Chương 27
Edit: Lục Lục
Beta: Nóc
Chuyện sau đó Cố Vô Kế đã không còn nhớ rõ nữa. Sau khi mở mắt ra nhìn trần nhà trắng toát trước mắt cậu mới ý thức được bản thân đã quay về hiện thực.
Thời điểm cuối cùng trong phó bản, bởi vì quỷ hồn cần tinh lọc ở xung quanh thật sự quá nhiều cộng thêm vết thương sau lung làm Cố Vô Kế bị tát cạn tất cả sức lực, cứ như vậy mất đi ý thức.
Cũng may vết thương trong phó bản khi về đến thế giới thực đều được chữa trị rồi, thể lực cũng không ảnh hưởng đến thế giới thực này, nếu không thì Cố Vô Kế ít nhất phải nằm trên giường hơn mười ngày nửa tháng.
“Lúc mình ngất đi, mọi thứ có lẽ cũng đã rất thuận lợi, bọn họ chắc hẳn cũng không có chuyện gì.” Nhỏ giọng lầm bầm, Cố Vô Kế liền nghĩ đến thời điểm lúc trước, đột nhiên Auston xuất hiện giúp đỡ cậu.
Lúc trước Cố Vô Kế cũng biết rõ triệu hoán Tà Thần tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng như vậy, cái giá phải trả nhất định rất lớn, nếu không Tà Thần chẳng phải sẽ bị triệu hoán ra làm chuyện tốt sao?
Chỉ là cậu không ngờ, năng lực mê hoặc của Tà Thần lại mạnh đến mức độ này…… So với sức mạnh này, năng lực tạo ảo giác của nam quỷ trung niên gặp trong hành lang của du thuyền kia quả thực là chỉ là cặn bã.
Đây vẫn chỉ là một phần sức mạnh của đối phương mà thôi, nếu đụng phải toàn bản thể của Tà Thần… vậy rốt cuộc sẽ có bao nhiêu phó bản đáng sợ đây…..thật sự có người có thể sống sót rời khỏi sao?
“Hy vọng Auston và những vong hồn khác cũng có thể được giải thoát.” Cố Vô Kế tuy rằng nói như vậy nhưng cậu cũng biết rõ chuyện sẽ không đơn giản như vậy, không khỏi thở dài một hơi.
Vốn dĩ trong lòng Cố Vô Kế chỉ coi Auston là một người qua đường mà thôi, nhưng vì chức trách quan hệ cậu mới một mực bảo vệ đối phương, cho dù làm ra những chuyện khiến người bên cạnh nhìn giống yêu đương thì giống cũng chỉ là giống thôi.
Nhưng cậu không ngờ đến Auston ở thời điểm cuối cùng lại bằng lòng đứng ra. Lúc đó Cố Vô Kế thật sự bị chấn động, cũng là lần đầu tiên chân chính ghi nhớ đối phương trong tim.
[Chúc mừng người chơi thành công vượt qua phó bản thứ ba, giành được 100 điểm tích lũy. Bởi vì người chơi có được tình cảm của quỷ hồn nên được thưởng 100 điểm tích lũy. Người chơi tiếp cận được một phần ý thức của Boss phó bản cao cấp, cũng chiếm được tình cảm của đối phương, khen thưởng 2000 điểm.
Bởi vì người chơi tìm được manh mối chủ yếu của phó bản, cũng tinh lọc được khá nhiều vong hồn, đã hoàn thành mục tiêu cao nhất, khen thưởng 2000 điểm.
Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ: Bảo vệ an toàn cho chủ thuê. Đạt được đạo cụ: Đồng hồ nhiễm máu, vì là đạo cụ phòng hộ bình thường nên ở thời điểm gặp phải uy hiếp có thể tạm thời bảo vệ người chơi an toàn.
Trước mắt người chơi sở hữu 4200 điểm.]
Đây là phó bản đầu tiên Cố Vô Kế được nhiều điểm nhất từ trước tới nay. Đương nhiên, cũng là số điểm mà người chơi mới không thể có được, người bình thường giữ được 100 điểm đã không tồi rồi.
Nếu như người khác nghe được lời này của hệ thống, đoán chừng sẽ khiếp sợ hoài nghi nhân sinh đến tột cùng. Một vài người chơi trà trộn trong các phó bản cửu tử nhất sinh mới có thể tìm ra một ít manh mối mà đạt được hơn ngàn điểm, sao giống với Cố Vô Kế ở phó bản cấp thấp đã có được 4000 điểm, cao đến kinh người.
