Quần hoan ( trung )
“Tới tới —— mau mau đặt cược! Đừng bỏ qua cơ hội phát tài nha——! ! !”
Trong dạ tiệc thu tế, chúng thần sau khi phát xong vật hối lộ, chia xong cống phẩm cơm nước no nê, trọng điểm rơi vào trên người Hermes, quầy đánh cược của y là tiêu điểm tụ tập của chúng thần, đại thần tiểu thần vây quanh ba tầng trong ba tầng ngoài.
Dưới tiếng hét to của Hermes, chúng thần hưng phấn như đánh máu gà, mọi người hóa thân thành dân cờ bạc đánh đỏ cả mắt, rối rít đặt cược trên chiếu bạc.
Cái chung trong tay Hermes không ngừng lắc lư, xúc xắc bên trong dao động vang lên lạch cạch, khóe miệng cất giấu một tia mỉm cười giảo hoạt không người biết, trong lòng suy nghĩ đám người kia đã mắc câu, là lúc nên thu dây vớt cá nha..
“Mở chung! Mua định rời tay!”
Mọi ánh mắt đều tập trung vào cái chung gỗ kia, nắm chặt hai đấm, tim đập thình thịch trong mồm lẩm bẩm bên mình đặt ——
Hermes hớn hở mở đáp án: “Một bốn, ba năm, hai sáu, mở đại! Nhà cái thắng!”
“Wow —— làm sao như vậy! ! !”
Đám người nhất thời nổ tung, có lắc đầu thở dài có đấm ngực dậm chân có mở miệng chửi má nó, cả đám đều không có cam lòng!
“Đến, đừng tức giận nè! Đem vốn vừa thua thắng về đi a!”
Ở Hermes một phen cổ động, dân cờ bạc lại bắt đầu đặt cược lần nữa, hi vọng lần này có thể chạm tay vào may mắn.
Bọn họ nào biết rằng, thắng thua đều nắm trong tay Hermes, năm cục xúc xắc kia giống y như năm đầu ngón tay của mình, muốn số gì chẳng lẽ không theo ý mình?
Hermes cười tủm tỉm lắc chung lần nữa: “Tới đặt cược đi, mua nhiều thắng nhiều!”
Ngoài đám người ầm ầm trong đấy, có mấy vị đại thần không chạy vào đó chơi
Một là Thần vương Zeus, hắn cao cao tại thượng ngồi trên bảo tọa, miễn cưỡng duy trì hình tượng người lãnh đạo, nhưng tâm tư sớm đã bay đến trước quầy đánh cược.
Hắn vui vẻ hớn hở nhìn Hermes đùa giỡn chư thần, tiểu tử này đã nói đợi lát nữa đem khoản đánh cược phân ba thành cho hắn.
Khó được chính là, hôm nay Hades lại không có bọc cái vòng chết tiệt kia cho y, hắc hắc, người nầy cũng có bách mật nhất sơ*!
*Bách mật tất nhất sơ: trong trăm cái cẩn thận tất có một cái sơ hở, ý muốn nói là cẩn thận mấy tất cũng có sơ hở.
Chờ sau khi dạ tiệc kết thúc, hắn phải tìm một cơ hội cùng Nhi tử bảo bối hảo hảo sung vầy mới được…
Zeus vẫy Dionysus bên cạnh: “Đi thêm rượu vào chén của Hermes, nhớ mạnh mạnh chút …”
Hera thính tai một phát liền nghe thấy, hung hăng trừng mắt nhìn Zeus một cái: “Ngươi muốn làm gì? !”
“Ta muốn làm gì… thêm chút rượu cho nhi tử cũng không được à…”
“Hừ! Nhìn sắc mặt hao sắc nhà ngươi, đừng cho rằng ta không biết gì nghe chưa!”
Zeus lặng yên quay đầu, sờ sờ mặt, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Có rõ ràng như vậy không..”
Một vị thần khác không chen chúc trong đám người, chính là Thái Dương thần Apollo.
Hắn cô đơn chiếc bóng ngồi tại ngồi, một chén tiếp một chén uống sạch.
Trong đám người thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu sung sướng của Hermes, ánh mắt Apollo hướng về nơi đó, phảng phất có thể xuyên thấu qua đám người, thấy bộ dáng vui vẻ hớn hở của chủ nhân thanh âm kia…
Y từng là của mình… Đã từng là.
Trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ánh mắt biến hóa thất thường.
Apollo giơ chén lên, lần nữa một hơi uống sạch rượu trong chén, không biết là đắng hay ngọt.
Qua mười mấy ván, hầu bao của chúng thần cũng bị Hermes đào gần cạn, mọi người than thở.
Mỗi làm tâm tình của họ sắp ngã xuống đáy cốc, Hermes sẽ cố ý nhường cho họ, để họ không đến nỗi thua quá thảm, lên tinh thần tiếp tục chơi với mình.
Đến mấy ván sau, tất cả mọi người không muốn chơi tiền, nổi lên trò chơi kích thích hơn.
“Thắng bảo kiếm của ngươi cho ta mượn chơi ba ngày, thua ta chạy chân cho ngươi một năm!”
“Ngươi nói thật?” Chiến thần Ares cảm giác mình chiếm hời lớn.
“Lời đã nói ra như nước đã chảy ra ngoài! Tối nay bất luận ai tới, dùng cái gì làm tiền đánh cược Lão Tử cũng phụng bồi! Chúng thần ở đây làm chứng cho!”
Hermes vừa Dionysus bị chuốt thêm chén rượu tâm tình phấn khởi, không cần suy nghĩ liền phun ra lời nói hùng hồn như thế.
“Tốt! Lão Tử đánh cuộc với ngươi!”
Chiến thần Ares đặt bảo kiếm lên, cùng Hermes quyết một trận sống mái ——
Kết quả có thể nghĩ, bảo kiếm đeo nhiều năm cứ như vậy trở thành của Hermes dễ như chơi.
Ares tức giận tới mức dậm chân, Aphrodite tình nhân của hắn vì lấy lòng hắn, lại đặt cái đai kim cương lên đánh cuộc một ván, muốn chuộc thanh bảo kiếm về ——
Kết quả, vẫn là hữu khứ vô hồi.(có đi không về)
Các Đại thần trong từng trận đánh cuộc đều ngã ngựa, đợi đến khi thua sạch trơn, mới phát hiện trong lúc vô tình đều bị lỗ lã bởi Hermes.
Nhất thời, chung quanh chiếu bạc tràn đầy những ánh mắt oán hận.
“Không nên hẹp hòi thế nà! Chẳng qua là mượn chơi ba ngày, ba ngày sau thì trả lại cho các ngươi! Đến, ai còn muốn chơi? Mua nhiều thắng nhiều nga, ha ha ha…”
Thắng lợi liên túc làm Hermes đắc ý dương dương tự đắc, rượu mạnh tác động càng làm y liều lĩnh, đã quên hết tất cả.
“Ta tới cho đánh cuộc một ván.”
“Tốt, đánh cuộc gì…”
Hermes dừng cười, liếc nhìn người đến là ai, lấp tức không khỏi hít một hơi lãnh khí.
Đứng đối diện chiếu bạc… Là tình nhân cũ của y, Apollo.
Hermes thầm rùng mình: “Thu, thu quầy rồi! Tối nay tới đi…”
Không ngờ không đợi Apollo mở miệng, chúng thần vây xem bên cạnh lập tức nổi lên tiếng rống giận.
“Ai ai, Hermes! Thắng tiền muốn chạy a!”
“Đúng đấy, ta mới vừa nghe thấy ngươi đáp ứng, chúng thần đều có thể làm chứng !”
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta đều nghe thấy nha!”
Chúng thần bị thiệt thòi sao có thể bỏ qua cho y, rối rít tỏ vẻ muốn coi diễn kịch vui.
Hermes có chút luống cuống: “Câm miệng hết, ta không đánh cuộc…”
Apollo mỉm cười nhích về phía trước một bước: “Sao vậy, chỉ không đánh cuộc với ta? Ta cũng không ăn ngươi a.”
Hermes nghiêng đầu sang chỗ khác, tránh khỏi ánh mắt nóng bỏng kia.
Cảnh tượng mập mờ này bị chúng thần nhìn vào trong mắt, phải biết rằng trước kia họ là cặp đôiOlympuslàm người ta hâm mộ, không để cho bọn họ làm ra chút chuyện thì coi sao được?
Ý xấu mắt thần cửa ồn ào , chặn đường Hermes đi không để y trốn.
“Được rồi, đánh cuộc thì đánh cuộc!” Hermes bị bọn họ cuốn lấy không có biện pháp, biết không phân ra thắng bại bọn họ là sẽ không bỏ qua của mình, kiền thúy đến tốc chiến tốc thắng, “Đánh cuộc gì?”
“Thua ta mặc cho ngươi xử trí…” cặp mắt trầm ngâm nhìn vào Hermes của Apollo tràn đầy dục vọng, “Thắng thân thể của ngươi cho ta mượn một đêm.”
