![Chương 8: Văn phòng play (hạ) Mongxanhthanhthuc[54]](https://thitranbuontenh.com/wp-content/uploads/2017/05/mongxanhthanhthuc54-790x644.jpg)
.:Chương tám:.
Văn phòng play ( Hạ )
Edit: Huynie
———————————-
Chơi đùa kia của Cố Vũ cũng không tính là nhỏ, cứ như vậy cắm vào không được hậu môn sẽ nứt ra, Lâm Thu Yến cảm giác lông tơ đều dựng lên, anh sợ Cố Vũ thực sự sẽ làm như vậy, anh đành phải không cam lòng mà liếm láp ngón tay đặt bên miệng. Lâm Thu Yến từng chút một dùng đầu lưỡi đỏ au liếm ngón tay hắn giống như một con mèo, Cố Vũ cảm thấy được côn thịt chính mình lại vừa cứng thêm vài phần, thật muốn như vậy hung hăng làm Lâm tổng một phen, nhưng vì không muốn Lâm Thu Yến bị thương nên dạo đầu phải làm đầy đủ.
Cố Vũ đưa hai ngón tay ướt át xâm nhập hậu huyệt Lâm Thu Yến, lần này thật ra so với vừa rồi tốt hơn, hai ngón tay cũng có thể chậm rãi nuốt vào.
“Ư a. . . . . . Trướng quá. . . . . . Lấy ra đi. . . . . .”
Lâm Thu Yến cảm giác được hậu huyệt truyền đến phản ứng chướng bụng khác thường, anh khó nhịn mà vặn vẹo lưng eo, ý đồ thoát khỏi cảm giác kì quái. Anh lại không biết rằng, anh vặn vẹo ngược lại làm Cố Vũ tức giận, hắn thầm mắng một tiếng chết tiệt, nhịn xuống xao động mãnh liệt trong cơ thể, ngăn chặn dục vọng muốn đem người trước mắt thao thật mạnh.
Cố Vũ đang kiên nhẫn mà khuếch trương phía dưới, thời điểm đem ngón tay thứ ba cắm vào, hậu huyệt Lâm Thu Yến so với vừa rồi đã mềm mại hơn chút, không còn khô khốc. Ngón tay Cố Vũ linh hoạt thăm dò trong dũng đạo, tìm kiếm điểm mẫn cảm của Lâm boss.
“Khốn nạn. . . . . . Không cần. . . . . . Lộn xộn. . . . . . A. . . . . .” Ngón tay hắn sờ soạng xung quanh ma sát với thịt vách tường mẫn cảm, ở chỗ sâu trong hậu huyệt Lâm Thu Yến truyền đến cảm giác ngứa ngáy khó nhịn, cảm giác không thể nói rõ tắc nghẽn trong lòng.
“A” một tiếng rên rỉ dồn dập, thân thể Lâm Thu Yến không khống chế được mà co rút, từ hậu huyệt truyền đến khoái cảm xa lạ mãnh liệt đả kích đại não, thắt lưng anh một trận tê dại mềm mại.
Điểm mẫn cảm của Lâm Thu Yến cũng không sâu, Cố Vũ rất nhanh đã có thể tìm được. Tìm được điểm mẫn cảm rồi, Cố Vũ đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, vừa rồi Lâm Thu Yến kêu một tiếng làm xương cốt hắn đều mềm nhũn. Hắn sờ soạng đến điểm mẫn cảm kia, mới đâm vào liền làm cho người trước mắt không ngừng run rẩy, càng tuyệt diệu hơn nữa là hậu huyệt kia sẽ càng càng thêm gắt gao mà cắn ngón tay hắn không tha, giống cái miệng nhỏ nhắn đang mấp máy.
“Không. . . . . . A ư. . . . . .” Nơi này bị Cố Vũ đột nhiên thử đâm vào, khoái cảm như sóng triều đánh khắp xương sống thắt lưng Lâm Thu Yến, thân thể nóng lên, ý thức cũng không chịu khống chế, hắn kẹp chặt hai chân vặn vẹo cũng vô pháp ngăn cản khoái cảm khiến kẻ khác say mê này.