Thậm chí Cố Vô Kế còn ở phó bản này mà có được dây thừng nhiễm máu và đồng hồ nhiễm máu, hai thứ vừa nhìn đã biết là đạo cụ từ một nơi.
Đương nhiên cậu cũng gặp phải rất nhiều nguy hiểm, đặc biệt là thời điểm cuối cùng suýt nữa đã phải bỏ mạng ở trong phó bản này.
Điều Cố Vô Kế kinh ngạc chính là chuyện có được độ hảo cảm của Tà Thần lại có thể bằng điểm với những vong hồn bản thân cậu tinh lọc cuối cùng……. Đây rốt cuộc là chuyện khó khăn thế nào chứ?
Hơn nữa dựa vào lời hệ thống, cậu biết được Tà Thần là boss trong phó bản cao cấp. Tại sao boss của phó bản cao cấp lại xuất hiện ở phó bản cấp thấp này? Điều này không hề hợp lý chút nào.
Cố Vô Kế không biết là vốn dĩ trong phó bản cấp thấp này Tà Thần sẽ không xuất hiện đâu, dù sao chiếc du thuyền này cũng đã khiến hắn hết hứng thú rồi. Lúc cuối hắn cũng không đáp lại triệu hoán của thuyền trưởng, chỉ là chiếc thuyền này vốn đã mang theo lời nguyền rủa nên nó mới có thể tiếp tục vòng lặp.
Người chơi chỉ cần sau khi biết được chân tướng tìm được thuyền trưởng và chế ngự những người khác là chuyện có thể giải quyết bảy tám phần, đây mới là diễn biến phù hợp với phó bản cấp thấp. Đương nhiên với diễn biến như vậy, bọn họ không thể phá vỡ nguyền rủa, về phần tinh lọc những vong hồn kia càng không thể hoàn thành. Mà một loạt hành động của Cố Vô Kế sau khi lên thuyền…….. Tóm lại, đó đều là chuyện hệ thống chưa từng nghĩ qua.
[Bởi vì người chơi biểu hiện xuất sắc trong phó bản, cấp độ thuật tinh lọc tăng lên level 5.
Bây giờ người chơi có thể cưỡng ép tinh lọc một số quỷ hồn cấp thấp còn chưa từ bỏ oán niệm. Nếu như trả cái giá lớn hơn, người chơi thậm chí có thể trực tiếp tinh lọc quỷ hồn cấp cao, cũng có thể gặp được lệ quỷ hoặc biết được oán niệm căn bản của đối phương.]
Cố Vô Kế gật đầu, cảm thấy thuật tinh lọc này sau khi nâng cấp đúng là vô cùng tốt, đặc biệt là việc gặp được lệ quỷ hoàn toàn là việc cực có lợi mà lại chỉ cần 1000 điểm đã mua được thứ lời như này.
Nhưng mà người bình thường không thể nào đạt được trình độ như Cố Vô Kế, giống như đám người Trịnh ca trong phó bản trước đều khiếp sợ chiêu cuối cùng Cố Vô Kế sử dụng, dù sao có được phương thức lợi hại như vậy thì….. Trong lòng đều cảm thấy may mắn bản thân không chạy trốn, nếu không tuyệt đối xong đời rồi.
Vấn đề xử lý cũng khá rồi, Cố Vô Kế ngồi dậy từ giường, cầm lấy điện thoại bên cạnh lại chú ý đến thời gian trôi qua hai ba giờ, nhất thời có chút hoảng hốt.
Rõ ràng thế giới trong phó bản đã trải qua mấy ngày kinh tâm động phách nhưng ở thế giới thực này lại như trải qua một giấc mộng vậy.
Lúc Cố Vô Kế đứng dậy bất chợt có một tờ giấy rơi ra từ trong quần áo, cậu có chút ngạc nhiên mà cầm lên, phát hiện bên trên chính là phương thức liên lạc của Tưởng Lăng, viết rất vội vàng, đoán chừng là lúc phó bản sắp kết thúc vội nhét vào.
Những người chơi không để lại phương thức liên lạc kia, bóng dáng họ trong đầu Cố Vô Kế lúc này đã cực kỳ mơ hồ, chỉ có lúc vào phó bản mới nhớ rõ ra một lần nữa. Đây chính là điều mà Bành Hạo Thương đã nói. Cái hệ thống không có lương tâm này còn che giấu thân phận của người chơi.
Về phần Bành Hạo Thương và Tưởng Lăng đã cho cậu phương thức liên lạc, Cố Vô Kế có thể nhớ được ký ức có liên quan đến bọn họ.
