
Cố Vô Kế vốn dĩ đã bị quỷ hồn bao vây, mắt thấy sắp mất mạng, trong nháy mắt triệu hồi lệ quỷ thành công, tất cả những vong hồn dưới chân đều xuất phát từ bản năng sợ hãi mà rời đi, nhưng lại có một năng lực không biết gọi tên nào đó trói buộc chúng, khiến chúng chỉ có thể không ngừng run rẩy bên cạnh Cố Vô Kế.
Cho dù là ba nữ quỷ oán khí nồng đậm rất uy hiếp đối với Cố Vô Kế, trên mặt cũng hiện ra vẻ sợ hãi, trong phút chốc lùi về khoảng cách cực xa, không còn dám lại gần nữa.
Bản thân Cố Vô Kế thì lập tức lấy đồng hồ ra, nếu ác quỷ gọi đến muốn động thủ giết cậu, chiếc đồng hồ này còn có thể cho cậu cơ hội chạy trốn.
Bên phía Ninh đại sư không kiềm chế được rùng mình một cái, kinh ngạc nhìn tình hình bên phía Cố Vô Kế, gương mặt hiện rõ sự kiêng kị, “Đáng chết, cậu đã làm gì vậy?”
Gã vốn dĩ nghĩ rằng bản thân đã nắm chắc phần thắng, nhưng người này vẫn còn lá bài chưa lật, thậm chí có thể đẩy lùi những nữ quỷ này, đây rốt cuộc là năng lực gì chứ? Lẽ nào, trên người Cố Vô Kế vẫn luôn ẩn giấu một lệ quỷ?
Sau khi Ninh đại sư ý thức được chuyện đã không xong. Bên phía trong nhất thời gã chưa thể giải quyết!
Không, cho dù tình hình là như vậy… Mạch suy nghĩ của Ninh đại sư thời khắc này chuyển động rất nhanh, tại sao trước đó Cố Vô Kế không dùng đến? Lại đợi đến lúc này mới dùng, chắc chắn là vì sử dụng sát chiêu này đối với bản thân cậu cũng có nguy hiểm rất lớn, nếu đã như vậy, thì vẫn còn cơ hội.
Bên phía Cố Vô Kế thì đột nhiên cảm thấy khí lạnh sau lưng đột nhiên ập đến, khiến cậu hít một hơi thật sâu, sau đó dường như có một bàn tay lạnh thấu xương từ phía sau thò ra, ôm lấy cơ thể cậu.
Lúc này cậu cảnh rất cảnh giác. Nếu như lệ quỷ đã gọi đến là chủ nhân hòn đảo biệt lập trước kia, hoặc là quỷ anh gần như đã tẩy trắng thì còn dễ nói. Nếu là những lệ quỷ khác thì đều không phải nhân vật dễ đối phó.
Đặc biệt là boss của phó bản đầu tiên, tuy Cố Vô Kế cảm kích đối phương đã tặng năng lực cho mình, nhưng vị boss này là tuyệt đối không thể dùng hai mắt nhìn, cậu chỉ cần liếc mắt một cái thôi là đã chết ngay tại chỗ rồi.
Khi Cố Vô Kế đang căng thẳng, động tác của đôi tay lạnh thấu xương ôm từ phía sau vô cùng dịu dàng, dường như còn có chút quyến luyến, hai má của đối phương thậm chí còn đang chạm lên lưng Cố Vô Kế.
Chiều cao này?
Cho dù Cố Vô Kế vắt óc suy nghĩ cũng không thể nghĩ ra boss của phó bản nào có chiều cao như vậy… hay đây là bẫy ép cậu phải quay đầu lại nhìn?
“Đại ca ca, lâu quá không gặp rồi.”
Cố Vô Kế nghe giọng nói này, quay đầu lại nhìn, rồi ngẩn người: “Cậu là…”
Xuất hiện trước mặt cậu, là một thiếu niên xinh đẹp khoảng 14,15 tuổi, đang đối diện cậu nở nụ cười, lúc nói chuyện còn thể hiện dáng vẻ muốn được khen ngợi, “Thật không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại rồi, thời gian gần đây em đều cố gắng nổ lực, nhất định sẽ không khiến đại ca ca thất vọng đâu!”
