Quần hoan (hạ)
Hermes bị ném lên giường, nhìn đám ngạ lang (sói đói) cỡi y phục từng bước từng bước tiến tới gần, giống như một con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt giãy giụa vô ích: “Đừng, đừng tới đây!”
Apollo một mình động thân nhào tới, dễ dàng bắt được bộ móng vuốt đang vung vẫy: “Hermes…”
“Đừng!” Hermes quay đầu tránh khỏi nụ hôn của hắn, liều mạng lui về phía sau, nhưng lại đụng vào một bức tường cơ bắp cứng rắn khác.
Lồng ngực nóng rực dán chặt vào lưng, làm tim Hermes nhảy lên thình thịch, hai bàn tay cường tráng kia từ phía sau vững vàng ôm lấy, sức lực không từ ái như lúc vuốt ve tóc y ngày thường, mà tràn đầy dục vọng chinh phục của nam nhân.
“Hermes…” Zeus gặm cắn chiếc cổ non mịn của y, mùi vị khát vọng đã lâu, hiện tại rốt cục đã nếm được.
“Không, Zeus…” Hermes xấu hổ đỏ mặt, không biết nên tiếp nhận biến chuyển này như thế nào.
“Đêm hôm nay, không nên xem ta là phụ thân, cứ coi ta như một nam nhân bình thường đi…”
Zeus nỉ non bên tai Hermes, không đợi y kịp đồng ý, đã cởi y phục của y xuống, lộ ra bả vai noõn nà, điều này càng làm hắn mất kiểm soát, thật sâu cắn vào hõm vai y… Hermes khẽ run, không nhịn được tràn ra một tiếng rên rĩ.
Y phục giống như một loại giấy, “Tê tê” rách toạt từ bàn tay vuốt ve của các nam nhân, da thịt nhẵn nhụi màu mật ong bày ra từng tấc từng tấc một, làm cho lũ dã thú hít một hơi thật sâu.
Apollon phía trước, Zeus phía sau, hai cặp tay ôn hoà tham lam mà mò mẫn, đôi môi và hàm răng lại càng đói khát mà gặm cắn, làn da vốn sạch sẻ, không bao lâu đã để lại từng dấu đỏ thâm thâm thiển thiển…
“Dừng tay… Ưm… Ưm…”
Hermes bị kẹp ở giữa, đẩy cũng đẩy không ra, tránh cũng tránh không thoát, cái loại cảm giác vừa ngứa vừa tê dại trên người, giống như dòng điện nhè nhẹ dần dần đập tan kiên trì của y…
Apollo thuần thục ngậm nụ hồng trước ngực y, giống như ong mật tìm được nụ hoa, hạnh phúc mà mút vào …
Bên kia lại bị Zeus nắm trong tay, nhẹ nhàng mà vuốt ve xoay tròn, đùa bỡn thành màu đỏ ửng tươi đẹp, giống như một hạt đậu đỏ xinh xắn ngon miệng run rẩy dựng thẳng lên…
“Ân…” Hermes bị kích thích rên rỉ khẽ thở gấp, tròng mắt bịt kín một tầng sương lờ mờ, càng lộ vẻ điềm đạm đáng yêu.
“Tiểu Hermes của ta, ngươi thật là nhạy cảm a…”
Lần đầu tiên thấy được một mặt quyến rũ của y, Zeus không khỏi cảm thán, quay mặt y lại hôn thật sâu, câu dẫn cái lưỡi trong miệng y, mút lấy chất lỏng ngọt ngào của y, giống như muốn đem y ép khô mới thôi…
Sau khi hôn Hermes thở hồng hộc, nhưng một con sóng khoái cảm khác chợt xông về phía y, suýt nữa cướp đi hô hấp của y…
Cúi đầu nhìn lại, Apollo cúi xuống hôn ngậm hồng căn(căn=cội nguồn con cháu, hiểu chứ?) hơi ngẩng lên của y vào miệng, thuần thục mút mát từ trên xuống dưới, giống như tơ lụa vừa ướt vừa nóng lại vừa trơn, thật chặtbao lấy toàn bộ … Trong khi hoạt động hai ma trảo kia của hắn còn không ngừng xoa nắn song cầu mềm mại, làm người ta lại càng chịu không được…
Thẹn thùng và lúng túng rất nhanh bị xua tan bởi cơn tình ái dâng cao, Hermes ban đầu còn kháng cự, dần dần lại khát khao mong muốn, cuối cùng phải khuất phục trước nhu cầu chân thật của thân thể, vặn vẹo khát vọng nhiều hơn…
Đám Ngạ Lang thấy cừu ta đã rơi vào bẫy, đương nhiên là vui lòng cho y càng hãm sâu vào hơn, Apollo Zeus trước sau không ngừng hầu hạ, ngay cả Hades ngồi một bên, cũng nhịn không được cảnh tượng sắc dục này, đi tới mút hôn Hermes, cùng lưỡi môi giao triền lại với nhau…
Hermes giống như con rối mềm nhũn, tùy ý bọn họ điều khiển, thân thể đang ngồi bị khẽ nâng lên, ngón tay dính dịch trơn lạnh lẽo nhẹ nhàng chậm chạp cắm vào u huyệt, nhiệt độ nóng bỏng nhất thời giảm xuống… Thật là thoải mái.
Hermes bị bọn họ trêu chọc đến vừa ngứa vừa nóng, trong ánh mắt xinh đẹp thủy sắc mông lung, hai gò má bị nhiễm thật tầng đỏ ửng nhàn nhạt, hầu kết tinh tế run lên trong cơn tình ái, đôi môi căng mộng phát ra tiếng rên rỉ nhu nhuyễn khắp nơi…
Các nam nhân bị một màn trước mắt mê hoặc khó có thể tự chủ, mắt thấy thời cơ đã chín muồi, hận không thể nuốt trọn y vào bụng…
Nam căn vốn đã cứng nóng lúc này lại càng căng cứng, Apollo đoạt trước một bước, một tay ôm lấy eo Hermes, một tay vịn chặt hung khí của mình, mắt đầy ý xấu lừa gạt : “Hermes, ngồi xuống…”
Hermes đã có chút thần trí mơ hồ, nhưng khi thứ vừa nóng vừa cứng kia chỉa vào mật huyệt, theo bản năng sửng người ngay tại chỗ.
Apollo sao có thể để y dừng lại, ôm hông y nhấn một cái xuống ——
“A ——! ! !”
Cự Long đột nhiên thẳng tiến, ngồi xuống nuốt trọn tất cả!
Apollo không nhịn được thở gấp một tiếng, trong lòng kích động không thôi: “Hermes, ngươi có tưởng niệm nó không… Nó mỗi tối đều nhớ tới ngươi a…”
Hermes trừng mắt liếc hắn một cái, ngạnh căn cắm vào thân thể không chút khách khí rút ra, từ thấp đến cao, từng cái nhấn xuống làm y run rẩy không ngừng…
Zeus bị Apollo đoạt trước rất không cam lòng, chỗ của hắn cũng đã trướng đến sắp không được, hơn nữa kích thích thị giác trước mắt, làm hắn bất cần mà tiếp cận.
“Hermes, để ta vào với nào…”
Hermes vừa nghe, sợ hãi lắc đầu liên tục, chỗ của y đã để cự căn của Apollo lất đầy, đâu còn khe hở nào nữa!
Zeus háo sắc công tâm cái gì cũng không quan tâm, ngón tay thăm dò nơi hai người bọn họ đang kết hợp, thật sự đang nới rộng chỗ ấy thêm…
Một … con Cự Long khác kêu gào trước cửa huyệt, Hermes trong lòng luống cuống: “Không, không nên…”
“Không sao đâu, bảo bối… Ta sẽ không làm ngươi bị thương…”
Zeus hôn hít an ủi lấy y, phía dưới lại không chút lưu tình cắm vào, từ từ xâm nhập thân thể Hermes…
“A… Đau …”
Dũng đạo vốn chật hẹp tức thì bị dồn cứng, hai Cự Long lưu lại bên trong, rõ ràng đến mức ngay cả gân máu đang cộm lên của chúng cũng cảm giác được, thật giống như chỉ cần nhẹ nhàng khẽ động, nội bích non mỏng kia sẽ vỡ ra.
“Không nên a… Đều ra ngoài hết ra ngoài hết a!”
“Hermes, ngoan… Lập tức tốt thôi…”
“Hermes, chúng ta yêu ngươi…”
Hai người ghé vào tai y nhẹ nhàng dỗ dành, hôn tới y khóe mắt rơi cả lệ, người nào cũng không có ý muốn rút ra ngoài.
Đợi y hơi thích ứng được, hai Cự Long ở bên trong bắt đầu động.
Đầu tiên là nhẹ nhàng thăm dò, rồi sau khoái cảm dần điều khiển tất cả, bắt đầu giống như lũ ngựa hoang thoát cương điên cuồng ra vào.
Apollon và Zeus giống như đã hẹn ước từ trước, người kia vào người này ra, vẫn duy trì tiết tấu ăn ý.