“Đợi sau này rảnh rỗi sẽ đi liên lạc thử xem.”
Ấn tượng của Cố Vô Kế với Tưởng Lăng cũng không tồi, không ngại việc sua này tiếp tục liên lạc với cậu ta nên liền cất phương thức liên lạc đi.
Về phần đám người Trịnh ca, tồn tại trong lòng Cố Vô Kế chỉ như người qua đường, nói không có cảm xúc yêu thích chán ghét thì chính là kết thúc rồi sẽ không còn để bọn họ trong đầu.
Trình Gia bên cạnh đã bất tri bất giác gục xuống bàn ngủ rồi, dù sao trước đó còn thức nguyên cả đêm, bây giờ cho dù là sợ hãi cũng chống đỡ không nổi cơn buồn ngủ, vốn chỉ muốn lúc Cố Vô Kế nghỉ ngơi nhắm mắt một lát, kết quả lại nặng nề thiếp đi.
Cố Vô Kế thấy thế cũng không định đánh thức hắn. Cậu đứng dậy đi đến phòng tắm kế bên chuẩn bị tắm một lát giải tỏa mệt nhọc, lúc giơ tay lên, ánh mắt của cậu đột nhiên dừng lại.
Trên cánh tay cậu, hoa văn huyết sắc kia vẫn tồn tại. Chỉ là không rõ ràng như lúc ở trong phó bản mà màu sắc cực kỳ ảm đảm, không chú ý kỹ sẽ bỏ qua.
“Đây là……..” Ấn ký của Tà Thần.
Sao lại ở trên người cậu? Rõ ràng đã ra khỏi phó bản rồi mà.
Cố Vô Kế hỏi dò hệ thống, nhưng hệ thống lại không hề trả lời.
……..Đây là chuyện khó trả lời vậy sao?
Cố Vô Kế nhìn cánh tay mình, dù sao cũng không có chỗ nào khó chịu, cũng không giống cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm mãnh liệt như lúc ở trên du thuyền nên cậu liền tạm thời buông xuống. Cố Vô Kế trước nay không đi tìm hiểu những chuyện đã không thể giải quyết còn khiến bản thân đau đầu thêm.
Nhưng mà, Cố Vô Kế suy nghĩ đến lúc chọn phó bản khi trước có nhắc qua việc phó bản có liên quan với phó bản lúc trước, cậu mơ hồ ý thức được, duyên phận của bản thân và vị Tà Thần này sợ là chưa kết thúc.
“Duyên phận như vậy, tôi đây thật sự cũng không muốn đâu.”
Nhưng đối phương là boss của phó bản cao cấp. Hẳn là sẽ không có mấy dịp gặp được.
Cố Vô Kế trực tiếp đặt chuyện này ra sau đầu, chuẩn bị tắm rửa sẵn tiện xem xem cửa hàng hệ thống có đạo cụ gì phù hợp dùng để đối phó với những điều bất trắc trong tiệc đóng máy sắp tới.
………….
……
Lúc Trình Gia tỉnh lại đã gần tối rồi.
Hắn không nghĩ nhiều lập tức tìm kiếm Cố Vô Kế ở chỗ nào, vừa quay đầu thì thấy Cố Vô Kế đã thay xong quần áo, ngồi trên ghế salong bên cạnh, đôi tay thon dài xinh đẹp cầm điện thoại, ánh mắt nhìn vào màn hình, vẻ mặt nghiêm túc chăm chú giống như đang làm chuyện gì cực kỳ quan trọng.
Trong lòng Trịnh Gia thấp thỏm, lẽ nào trong lúc mình ngủ đã xảy ra chuyện gì rất đáng sợ sao?
Hắn vội vàng đứng dậy, bay đến bên cạnh Cố Vô Kế, sau đó thấy được……
Cố Vô Kế đang chơi Anipop.
Đệch!
Vì sao lúc này lại đang chơi Anipop! Tiếp theo không phải là đi gặp kẻ rất có khả năng là người tạo ra mớ phiền toái này hay sao! Tính mạng nguy hiểm sớm tối, những lúc này bình thường đều là khẩn trương đến cực điểm mới đúng, tại sao Cố Vô Kế lại có thể…
Không, đây nhất định là cách thức đặc thù gì đó của Cố đại sư, tuy rằng nhìn như chỉ đang chơi Anipop thông thường, nhưng trên thực tế là đang giấu huyền cơ….. Có lẽ là phương pháp bói toán gì đó của thời đại 4.0.