Cố Vô Kế tức thì nhớ ra, đây tuyệt đối chính là quỷ anh trong phó bản khách sạn trên núi. Lại nói, quỷ hồn không khoa học đến vậy sao, một đứa bé như vậy mà không bao lâu đã lớn thành thiếu niên xinh đẹp thế này rồi.
Cố Vô Kế cảm thấy vận may của mình cũng không tệ, vừa đưa tay ra xoa đầu đối phương, gương mặt tái nhợt gần như trong suốt của thiếu niên tức khắc nhuộm chút ửng hồng, rõ ràng là vì hành động của Cố Vô Kế mà rất vui.
Ninh đại sư nhìn tình cảnh trước mặt trực tiếp ngơ người. Tên Cố Vô Kế này là sao đây?! Tại sao lệ quỷ nào cũng giống như có một chân với cậu vậy, trình độ biến thái của cậu ta đã vượt qua cả tưởng tượng của gã rồi.
Hơn nữa sao lệ quỷ cũng tùy tiện tán tỉnh vậy sao?! Sao không thấy nữ quỷ xinh đẹp nào phát triển mối quan hệ như vậy với gã chứ…
“Được rồi,bây giờ không phải lúc tiếp tục nói chuyện nữa đâu.” Thiếu niên xem ra biết Cố Vô Kế gọi nó ra chắc chắn có chuyện cần phải làm, trực tiếp đi về phía trước, lại nhìn thấy những vong hồn trước đó kéo chân Cố Vô Kế, tâm tình trong chớp mắt u ám đến cực điểm, hoàn toàn khác với dáng vẻ của thiếu niên ngoan ngoãn muốn được Cố Vô Kế khen ngợi trước đó.
“Ai cho phép các ngươi động vào anh ấy?” Thiếu niên nhẹ nhàng nói, vong hồn xung quanh lại phát ra tiếng gào thét trong im lặng, tay của chúng trực tiếp tiêu tan.
Đây không chỉ là tạm thời biến mất, mà là trực tiếp phá hủy những bộ phận này ra khỏi linh hồn, khiến những vong hồn này về sau chỉ có thể trở thành thức ăn cho quỷ hồn mạnh hơn mà thôi.
Nghĩ đến hình tượng của mình trước mặt Cố Vô Kế, thiếu niên không tiếp tục lạm sát nữa, chỉ đi về phía trước.
Nhưng cho dù như vậy, Ninh đại sư tận mắt nhìn thấy toàn bộ cảm thấy đây căn bản chính là một ác quỷ đáng sợ! Có lẽ cũng chỉ có nó tự cảm thấy mình vừa nghe lời lại vừa đơn thuần đáng yêu thôi!
Theo bước chân của thiếu niên, nữ quỷ trước đó đã lùi lại rất xa cũng bị một lực vô hình không khống chế được lôi lại gần, chúng đã sợ hãi đến cực điểm, toàn thân đều run lẩy bẩy, thật ra đã không còn bao nhiêu thần trí nữa, hai mắt vẫn lộ ra vẻ cầu khẩn.
Trước đó Cố Vô Kế đang thu dọn đạo cụ của mình, nhằm đợi bắt Ninh đại sư, căn bản không có thời gian quan sát xung quanh.
Hơn nữa khi thiếu niên hành động, Cố Vô Kế còn cảm thấy thể lực của bản thân không ngừng bị rút sạch, phản ứng cũng trở nên chậm chạp hơn, quả nhiên triệu hồi lê quỷ không phải chuyện dễ dàng gì…
Cho đến hiện tại, Cố Vô Kế nhìn thấy cảnh này mới vội vã tiến về trước, vội vàng nói: “Họ không làm gì tôi cả, không cần động thủ. Hơn nữa họ cũng chỉ bị khống chế mà thôi… Tôi hi vọng có thể trả tự do cho họ.”
“Đương nhiên không vấn đề gì.” Thiếu niên sao lại không nghe lời Cố Vô Kế, tuy nó muốn giết hết những kẻ dám động thủ với Cố Vô Kế này, nhưng nếu Cố Vô Kế đã nói như vậy, cậu ta cũng sẽ không ra tay nữa.
Thiếu niên tức khắc ngoan ngoãn gật đầu, sau đó đưa tay bắt lấy không khí phía sau lưng các nữ quỷ, lại bất ngờ nắm được vài sợi tơ hiện ra.
