
Ra tay từ phương diện này, mọi người lại nghe ngóng được từ bà lão mới biết chân tướng sự việc năm đó.
Thì ra con trai thôn trưởng quả thật vì tính hướng mà lựa chọn rời khỏi thôn này, thôn trưởng đương nhiên không cho phép đứa con trai độc nhất của mình chạy mất như vậy, phái người truy đuổi, không ngờ khi hai bên giằng co đã vô tình làm đối phương bị thương, thế là con trai thôn trưởng đã mất mạng như vậy.
Rất ít người biết chuyện này, dù gì thôn trưởng cũng không muốn người ngoài biết chuyện, thậm chí sau đó còn làm Minh Hôn gì đó, cũng chỉ có người già như bà lão mới biết chuyện ban đầu.
Hơn nữa thôn trưởng còn không muốn tin vào chuyện này, cảm thấy con trai của mình rất bình thường, sau đó bắt con trai mình làm đi làm lại Minh Hôn…… Tuy từ sự phát triển hiện nay có thể thấy, rất có khả năng thôn trưởng biết gì đó nên mới cố ý hành động như vậy.
Mọi người đều ngơ ngác hết cả, cảm giác phó bản này lẽ nào là vì cái thôn phong kiến lạc hậu không cho phép người khác đồng tính luyến ái nên mới sinh ra bi kịch thế này sao?
Trên đường đoàn người quay về Cố Vô Kế lại hỏi Tề Vân Tu thôn trưởng đến nơi họ ở sau đó xảy ra chuyện gì.
Tề Vân Tu lập tức kể hết những chuyện đã xảy ra.
Tối hôm qua Tiêu Thành không quay về, có lẽ đã chết rồi. Những người chơi khác tưởng rằng Cố Vô Kế và Tề Vân Tu có thể cũng đã chết, vốn dĩ trong lòng hoang mang hoảng sợ, thật không ngờ vừa mới sáng sớm thôn trưởng đã kéo một đám người đến nơi ở của họ.
Thì ra thôn trưởng lấy danh nghĩa mời họ tham gia nghi thức đem đến không ít lễ vật, hơn nữa còn mời Tiểu Mông thử vai tân nương, đương nhiên thôn trưởng cũng biểu hiện nghi thức này chỉ là diễn kịch mà thôi, căn bản sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm, kêu Tiểu Mông thử vai chẳng qua chỉ vì nhìn có vẻ xinh đẹp.
Tiểu Mông đâu dám đồng ý, thôn trưởng lại không hề khuyên bảo cô, dường như rất chắc chắn tất cả sẽ phát triển theo kế hoạch của mình vậy.
Sau đó Tề Vân Tu vì để kéo dài thời gian bắt đầu gây phiền phức với thôn trưởng, ví dụ nói trong thôn các người tìm người thử vai nhân vật không cần cho người ta chút lợi ích gì hay sao. Có điều vốn dĩ cậu ta là người nhìn qua đã thấy không phải người dễ nói chuyện, bình thường nói chuyện lại rất cay nghiệt, nhất thời khiến thôn trưởng bị công kích toát mồ hôi hột.
Sau đó thôn trưởng đột nhiên cảm nhận được thứ gì đó, lập tức quay đầu về nhà, đám người Tề Vân Tu cũng không yên tâm đuổi theo sau.
“Tình hình xem ra không được tốt, cứ tiếp tục như vậy nghi thức ngày mai sẽ thuận lợi cử hành mất…… Tuy ngày mai cũng là ngày thứ bảy,nhưng ai mà biết được chúng ta có thể thoát khỏi thôn này hay không.”
Cố Vô Kế cau mày, nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy khi trốn trong tủ, cứ cảm thấy lúc đó đường như có thứ gì thu hút sự chú ý của mình, cảnh tượng kia rõ ràng có cảm giác rất kì lạ, nhưng nhất thời cậu lại không thể phát hiện ra là vấn đề gì.