Cố Vũ rút ngón tay ra, tiếp theo đỡ hắn gắng gượng, để côn thịt trước hậu huyệt Lâm Thu Yến, hắn từng chút một đem côn thịt sáp nhập hậu huyệt Lâm Thu Yến. Lâm Thu Yến cảm giác được vật cực đại nóng hầm hập kia chậm rãi mở rộng hậu huyệt, trong lòng anh không khỏi luống cuống phản kháng, anh cảm giác thân thể bản thân như đã không còn nghe theo sự khống chế của mình.
Lâm Thu Yến nửa thân trên còn mặc quần áo, thân dưới thì lại trần truồng, cái mông vừa tròn lại vểnh vẫn sít sao cắn côn thịt hắn, đánh sâu vào thị giác làm cho Cố Vũ nhịn không được siết chặt thắt lưng Lâm Thu Yến mãnh liệt mà đỉnh lên.
“Ư…a. . . . . .” Lâm Thu Yến gắt gao mím môi phòng ngừa chính mình phát ra tiếng rên rỉ đáng xấu hổ, thế nhưng vẫn không chống cự được khoái cảm tập kích mà bật ra thành tếng.
Nhớ tới Lâm tổng còn có một cái huyệt nhỏ, Cố vũ liền dùng một ngón tay mò lên hoa huyệt đã ướt đẫm của Lâm Thu Yến. Cố Vũ cười xấu xa mà dựa vào trên lưng Lâm Thu Yến, “Sao lại khóc thế này? Chảy nhiều nước như vậy, có phải cái miệng nhỏ nhắn này cũng muốn ăn thịt heo lớn hay không?”
“Câm miệng!” Lâm Thu Yến bị ngôn từ dâm loạn của Cố Vũ làm cho xấu hổ, buồn bực phải đỏ mặt lên, khiến anh càng xấu hổ, buồn bực chính là thân thể mình có phản ứng.
“Có điều lần này tôi không chạm vào nó, tôi muốn cho em cao trào bằng hậu huyệt.” Cố Vũ hung dữ cắn tai Lâm Thu Yến mà nói. Cho anh biết thân thể dâm đãng này chỉ có thể bị Cố Vũ hắn ôm, đừng mơ tưởng đi ôm nữ nhân khác.
“Cậu! A a ư. . . . . . Không. . . . . . Nơi đó. . . . . . A a. . . . . .” Lâm Thu Yến còn chưa kịp nói xong, đã bị va chạm cấp tốc của Cố Vũ tấn công. Điểm mẫn cảm một lần lại một lần bị lửa nóng ở quy đầu đâm vào, khoái cảm cắn nuốt ý thức Lâm Thu Yến, những lời không nói được bị biến thành tiếng rên rỉ không thể kiềm nén.
“A a a” Không chống đỡ được khoái cảm mãnh liệt, Lâm Thu Yến nhịn không được bắn, bắn ra chất lỏng đặc sệt dính trên kính thủy tinh.
Cố Vũ ôm thân thể Lâm Thu Yến bởi vì bắn tinh mà run rẩy, tay cầm lấy côn thịt do bắn tinh mà mềm xuống của anh,” Nhanh như vậy đã bắn, tôi còn chưa chạm vào nó đâu.”
Lâm Thu Yến cũng không ngờ được thân thể của chính mình dâm đãng như vậy, thế nhưng thực sự chỉ dựa vào khoái cảm mặt sau mà bắn, anh xấu hổ mà tựa đầu chôn vào hai tay mình.
Cố Vũ cũng không định buông tha anh, vừa đỉnh thắt lưng một chút một chút mà dùng sức va chạm hậu huyệt ở chỗ sâu trong, còn một bên trêu đùa mà nói làm cho Lâm Thu Yến xấu hổ, buồn bực, “Thân thể dâm đãng như vậy làm sao có thể thỏa mãn phụ nữ đây.”
