
.:Chương 21:.
Lâm tổng, anh uống nhiều rồi
Trans: Tiên Trần
“Lâm tổng? Lâm tổng?” Tú Viên nhìn thấy Lâm Thu Yến có chút thất thần thì có phần lo lắng, Lâm tổng rất ít khi mất tập trung trong lúc họp.
“Thật ngại quá.” Nghe thấy tiếng gọi nho nhỏ của trợ lý, Lâm Thu Yến mới phục hồi tinh thần lấy lại ý thức trở lại cuộc họp.
Mấy ngày nay không biết hắn thế nào, từ sau lần xấu hổ trong phòng vệ sinh đó, Lâm Thu Yến không còn mơ thấy Cố Vũ, mơ thấy chuyện đó, giống như trở lại lúc bắt đầu yên bình như thể không có chuyện gì xảy ra.
Điều này vốn dĩ đối với Lâm Thu Yến là chuyện vui mới đúng, nhưng sau mấy ngày anh lại cảm thấy không thoải mái, cả người không được tự nhiên, như thể thiếu đi cái gì, ngay cả làm việc cũng đều như người mất hồn, không có tinh thần, việc khiến tâm trí của anh không thoải mái hơn nữa là mỗi lần đi qua đều nhìn thấy Khả Khả ở bên cạnh Cố Vũ, cô không cần làm việc sao, cứ chạy đến Cố Vũ làm gì chứ! Kì lạ, họ như thế nào thì liên quan gì đến mình, Lâm Thu Yến bực bội lật xem từng trang văn kiện, từ âm thanh lật giấy có thể nghe ra tâm tình người này đang không tốt.
Hội nghị kết thúc họ đã thành công hợp tác cùng công ty X lấy được hạng mục lớn, Tú Viên đi theo phía sau Lâm Thu Yến nhìn sắc mặt Lâm boss không được tốt, cô cũng không dám đề nghị ăn mừng một chút, đành phải để lòng ngứa ngấy mà đi theo Lâm boss.
“Tú Viên, cô đi lại nói với họ, để ăn mừng tối nay tôi mời” Lâm Thu Yến dừng lại một chút, “Tôi cũng sẽ đến đó.”
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Lâm boss khiến cho Tú Viên vốn đang suy sụp lập tức rạng rỡ ánh mặt trời, “Được, tôi lập tức đi nói với họ.”
“Các đồng chí, các đồng chí, có tin tốt ~.” Tú Viên mặt hớn hở chạy tới, “Lần này chúng ta với công ty X hợp tác thành công đã lấy được hạng mục lớn, Lâm boss vì để đãi mọi người, anh ấy quyết định tối nay mời mọi người! Mà Lâm boss cũng sẽ tới đó nhé ~.”
“Woa! Tốt quá!”
“Lâm tổng cũng đi nữa ~ tốt quá rồi ~”
“Thật khó có được nha, tôi có thể được nhìn Lâm boss ở khoảng cách gần rồi ” Nghe được tin tức tốt này, rất nhiều người đều vui mừng, đặc biệt là các nữ đồng nghiệp, dáng vẻ Lâm boss bình thường đều lạnh như băng, không thích náo nhiệt, anh cũng rất ít khi tham gia ăn mừng và tụ họp cùng với họ, thông thường đều là trả tiền mời nhưng người thì không đến, lần này là mặt trời mọc đằng tây sao?
Cố Vũ suy nghĩ nên đưa cuộc sống trở lại quỹ đạo chính mà không phải là sa vào những cảm giác không có thật, hiện tại trong mơ cũng không còn gặp Lâm boss nữa, trong thực tế họ cũng không có quá nhiều lần cùng đồng thời xuất hiện, Cố Vũ cho rằng hắn và Lâm Thu Yến cũng chỉ có thể tới đây thôi, cuộc sống trở lại ban đầu.
Nhưng Cố Vũ không nghĩ rằng lần này Lâm tổng cũng sẽ tới tham dự buổi tiệc ăn mừng, vậy hắn phải làm thế nào để đối mặt với Lâm boss trong thực tế đây, nhưng mà trong mộng xuân là tự bản thân làm ra, trong thực tại thì không có mối quan hệ nào với Lâm tổng, trong mắt của người ta thì Cố Vũ hắn chẳng qua chỉ là một nhân viên nhỏ bé, cho nên vẫn là giả vờ như không có gì xảy ra, giống như loại quan hệ trước kia thì được rồi.