Đến lúc về nơi ở, lần này mọi người mới nghiêm túc kiểm tra lễ vật mà thôn trưởng đem tới, phát hiện đều là những thứ chúc mừng ngày vui, giống như sính lễ ăn hỏi gì đó vậy, khiến người ta sởn tóc gáy.
Tiểu Mông ngồi trên ghế sắc mặt đã trắng bệch, “Cho dù đem những thứ đó vứt đi, đốt hết quần áo, sau đó những thứ này đều sẽ xuất hiện lại nơi cũ như chưa từng động vào vậy, lẽ nào đã hết cách rồi sao?”
Những người khác vội vàng an ủi Tiểu Mông, Cố Vô Kế quay đầu lại, đột nhiên phát hiện bên ngoài lại có sương mù nổi lên, “Xem ra hôm nay không có cách nào ra ngoài nữa rồi.”
Mọi người đều thấy kinh hoàng, bây giờ người cũng đã chết hơn nửa, lẽ nào chỉ có thể cứng rắn đương đầu trong nghi thức ngày mai thôi sao?
Cố Vô Kế thì cúi đầu nghiêm túc xem xét bộ đồ cưới, điều khiến cậu ngạc nhiên chính là, bộ váy cưới này cực kì giống với bộ đồ thiếu nữ mà cậu đã từng gặp kia mặc trên người…… không, căn bản đây là cùng một bộ.
Nhẹ nhàng đưa tay kéo lớp vải, trong lòng Cố Vô Kế đã có suy tính.
“Không cần sợ.” Cố Vô Kế nói với Tiểu Mông, người phía sau dùng ánh mắt vừa cảm động vừa mong chờ nhìn qua.
Dù sao người đáng tin cậy nhất trong số những người chơi ở đây bây giờ cũng chỉ có mình Cố Vô Kế, cũng chỉ có cậu mới có thể nghĩ ra cách giải quyết mà thôi.
Mọi người đều không kìm được quay đầu lại nhìn, chờ đợi xem cậu sẽ nói câu gì.
“Ngày mai cứ để tôi mặc bộ quần áo này đi là được.”
Tất cả mọi người: “?!?”
_______
Ngày hôm sau, vừa sáng sớm trong thôn đã cực kì náo nhiệt, mọi người đều đi theo kiệu hoa tập hợp đông đủ đến nơi ở của người chơi xem náo nhiệt.
Còn mấy người khiêng kiệu gương mặt đều đã không tự nhiên, những người chơi vừa nhìn đã biết họ chắc chắn không phải người sống.
“Thế nào hả?” Gương mặt thôn trưởng nở nụ cười ấm áp, trên thực tế trong lời nói lại có vài phần uy hiếp, “Các người suy nghĩ thế nào rồi?”
“Đương nhiên là chúng tôi đồng ý rồi.” Một người chơi lộ ra nụ cười miễn cưỡng, sau đó một người mặc bộ đồ cưới được hai người chơi nữ dìu hai bên xuất hiện trước cửa rồi đối phương cẩn thận bước vào kiệu hoa.
Tuy thôn trưởng cứ cảm thấy có chút kì quái, nhưng bộ đồ cưới và kiệu hoa này đều có hạn chế, người không đạt yêu cầu không thể bước vào được, thiết nghĩ những người này cũng không thể giở trò gì được cả.
Dù sao từ khi bắt đầu, những người từ bên ngoài đến này đều không tìm được cách giải quyết vấn đề, có lẽ cuối cùng cũng từ bỏ rồi, sớm như vậy có phải tốt rồi không.
Những người chơi còn lại thì đi theo đội ngũ phía sau, giống như đang làm chứng cho nghi thức này vậy, tuy vẫn thiếu đi vài người, Cố Vô Kế và Tề Vân Tu đều không có mặt, không biết rốt cuộc đã đi đâu rồi.
