩ năng diễn xuất của Cố Vô Kế nâng cao thêm một bậc, nói không chừng trong lòng cậu còn có vài phần dao động.
Thôn trưởng cũng không ngờ rằng người này lại kiên định như vậy, lại bị những nữ quỷ xung quanh tấn công càng mạnh, phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người, nhưng hắn vẫn không chết, dù gì hắn từ lâu đã không còn là người bình thường nữa, có thể tính mạng đều đã được trói chặt với sơn thần kia rồi…
Cố Vô Kế nhìn về phía không xa, dưới động tác của quỷ hồn mặc đồ cưới, thứ gọi là sơn thần kia hình thể đã tan biến hết hơn nửa, mà hắn cũng nhân cơ hội này thu nhỏ vào trong hang động, quỷ hồn áo đỏ có muốn cũng không thể đuổi theo vào trong được.
Vào thời khắc sơn thần thu nhỏ, sương mù xung quanh hang động lập tức biến mất hơn nửa, khiến tầm nhìn của mọi người đều trở nên càng rõ ràng hơn.
Cố Vô Kế cũng cảm thấy bộ đồ cưới trên người mình dường như cuối cùng cũng đã cắt đứt liên hệ với đối phương, có lẽ đã nhận được phần lớn năng lực của sơn thần, khiến người đó cuối cùng cũng đạt được năng lực đủ để tồn tại độc lập rồi.
Những thôn dân lúc nãy vẫn đang bị khống chế tấn công với những người chơi, vật đen trên người cũng dần dần biến mất, họ lập tức ngơ ngác nhìn xung quanh, giống như không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Những người chơi lúc này mới có thể thu tay lại, họ cũng sợ rằng không cẩn thận đánh chết những thôn dân kia…..
Nhưng chính sau lúc đó, thôn trưởng dùng ánh mắt cay độc nhìn về phía Cố Vô Kế, “Cậu đừng tưởng bản thân có thể nhẹ nhàng trốn được chuyện này như vậy!”
Vừa dứt câu, trong màn sương mù rất nhẹ xung quanh những con quái vật hình thù quái dị vật lộn bò ra, giống như sói, còn có cả răng nanh nhọn hoắt.
Mấy con quái vật này đương nhiên cũng bắt đầu suy yếu theo năng lực của sơn thần đã biến mất, nhưng vẫn vô cùng lớn mạnh, chúng há to miệng dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Cố Vô Kế, chỉ chực xé nát con người này ra.
Những người chơi khác đều kêu lên thất thanh, nhưng giữa họ và Cố Vô Kế vẫn còn một khoảng cách rất xa, đạo cụ phòng ngự trên người lại bị khoảng cách hạn chế, căn bản không thể giúp được Cố Vô Kế.
“Tiêu rồi!”
“Mấy con quái vật này nhìn có vẻ không dễ đối phó, cho dù là Tôn Thời e rằng cũng…..”
Cố Vô Kế bình thản nhìn đám quái vật kia, chầm chậm từ tốn lấy dao thái từ trong ngực ra, “Xem ra các ngươi đến rất không đúng lúc rồi.”
Trước ánh mắt kinh ngạc của đám người chơi, thôn trưởng và thôn dân, Cố Vô Kế nhẹ nhàng tránh khỏi đòn tấn công của đám quái vật….. thậm chí, cậu chế ngự đám quái vật này cũng không cần dùng đến con dao thái của mình, mà đưa tay trực tiếp dùng vũ lực!
Các thôn dân đều toát mồ hôi hột, cũng may quan hệ của mình và Cố Vô Kế cũng không tệ. Còn những người từng đắc tội với Cố Vô Kế, lúc này đã nghĩ đến việc quay đầu bỏ chạy rồi.
Đùa cái gì vậy chứ, đám quái vật kia đều bị tên này nhẹ nhàng khống chế….. Vậy Cố Vô Kế đối phó với họ chẳng phải đơn giản như giết con gà thôi sao.
Các người chơi: “…..” Tuy, tuy sớm đã biết, nhưng trước đây họ thật sự nghĩ Cố Vô Kế có thể chém quỷ hồn kia một đao chủ yếu là vì tác dụng lợi hại của dao thái, bây giờ xem ra căn bản là năng lực của chính Cố Vô Kế.
Còn về con dao thái nhìn có vẻ tràn đầy sát khí kia, trong tay Cố Vô Kế ngược lại giống như đang bổ trợ vậy. Cứ như thế, không cần quá hai phút, Cố Vô Kế đã giải quyết xong mấy con quái vật.
Đám quái vật sau khi bị tấn công lập tức hóa thành đám khói rồi biến mất, hoàn toàn tương phản đó là thôn trưởng lại hộc máu lần nữa.
Bởi vì năng lực của sơn thần đã giảm đi hơn nửa, lại nhận phải đả kích Cố Vô Kế nhẹ nhàng giết chết đám quái vật, cuối cùng thôn trưởng không chống cự nổi nữa, hắn đứng đó nhìn Cố Vô Kế căm giận, “Các người sẽ hối hận đó! Tôi tuyệt đối sẽ không chết như vậy đâu, cứ đợi đó, tôi nhất định sẽ báo thù…..”
Vừa dứt câu, cơ thể thôn trưởng đã ngã xuống đất, phân rã với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, dường như còn không đợi những người khác kịp phản ứng, thi thể đã biến thành tro bụi trước mắt tất cả mọi người.
Các thôn dân đều vì cảnh tượng phi thực tế này mà ngơ ngác.
Những người chơi đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng….. linh hồn của thôn trưởng đâu ? Cho dù là chết ngay tại chỗ cũng phải có chút tàn tích của linh hồn chứ! Bây giờ căn bản giống như bỏ chạy rồi vậy.
“Là nhà thôn trưởng!” Một người đột nhiên nhớ ra gì đó, mở miệng nói: “Nơi thờ cúng sơn thần trong nhà thôn trưởng, rất có khả năng, thôn trưởng đã dựa vào thứ gì đó để làm phương tiện bỏ trốn rồi.”
Sau lời người này nói, vợ thôn trưởng ở bên cạnh vừa mới tỉnh lại mặt biến sắc, khuôn mặt vốn dĩ đã nhẹ nhõm lúc này lại trở nên sợ hãi: “Làm sao bây giờ, ở đó bây giờ không có ai cả…..”
“Vậy chẳng phải tiêu rồi sao?” Một người chơi khác mở miệng nói, “Thôn trưởng bây giờ căn bản không phải người nữa, nếu để hắn có được cơ hội, nói không chừng sẽ gây ra cho chúng ta càng nhiều phiền phức hơn.”
Không thể giải quyết được loại quỷ hồn boss này, sau này xém chút phát triển gây nên đoàn diệt, người ở đây cũng từng gặp qua.
“Vậy không sao đâu.” Cố Vô Kế bình thản nói, dáng vẻ bình thản của cậu lập tức khiến mọi người được an ủi rất nhiều, “Có lẽ bây giờ Tề Vân Tu đã đợi ở đó rồi, chắc cậu ấy sẽ xử lí ổn thỏa chuyện này thôi, mọi người không cần lo lắng đâu.”
Mọi người lúc này mới bỗng nhiên nhận ra, từ lúc nãy đến giờ Tề Vân Tu không có mặt, thì ra là đến nhà thôn trưởng đợi rồi sao? Trước đây họ tưởng rằng đối phương ở lại nơi ở để bảo vệ Tiểu Mông chứ.
Có điều nghĩ tới thì cũng đúng, người đàn ông đáng sợ như Tề Vân Tu, cậu ta có mặt nói không chừng tiểu Mông càng gặp nguy hiểm, vẫn nên để cậu ta đối phó với nhân vật nguy hiểm như thôn trưởng thì càng thích hợp hơn….. Nếu nói người cậu ta thật sự muốn bảo vệ, e rằng chỉ có một mình Cố Vô Kế.
Nhất thời mọi người lại có cảm giác đồng cảm với thôn trưởng, dù gì thôn trưởng bỏ chạy đến đó chắc chắn chỉ còn là chút tàn hồn….. Nhưng Tề Vân Tu là người đàn ông có đại sát chiêu đối với người khác mà! Con mắt có thể ảnh hưởng đến cả quỷ vật thật sự không phải đùa.