Đúng! Cố đại sư chắc chắn là đang tính toán hôm nay bọn họ có xảy ra chuyện không, phương pháp như vậy vừa hay sẽ không bị người ngoài phát hiện ra.
Trình Gia tự mình suy diễn một đống thứ lại càng phát hiện suy đoán của mình không có vấn đề gì, ánh mắt nhìn Cố Vô Kế càng thêm sùng bái.
Cố Vô Kế sau khi dạo qua cửa hàng hệ thống, lại phải xem qua một đống thiếp mời của diễn đàn người chơi, cuối cùng không có gì làm mới chơi Anipop giết thời gian, sau khi nghe thấy động tĩnh liền nhìn thấy bộ mặt sùng bái của Trình Gia ở bên cạnh…..
Điềm nhiên như không có gì mà chơi hết ván Anipop, Cố Vô Kế cảm giác mình vẫn là không nên hỏi Trình Gia rốt cuộc đang nghĩ gì thì tốt hơn.
Cố Vô Kế cất điện thoại dò hỏi: “Đạo diễn Hoàng đã nói cho anh địa điểm tổ chức tiệc đóng máy chưa?”
“Đã nói với tôi rồi. A, hình như sắp bắt đầu rồi, chúng ta bây giờ xuất phát thôi.” Trình Gia lập tức mở miệng.
“Ừm, tốt nhất không nên đến muộn.” Cố Vô Kế cảm thấy tổ nhân viên công tác này cũng không tệ, lúc quay phim bọn họ cũng rất chiếu cố cậu.
Với tư cách là nhà đầu tư lớn nhất, Trình Gia dù sao cũng không sợ muộn cái gì, những người khác làm sao dám đắc tội hắn, nhưng nếu Cố Vô Kế đã nói như vậy, hắn lập tức thay đổi thái độ, “Không sao, thời gian còn kịp, chúng ta tuyệt đối sẽ không đến muộn!”
Nếu là lúc trước, hắn căn bản sẽ coi thường tiệc đóng máy này. Chẳng qua chỉ là một bộ phim điện ảnh rách nát mà thôi, làm sao đáng để Trình Gia hắn tự mình đến. Nhưng bây giờ là bộ phim Cố đại sư diễn vai nam phụ, hắn sao có thể không đi.
Đương nhiên còn phải điều tra rõ ràng chuyện rốt cuộc là ai đang âm thầm làm hại hắn. Bất tri bất giác mà Trình Gia đã ở phía sau cổ vũ cho Cố đại sư.
Dù sao nhìn Cố Vô Kế thật sự quá bình tĩnh khiến Trình Gia sinh ra một loại cảm giác tin tưởng mãnh liệt, cực kỳ tin tưởng tiệc đóng máy lần này sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Cố Vô Kế gật đầu, hai người vừa ra cửa lập tức có hai vệ sĩ đi tới, thái độ vô cùng cung kính, ánh mắt nhìn Cố Vô Kế cũng không có chút kinh ngạc nào, dĩ nhiên là Trình Gia đã phân phó.
Trên thực tế lúc trước hai vệ sĩ này đều ở xung quanh phòng bệnh này, nhưng khi Trình Gia gặp quỷ, cho dù có bao nhiêu vệ sĩ đi chăng nữa cũng hoàn toàn không dùng được.
…………………..
………..
Địa điểm tổ chức tiệc đóng máy ở vùng ngoại ô, vị trí vô cùng bí mật, cảnh vật xung quanh đều là phong cảnh cổ, rất có cảm giác như là một dinh thự cổ đại, nghe nói từng là chỗ ở của gia đình giàu có, là một trong những nơi mà người trong giới thượng lưu thích tới nhất.
Đương nhiên thực đơn ở đây cũng không hề rẻ. Nếu không phải vì có giám đốc Tiểu Trình đầu tư, đoàn làm phim của bọn họ cũng không có nhiều tiền mà dùng cơm ở chỗ tốt như vậy.
Lúc này, đạo diễn và nhân viên công tác đều đã đến rồi, những diễn viên khác cũng đều đang đợi sẵn.
Tuy rằng vẫn chưa đến thời gian đã hẹn nhưng bọn họ đã sớm đến, ai dám đến trễ tiệc của giám đốc Tiểu Trình chứ! Như vậy không phải tự rước phiền phức cho bản thân sao?
Nhìn Từ Minh Quân xem, lúc trước dựa vào giám đốc Tiểu Trình tốt bao nhiêu, bây giờ lại u ám đến mức phải dọn đồ rời đi, cũng không còn đất diễn trong giới phim ảnh.