Nhưng thôn trưởng đã không còn quan tâm nữa, dù sao những người này cũng không thay đổi được chuyện gì nữa rồi, chỉ cần họ không thể phá hoại nghi thức, qua ngày hôm nay, cho dù họ có lợi hại hơn nữa chẳng phải cũng đều phải để mặc hắn xử trí hay sao.
Lúc này dường như trời còn chưa sáng, cùng với âm thanh náo nhiệt, đội ngũ từ từ xuất phát đi về phía sơn động.
Rõ ràng đáng lẽ rất tưng bừng hoan hỉ, nhưng khắp nơi đều khiến người ta có cảm giác rất u ám, người chơi đứng trong đội ngũ lại càng như vậy, khí lạnh khiến họ run cầm cập, thậm chỉ cảm thấy nơi mà mình phải đến là âm tào địa phủ vậy.
Cả đoạn đường đều cực kì thuận lợi, lúc đi ngang qua nghĩa địa, trong màn sương đột nhiên xuất hiện bóng dáng những nữ quỷ áo đỏ, đám đông trong đội ngũ có vẻ như không nhìn thấy gì cả, những người chơi thì sợ đến nghẹt thở.
Còn trước hang động đã được chuẩn bị xong mọi thứ, không ít thôn dân đều đã ngồi đó, chỉ đợi người bên này đến để cùng tham gia nghi thức.
Khi nhìn kiệu hoa sắp được đưa vào sơn động, chiếc kiệu này lại đột nhiên dừng lại, người có mắt nhìn tốt dường như còn có thể nhìn thấy xung quanh nó tỏa ra ánh sáng vàng yếu ớt.
Sắc mặt thôn trưởng vô cùng khó coi, lập tức muốn đi lên phía trước, theo lí mà nói chỉ cần bước lên chiếc kiệu hoa này thì không thể xuống được nữa. Nhưng hắn nhìn kĩ lại,mấy con rối xung quanh đều đã đứng im.
Xem ra đám người từ bên ngoài tới này vẫn còn chút thủ đoạn.
Một người bước xuống từ kiệu hoa phía trước, đối phương kéo tấm vải trên đầu xuống, để lộ ra một gương mặt dung mạo thanh tú.
Lúc này suy nghĩ xuất hiện trong đầu các thôn dân và người chơi đều là, tân nương này thật xinh đẹp quá.
Thôn dân sau khi kinh ngạc, mới nhận ra sự việc có gì đó không đúng, những người chơi thì rơi vào im lặng.
Bởi vì, người từ trên đó bước xuống,chính là Cố Vô Kế.
Ngay cả những người chơi cũng không ngờ sau khi Cố Vô Kế cải trang thành nữ lại không có chút kì lạ nào, ngoài vóc dáng khác xa so với nữ giới…… có điều bởi vì bộ đồ cưới này khá rộng, cũng đã che lấp điểm này rồi.
Người chơi nam lúc này đột nhiên đều nảy sinh cảm giác rung động, sau đó nhanh chóng nói với chính mình người trước mặt là một người đàn ông.
Trên thực tế đối với Cố Vô Kế mà nói, công việc của cậu vốn dĩ là một diễn viên, cho dù cải trang thành nữ cũng không sao cả, đây chỉ là tính chuyên nghiệp của diễn viên mà thôi.
“Kiệu hoa này rõ ràng có hạn chế của nó—“
Thôn trưởng phẫn nộ nói đến đây, đột nhiên im lặng, có vẻ hạn chế của kiệu hoa này là yêu cầu người xinh đẹp nhất mới được vào, thậm chí không hạn chế về giới tính……
Trong nháy mắt bước lên kiệu hoa, Cố Vô Kế đã cảm nhận được một năng lực mạnh mẽ áp chế mình…… nếu người bước lên là Tiểu Mông, sau đó e rằng đã không còn cử động được nữa rồi, chứ đừng nói đến sử dụng đạo cụ.