Nếu như đơn giản như vậy thì tốt!
Cố Vũ khó chịu nhìn từng đồng nghiệp tìm tới trước Lâm boss mời rượu, Lâm boss lại không từ chối, được từng người đến mời rượu anh đều uống cạn hết ly, hơn nữa những đồng nghiệp kia hiếm khi thấy được sự hào phóng của Lâm boss không những không ngừng lại mà còn được voi đòi tiên.
“Tiểu Vũ ca, món này rất ngon, có muốn thử không?” Khả Khả gắp thức ăn ngon vào chén của Cố Vũ.
“Cảm ơn, tôi tự lấy được.” Ý tốt của Khả Khả, Cố Vũ khước từ nhã nhặn, nhưng trong mắt hắn bây giờ chỉ có Lâm Thu Yến.
“Được rồi, đừng uống nữa.” Cố Vũ thật sự nhìn không nổi nữa tiến tới, đưa tay ngăn Lâm Thu Yến tiếp tục uống.
Lâm Thu Yến nghiêng đầu nhìn, ánh mắt xuyên qua Cố Vũ rơi trúng vào Khả Khả ngồi bên cạnh, anh giơ cao tay lên, nhanh chóng hất ra không để Cố Vũ ngăn tay anh lại, “Tôi vui mà.”
“Đúng đó đúng đó, hôm nay lấy được hạng mục lớn, mọi người đều vui mừng, Cố Vũ cậu cũng đến uống vài ly đi!” A Huy cầm rượu đi tới, hắn nhét ly rượu đã rót đầy vào tay Cố Vũ, “Lâm tổng thoải mái như vậy rồi, Cố Vũ cậu đừng làm mất hứng nữa, nào nào nào, uống vài ly nào.”
Cố Vũ một hớp uống sạch ly rượu của mình, tiếp theo hắn giật lấy ly rượu trong tay của Lâm Thu Yến thì lại bị A Huy rót đầy rượu vào ly và bắt uống cạn.
Mọi người ồn ào lên muốn Cố Vũ uống thêm mấy ly, ánh mắt Lâm Thu Yến dính chặt vào Cố Vũ, đôi mắt đen láy long lanh nước mắt, lúc đó bị Cố Vũ giành lấy ly rượu, khóe miệng không kiềm chế được nhếch lên.
Thấy đám đông xung quanh Cố Vũ đã tản ra, Lâm Thu Yến cầm lấy một ly rượu mới cho vào một chút rượu, bàn tay thon dài nhẹ nhàng đong đưa ly rượu, anh từ từ tiến lại gần Cố Vũ, mỉm cười giơ ly rượu về phía Cố Vũ, dùng giọng nói đủ để chỉ có hai người mới có thể nghe được, “Cảm ơn sự chăm sóc của cậu ngày hôm đó.”
“Không cần cảm ơn.” Cố Vũ biết chuyện Lâm Thu Yến nói đến là chuyện vào hôm anh bị ốm, hắn nhìn Lâm boss một hơi uống sạch, không biết tại sao hắn luôn cảm thấy giữa lông mày của Lâm boss có chút quyến rũ, hẳn là ảo giác, từ quyến rũ làm sao có thể hiện ra trên người Lâm boss? Nhưng mà, điệu bộ Lâm boss liếm khóe miệng bị dính rượu còn tinh khiết và thơm mê người hơn cả loại rượu kia.
Uống quá nhiều, Lâm Thu Yến cảm thấy đầu bị căng ra, nhưng anh không dừng được mà cứ uống hết ly này đến ly khác, nhưng có khi chỉ như vậy thì những phiền não của anh mới có thể ném lên tận chín tầng mây.
Tác giả có lời nói: sau khi đến thực tại thì đoán rằng ở trong mơ play cũng không nhiều như vậy ~
Blog: Thị Trấn Buồn Tênh
Facebook: Thị Trấn Buồn Tênh
Group FB Tìm EDITOR và BETA – Hỗ trợ tìm RAW