Tiếp theo, mặt đất đột nhiên bắt đầu chấn động, tiếng động cực lớn truyền ra từ trong sơn động, giống như vật khổng lồ gì đó đang đâm vào vách núi vậy, còn kèm theo cả tiếng kêu thét oán thán không rõ ràng nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cố Vô Kế lập tức rảo bước xông về phía sơn động, những người chơi khác cũng nhận ra đây là thời khắc quan trọng liên quan đến việc họ có thể rời khỏi phó bản hay không, cũng không muốn bị rơi lại phía sau bỏ lỡ mất tin tức gì quan trọng, lần lượt đi theo sau.
Nhưng chính vào lúc này, một ông lão đột nhiên tiến về phía trước, “Vị đó….. người có dung mạo giống hệt con trai thôn trưởng, thân phận của anh ta, có thể là….. sơn thần thật sự.”
“Cái gì?” Nhóm người chơi nhất thời kinh ngạc, kì thực trải qua những chuyện trước kia, họ thậm chí đã hoài nghi trong phó bản này rốt cuộc thật sự có sơn thần tồn tại hay không.
“Trong quá khứ, sơn thần vẫn luôn bảo vệ chúng tôi, cũng chính vì có sự bảo vệ của ông ấy, chúng tôi mới có thể sống qua ngày tháng yên bình ở đây đời đời kiếp kiếp.” Ông lão cảm kích nói, “Từ lúc xảy ra chuyện kia, sơn thần đại nhân mới xảy ra thay đổi như vậy. Nhưng tôi lại cảm thấy khí tức trên người người đó giống với khí tức trong miếu sơn thần…..”
“Hơn nữa vào lúc đó, cũng vì liên quan đến thiên tai xảy ra không lâu trước đây, năng lực của sơn thần đại nhân suy yếu đến cực hạn. Như vậy mới bị thôn trưởng nhân cơ hội lúc yếu ớt mà xâm nhập vào, làm ra những chuyện đại nghịch bất đạo.” Một ông lão khác dùng giọng nói kích động.
Những người này đều đích thân trải qua những chuyện trước kia, vì vậy đối với tình hình của sơn thần đều biết rõ.
“Thì ra là như vậy…..” Cố Vô Kế không kiềm được nhìn về phía sơn động, “Thôn trưởng đã nhân lúc sơn thần suy yếu sử dụng phương pháp nào đó, muốn ép buộc lấy được phương pháp khống chế sơn thần.”
Nghi thức có thể nói gần như đã thành công rồi. Nhưng ý chí của sơn thần vốn dĩ bị tiêu diệt, lại nhân cơ hội mượn linh hồn con trai của thôn trưởng, phụ thân mình lên bộ đồ cưới kia….. hiệp ước mà thôn trưởng, chính xác là phần năng lực tà niệm bị vấy bẩn.
“Mà đến bây giờ, cũng đã đến lúc đối phương lấy lại năng lực thuộc về mình rồi. Chẳng trách sơn thần kia lại sợ hãi như vậy, dù sao thứ nó gặp phải chính là sơn thần thật sự mà.” Cố Vô Kế nhẹ nhà nói: “Hàng giả làm sao cũng không thể bằng hàng thật được.”
[Hoàn thành nhiệm vụ chính: sống bảy ngày trong thôn, đồng thời biết được chân tướng trong thôn.]
[Nhiệm vụ phụ: Giám sát mục tiêu của bạn thất bại. Đợi lúc người chơi rời khỏi phó bản sẽ tiếp xúc tùy ý với bất kì quỷ hồn nào trong phó bản trước đây một phút.]
Cố Vô Kế không khỏi bật cười,nhiệm vụ phụ cậu vẫn ghi nhớ, nhưng bây giờ tình hình như vậy, để hoàn thành nhiệm vụ thành công và đảm bảo không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, cậu cũng chỉ có thể để Tề Vân Tu đến nhà thôn trưởng đợi.
Dù sao thời gian một phút, nếu vận may tốt cũng giống như gặp lại người quen cũ mà thôi.
Nếu vận may không tốt, đến lúc đó rồi tính vậy.
Cố Vô Kế trước nay là người như vậy.
[Phát động nhiệm vụ chính: Rời khỏi thôn.]