Khiến Cố Vô Kế không kiềm được mừng thầm bản thân tối qua đã đưa ra đề nghị đó,dù sao cũng bắt buộc phải hủy bỏ nghi thức, để cậu làm có lẽ tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một chút.
Nói ra vẫn là cô gái trước kia mới khiến cậu nhớ lại, dường như thôn trưởng nói cần người xinh đẹp nhất để làm tân nương…… Đương nhiên Cố Vô Kế là một người trong giới nghệ thuật, đối với nhan sắc của bản thân cũng vẫn tự biết tốt xấu, cũng biết làm sao để lợi dụng điểm này.
Thôn trưởng nhìn Cố Vô Kế, ngữ khí đã vô cùng lạnh nhạt, quả thật hối hận bản thân trước kia không giết chết cậu, trước kia là sợ Cố Vô Kế dây dưa gây ra chuyện, nhưng bây giờ cậu đã gây ra phiền phức vô cùng lớn rồi, “Các người…… bây giờ mau đổi lại cô gái kia, mọi chuyện vẫn còn kịp.”
“Thôn trưởng, ông có ý kiến gì đối với tôi vậy.” Cố Vô Kế thu lại cái đồng hồ vừa mới lấy ra. Tuy trước đây vì chống lại đòn tấn công của sơn thần dẫn đến đồng hồ đã bị vài vết nứt, nhưng đối phó với mấy con rối này vẫn đủ dùng.
Cố Vô Kế lại có chút đau lòng, dù sao đạo cụ này đối với cậu mà nói cũng không chỉ là một đạo cụ, đợi đến khi rời khỏi phó bản này nhất định phải nghĩ cách sửa lại chiếc đồng hồ này mới được.
“Cậu có ý gì? Cậu phá hoại nghi thức trong thôn của chúng tôi, tôi đương nhiên có ý kiến với cậu rồi.”
Cố Vô Kế nói: “Lẽ nào tôi không phù hợp với người mà ông yêu cầu sao? Ông cảm thấy tôi không đẹp ư, không xứng với sơn thần sao? Nói không chừng hắn ngược lại càng vừa ý với tôi hơn đó.”
Thôn trưởng: “……”
“Nhưng cũng đừng nghĩ nữa. Nghi thức sẽ không được cử hành tiếp đâu.” Cố Vô Kế bình thản nói: “Chuyện hôm nay tôi phải làm, chính là cởi bỏ lớp mặt nạ của ông trước mặt tất cả mọi người.”
Các thôn dân đều kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, họ hoàn toàn không ngờ sự việc lại phát triển đến nước này.
Người chơi đều nín thở lắng nghe Cố Vô Kế nói, họ vẫn còn chưa biết chân tướng sự việc rốt cuộc là gì.
“Cậu nói cái gì?” Thôn trưởng sa sầm mặt, sắc mặt khó coi đến mức không giống như người sống nữa rồi, “Một người từ bên ngoài đến phá hoại nghi thức trong thôn như cậu, bây giờ leo xuống tôi còn có thể không tính toán so đo với cậu.”
“Lúc đầu trong câu chuyện kia, con trai của ông chết đi. Mà thôn trưởng ông không cam tâm, đã miễn cưỡng tổ chức nghi thức người ngoài nhìn vào chính là Minh Hôn.” Cố Vô Kế chầm chậm bước đến, đồng thời nói: “Trên thực tế chuyện ông muốn làm là, sau khi hiến tế vị thiếu nữ kia dùng năng lực của sơn thần để làm chút gì đó, tôi đoán, có thể là muốn làm con trai ông sống lại.”
Dù sao cái thôn này tuy bây giờ nhìn vào rất bình thường, nhưng xem phần giới thiệu mà nói, đã trở thành một thôn có nhiều thủ đoạn thông quỷ thần, lại thêm đây là một phó bản linh dị, thôn trưởng biết chút kĩ thuật như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
“Nhưng nghi thức như vậy không hề thành công, ngược lại bởi vì thiếu nữ bị giết oán hận khiến sơn thần mất khống chế…… cũng may vì có liên hệ với nghi thức, vị sơn thần kia và thôn trưởng ông tạm thời sinh ra kết nối, có thể nghe một phần căn dặn của ông. Nhưng nếu muốn duy trì mối quan hệ như vậy, cần phải không ngừng tổ chức nghi thức.”