Bọn họ nhớ tới Từ Minh Quân bị lộ ra đủ loại chuyện xấu trên mạng còn cảm thấy sợ hãi trong lòng, trừ phi xảy ra kỳ tích gì đó, nếu không Từ Minh Quân tuyệt đối xem như game over.
Về phần Cố Vô Kế, mọi người vô cùng cảm thấy kinh ngạc với những chuyện xảy ra trên người cậu. Dù sao vốn dĩ Cố Vô Kế cũng thảm thương đắc tội giám đốc Tiểu Trình, dường như sẽ bị đá khỏi giới giải trí.
Nhưng chỉ sau một đêm, tất cả đột nhiên thay đổi, thậm chí Tiểu Trình tổng còn không tiếc tự móc tiền túi tăng lương cho Cố Vô Kế, thậm chí còn dùng người của mình đem bộ phim vốn chỉ có thể chiếu trên mạng sắp xếp vào các rạp chiếu phim, thực hiện tuyên truyền công khai.
Hơn nữa tất cả những chuyện này đều là trong lúc giám đốc Tiểu Trình ở bệnh viện mà phân phó người của hắn đi làm.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mọi người vô cùng hiếu kỳ với chuyện này.
Đương nhiên có vài người lúc trước nhìn Cố Vô Kế không thuận mắt, lúc này cười lạnh một hồi, trong lòng cho rằng Cố Vô Kế đã bán rẻ sắc đẹp mới được giám đốc Tiểu Trình giúp đỡ. Dù sao đợi lát nữa Cố Vô Kế đến thì tất cả sẽ rõ ràng thôi.
“Đạo diễn Hoàng, ông không sao chứ?” Lúc này, giọng nói lo lắng của trợ lý đạo diễn vang lên.
Mọi người lúc này mới phát hiện sắc mặt đạo diễn Hoàng trắng bệch, thậm chí còn có mồ hôi lạnh chảy xuống. Nhưng đạo diễn Hoàng lúc trước là một người sức khỏe dồi dào, sao lại đột nhiên biến thành như vậy, chẳng lẽ là đột phát bệnh gì.
“Đạo diễn Hoàng, nếu ông cảm thấy không thoải mái…hay là sắp xếp người đưa ông đi viện nhé.” Nhân viên công tác vội vàng mở miệng.
“Tôi không sao.” Đạo diễn Hoàng lấy khăn ướt lau mồ hôi lạnh trên trán, nở nụ cười cực kỳ cứng ngắc, “Chắc là do có chút khẩn trương quá, vẫn là đợi giám đốc Tiểu Trình đến đi.”
Những người khác đều khuyên vài lần, nhưng đạo diễn Hoàng vẫn kiên quyết. Bọn họ cũng không nói nữa, trong lòng cũng hiểu rõ cảm giác của đạo diễn Hoàng……. Dù sao trước khi người đầu tư đến mà lại đột nhiên đi bệnh viện, mặc kệ nghĩ thế nào cũng không có ý tốt trong đó.
Ngay lúc đó, tiếng bước chân vang lên, mọi người lập tức quay đầu nhìn.
Sau khi nhìn thấy hình ảnh trước mắt, trong lòng bọn họ đều chấn động, xuất hiện trước mặt mọi người chính là Cố Vô Kế và Trình Gia, đây là chuyện rất bình thường, dù sao bọn họ bây giờ cũng không giống lúc trước.
Nhưng, thái độ giữa bọn họ lại hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Cũng không phải là các loại nịnh nọt vuốt mông ngựa mà những người nào đó nghĩ là Cố Vô Kế sẽ làm với Trình Gia…… Nói đúng hơn… Là ngược lại!
Mọi người đều thấy qua thái độ đáng sợ lúc giám đốc Tiểu Trình đuổi Từ Minh Quân, thứ gọi là làm chủ, chính là ngươi thích gì ta đều mua hết, muốn làm trò nào thì làm trò nấy, thậm chí muốn đổi vai cũng có thể. Tuy nói là rất khiến người khác hâm mộ nhưng luôn có cảm giác bất bình đẳng bên trong.
Về phần giám đốc Tiểu Trình và Cố Vô Kế trước mắt đích thực có loại cảm giác bất bình đẳng……. Nhưng thái độ bên trong cung kính đến cực điểm, nhất cử nhất động đều nhìn qua xem ý trong mắt Cố Vô Kế! Thật sự là giám đốc Tiểu Trình ngày thường kiêu căng sao? Kia rõ là như chân chó của Cố Vô Kế rồi!