Hermes tất không dễ chịu chút nào, cảm giác giống như là hai trọng pháo (cây đại bác) xuyên qua xuyên lại không ngừng công kích mãnh liệt, cơ hồ ngay cả cơ hội thở dốc cũng không cho, mật địa nhiều lần nuốt đạn pháo vào sâu trong cơ thể…
Hai chân thon dài của Hermes quỳ trên giường, da thịt căng tròn đường cong lưu sướng, mồ hôi chảy dài xuống da thịt, lướt qua từng vết bầm bị gặm cắn, một phong cảnh tình sắc…
Trước sau là lồng ngực nóng bỏng của bọn hắn, đôi tay bị họ nắm chặt bên thắt lưng không ngừng bị động phập phồng trên dưới, đôi môi ướt át khẽ nhếch , liên tục phát ra tiếng rên rỉ mê người…
Khoái cảm đánh sâu vào khiến Hermes vô lực, nhưng đây còn chưa phải là điểm cuối, Hades ẩn núp đã lâu đi tới trước mặt y, nhưng thứ Hermes nhìn thấy không phải gương mặt của hắn, mà là một nhục bổng cương cứng…
Nam căn căng cứng tiến tới trước mặt y, khó chịu lê nhẹ lên gương mặt ửng đỏ, hơi thở hùng tính(tức là mùi đàn ông đấy) nhích tới gần sát, ngay cả gân xanh cộm lên cũng có thể thấy rõ ràng…
“Hermes, cũng giúp ta một chút đi…”
Hermes vừa định nghiêng đầu sang chỗ khác, lại bị hắn bắt được, kéo hàm dưới ra nhấn vào, một lần liền chọc tới tận cổ họng!
Phía dưới vốn bị trừu sáp(trừu= rút ra, sáp=cắm vào) khó chịu, hiện tạo phần trên cũng bị người khác chiếm giữ, từng cái từng cái trừu động trong khoang miệng, mỗi một cái đều sâu đến mức làm y không thở nổi, nước bọt không kịp nuốt xuống chảy từ khóe miệng xuống, trở thành một một ngân tuyến dâm mị…
Vừa rồi là ba người phục vụ một người, bây giờ là một người phục vụ ba người…
Hermes trong lòng không ngừng kêu khổ những cũng không thể thoát ra, dục vọng không cách nào phát tiết làm y phát điên, vươn tay trả thù cào cấu loạn xạ bọn vũ phu này, lưu lại một vết cào đỏ tươi trên người bọn họ… Ai ngờ đám Ngạ Lang lại vui sướng chịu đựng, hành động này trong mắt bọn họ cũng rất tình thú, càng không kiêng kiên nễ bán mạng mà làm…
Hermes cảm giác mình sắp lên đỉnh, lúc này không biết bàn tay tà ác nào bỗng nắm lấy đầu đỉnh chỗ ấy… dịch thể sắp bắn lại bị nén ngược lại, cái cảm giác vừa tàn bạo vừa thoải mái này, làm y rơi cả nước mắt!
“Hermes… Chờ một chút, chúng ta cho ngươi càng nhiều hơn…”
Chết tiệt lũ khốn kiếp!
Hermes trong lòng hung ác mắng!
Không biết qua bao lâu, Hermes đã bị bọn họ hành hạ đến không có sức lực, những nghiệt căn kia trừu động bành trướng trong cơ thể mình, sắp làm y nổ tung thành từng mảnh…
Trong một trận trừu sáp mãnh liệt, nương theo tiếng gầm nhẹ khàn khàn của các nam nhân, run rẫy thúc mạnh đến nơi sâu nhất của Hermes, trong cơn kịch liệt cấp tốc ma sát ở bên trong, một lần chọc thủng trời xanh, thống khoái mà bắn ra…
Hermes chỉ cảm thấy một luồng nhiệt lưu trong cơ thể, bàn tay nắm phía trước quả nhiên cũng buông lỏng ra, dịch thể bạch trọc phun trào…
Nghiệt căn trong miệng y cũng phát tiết, trực tiếp bắn vào cuống họng, Hermes cau mày, nuốt xuống không thừa một giọt.
Trong nháy mắt bốn người đều im lặng bất động, thân thể xích lõa ôm lấy nhau, tất cả đều đang tận hưởng trong dư vị cao triều…
Một lát sau, Cự Long trong cơ thể Hermes mới từ từ thối khỏi, bạch trọc nóng bỏng vừa bắn ra cũng theo đấy mà tràn ra, làm cửa huyệt ướt đẫm một mảnh dinh dính.