“Hơn nữa tôi nghĩ, mối quan hệ như vậy e rằng cũng không có gì thân thiết, lại có rất nhiều hạn chế, vì vậy thôn trưởng ông vẫn thường thông qua vài thủ đoạn để khống chế đối phương.” Cố Vô Kế nói: “Nếu không phải như vậy, những người bên ngoài đến như chúng tôi sớm đã chết rồi đúng chứ.”
Cậu cũng nhớ lại khi đang trốn trong chiếc tủ, tuy xung quanh tối đen, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được trên những cánh tay đen đúa thò ra từ viên đá kia ẩn hiện một gương mặt…… là gương mặt của thôn trưởng.
Thôn trưởng nghe Cố Vô Kế nói, biểu cảm đã méo mó, “Xem ra, trước đây khi Đại Trụ chết, quả nhiên cậu có mặt ở đó, cậu đều đã nhìn thấy hết rồi.”
“Còn về những nữ quỷ tân nương kia, trước đây bị ông nhốt lại, muốn để sau này sai khiến, mà nỗi oán hận của họ cũng là thức ăn tốt nhất để tăng cường thực lực của sơn thần. Nhưng ai biết được A Anh lại vô tình thả những nữ quỷ này ra, từ đó gây nên uy hiếp cho ông, khiến ông không thể không bố trí sắp xếp trong thôn, đề phòng họ báo thù.”
“Cậu nói đều không sai.” Thôn trưởng cũng lười che giấu, liền cười nhạt một cái thừa nhận, “Có điều tôi không hề lo lắng những nữ quỷ này, dựa vào họ căn bản không làm gì được cả. Chỉ là trước đây không có nhiều thời gian công sức đâu mà đi đối phó với chúng mà thôi…… Bây giờ trải qua nhiều năm như vậy, liên hệ giữa tôi và sơn thần đã rất mật thiết rồi, chỉ cần nghi thức ngày hôm nay thành công, những sự uy hiếp này đừng hòng còn sót lại một ai!”
Những người chơi bên dưới nghe thấy lời thôn trưởng nói đều lạnh toát người, thật không ngờ hắn lại thừa nhận như vậy, lại còn trực tiếp để lộ nội tình bên trong, chẳng phải nói rõ hắn căn bản không sợ người khác biết được hay sao?
Các thôn dân tuy vốn dĩ biết nghi thức chính là đem người ta đi vào chỗ chết, nhưng chưa từng nghĩ đến lại chính là kế hoạch của thôn trưởng, nhất thời xung quanh nổi lên tiếng ồn ào, đã có người muốn bỏ chạy, nhưng cho dù họ chạy ra ngoài, cũng sẽ lạc đường trong đám sương mù, rất nhanh chóng lại quay về nơi này.
“Nhưng có một điểm cậu đoán sai rồi. Từ khi bắt đầu, tôi chưa từng muốn làm đứa con không ra gì đó sống lại. Nó vốn dĩ chính là nỗi nhục nhã trong cuộc đời tôi. Tôi cử hành nghi thức, vốn là để khống chế sơn thần mà thôi, nó có quan hệ huyết thống với tôi chính là tế phẩm tốt nhất, quả nhiên nghi thức rất thành công, tôi cũng đã sinh ra liên kết với sơn thần…… Đây cũng coi như nó có chút tác dụng.” Thôn trưởng lạnh lùng nói, trong ánh mắt có vài phần khinh bỉ, “Chỉ cần tiếp tục như vậy, tôi sẽ có thể tiếp tục sống mãi mãi, ai còn muốn làm đứa phế vật đó sống lại kia chứ.”