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, đều đã phát triển đến mức này rồi, có lẽ sẽ không xảy ra điều gì ngoài ý muốn nữa đâu.
Trong sơn động đột nhiên vang lên tiếng sụp đổ, khiến người chơi trước đó còn có ý định vào trong nảy sinh suy nghĩ thở phào nhẹ nhõm, nếu không không dễ dàng gì kiên trì được đến ngày hôm nay, không chết trong tay quỷ lại chết vì sơn động sụp đổ thì quá oan uổng rồi.
Sau đó một thanh niên chầm chậm bước ra từ trong sơn động, gương mặt anh ta rất anh tuấn, lại có mái tóc dài màu bạc, cả người đều giống như bước từ trong tranh ra vậy, khí chất quả thật khác xa với cái thôn này, lại càng có cảm giác mạnh mẽ không phải con người.
Trong chớp mắt mọi người nhìn thấy liền hiểu rõ, người này chính là sơn thần thật sự trong phó bản này.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người chú ý đó là, trên người sơn thần tóc bạc anh tuấn này lại mặc bộ đồ cưới mà tân lang trong quá khứ đã từng mặc, hơn nữa nhìn thế nào cũng thấy là cùng một bộ với bộ đồ Cố Vô Kế đang mặc trên người.
Tuy rằng nói, có thể đối phương chỉ có bộ y phục này để mặc, nhưng cho dù thế nào đều cảm thấy không đúng lắm!
Cảnh tượng trước mắt, giống như sắp tiễn Cố Vô Kế đi làm gì đó với sơn thần vậy.
Điều càng khiến họ cảm thấy vị diệu hơn đó là, sơn thần từ lúc bước ra ngoài, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Cố Vô Kế, quả thật ngay cả một lần cũng không thèm nhìn người khác, hơn nữa biểu cảm cũng rất ôn hòa…..
Lại nghĩ đến đối phương dù nhiều năm như vậy phụ trên người con trai của thôn trưởng, chắc không phải tính hướng cũng bị lây nhiễm rồi chứ!
Nhất thời các người chơi đều lo lắng như ngồi trên đống lửa, hận không thể lập tức nhắc nhở Cố Vô Kế tình huống nguy hiểm hiện tại, nhưng đối diện với sơn thần lại không dám nói lời nào cả, sợ sẽ chọc giận đối phương.
Cho dù sơn thần nhìn có vẻ rất thân thiện, nhưng năng lực của anh ta thì không phải giả, muốn giết chết mấy người chơi họ chỉ là chuyện trong chớp mắt.
……..
…..
Tề Vân Tu đợi ở sân sau nhà thôn trưởng.
Đây cũng là chuyện Cố Vô Kế đã sớm nghĩ đến, nơi này khi không lại đặt một viên đá, nghĩ thế nào cũng cảm thấy đến lúc đó thôn trưởng sẽ giở trò ở nơi này, vì vậy kêu Tề Vân Tu canh giữ ở đây.
Vốn dĩ Tề Vân Tu không yên tâm muốn đi theo Cố Vô Kế, nhưng Cố Vô Kế lại nói chuyện này chỉ có một mình cậu ta mới có thể hoàn thành. Được Cố Vô Kế khen như mở cờ trong bụng Tề Vân Tu lập tức đồng ý với ý kiến của đối phương.
Mà ở đây canh giữ một thời gian, Tề Vân Tu cảm thấy sương mù xung quanh đã tan đi vài phần, cả thôn dường như trong chớp mắt được giải thoát khỏi bùa chú gì đó vậy.
“Quả nhiên, anh ấy làm được rồi ư?” Tề Vân Tu nhìn về hướng sơn động, trên mặt nở nụ cười thản nhiên.
Nếu bị những người chơi khác nhìn thấy cảnh tượng này chắc sẽ cho rằng cậu ta bị ma nhập.
Lúc sau, Tề Vân Tu lại cảm thấy gì đó, lập tức quay đầu lại, ngay khoảnh khắc khí tức linh hồn thôn trưởng xuất hiện trên viên đá trong phòng lập tức đưa tay tóm lấy nó.
Thôn trưởng vốn còn hận không thể lập tức đi tìm Cố Vô Kế báo thù, bây giờ sau khi phát hiện tình hình trước mắt bất lợi với mình đến vậy lập tức thu lại, “Sao cậu lại ở đây?”