“Cố đại sư, nào, mau ngồi xuống.” Trình Gia không hề có bất cứ dị nghị gì để Cố Vô Kế ngồi xuống vị trí chủ vị vốn dĩ thuộc về mình, hai vệ sĩ kia đã được hắn cho ra ngoài đi ăn rồi.
Người xung quanh kinh ngạc cực kỳ nửa chữ cũng không nói ra, Cố đại sư là cái kiểu xưng hô gì đây, Cố Vô Kế không phải diễn viên bình thường sao!? Cho dù có đóng qua vài bộ phim chiếu trên mạng thì sao, trên thực tế cũng chỉ là người nổi tiếng trên mạng mà thôi, vậy mà lại có thể khiến giám đốc Tiểu Trình cung kính như thế.
Sau khi Trình Gia ngồi xuống, hắn thậm chí còn vô cùng ân cần rót trà cho Cố Vô Kế, nhân viên xung quanh muốn giúp đỡ đều bị hắn trừng mắt.
“Cố đại sư là người như nào chứ, đương nhiên phải do tôi tự mình rót trà, mấy người còn chưa đủ tư cách đâu.”
Những người khác đều đã bị bức ép đầy mặt, nhưng người đã bước vào ngành giải trí đều không phải người bình thường, vậy nên đều nhao nhao bày ra bộ dạng tươi cười chào hỏi Cố Vô Kế.
Về phần những kẻ lúc trước cảm thấy Cố Vô Kế khẳng định đã bán sắc lúc này sắc mặt trắng bệch, trong lòng không ngừng mừng thầm bản thân lúc trước chưa nói ra…… Nếu không kết cục khẳng định không thể tốt nổi.
Cố Vô Kế và mọi người chào hỏi xong, ánh mắt cậu liền rơi thẳng trên người đạo diễn Hoàng, liếc mắt liền chú ý đến chỗ không đúng lắm của đối phương.
Trình Gia bên cạnh cũng ngừng thở, lúc này đã khẩn trương cực kỳ.
Sau đó hắn liền thấy Cố Vô Kế cúi đầu móc điện thoại ra.
Trình Gia: “??”
Cảm nhận được độ rung của tin nhắn gửi tới, Trình Gia lấy điện thoại mình ra, thình lình hiện lên tin nhắn của Cố Vô Kế gửi tới.
“Ăn cơm trước.”
Mồ hôi lạnh trên mặt Trình Gia không ngừng chảy, Cố Vô Kế chỉ nói ra ba chữ cũng đã bắt đầu vùi đầu ăn rồi, xem bộ dáng còn ăn rất ngon nữa.
Nhưng đây nhất định là biểu hiện giả dối! Trên thực tế tình huống khẳng định là vô cùng nguy cấp nên Cố đại sư mới phải che dấu thành dáng vẻ bình tĩnh như vậy. Tất cả là vì tránh cho kẻ kia chú ý tới!
Thật là quá đáng sợ! Đạo diễn Hoàng là người như thế nào mà khiến Cố đại sư kiêng kỵ như vậy.
Trình Gia bị suy đoán của mình dọa cho chết khiếp, cúi đầu ăn, không dám nhìn bên kia một cái nào, sợ bản thân mình gây ra phiền toái gì đó.
Những người khác nhìn thấy một màn này vô cùng hoang mang, cảm giác giám đốc Tiểu Trình không hổ là người bước ra từ trong hào môn, ăn một bữa cơm lại tâm tình bất định như vậy, khiến người ngoài không có cách nào phỏng đoán……
Sự thật chỉ là Cố Vô Kế thật sự đói rồi.
Nhìn một bàn mỹ thực như vậy, cậu sao có thể thờ ơ! Hơn nữa, đói bụng đi đối phó cái quỷ gì cũng không cảm thấy tốt, dù sao đạo diễn Hoàng người đang ở đây lại chạy không được, không bằng giải quyết bữa cơm tốt này trước rồi nói.
Lúc dùng cơm, Cố Vô Kế lúc có lúc không ngẩng đầu nhìn đạo diễn Hoàng.
Sắc mặt của đạo diễn Hoàng càng ngày càng kém, cả người giống như muốn hôn mê lập tức vậy, ông ta rốt cuộc không chịu được nữa đứng lên nói mình muốn ra ngoài một chút. Trợ lý bên cạnh không yên tâm, lập tức nói: “Để tôi đi cùng đi.”
Đạo diễn Hoàng liền gật đầu.
Cố Vô Kế thấy thế cũng đứng lên.