Những sợi tơ đỏ này đều xuyên vào cơ thể nữ quỷ, khiến chúng không thể duy trì lí trí của mình, đau khổ đến cùng cực đồng thời oán hận càng gia tăng sâu sắc, càng không thể ra tay với Ninh đại sư nên chúng ôm oán hận cực sâu.
Ninh đại sư nhìn thấy tình cảnh này tức thì lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, “Mày, sao mày có thể…”
Cố Vô Kế nhìn thấy vậy liền chắc chắn, những sợi tơ đỏ này chính là thứ Ninh đại sư dùng để khống chế các nữ quỷ, lập tức nhìn về phía thiếu niên, dùng ánh mắt ra hiệu cho đối phương.
Nhận được chỉ thị của Cố Vô Kế, thiếu niên trực tiếp cắt đứt sợi tơ đỏ phía sau lưng các nữ quỷ, Ninh đại sư dường như nhận phải trọng thương, trực tiếp phun ra một miệng máu tươi, còn ánh mắt của các nữ quỷ dường như sáng rõ trở lại, dùng ánh mắt cảm kích nhìn Cố Vô Kế, thân hình cũng dần biến mất trong bóng tói.
Cho dù làm xong tất thảy, cũng chỉ mới qua một phút, còn lại rất nhiều thời gian để đối phó với Ninh đại sư.
Ninh đại sư trong lòng đã sợ hãi đến cực điểm, gã biết bây giờ đã không còn chút may mắn nào nữa rồi, đối thủ của gã căn bản không phải người bình thường. Ninh đại sư trực tiếp cắt cổ tay của mình, dùng máu tươi vẩy lên mặt đất vẽ lung tung cái gì đó.
Bóng tối xung quanh hiện ra chi chít vong hồn, mỗi con trên mặt đều ôm vẻ mặt oán hận nhìn chằm chằm Ninh đại sư, nhưng lại vì một hạn chế nào đó không thể ra tay giết gã, mà lại dồn dập bay về phía Cố Vô Kế.
Số lượng những vong hồn này nhiều đến mức khiến người khác kinh ngạc, trong chớp mắt ập đến ngập trời.
Đương nhiên cảnh tượng này Cố Vô Kế nhìn thấy nhiều rồi, bởi vậy chỉ im lặng vài phút, thiếu niên lập tức chắn trước mặt cậu, trong giọng nói mang theo đắc ý : “Có tôi ở đây, sẽ không để anh xảy ra chuyện gì đâu, chẳng qua chỉ là mấy con quỷ cấp thấp mà thôi.”
Cố Vô Kế nhìn ánh mắt của thiếu niên có vài phần vui vẻ, đưa tay đỡ lấy bờ vai đối phương, ghé vào tai nó nói gì đó.
….
Trình gia chủ và Trình Gia vận khí tốt đã hôn mê rồi, nếu như họ còn bình an vô sự, bây giờ nhìn thấy cảnh này có lẽ cũng sợ đến nỗi xảy ra vấn đề tâm lí, kể từ giờ còn có thể sống cuộc sống của người bình thường nữa hay không cũng chưa biết được.
“Đáng chết.” Trên trán Ninh đại sư đã vã đầy mồ hôi, gã đương nhiên biết rõ chỉ mấy oán hồn bình thường này không thể nào ứng phó được với thiếu niên ác quỷ này, nhưng chỉ cần kéo dài thêm một chút thôi, cho gã thêm chút thời gian, là có thể thành công khống chế Trình Già rồi.
Còn lúc này, thân hình Trình Già đã bắt đầu lờ mờ trong suốt, giống như sắp nhập vào cơ thể Trình Gia vậy.
Nghi thức phát triển đến bước này cũng gần như hoàn thành hơn nửa rồi, chỉ cần gã có thể khống chế Trình Già phía bên này, Cố Vô Kế bên đó căn bản không phải đối thủ.
“Được, việc đã gần xong rồi.” Ninh đại sư vội vàng lau mồ hôi trên trán, trong lòng đã kích động không ít, tùy tiện băng vết thương lại, lại muốn sử dụng thủ đoạn đặc biệt xúc tiến bước cuối cùng này.