Đáng chết, không ngờ tên Tôn Thời kia ngay cả điểm này cũng đã nghĩ đến rồi? Sớm biết thì ban đầu đáng lẽ không nên khinh suất như vậy, lại còn lười quan tâm những người khác đã đi đâu.
Không, nếu sớm biết, đáng lẽ từ ngày đầu tiên phải giết chết hai người này rồi!
Tề Vân Tu lành lùng cười, tay đột ngột dùng sức thêm vài phần, định bóp nát viên đá này.
“Đợi đã!!” Thôn trưởng đột nhiên nói, ngữ khí hoang mang, “Đợi đã, cậu đừng manh động, nếu cậu giết chết tôi như vậy, đồng bạn của cậu phải làm sao, cậu còn không biết tình hình của họ hiện giờ nguy hiểm đến thế nào chứ gì!”
Thôn trưởng biết việc nào nặng việc nào nhẹ, đương nhiên trực tiếp đánh vào người mà Cố Vô Kế qua tâm nhất. Dù sao sự quan tâm của Tề Vân Tu dành cho Cố Vô Kế một người bất kì bên đường nào cũng có thể nhìn ra được.
“Đương nhiên tôi tin tưởng anh ấy rồi.” Tề Vân Tu bình thản nói, “Hơn nữa, linh hồn của ông đã xuất hiện ở đây rồi, chẳng phải đã chứng minh anh ấy đã thành công rồi sao?”
Thôn trưởng cắn răng nói: “Không đúng, các người đều đã sai rồi, người nguy hiểm nhất trong thôn này không phải tôi, mà là sơn thần kia!”
Tề Vân Tu khẽ cau mày, “Ông đang nói nhảm cái gì vậy.”
“Các người không biết….. sơn thần căn bản không dễ đối phó! Hơn nữa, hiện tại chắc chắn hắn ta có hứng thú với người bạn đồng hành của cậu rồi, vì vậy căn bản sẽ không bỏ qua cho cậu ta đâu!” Thôn trưởng vội vàng nói, hắn sớm đã biết tính khí của Tề Vân Tu, sợ rằng mình nói muộn hơn chút nữa thì đã trực tiếp bị đối phương bóp nát rồi.
“Ông nói thật sao?” Việc liên quan đến Cố Vô Kế, Tề Vân Tu vẫn có chút cẩn trọng.
“Đúng vậy, mấy người các cậu, sơn thần đều không có hứng thú, đương nhiên sẽ tùy tiện thả đi, nhưng người mà hắn cảm thấy hứng thú, chắc chắn sẽ giữ lại!” thôn trưởng nói: “Hơn nữa,bạn đồng hành của cậu vẫn còn đang mặc bộ đồ cưới Minh Hôn kia….. Đó quả thật đã mặc định rằng phải gả cho sơn thần ở lại nơi này rồi!”
Tuy giới tính của Cố Vô Kế là nam rất kì cục,hơn nữa trước đây sơn thần chưa từng nảy sinh hứng thú với người bình thường nào cả, thôn trưởng cũng không biết sự việc rốt cuộc sẽ ra sao,nhưng tóm lại cứ làm rối chuyện này lên trước đã.
“Chuyện đó nên giải quyết thế nào.” Tề Vân Tu lạnh lùng nhìn qua.
“Cậu thả tôi ra trước đã, đương nhiên chúng ta phải giết chết sơn thần rồi….. Đợi đến khi lấy được năng lực của hắn rồi, đến lúc đó chúng ta chia nhau rồi đưa các người rời khỏi đây, thế nào hả, rất hoàn mỹ đúng không.” Thôn trưởng cẩn thận từ tốn mở lời, “Những người từ bên ngoài đến như các cậu đương nhiên không biết điểm yếu của sơn thần, chỉ có ta mới có thể________”
“Nói xong chưa.” Tề Vân Tu nói, đột nhiên tay dùng lực càng mạnh hơn nữa.
Thôn trưởng đã chấn kinh, ró ràng lúc nãy còn rất dễ nói mà, thậm chí hắn còn cảm thấy người trước mặt quả thật đã động lòng rồi, cho dù năng lực của hắn bị suy yếu, nhưng chắc chắn vẫn có thể khiến đối phương bối rối, tại sao Tề Vân Tu vẫn muốn ra tay giết hắn chứ…..