Hermes hít một hơi thật sâu, tựa hồ đã sớm biết trước hắn sẽ nói yêu cầu gì; mà chúng thần lại càng hưng phấn đến bật tiếng hoan hô, cứ như thắng sẽ là bọn hắn…
“Đủ rồi, đừng cãi nữa! Mở sòng đi!”
Hermes bắt đầu lắc chung, chỉ cần nó còn nằm trong tay mình thì sẽ không gặp chuyện không may!
Cứ như vậy chiếu theo quy luật bình thường lắc mấy chục cái, cảm thấy có những số mình muốn rồi, Hermes mới đặt chung lên trên bàn.
Chúng thần không có hảo ý ngó chừng cái chung, lặng lẽ hi vọng Apollon có thể thắng.
Trong phút sắp mở chung, Apollon đột nhiên “Phanh” một tiếng nhảy lên chiếu bạc, chấn động cái chung rung lên.
Hermes không chú ý tới chi tiết nhỏ này, ngẩng đầu nhìn hắn: “Ngươi, ngươi làm gì?”
“Đi theo ta đi, ngươi thua.”
“Nói giỡn, còn chưa mở chung mà!”
Hermes đưa tay phải ra mở chung, nhất thời ngẩn cả người.
Chúng thần rối rít chụm đầu lại xem, nhất thời phát ra một trận cười lớn, thiếu chút nữa đảo ngược cả trần thần điện.
“Sáu hột đều là một! Hermes ngươi thua rồi!”
“Nhanh đưa tiền đánh cuộc cho người ta đi… Ha ha ha…”
“Mau nha mau nha!”
Trong một mảnh cười vang, Hermes trợn mắt há hốc mồm, trong đầu suy nghĩ: “Tại sao có thể như vậy… Ta rõ ràng…”
Còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, trong lúc bất chợt một trận thiên toàn địa chuyển, chờ khi lấy lại tinh thần, đã bị Apollon bế lên.
Apollon ghé vào tai y lặng lẽ nói: “Chúng ta coi như cũng sống với nhau nhiều năm, chút tiểu xiếc này của ngươi ta có thể không biết sao?”
Hermes nhất thời hối hận muốn chết: “Thả ta xuống!”
Thật vất vả mới lấy được cơ hội này, Apollon sao có thể thả y đi, trực tiếp đi ra cửa lớn.
Chúng thần rối rít nhường đường, còn ồn ào giễu cợt ở phía sau.
“Apollo, ngoạn đến hài lòng mới thôi nha!”
“Phải trả hết thù của chúng ta luôn a!”
“Anh trai! Cho vây xem không vậy?”
Apollon không để ý, biến mất trong bóng tối ngoài cửa.
Zeus nghiêm trang một mực ngồi trên vương vị rốt cục ngồi không yên, hắn không thể không công nhìn thịt ngon chuẩn bị một buổi tối cứ như vậy tiến vào bụng người khác!
“Ba ” một tiếng, Zeus vỗ bàn: “Ta phải đi cứu y!”
“Không cho đi!” Hera đứng lên ngăn cản, “Người ta ân ái mắc mớ gì tới ngươi!”
“Ta đi cứu Hermes, rất nhanh sẽ trở về! Các ngươi ai đó… đưa Thiên hậu hồi cung trước đi!”
Zeus háo sắc công tâm lúc này cái gì cũng chẳng quan tâm, bỏ Hera lại đuổi theo sau.
Bên này, Hermes còn đang thực hiện giãy dụa cuối cùng.
“Apollon, thả ta đi… Ta dùng những vật khác đền lại cho ngươi… Chuyện như vậy thật không được…”
Apollon đem y đặt lên trên cây, đã nóng đến khó nhịn: “Ngươi biết ta muốn cái gì không… Ta nằm trên chiếc giường chúng ta trước kia cùng nhau ngủ, mỗi đêm đều muốn làm chuyện đã làm tại đấy…”
“Không nên! Chúng ta không thể làm tiếp loại chuyện đó rồi!”
“Hermes, đáp ứng ta đi… một lần thôi…”
Hermes cố gắng muốn tránh thoát trói buộc của hắn: “Không được! Buông!”
“Buông y ra!”
Trong bóng tối truyền đến tiếng hét thất thanh vang dội, Hermes thật giống như thấy ánh rạng đông giống nhau vui mừng: “Zeus! Mau cứu ta!”
Apollon lại không vì vậy mà buông tay, không tình nguyện nhìn Zeus.
“Lời nói của ta ngươi không nghe thấy sao?”