Những người chơi nghe đến đây sắc mặt đều thay đổi, tuy họ sớm đã cảm thấy thôn trưởng không bình thường, những thật không ngờ hắn lại làm ra loại chuyện hại chết con trai của mình như vậy, quả nhiên là một người không bằng cầm thú.
“Có thể nói, bây giờ tôi chính là sơn thần, chính là sự tồn tại khống chế nắm giữ cả thôn.” Thôn trưởng cười lạnh lùng: “Cho dù các người có chút thủ đoạn, chẳng qua cũng chỉ là người bình thường mà thôi. Tôi nói cho các người biết nhé, đợi sau khi nghi thức cử hành xong, những người này thậm chí đều không nhớ chuyện đã xảy ra.”
Các thôn dân vừa nghe cả người đã run lên, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
“Thôn trưởng ông không cần nghĩ nhiều như vậy đâu, nghi thức sẽ không được cử hành nữa rồi.” Cố Vô Kế vừa nói vừa đi về phía trước vài bước.
“Cậu tưởng chuyện này cậu từ chối thì có thể không cử hành được sao?” Giọng điệu của thôn trưởng có vài phần chế giễu, “Tuy cậu là một người đàn ông, nhưng thực ra tế phẩm là nam hay nữ cũng không sao cả, chỉ cần có thể sản sinh ra oán niệm là đủ rồi……”
Theo câu nói của thôn trưởng vừa dứt lời,phía sau sơn động truyền dến âm thanh khiến người ta toàn thân đều tê dại, giống như có thứ gì đó từ bên trong đang cố ý chen ra vậy.
Trong tiềm thức của những người chơi thức đều cảm thấy mối nguy hiểm cực lớn, nếu không phải có sự tín nhiệm dành cho Cố Vô Kế, bây giờ họ đã hận không thể trực tiếp bỏ chạy rồi.
“Thôn trưởng, tôi nghĩ, bố trí và bùa chú trong sơn động cùng với bên ngoài căn phòng kia là do ông sợ hãi điều gì có phải không. Sợ hãi một quỷ hồn nào đó có thể đem đến cho ông uy hiếp cực lớn.” Cố Vô Kế không hề để ý đến quái vật có thể chui ra từ phía sau, mà điềm nhiên nói: “Trước đây tôi từng cho rằng đó là tân nương bị ông hiến tế, nhưng bây giờ, tôi đã hiểu rồi.”
“Cái gì, đó là ai?” Sắc mặt thôn trưởng thay đổi, căng thẳng nhìn Cố Vô Kế chằm chằm, ngữ khí trở nên ôn hòa hơn, đe dọa thu hút Cố Vô Kế, “Nếu bây giờ cậu nói ra, tôi còn có thể tha cho cậu một lần, đổi người khác đến hiến tế, thậm chí có thể thả cậu và đồng bọn của cậu rời khỏi thôn……”
Tuy biết lời của người như thôn trưởng nói không đáng tin nhưng cũng có không ít người chơi bị động tâm, chỉ đáng tiếc rốt cuộc lí trí họ vẫn tồn tại.
Nếu ở hiện trường có người không có tố chất như Tiêu Thành và những người chơi sơ cấp, nói không chừng đã nảy ra suy nghĩ bán đứng đồng đội rồi.
“Quả nhiên ông cũng không biết cô ấy là ai, vì vậy mới khiến ông e sợ như vậy đúng chứ, trong thôn này, không ngờ vẫn có người có năng lực mà ông không biết.” Cố Vô Kế nhìn về phía đối phương, “Vì vậy cho dù đưa ra điều kiện đó, cũng muốn biết thân phận của cô ấy.”
Cùng lúc đó, từ trong sơn động đột nhiên thò ra vô số những cánh tay lớn đen kịt, động tác uốn lượn lao về phía Cố Vô Kế. Trong đám người phát ra tiếng kêu thất thanh, đây là lần đầu tiên các thôn dân nhìn thấy bộ mặt thật đáng sợ của sơn thần.