Vốn thầm nghĩ trêu đùa Lâm Thu Yến một chút, muốn nhìn dáng vẻ đáng yêu khi thẹn quá hóa giận của anh, Cố Vũ cho rằng những lời mới nói kia như tình thú, lại không biết rằng Lâm Thu Yến luôn đứng đắn, nghiêm túc không tiếp nhận được dáng vẻ dâm đãng của mình, nghe lời Cố Vũ nói anh càng cảm thấy chính mình không chịu nổi.
Cố Vũ thấy thân thể Lâm Thu Yến không ngừng run rẩy vùi đầu vào giữa hai tay, tâm trí không ổn, khi nâng mặt Lâm Thu lên, đối diện lại là đôi mắt ngập nước mắt, Cố Vũ cảm giác được trái tim mình tổn thương nặng nề.
“Ngoan, không khóc nữa.”
Hắn hôn lên miệng Lâm Thu Yến, dùng đầu lưỡi liếm lấy đôi môi bị răng nanh cắn đến xuất huyết. Cố Vũ chuyển thân mình Lâm Thu Yến về đối diện với mình ôm lấy, tháo cà-vạt đang buộc chặt hai tay anh ra, lần này Cố Vũ chọn dịu dàng mà trừu sáp.
Đầu lưỡi Cố Vũ cùng anh dây dưa , sau khi bắn, thân thể Lâm Thu Yến lại mẫn cảm, sự dịu dàng của Cố Vũ làm cho anh có loại cảm giác được che chở, trong lòng sinh ra rung động khác thường.
“Ư a a. . . . . .” Lâm Thu Yến cảm giác côn thịt của mình lại trở nên cứng rắn, sự dịu dàng của Cố Vũ ngược lại như một loại tra tấn, sâu trong hậu huyệt ngữa ngáy không thể giải quyết, anh lắc mông định để côn thịt thô to xoa dịu cơn ngứa ở hậu huyệt.
Nhìn thấy Lâm Thu Yến khó nhịn mà vặn vẹo thắt lưng, khuôn mặt tuấn mỹ để lộ ra ham muốn tình dục, Cố Vũ cúi đầu xuống, quyến rũ hỏi, “Muốn sao?”
Lâm Thu Yến không trả lời, nhưng lại bất ngờ mà gật đầu cực kỳ nhẹ, Lâm Thu Yến cũng không nghĩ tới chính mình sẽ gật đầu, không biết có phải là bởi vì sự dịu dàng vừa rồi của Cố Vũ làm cho anh mê hoặc nên mới gật đầu.
Cố Vũ vui sướng mà nhìn Lâm Thu Yến gật đầu, phần eo tăng thêm lực va chạm vào sâu trong hậu huyệt, côn thịt ma xát thịt vách tường mẫn cảm, quy đầu cũng không ngừng nhắm thẳng tuyến tiền liệt.
“A a a. . . . . . A ư. . . . . .” Khoái cảm thật mạnh làm cho ý thức Lâm Thu Yến bị cắn nuốt, trừu sáp liên tục, mạnh mẽ lại nhiều lần đâm trúng yếu điểm, phần eo tê dại, bủn rủn, Lâm Thu Yến mệt mỏi mà tựa vào lồng ngực Cố Vũ, miễn cưỡng chống đỡ thân thể.
“Không được. . . . . . A a. . . . . . Chịu không nổi. . . . . .” Thịt vách tường trong hậu huyệt bị côn thịt ma xát vừa nóng lại rát, thân thể Lâm Thu Yến run rẩy nghênh đón lần cao trào thứ hai.
Hậu huyệt Lâm Thu Yến cắn côn thịt Cố Vũ thật chặt chẽ khi cao trào, Cố Vũ cũng thoải mái mà bắn ra, một cỗ tinh dịch nóng bỏng đả kích thịt vách tường mẫn cảm, Lâm Thu Yến tựa vào lòng Cố Vũ, thoải mái mà lẩm bẩm vài tiếng.
—————–
Tác giả có lời muốn nói: thịt tới muộn, thật có lỗi ~
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW