.:Chương 39:.
Gặp gia trưởng
Trans: Tiên Trần
“Tôi thế này… Được chưa?” Lâm Thu Yến táy máy vạt áo, nhìn bản thân mặc đồ này nghĩ trong đầu không biết bố mẹ Cố Vũ có hài lòng không.
“Được rồi, đẹp trai rồi.” Cố Vũ nhìn Lâm boss mặc bộ quần áo đầy soái khí khôi ngô, cười động viên anh.
Cuối tuần này đến rất nhanh, thời gian ăn cơm tối còn chưa tới, mẹ Cố đã gọi điện thoại thúc giục họ mau đến đó, nhiệt tình biểu đạt bản thân rất mong đợi vị “con dâu” chưa từng gặp kia.
Cố Vũ hít thở sâu, hắn biết tối nay nhất định sẽ là một trận chiến ác liệt.
[ Tiểu Vũ à, các con vẫn chưa tới sao?” ] Mẹ Cố lại chờ đợi không kịp gọi điện thoại hối thúc.
“Nhanh thôi nhanh thôi, đang ở trên đường, một chút nữa tới liền mà.” Cố Vũ đang lái xe, bất đắc dĩ tiếp điện thoại mẹ Cố.
[ Con hỏi xem Tiểu Yên còn muốn ăn gì, mẹ đi chuẩn bị. ]
Nghe tới cách gọi này Cố Vũ nhịn không được khóe miệng giật một cái, lúc trước mẹ Cố hỏi tên của “bạn gái” hắn, Cố Vũ thành thật trả lời, kết quả bị mẹ Cố nghe thành Lâm Thu Yên, được thôi, tạm thời hiểu lầm đi, Cố Vũ bèn không giải thích nhiều.
“Được rồi, tùy ý một chút là được rồi, mẹ, con còn lái xe nữa, không nói nữa, đến rồi nói sau.” Trong lòng Cố Vũ cũng thấp thỏm không an tâm, bởi vì hắn không biết chuyện tiếp theo nên giải quyết thế nào.
Lâm Thu Yến ngồi kế bên Cố Vũ lại càng bất an, tim đập rộn lên, từ trước đến nay anh chưa từng thử qua cảm giác này, anh đứng ngồi không yên, lòng bàn tay có chút mồ hôi, nhưng anh biết giờ phút này Cố Vũ e rằng càng bất an và căng thẳng hơn anh.
Cố Vũ bọn họ đến tiểu khu mà ba Cố và mẹ Cố ở, Cố Vũ đậu xe xong, đến dưới lầu gửi tin nhắn báo đến rồi cho mẹ Cố, liền dẫn Lâm Thu Yến lên thang máy thân thuộc ấn lên lầu 10.
Trong thang máy chỉ có hai người họ, một hồi trầm mặc, theo từng số lầu nhảy thêm mà tâm trạng cũng nặng nề, Cố Vũ nắm lấy bàn tay lạnh của Lâm Thu Yến, “Không sao, có tôi ở đây.”
“Ừm.” Lâm Thu Yến hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng trả lời.
“Đến rồi.” Cố Vũ hai người còn chưa đến ngoài cửa nhà, mẹ Cố đã mở cửa chờ.
Lâm Thu Yến nhìn thấy vị phu nhân trước mặt nở nụ cười tỏa ra cảm giác thân thiện, hơi cúi người chào hỏi, “Con chào dì.”
Mẹ Cố nhìn, tiểu tử ăn vận khéo léo tướng mạo phi phàm đứng phía trước bà, bên cạnh con trai, dáng vẻ làm cho người ta thích, mẹ Cố cười đáp lại, “Xin chào xin chào, là bạn của Tiểu Vũ sao?”
“Đi vào trước đã, mẹ đã nấu xong cơm tối, mau ngồi xuống ăn cơm.” Mẹ Cố bảo hai người Cố Vũ đi vào, bà lại nhìn thêm phía sau lần nữa không thấy có hình bóng người khác, nghi ngờ tại sao Tiểu Vũ chỉ dắt theo bạn, “Con dâu” kia của bà sao không thấy tới? Lẽ nào còn trên đường?
Mẹ Cố kéo Cố Vũ qua một bên hỏi, “Con dẫn bạn về nhà mẹ không để ý, nhưng con không đón Tiểu Yên đến à? Con để Tiểu Yên tự đi à?”
Cố Vũ không biết trả lời thế nào mới suy nghĩ không thể lật bài sớm như vậy, tùy tiện nói qua loa, mượn cớ kẹt xe nói “Tiểu Yên” đến trễ.
“Ba” Cố Vũ nhìn một cái ngồi xuống vị trí chủ vị mang theo vẻ uy nghiêm.
“Con chào chú.” Lâm Thu Yến ngồi bên cạnh Cố Vũ, trên mặt ông ấy tuy là điềm tĩnh, nhưng hai tay không biết để thế nào cho yên để lộ sự căng thẳng của ông ấy.
“Ừm chào con.” Ba Cố nhìn Lâm Thu Yến âm thầm khen ngợi, tên tiểu tử này chững chạc hơn Tiểu Vũ nhiều.
“Tiểu Vũ, còn bạn gái con đâu?” Ba Cố chuyển qua nhìn Cố Vũ, ông ấy cũng rất mong đợi vị “con dâu” này.
Mẹ Cố đang bày chén đũa cũng hỏi theo, “Đúng đó, sao mà vẫn chưa tới? Có phải là có chuyện không, con gọi điện thoại hỏi xem.”
“À đúng rồi, còn chưa hỏi bạn Tiểu Vũ tên gì? Đừng khách sáo.” Mẹ Cố vẫn khá thích người bạn mà con trai dắt về, ai lại không thích đứa trẻ dáng dấp dễ nhìn lại biết lễ phép đúng chứ?
“Lâm Thu Yến.” Cố Vũ trả lời thay Lâm Thu Yến.
“Xoảng!” Mẹ Cố run tay, cái chén chưa cầm rơi xuống đất, âm thanh vang dội.
“Con, đứa con này nói gì vậy, dọa mẹ giật mình, mẹ hỏi tên của bạn con chứ không hỏi tên của Tiểu Yên.” Mẹ Cố nhặt những mảnh vụn dưới đất lên bỏ vào thùng rác.
“Anh ấy chính là Lâm Thu Yến.”
“Ý gì đây?” Ba Cố nhíu mày, vẻ mặt con trai nghiêm nghị khiến ông cảm thấy chuyện này không đơn giản, ông ấy thậm chí nhận ra gì đó.
“Bạn con và Tiểu Yên cùng tên sao?” Mẹ Cố cười lúng túng, nhưng bầu không khí đột nhiên nghiêm túc khiến bà ấy cảm thấy không đúng lắm.
Cố Vũ hít thở thật sâu lần nữa, giọng nói không khó nhận ra có kèm theo một chút run rẩy, “Không có Tiểu Yên nào hết, chỉ có Lâm Thu Yến.”
“Anh ấy là người con dẫn về nhà để hai người gặp, người con thích.”
“Con… Con nói cái gì ! ?” Sắc mặt mẹ Cố trong nháy mắt trở nên trắng bệch, bà không thể tin được nhìn Cố Vũ và Lâm Thu Yến, bà ấy không dám tin những gì bản thân nghe được, “Tiểu Vũ, đừng đùa với mẹ.”
“Không phải là chuyện đùa, con nghiêm túc.” Cố Vũ nhìn sắc mặt tái nhợt của mẹ Cố, tim thắt lại đau đớn.
“Khốn nạn! Con biết bản thân con đang nói gì không?” Ba Cố tức giận đùng đùng, đập bàn một cái, chấn động khiến người ở đó đều sợ hãi.
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW