
Chương 2
“Oa oa oa vì sao lại biến thành như vậy……QAQ”
Tui vừa tức vừa ủy khuất. Nghĩ đến phiếu điểm không xong trong tương lai, nhịn không được khóc.
“Đừng khóc……” Ký chủ áy náy đến đứng ngồi không yên, liều mạng xin lỗi: “Rất xin lỗi là tôi sai……”
“Không, không phải anh sai Cách nhi (1) ——”
(1) Tui không biết có phải tên riêng không, tra từ điển ra nấc, tui sợ là nấc thật…
Tui khổ sở nói, ký chủ người tốt giá trị mị lực cao nam nữ thông sát làm sao sẽ là y sai chứ?
“Hức (2) ! Đều do những tên nam chủ đó! Hức hức! Tra nam! Nam nữ không kỵ! Cách nhi ——!”
(2) Vốn nó là hít, nhưng cho động từ vào thì kỳ.
“Ai…… Là vậy sao……” Ký chủ ngẩn người, có chút thẹn thùng: “Nếu tôi kéo chân sau quá, cậu cũng có thể giải trừ buộc định…………”
“Không không không ——!”
Tui hét lên một tiếng, kiên quyết ngăn ý tưởng đáng sợ của ký chủ lại!! Ký chủ tốt như vậy mà không cần chẳng lẽ muốn tui lại tìm một kỳ ba (3) giống nhà hệ thống cách vách sao?!!
(3) Kỳ ba (奇葩) : người có suy nghĩ, hành động khác người thường, dịch word by word thì đại khái là tinh hoa của sự quái lạ khác thường?
“Ký chủ anh mới không liên lụy!! Để tui nghĩ lại……”
Tui thận trọng tự hỏi, vào kho nhiệm vụ dung lượng trăm triệu, sàng chọn- ing
Nghe nói nhân loại rất coi trọng tuổi cùng bối phận?
Được! Vậy cái này đi!
Nhân vật ký chủ sắm vai trong nhiệm vụ thứ sáu là nam thần phong hoa tuyệt đại chiếu sáng muôn vàn quốc dân của thế giới này.
…… Bản lão niên.
Tóc toàn trắng như bạc, làn da không hề căng đầy bóng loáng còn có tinh tinh điểm điểm đốm đồi mồi, đôi mắt ôn nhu như lúc ban đầu nhưng mà không thể bỏ qua nếp nhăn bên khóe mắt.
Tuy rằng còn rất có khí độ là mỹ lão niên nhưng dù sao cũng là người già thậm chí trên kịch bản là ông chú cách thế hệ của em gái mà nam chủ muốn giở trò ngâm nước đâu! Oa ca ca ca (4)!!!
(4) Chắc là… tiếng cười… tra không ra nghĩa…
Lần này nam chủ tuyệt đối sẽ không cong!
…… Nhỉ????
Cốt truyện của ký chủ là ở gia yến đại thọ 60, tán thành và thưởng thức người trẻ tuổi cháu gái dẫn tiến cho y —— nam chủ. Hơn nữa cho nam chủ không ít nhân mạch phụ trợ sự nghiệp của nam chủ cao hơn một tầng.
Là lão gia gia loại hình bàn tay vàng!
Thật sự an toàn!
Quả nhiên thế! Sau khi nam chủ nhận thức ký chủ thực bình thường, biểu hiện ra bộ dáng vãn bối ngoan ngoãn hiếu thuận đấy!
Tuy rằng các loại vì ký chủ nấu dược thiện mát xa đấm chân niết vai ân cần hầu hạ nhưng hẳn là cũng nhất định vẫn thuộc về phạm vi “Cháu trai hiếu thuận ông nội” nhỉ!
Đúng! Nhất định là đúng!
Lựa chọn lúc này đây của tui thật sáng suốt nha! Bổng bổng đát (?)!
Ký chủ cũng rất vui vẻ khen tui đó!
Ai? Nam chủ cự tuyệt ký chủ giật dây cho hắn cùng cháu gái?
Một lòng sự nghiệp noi theo ký chủ cả đời không lập gia đình?
Trước khi ngươi nhận thức ký chủ biểu hiện giống như hoa hồ điệp (5) cũng không phải là cái chí hướng này mà???
(5) Ý chỉ lăng nhăng.
Ký chủ không cảm thấy không đúng, còn cảm khái với tui nam chủ là đứa trẻ tốt. Chính là không nên học y sống độc thân suốt quãng đời còn lại.
Tui khẩn trương theo dõi hành vi của nam chủ, ôm may mắn, thẳng đến ngày nọ ký chủ không hề phòng bị nằm ngủ trên ghế rồi. Nam chủ đến thăm ký chủ an tĩnh nhìn chăm chú ký chủ ngủ say.
Hắn lưu lại một nụ hôn nhẹ nhàng trên mu bàn tay to lớn khô khốc của ký chủ, nâng hai tròng mắt lên toát ra tình cảm ôn nhu mà đau thương.
Hắn không tiếng động mà mở miệng nói gì đó. Khẩu hình kia đang nói ——
“Ta yêu ngươi” (mặn thật, mà không biết để xưng hô thế nào, làm sao cũng thấy sai sai)
Tui:……
Tui:…………
Ký chủ trở về vui vui vẻ vẻ, tỏ vẻ thời điểm lần này thực thuận lợi.
Tui: “……” Ha hả, vẫn là cái gì cũng không biết tương đối hạnh phúc a.
——————————————————-
Vâng, tác giả viết chương đầu hơn 2000 từ, chương tiếp theo lại chưa tới nổi 1000… Cứ như chạy thật nhanh xong tới quãnh giữa bò bò để lấy sức rồi lại tiếp tục phi…
Hệ thống cực khổ rồi 😆😆