Cố Vô Kế đối diện với con quái vật gần trong gang tấc, lại không chút dao động, bình tĩnh nhìn qua.
Thôn trưởng nói với vẻ chế nhạo: “Lẽ nào cậu vẫn tưởng bản thân có thể đối phó với sơn thần sao? Tôi khuyên cậu tốt nhất nên nhanh chóng nói ra chân tướng…… Tôi sẽ không cho cậu nhiều cơ hội như vậy đâu…… “
Câu nói của ông ta còn chưa nói hết đã im bặt.
Những người khác cũng ngạc nhiên nhìn về cảnh tượng phía xa. Các người chơi đều kinh ngạc ngẩn người.
Bên cạnh Cố Vô Kế bây giờ, lại xuất hiện thân hình một nữ quỷ không nhìn rõ mặt mặc đồ màu đỏ, giống như cô ta dính trên bộ đồ cưới mà Cố Vô Kế đang mặc vậy, từ từ bước ra từ bên cạnh Cố Vô Kế, quay đầu nhìn Cố Vô Kế ánh mắt còn có chút dịu dàng.
Có điều thân hình nữ quỷ này quả thật khá cao, không ngờ không kém Cố Vô Kế bao nhiêu cả.
Còn cánh tay màu đen của sơn thần cách mặt nữ quỷ không xa lại như đang thu nhỏ lại, mãnh liệt muốn rút về trong sơn động, nhưng bởi vì kích thước của chúng quả thật quá lớn, nhất thời kẹt ở cửa hang, chỉ có thể để mặc người ta làm hại.
Nữ quỷ bước về phía những cánh tay đen kịt kia, điều khiến người ta kinh ngạc đó là, năng lực của những cánh tay cực lớn ấy dường như đều đã biến mất hết, bắt đầu dần dần tan biến, cho dù chúng điên cuồng vùng vẫy cũng vô ích.
“Là, là cô!” Sắc mặt thôn trưởng bắt đầu khó coi, “Cô rốt cuộc là ai?”
Vào lúc này, sương mù trên mặt nữ quỷ cuối cùng cũng biến mất, lộ ra một gương mặt thanh tú, cô ta, không, có lẽ nên gọi là anh ta, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm thôn trưởng.
Trong số thôn dân không ít những người già đều chết lặng, thôn trưởng cũng chấn kinh cực kỳ, sợ hãi đến nỗi lùi về sau vài bước.
“Thôn trưởng, đây là con trai của ông nhỉ.” Cố Vô Kế nói.
Lý do cậu không nhận ra vấn đề giới tính của đối phương, đều là vì trong mộng cảnh thân hình của đối phương dường như không giống lắm với hiện thực……Nhưng anh ta đã để lộ không ít manh mối, sau khi phát hiện không có tấm ảnh cô gái nào có thể đúng với nữ quỷ kia, cậu đã có một suy nghĩ.
“Mày, sao mày có thể! Đáng lẽ mày đã chết từ lâu rồi!” Thôn trưởng quá kinh ngạc, chỉ có thể không ngừng lắp bắp.
“Không sai.” Cố Vô Kế nói: “Anh ta đã chết rồi, giống như ông nói, bị hiến tế cho sơn thần. Nhưng tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, linh hồn của anh ta dính lên trên bộ đồ cưới.”
“Tôi nghĩ, mới đầu có lẽ anh cũng không có năng lực gì cả, nhưng vì những thù hận của các tân nương chết đi lại khiến anh càng ngày càng mạnh lên, thậm chí vì mối liên hệ với những nỗi hận kia, có thể khắc chế sơn thần. Chỉ vì bùa chú hạn chế, anh không thể trực tiếp vào trong sơn động, thậm chí không thể vào thôn được.”