“Cậu đang làm gì vậy? Lẽ nào cậu không quan tâm đến bạn đồng hành của mình nữa sao?”
“Đương nhiên là tôi quan tâm chứ. Nhưng tôi cũng đã nói, tôi tin tưởng anh ấy.” Tề Vân Tu nói: “Chắc chắn anh ấy có thể xử lí tốt tình hình của mình, còn tôi chỉ cần làm như anh ấy bảo, giết chết ông là đủ.”
Đương nhiên Tề Vân Tu cũng dao động vì lời nói của thôn trưởng, cũng bắt đầu lo lắng. Nhưng cho dù thế nào,chỉ có lời Cố Vô Kế nói với cậu ta mới khiến cậu ta đặt ở vị trí hàng đầu trong lòng, nhất định phải thực hiện mới được.
Lúc này, thôn trưởng có suy nghĩ nhất trí với Tiêu Thành hiện không biết sống chết, trong lòng mắng chửi tên gay chết tiệt yêu đến ngu người, giận giữ nói: “Cậu nhất định sẽ hối hận!!”
Cùng với tiếng viên đá bị bóp vỡ vụn, phần tàn hồn cuối cùng của thôn trưởng cũng hóa thành tro tàn cùng với viên đá.
Động tác của Tề Vân Tu dứt khoát vô cùng, sau khi làm xong tất cả, ngay cả nhìn một cái cũng lười, vội vàng chạy về hướng sơn động.
……..
…..
Khi mọi người đều đang cảm thấy tình hình hết sức nguy cấp, bản thân Cố Vô Kế lại không hề cảm thấy, dù sao tính tình cậu vẫn vậy.
Thậm chí Cố Vô Kế còn chẳng bận tâm đến việc mình đang mặc đồ nữ, chỉ gật đầu một cái với sơn thần cách đó không xa, “Thật sự cảm ơn anh, nếu không có anh, mấy người chúng tôi e rằng phải nộp mạng ở thôn này rồi.”
“Không cần cảm ơn.” Ánh mắt sơn thần dịu dàng đến nỗi quả thật có thể chảy cả mật, khiến trong lòng những người chơi khác đều cảm thấy ngứa.
“Ta mới là người nên nói câu này.” Sơn thần nói, từ từ đi đến trước mặt Cố Vô Kế, “Vốn dĩ ta chờ đợi lâu như vậy, chính là đợi ngày hôm nay cướp lại tất cả những thứ vốn dĩ thuộc về mình. Mà những người từ bên ngoài đến như các người ta chỉ muốn hù dọa một chút để các người bỏ đi. Nhưng cậu lại khiến ta cảm thấy bất ngờ, lúc đó, ta đã nghĩ, nếu là người này, nói không chừng có thể…..”
Những người chơi khác: “…..” Cái gì, vào ngày đầu tiên hình như giữa hai người này đã phát sinh chuyện gì đó sao?
Họ có cảm giác bản thân uổng công đến đây rồi, tại sao họ lại không biết gì cả.
Cố Vô Kế bỗng nhiên nhớ lại đêm đầu tiên mình bị nữ quỷ hù, lập tức nói: “Dù gì vào buổi tối vẫn nên mặc nhiều đồ một chút thì tốt hơn.”
Đồng thời Cố Vô Kế cũng cảm thấy bản thân thật sự là người tốt gặp việc tốt, bản thân giúp đỡ “nữ quỷ” sau đó nhận được sự tín nhiệm của đối phương, người và quỷ hồn trong phó bản này quả thực rất tốt.
Những người chơi khác: “…..”
Tuy nhiên sơn thần nghe Cố Vô Kế nói thì cúi đầu cười, dường như cảm thấy điểm này của Cố Vô Kế rất đáng yêu.
Những người khác cảm thấy sự mê muội của Tề Vân Tu đã rất lớn rồi, nhưng họ không ngờ sơn thần lại thực sự cũng rất thích Cố Vô Kế, sự mê muội này quả thật không ít hơn Tề Vân Tu đâu!