Một bàn tay đột nhiên nắm lấy cổ tay gã, Cố Vô Kế không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh.
Quỷ hồn phía bên đó quả thật quá nhiều, cho dù là quỷ anh cũng cần chút thời gian để đối phó, nhưng đợi khi đối phó xong thì Trình Gia cũng đã nguội lạnh mất rồi, vì vậy Cố Vô Kế mới tự mình xông qua đây.
Tuy trước đó vì để kêu gọi ác quỷ đã khiến Cố Vô Kế suýt chút nữa khụy xuống, nhưng Cố Vô Kế dựa vào năng lực chữa trị cố gắng chống đỡ bản thân, tình hình lập tức chuyển biến tốt lên không ít…. cậu phát hiện năng lực này của mình quả thật quá tốt.
Lúc này thể lực của Cố Vô Kế vẫn chưa khôi phục lại như thời khắc đỉnh điểm, nhưng chế ngự người như Ninh đại sư đã là việc dễ như trở bản tay rồi.
Ninh đại sư chỉ cảm thấy bàn tay vặn tay mình cứng như sắt vậy, người đơ ra. Tên Cố Vô Kế này có còn là người nữa không? Lẽ nào trước giờ gã vẫn luôn đối phó với một con quỷ? Như vậy hình như quả thật có thể giải thích được những chuyện đáng sợ trên người đối phương.
“Mau dừng lại đi.” Cố Vô Kế lạnh lùng nhìn gã, ngữ khí bất giác có chút gấp rút, “Nếu không tôi không thể bảo đảm ông sẽ gặp phải chuyện gì đâu.”
“Đùa gì vậy chứ.” Thật ra Ninh đại sư đã bị dọa sợ rồi, nhưng vẫn mặt dày nói cứng: “Cậu tưởng rằng tôi sẽ làm như lời cậu nói sao? Dù sao cũng phải chết, tôi không tin cậu còn có thể làm gì được tôi, đừng tưởng rằng chỉ có cậu mới khống chế được lệ quỷ!”
Dù sao bây giờ tình hình cũng gần xong rồi. Gã đắc ý quay đầu, lại đột ngột nhìn thấy chiếc hộp trong tay Trình Gia không biết từ lúc nào thình lình chui ra một bóng đen, đột nhiên đụng vào sợi tơ đỏ, khiến nghi thức vốn dĩ sắp hoàn thành lại bị phá hỏng.
Đó chính là Hắc Ảnh quỷ trước đây vẫn luôn ở trong chiếc hộp, trước đó nó nhận ra kẻ thù của mình, nhưng tùy tiện ra ngoài chỉ nộp mạng mà thôi, chỉ có thể che giấu khí tức của mình. Mãi cho đến bây giờ cuối cùng mới có cơ hội đối phó với người này.
Mặt Ninh đại sư kinh ngạc, đương nhiên gã nhận ra quỷ hồn trước đây gã tự bắt rồi đem ra sử dụng, bởi vì năng lực quá yếu, gã không thèm kí khế ước với đối phương. Vốn dĩ nghĩ rằng đối phương bây giờ không có tin tức có lẽ đã hồn phi phách tán rồi mới đúng, không ngờ lại xuất hiện vào lúc này, còn làm hỏng kế hoạch của gã?
Hắc Ảnh quỷ lãnh đạm nhìn gã chằm chằm.
Ninh đại sư nhìn thấy cảnh này dường như đã thở gấp, “Sao lại như vậy….”
Cố Vô Kế thì lập tức đẩy gã ra, “Xem ra ông sẽ không thay đổi suy nghĩ của mình, nếu đã như vậy, thì tự tôi làm.”
Ninh đại sư vốn vẫn rất ngạc nhiên, nhưng sau khi lùi về sau vài bước, lại cảm nhận được từng cơn ớn lạnh, nhìn thấy ba nữ quỷ trong mắt đầy thù hận đến tận xương tủy thình lình xuất hiện phía sau mình, trong lòng gã trào lên nỗi sợ hãi mãnh liệt.
Những nữ quỷ này đã cởi bỏ được sợi dây trói buộc của gã, lại cộng thêm nỗi hận ban đầu, e rằng sẽ dày vò gã cho đến chết… Mà Ninh đại sư cũng vì trước đây đối kháng liên tục với Cố Vô Kế nguyên khí trọng thương, khó mà chống đỡ được công kích của những nữ quỷ này.