Chính vào hôm qua, khi tay Cố Vô Kế chạm vào bộ đồ cưới, cuối cùng cũng nghĩ đến mộng cảnh, “nữ quỷ” đó đã nói với cậu, người đó đã nói______
Đưa tôi đến đó.
Lúc đó Cố Vô Kế đã đoán ra được đại khái, tuy cậu còn không biết làm vậy có đáng tin hay không, nhưng trực giác mách bảo cậu nên tin tưởng đối phương.
Đương nhiên,nếu sự việc thật sự đi đến nước không thể phát triển được cũng còn có lá bài cuối cùng.
Mặt thôn trưởng biến sắc, “Cậu, lúc nãy đều là cố ý!”
Đều đã đến lúc này rồi, ai còn không nhìn ra, chắc chắn là Cố Vô Kế đứng trước sơn động nói chuyện kéo dài thời gian, để thôn trưởng cảm thấy cấp bách, lại thêm sự khinh thường đối với những người này, khiến bản thể sơn thần từ trong động chui ra, thật không ngờ lại đúng lúc đối diện với quỷ hồn này.
“Không được, tôi không thể để tất cả mọi thứ kết thúc như vậy được!” Sắc mặt thôn trưởng trở nên càng khó coi, hắn cắn đầu ngón tay của mình, miệng niệm chú gì đó.
Ánh mắt các thôn dân xung quanh đột nhiên trở nên hoang mang, giống như bị khống chế vậy, một phần quấn chặt lấy người chơi, bây giờ họ quả thật giống như muốn liều mạng vậy, lại thêm sức lực mạnh không giống như người bình thường, vì vậy những người chơi đều vô cùng chật vật.
Còn một số thôn dân khác, muốn xông đến quỷ hồn trước mặt Cố Vô Kế và sơn thần.
Tuy Cố Vô Kế nhìn quỷ hồn trước mặt hấp thụ năng lực của sơn thần càng ngày càng lớn mạnh hơn, nhưng sơn thần kia cũng không phải trong chốc lát mà có thể hạ gục được, nếu những thôn dân bị khống chế này làm ra chuyện gì……
Điều phiền phức chính là Cố Vô Kế bởi vì quan hệ đến việc đối phương đang mượn thân thể mình, bây giờ không thể nào di chuyển được, nếu không tự cậu đã có thể đánh ngất những thôn dân này rồi.
Đúng vào lúc này, từ trong sương mù đột nhiên xuất hiện vô số nữ quỷ áo đỏ, một số họ ngăn cản những thôn dân kia, một số khác lại bay về phía thôn trưởng, bên phía thôn trưởng lập tức phát ra vô số tiếng la thảm thiết.
Những nữ quỷ này đối với thôn trưởng có thể nói tràn ngập oán hận, bây giờ bắt đầu không hề nương tay với hắn.
Thôn trưởng không thể ngờ được rằng bản thân sẽ gặp phải chuyện này, chỉ có thể nhìn về phía Cố Vô Kế cắn răng nói: “Cậu không được để nó lừa gạt!! Nó không phải con trai tôi, tuy nhìn có vẻ giống, nhưng con trai tôi tôi rất rõ…… Căn bản nó không thể làm ra chuyện như thế này được, nó chẳng qua chỉ là một cô hồn dã quỷ mà thôi, đợi đến khi thật sự có được năng lực, người đầu tiên nó giết chết chính là cậu đó!”
Cố Vô Kế đột nhiên cũng nghĩ đến vấn đề này, hình như hắn nói nhiều như vậy, mà bây giờ hệ thống vẫn chưa báo hoàn thành nhiệm vụ chính.
—————————————–
u vậy đó là ai a, sao nhiệm vụ chưa hoàn thành mong chờ mong chờ quá đi mất
Cho mình hỏi làm sao để lấy được cấp quyền của admin vậy?
Ad ơi có thể cấp quyền cho mik đc ko 😭😊
Admin có thể cấp quyền được ko?