“Hơn nữa sau này, tất cả những gì cậu làm đều vượt ra ngoài tưởng tượng của ta.” Sơn thần lại nói: “Việc cậu làm vô tình khiến sự thù địch trên người các thôn dân tiêu giảm không ít, khiến sự ràng buộc của thôn này đối với ta cũng trở nên nhẹ hơn. Sau cùng lại còn giúp ta đến nơi này….. Quả thật lần đều tiên ta gặp được người thú vị như cậu đó.”
Nếu không có những người chơi đến đây, nói không chừng thông qua hàng loạt hành động của thôn trưởng, anh ta thật sự có thể thay thế sơn thần luôn rồi.
Cố Vô Kế lập tức biểu hiện dáng vẻ như được thầy giáo khen ngợi, lại còn rất nghiêm túc cảm ơn đối phương đã cứu mình nhiều lần.
Chuyện này thật khiến mọi người thấy trong lòng bối rối, người đàn ông chân chính như thế này thật sự còn tồn tại sao! Lời sơn thần nói quả thật năm vuông mười tròn chính là bày tỏ rồi….. Tình huống này nói ra thì, cũng quá mất mặt rồi, anh ta thật sự còn có thể thả Cố Vô Kế đi sao?
Các thôn dân hoàn toàn không hiểu chuyện gì, mà phải nói sau khi họ nhận ra tình hình trước mắt dường như còn rất vui mừng, có thể cảm thấy hai người này từ góc độ nhan sắc đều rất xứng đôi.
Sơn thần trực tiếp nắm tay Cố Vô Kế, nhìn chằm chằm vào mắt cậu, nói từng chữ: “Cậu có đồng ý ở lại bên cạnh ta không?”
Cố Vô Kế còn chưa kịp nói gì, mọi người đã cảm thấy một ánh mắt khiến người ta sởn tóc gáy từ phía sau truyền đến, quay đầu lại nhìn thì thấy bóng dáng Tề Vân Tu đang vội vàng chạy đến.
Mọi người: “…..”
—————————————–
chội ôi, hí hí ,sắp có màn giằng giật xảy ra sao ?? phấn khích qué
Hấp dẫn lắm😘😘😂
Hiện trường cướp dâu
sắp xảy ra tu la tràng gì gì đó nữa rồi à :)?
Bạn admin ơi cho mình xin cách liên hệ để xin được cấp quyền.
Add tui chưa được cấp quyền không xem được.
Làm sao để được cấp quyền vậy ạ?
Ad cho mik xin cách liên hệ để cấp quyền vs ạ🤧
Làm sao liên hệ admin để được cấp quyền vậy ạ
Admin ơi, cho mình xin được cấp quyền với ạ, mail của mình là [email protected]
Mình cám ơn ạ
Ad ơi, khi nào b mở quyền truy cập lại í?!?! Đang GAY cấn quá đi hà 😂😂
Mail của mình là: [email protected]
Ahuhu xin ad cấp quyền:((
Email: [email protected]
Đọc mà lần nào cũng bất ngờ với khả năng vô hạn của Cố ca hết đó chời
Admin ơi, cho mình xin được cấp quyền với ạ, mail của mình là [email protected]
Mình cám ơn ạ
Làm sao để được cấp quyền vậy ạ 😭
Cho mình hỏi làm cách nào để được cấp quyền vậy ạ?
Admin ơi cấp quyền cho mình đi mà 😭😭😭 email: [email protected]. 😭😭😭😭
Đọc cuốn quá! Ad cấp quyền cho mình với 😭 mình cam đoan là chỉ đọc thôi.Huhu mình đọc truyện muộn như thế này không biết có được không nữa😖. Email [email protected]
Tình tay chín đúng ko. Há há tinh phân cx mệt quá đi😂🤣
Admin cấp quyền cho mình đi
Đã mất rất lâu để đăng nhập và h phải đc cấp quyền:)))))pls admin hãy cấp quyền cho em em cảm tạ trời đất nếu đc
Email: [email protected]
Làm sao để được cấp quyền đây=))
Ad cấp quyền cho em với ạ , email : [email protected] , em mất rất nhiều thời gian mới đến được đây đó ạ
Ad ơi cấp quyền cho mình với, email : [email protected]
Hậu cung tranh sủng 😂