“Cố đại sư, sao thế?” Trong lòng Trình Gia hoảng sợ, nơm nớp lo sợ nhìn Cố Vô Kế.
“Đột nhiên tôi cũng muốn đi dạo, muốn đi cùng đạo diễn Hoàng.” Cố Vô Kế mở miệng.
“Vậy tôi cũng đi.”
Trình Gia nhanh chóng nói, trong đầu lại hiện ra vô số suy đoán kinh khủng khiến bản thân sợ đến mức chút nữa thì mềm nhũn chân.
Lại nói, Trình Gia là loại người sống chết không tin có quỷ, nhưng sau hai lần đụng quỷ……cái khác không rõ, ít nhất năng lực tưởng tượng của hắn tăng lên rất nhiều.
Hoàng đạo diễn có chút kinh ngạc nhưng cũng không cự tuyệt, não ông ta phải có vấn đề mới cự tuyệt nhà đầu tư lớn nhất.
Cứ như thế, bốn người đi ra khu vườn bên cạnh đi dạo.
Đám người còn lại đều cảm thấy vô cùng quỷ dị. Bữa cơm tối hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tất cả hoàn toàn không giống những gì bọn họ tưởng tượng!
……….
Quá trình đi dạo này vừa bắt đầu đã vô cùng trầm mặc.
Khu vườn chỗ này cũng lớn, ao nước hòn non bộ nhiều kiểu, không bao lâu liền cách xa chỗ ồn ào.
Bốn người cứ đi như vậy, Trình Gia cảnh giác không thôi, một chữ cũng không dám nói, trợ lý kia cũng ngậm miệng, vì thế mà biến thành tình huống chỉ có đạo diễn Hoàng và Cố Vô Kế nói chuyện, nội dung nói chuyện vẫn là về bộ phim này.
Vốn dĩ Cố Vô Kế còn không đếm xỉa đến, sau khi nhắc đến bộ phim đột nhiên trở nên nghiêm túc thảo luận đủ loại chuyện với đạo diễn Hoàng.
Tuy rằng nói trên người cậu xảy ra rất nhiều chuyện…… Nhưng trong lòng Cố Vô Kế vẫn cho rằng mình là một diễn viên, mà cậu lại là người bất kể làm chuyện gì cũng hết mực nghiêm túc, cho dù là bộ phim đã kết thúc cũng không ngoại lệ.
Đạo diễn Hoàng vốn chỉ là tùy tiện tìm chủ đề, không nghĩ là Cố Vô Kế bỗng nhiên nhiệt tình lên, ông ta cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì trò chuyện, trong lòng có chút cảm khái thái độ chuyên nghiệp của Cố Vô Kế, có thực lực và nhan sắc như vậy, lại thêm quan hệ tốt với giám đốc Tiểu Trình, tiền đồ sau này của Cố Vô Kế không bình thường đâu.
Ngay lúc này, một trận gió lạnh thổi qua, đạo diễn Hoàng dường như nhớ tới gì đó, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Trong lòng mấy người họ cảm giác không ổn, quay đầu lại nhìn thì phát hiện đèn của mấy khu kiến trúc ở gần đều đã tắt hết, xung quanh tràn ngập sương mù và vài hòn non bộ che hết tầm mắt.
Không khí càng trở nên u ám, phần da lộ ra bên ngoài không khỏi nổi da gà. Đã vậy bọn họ còn nghe được tiếng khóc của phụ nữ. Tiếng động kia như truyền đến từ bốn phương tám hướng, cho dù che lỗ tai cũng nghe thấy rõ ràng, cực kỳ đáng sợ.
“Cố đại sư, chuyện gì vậy………” Trình Gia nhanh chóng chạy đến bên cạnh Cố Vô Kế, ánh mắt mang theo sợ hãi nhìn đạo diễn Hoàng, “Là ông ta ra tay sao?”
Nhưng Trình Gia lại phát hiện ánh mắt đạo diễn Hoàng nhìn mình cũng hoảng sợ như vậy.
Trình Gia: “……??”
Hắn đột nhiên cảm thấy có chút cần xin lỗi đạo diễn Hoàng sau khi tưởng tưởng ra câu chuyện đại boss đáng sợ suốt bấy lâu nay.
Cố Vô Kế mở miệng: “Xem ra đạo diễn Hoàng cũng đã biết gì đó?”
Đạo diễn Hoàng đã sợ hãi tới cực điểm, cơ thể không ngừng run rẩy, trong mắt đầy tuyệt vọng, “Tôi vốn dĩ tưởng rằng có người khác ở đây thì không có chuyện gì, không ngờ còn trở nên như vậy…….. Xem ra nữ quỷ kia không muốn tha cho tôi rồi!”