Mùi xạ hương độc hữu của nam nhân tràn ngập trong không khí, Hermes khôi phục chút lý trí, bị trêu đùa đến mặt đỏ tía tai.
Cả người y vô lực, vốn định hảo hảo ngủ một giấc, song vừa nhắm mắt không lâu, lại có một đôi tay chết tiệt vuốt ve khắp người y.
Dục vọng ngủ say lại bị bọn họ trêu chọc khơi dậy, biết họ sẽ không bỏ qua, bất đắc dĩ mở hai chân ra, để họ tiến vào…
Đám sói đã phát tiết một lần, đợt này không cùng nhau lên, từng bước từng bước thay phiên nhau thương yêu y.
Hermes ôm bọn họ, bị họ dùng sức lay động, nghe tiếng thở dồn dập của họ bên tay, nghe họ nói lời ‘ta yêu ngươi’…
“Ta cũng yêu các ngươi…”
Không tệ, y thương bọn họ, chẳng qua là người khác nhau, không cùng phương pháp yêu…
Một lần cuối cùng, không biết là người nào nhẹ nhàng hôn lấy y, nhẹ nhàng khẽ nói như ngày thường: “Mộng đẹp.”
Sáng hôm sau, Hades mang Hermes vẫn đang ngủ say đi.
Trước khi đi, còn lạnh lùng bỏ xuống một câu: “Đây là lần cuối cùng. Bất luận các ngươi từng bỏ cho y bao nhiêu tình cảm, sau tối hôm qua, hết thảy đều kết thúc.”
Zeus và Apollo không ngăn cản, chỉ trơ mắt nhìn họ đi xa.
Hồi lâu, Zeus mới thở dài: “Nếu chúng ta sớm học được chia xẻ thì tốt rồi.”
“Giờ ngươi nói lời này có ích lợi gì nữa!”
“Tiểu tử thúi! Còn không phải do ngươi ham muốn vương vị của ta nên mới rước lấy hậu quả thế này!”
“Là ngươi ngấp nghé Hermes nhà chúng ta trước!”
“Ngươi còn dám mạnh miệng! Lão Tử hôm nay phải hảo hảo giáo huấn ngươi!”
“Tới thì tới! Ta há sợ ngươi sao!”
Cho nên, sáng sớm trong căn phòng nọ, truyền đến tiếng đánh nhau “Binh binh bàng bàng”.
Khi Hermes tỉnh lại, phát hiện chỉ có thể mở mắt, toàn thân cao thấp không có một nơi nào có thể động đậy!
“Tỉnh?” Hades an vị bên cạnh y, dùng miệng đút một ngụm nước cho y.
Cổ họng khô khốc được làm dịu lại, mới mở miệng nói chuyện: “Các ngươi cái bọn khốn kiếp!”
“Ha ha, ai kêu ngươi không nghe lời ta?”
“Ngươi còn cười hả! Ngươi còn dám cười hả! Lão Tử đã bị bán thân bất toại rồi! ! !”
“Không sao hết, ta sẽ chiếu cố ngươi.”
“Ngươi cút! Ta không muốn nhìn thấy ngươi!”
“Được rồi, đừng nóng giận, sau này không nên đánh cược nữa nghe chưa…”
Hermes vừa nghe sợ run cả người: “Không được nói chữ đánh cược với ta nữa!!!”
Hades thấy kế hoạch có hiệu quả, tà mị cười một tiếng: “Tốt, sau này không đề cập nữa.”
Từ đó về sau, Hermes hoàn toàn từ bỏ thói quen cá cược.
Tính tình thay đổi 180°, nếu ai nhắc tới đánh bạc trước mặt y, sẽ bị y đánh một trận tơi bời.
Một chuyện nữa chứ, chính là thấy rõ bản chất lang sói của Zeus và Apollo, ngươi coi người ta là phụ thân và huynh đệ để đối đãi, nhưng người ta chưa chắc coi ngươi là nhi tử và huynh đệ.
Vì không tái xuất hiện chuyện bạo cúc (bạo=rách, xé, vỡ, nổ; cúc=cái phía sau í) lúc trước, Hermes học được đi làm đúng giờ, về nhà đúng lúc.
Từ đó biến thành quai bảo bảo(cục cưng thông minh) của Hades, ngọt ngọt ngào ngào cùng hắn chung sống.
…………………………….
Lưu ý trước khi đọc:
Cách Tử chính là tác giả;
Apollo tên tiếng trung gọi là A Ba La, nên tác giả gọi tắt là Ba La(Dứa)
Hermes= Tiểu Mặc (chắc ai cũng biết nhễ)
________________________________