Cứ như vậy…
Nháy mắt bị nữ quỷ giữ chặt hai vai, Ninh đại sư đột nhiên mở lời với Cố Vô Kế, ngữ khí đầy hoảng loạn, “Cậu căn bản không thể ảnh hưởng đến mấy sợi tơ đỏ đó được! Cho dù tôi chết đi rồi nghi thức này cũng sẽ không kết thúc! Cứu tôi chúng ta còn có thể thương lượng!”
“Không cần đâu.” Cố Vô Kế đi đến trước Trình Gia, điềm nhiên nói: “Tôi đã biết rồi, mấy sợi tơ đỏ này, chỉ có quỷ hồn mới có thể tiếp xúc được, bởi vì chúng là tồn tại của một thế giới khác. Nhưng Trình Gia vẫn là người sống, sợi dây trên người anh ấy không giống vậy.”
Đây là những việc trước đó Cố Vô Kế được biết từ quỷ anh.
Vốn dĩ cậu tin chắc rằng cho dù là báo thù, cũng phải đưa những người này vào nhà lao. Nhưng những gì Ninh đại sư làm quả thật khiến người ta thấy mà căm phẫn, quỷ hồn không đếm xuể trong căn phòng này đều bị gã hại chết.
Lại thêm Ninh đại sư vỗn dĩ không phải người bình thường, không chỉ sau lưng có cả một gia tộc, bản thân còn có thủ đoạn vượt xa người thường như vậy, cho dù vào tù cũng có vô số cách có thể chạy thoát được.
Nếu để gã sống sót sau này tiếp tục làm chuyện ác, chi bằng để gã nếm trải quả báo từ những chuyện bản thân gây ra.
Đây là lần đầu tiên Cố Vô Kế có suy nghĩ như vậy, vì những chuyện này mà thay đổi suy nghĩ.
Bên kia tiếng hét thảm của Ninh đại sư truyền đến, Hắc Ảnh quỷ lúc này dường như nhớ lại tất cả, cũng xông vào một cách căm hận.
Có lẽ Ninh đại sư chưa từng nghĩ đến bản thân ngày trước nô dịch những ác quỷ ấy làm mưa làm gió, lại có một ngày bị ma quỷ phản phệ như vậy.
Cố Vô Kế không quan sát họ, tay của cậu trực tiếp chặt đứt những sợi tơ đỏ đã lan ra trên người Trình Gia. Quả nhiên không giống những sợi tơ đỏ xuất hiện trên người những vong hồn khác, cậu có thể chạm vào được.
Chỉ cần cắt đứt những sợi tơ đỏ này, nghi thức này có thể triệt để kết thúc rồi. Trình Gia cũng có thể được cứu. Cuối cùng hòn đá đè nặng trong lòng Cố Vô Kế cũng có thể đặt xuống.
Tuy trước đây Cố Vô Kế không có thiện cảm lắm với Trình Gia, vẫn luôn giúp đỡ đối phương là vì sợ Trình Gia xảy ra chuyện, cho dù không phải Trình Gia mà là người qua đường nào đó, cậu cũng sẽ làm như vậy.
Chỉ là thời gian gần đây, Trình Gia tận tâm tận lực với cậu như vậy, Cố Vô Kế đương nhiên đều nhìn ra, trong lòng thấp thoáng coi đối phương như bạn đồng hành của mình rồi, bây giờ càng không thể nhìn thấy hắn xảy ra chuyện được.
Nhưng khi Cố Vô Kế dùng sức cắt đứt những sợi tơ đó, Trình Già trước đây vẫn không có chút lí trí lại đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm cậu.
Đôi mắt ấy bây giờ đã tỉnh táo hơn bao giờ hết.
—————————————–
mình có thể xin ad cấp quyền đọc truyện không ạ? Mình hứa không reup ạ
mình có thể xin per đọc đc ko ạ>? mình hứa sẽ ko reup ạ
bạn vào đây để đọc rồi đăng ký nhé
https://thitranbuontenh.com/topic/dang-ky-thanh-vien-tin-cay/
Mình có thể xin phép ad được cấp quyền đọc truyện không ạ mình hứa không reup dâu ạ