“Như vậy đi… Ta phân cho ngươi một nửa, ngươi cũng đừng nghĩ đem ta đuổi đi, nếu không chúng ta đều ăn không được.”
“Ngươi, ngươi nói hưu nói vượn cái gì… Tiểu tử thúi!”
“Chớ giả bộ, đừng có nói với ta ngươi tới đây làm người cha tốt nha.”
Cuộc đối thoại giữa Zeus và Apollon làm Hermes đang lắng nghe kinh hãi: “Các ngươi đang nói cái gì…”
Apollon cúi đầu nhìn Hermes: “Zeus thích ngươi đã lâu rồi, ngươi chớ làm bộ như không biết.”
Hermes nhất thời á khẩu không trả lời được, y biết, chẳng qua là…
Zeus xoay người, đấu tranh tư tưởng một phen, cuối cùng vẫn kềm nén không được: “Ta biết một chỗ khá yên lặng…”
“Zeus, ngươi… Không nên! Các ngươi đều điên rồi sao!”
Hermes bị kéo đi trong giãy dụa, trong miệng còn kêu “Cứu mạng”, nhưng thử hỏi coi Olympus ai dám tới cứu?
Đang lúc y tuyệt vọng gấp bội, một hắc ảnh hiện ra trong bóng tối.
“Các ngươi đang làm gì đó?”
Ba người đang dây dưa theo tiếng hỏi nhìn lại, nhất thời ngẩn người.
“Hades!” Hermes giống như bắt được rơm rạ cứu mạng, thừa dịp hai người kia ngẩn người tránh thoát đi, chạy trốn tới bên cạnh Hades.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Ách… Không có gì, chúng ta trở về đi.”
Apollo cũng không muốn cứ buông tay như vậy: “Đừng vội đi, đem khoản nợ đánh cuộc trả rồi hãy nói a!”
“Khoản nợ đánh cuộc?” Hades cúi đầu nhìn thoáng qua Hermes núp sau lưng hắn, “Ngươi vừa đánh cuộc?”
Hermes co rúm lại : “Ta biết sai rồi… sau này ta không dám nữa…” ( =)))))))
Hades ngẩng đầu hỏi Apollo: “Y thiếu ngươi cái gì?”
“Mượn thân thể của hắn một đêm.”
Hades nhíu mày: “Ta dùng hoàng kim ngang gió chuộc y.”
“Hoàng kim?” Apollon cười lạnh một tiếng, “Ta dùng giá tiền gấp mười lần muốn có y, ngươi có chịu không?”
“Không sai, Hermes vốn là của chúng ta !” hai phụ tử lúc này cũng có thể coi là cùng chung mối thù.
Hades cúi đầu nhìn Hermes: “Bọn họ không đồng ý, làm sao bây giờ?”
“Ta, ta…” Hermes luôn mồm miệng lanh lợi kinh ngạc, y không nên không nghe lời Hades.
“Nợ đánh cuộc cũng là nợ, ngươi không trả thì…, sau này cũng sẽ thiếu bọn họ mãi.”
“Nhưng bọn hắn muốn…” Hermes bị làm cho sợ đến thẳng run run.
“Sai lầm là ngươi phạm phải, không phải sao?”
Hermes sắp bật khóc: “Ta sửa mà! Ta sửa không được sao!”
“Sai lầm phải trả giá thật nhiều, Hermes.” trong đôi mắt lạnh lùng của Hades đột nhiên lộ ra một cổ tà quang, “Ngươi không tuân thủ lời hứa đối với ta, ta có phải cũng nên trừng phạt ngươi một chút hay không?”
Hermes mở to hai mắt nhìn: “Ngươi có phải cũng điên rồi không!”
“Đi thôi, Hermes, cùng đi trả lại nợ ngươi mắc phải đi nào.”
Apollon đi tới, công khai mà ôm y đi.
“Buông —— các ngươi bầy điên này ——! ! !”
Trong bóng đêm, chỉ còn tiếng kêu rên của Hermes phiêu đãng trong gió.
………………………………..
Qu ái, rõ ràng là bi kịch của Hermes mà edit xong Vân lại bò lăn ra cười nhễ, đặc biệt là câu “Ta biết sai rồi, sau này ta không dám nữa đấy…”
E hèm, chương sau máu lửa lắm, Vân cần thời gian để trau chuốt cũng như vừa làm vừa chùi máu mũi… Bởi vậy, 2 ngày nữa rồi post nhé
Mà này, LƯU Ý NHÉ, vì chương sau độ H cao quá nên Vân set pass, pass vẫn như cũ, ai không biết thì mở trang hậu viên có “gợi ý pass” đấy [nháy mắt]