Từ miệng đạo diễn Hoàng, bọn họ rốt cuộc cũng biết chân tướng sự việc. Thì ra trong đếm khuya mấy hôm trước, đạo diễn Hoàng vì chuyện đặt bàn ở đây mà về muộn. Trên đường lái xe về nhà có nhìn thấy một người phụ nữ đứng bên ven đường hoang vu bắt xe.
Đạo diễn Hoàng lúc đó không quá chú ý, còn cảm thấy có chút kỳ quái, từ gương chiếu hậu đột nhiên thấy mặt mũi người phụ nữ ven đường này toàn là máu, bất kể nhìn thế nào cũng không phải người sống.
Dọa đến mức ông ta lúc đó không dám quay đầu lại lập tức lái xe đi xa, nhưng nữ quỷ kia lại không tha cho ông ta. Đạo diễn Hoàng ở đâu cũng có thể nhìn thấy bóng dáng cô ta, thậm chí buổi tối soi gương cũng có thể nhìn thấy bên trong gương có nữ quỷ, dọa ông ta đến mức hồn lìa khỏi xác.
Sau đó đạo diễn Hoàng chỉ đành đi xin bùa chú…….. Bùa chú này lúc đầu có tác dụng thật, khiến nữ quỷ kia không xuất hiện nữa, thế nên đạo diễn Hoàng mới an tâm đến đây tham gia tiệc đóng máy.
Nhưng trên đường đến đây, đạo diễn Hoàng mơ hồ lại thấy nữ quỷ kia mới hoảng sợ như vậy. Chỉ là ông ta cũng không dám rời khỏi, dù sao đi về từ nơi này, trên đường còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, lại còn đắc tội giám đốc Tiểu Trình…….
May là sau khi bọn Cố Vô Kế đến, nữ quỷ liền biến mất mới khiến đạo diễn Hoàng thả lỏng một hơi.
Chỉ là sau đó ăn rồi ăn, ông ta lại càng cảm thấy cơ thể không thoải mái, nhìn người xung quanh, sau lưng mỗi người đều là quỷ ảnh lơ lửng, giống như bị quỷ nhập thân vậy! Càng khiến đạo diễn Hoàng sinh ra cảm giác sợ hãi như bị quỷ bao vây, lúc này mới lấy cớ ra vườn đi dạo, trên thực tế là muốn nhanh chạy khỏi nơi này.
Mà ông ta lại rất yên tâm về Cố Vô Kế và Trình Gia, cũng bởi vì trong đó chỉ có bọn họ vẫn là dáng vẻ người bình thường………. Không ngờ bùa chú vậy mà lại triệt để mất đi hiệu quả ở đây, nữ quỷ lại ám lên rồi.
“Lần này xong rồi, chúng ta đều sẽ chết ở đây.” Đạo diễn Hoàng gần như tuyệt vọng mở miệng, “Nữ quỷ kia tuyệt đối sẽ không tha cho tôi đâu……..Nhưng rõ ràng tôi không làm gì hết! Vì sao….”
“A, đợi đã, đạo diễn Hoàng, nữ quỷ ông nói là cô ta sao?” Tiếng nói của Cố Vô Kế đột nhiên vang lên, đạo diễn Hoàng một chút cũng không hiểu được ý trong lời Cố Vô Kế, chầm chậm quay đầu, thình lình nhìn thấy một nữ quỷ đứng bên cạnh Cố Vô Kế. Đó chính là nỗi sợ hãi đã xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của ông ta.
“Cô ta đang ở đó!!”
Đạo diễn Hoàng sợ đến nỗi hồn lìa khỏi xác nhưng lại phát hiện Cố Vô Kế vẫn vô cùng bình tĩnh, thậm chí tay cậu còn đặt trên vai cô ta, giống như anh trai nhà bên thân thiết mở miệng.
“Cô yên tâm, mặc kệ đạo diễn này làm chuyện gì có lỗi với cô, tôi sẽ không ngồi yên để mặc! Tuyệt đối sẽ không vì quen biết ông ta mà thiên vị hành vi ác độc.”
———————
Các liên kết nội bộ
Ad ơi, ad có thể cấp quyền cho mình Đc k ạ. Thật sự thì mình tìm truyện này lâu lắm rồi giờ mới thấy. Mình đảm bảo là mình chỉ đọc thôi, mình không re-up đâu ạ 😥. Mong ad chấp nhận. Mail mình là [email protected]