
Chiếc xà lan của chúng tôi nhận một đơn hàng chở mãi tít tận Cà Mau, nên chuyến đi này khá vất vả và lâu dài hơn các đơn hàng khác mà chúng tôi đã từng đi, đa phần chỉ đến một địa điểm cố định rồi lại quay về, cứ luân phiên mãi như vậy, trong đơn hàng này được người chủ kia trả tiền cao hơn rất nhiều so với bình thường chỉ nhận lương từ phía ông chủ kho vựa lúa, ước chừng một năm trời làm cho ông ta chúng tôi mới có đơn hàng từ ngoài luồng do không có kinh phí để mua hẳn một con tàu để chở hàng, nhưng ông ta thương tình nên không bắt ép chúng tôi chở hàng riêng cho ông mà ông còn cho mượn con tàu ấy như một kiểu cho mượn cần câu nhưng mọi chi phí khác chúng tôi phải tự chịu và không liên quan gì tới ông cả.
Vì vậy chuyến đi này có thể nói là sự khởi đầu cho chúng tôi mở ra viễn cảnh làm chủ một con tàu xà lan trong tương lai, vào một ngày nào đó, mua đứt con tàu dù nhiều năm hay ít năm đi nữa thì điều đó sẽ diễn ra, còn về phần Bảo, thì hẳn nhiên vì tình cảm tay ba này đã kéo anh ta đi theo chúng tôi thay vì làm công ăn lương của ông chủ mà trước đó đã làm rất lâu cho ông ta, vì đã từng làm tận tình, trung thành và thật thà nên ông chủ chẳng những đối đãi rất tốt mà còn có ý định gả cô con gái út cho anh ta để giữ lại làm việc lâu dài. Khi nghe theo chúng tôi đi làm ở xa, ông ta có ý phật lòng nhưng Bảo đã nói gì đó (cả hai chúng tôi không biết gì cả) khiến cho ông ta phải đổi ý và còn ủng hộ chúng tôi đi cùng nhau, cũng như cho ít tiền để đi, con dặt dò là đi sớm về sớm, thời vụ không còn xa nữa.
Trong chuyến đi này, dĩ nhiên thói quen bú cặc và ngậm cặc vẫn diễn ra như mọi khi, quần áo cả ba chúng tôi đều như là của nhau nên chẳng để ý gì tới việc áo đó, quần đó và quần lót đó là của ai nữa, của người này cứ xỏ của người kia dẫn đến lột tùm xèo nhưng lại vui, đôi khi tôi còn lầm tưởng rằng cả ba chúng tôi hòa vào làm một, hợp nhất, chẳng còn ranh giới nào cho cả ba, có thể nói đó là một thứ dòng cảm xúc khó tả, mãi sau này chẳng thể tìm được ai có thể giúp ta trở nên hòa hợp và vui vẻ như khoảnh khắc này. Đêm xuống là lúc chúng tôi ôm nhau trong trần truồng, mồ hôi ướt đẫm và hòa vào nhau như thể cả ba đã trải qua biết bao nhiêu thứ mới có thể được như vào hôm nay để làm tình, rồi hợp nhất, hòa quyện trong giấc mơ của nhau, tình ái và xác thịt.
Đến Cà Mau, giao hàng và hoàn thành nhiệm vụ thì chúng tôi đóng đô ở đây tận vài ngày trước khi trở về và nhận công việc mới, thì Bảo nói chúng ta đến một nơi ở cũ của anh ta, đến đó chơi, chúng tôi đồng ý, leo lên xe và đến một nơi trồng mía, ở đó có thể nói là đồng ruộng mía rất lớn, đi mãi cũng chẳng hết. Bảo dẫn hai chúng tôi đến một ngôi nhà ở cuối đồng ruộng, xung quanh là một xóm biệt lập với thế giới bên ngoài, ước chừng chỉ có năm mươi hộ dân ở đây, các ngôi nhà được xây bằng lá dừa, nền đất như trong những năm của thế kỷ trước. Từng ngôi nhà được cách nhau hai mét, có sân, lu và như đầy đủ, nhưng chẳng có đèn điện, xài bằng dầu lửa, nước là một con kênh cạnh đằng sau ngôi nhà như một kiểu miền tây sông đúng kiểu nhưng lại là một nơi biệt lập với bên ngoài.
Khi chúng tôi đi vào thì hẳn nhiên có lũ chó sủa vang, đám con nít và người già nhìn ngó nhưng khi nhận ra Bảo, đám con nít có đứa có thể không nhận ra Bảo chứ người già tuổi ở đây điều nhận ra Bảo, đến chào hỏi kiểu mừng rỡ người quen lâu ngày mới trở về nhà, chúng tôi được chào đón kiểu vậy, nhưng cuối cùng cũng không ở đây lâu hơn, Bảo dẫn cả hai chúng tôi đến một căn nhà ở cuối xóm, biệt lập hơn cả xóm biệt lập với thế giới bên ngoài, ở căn nhà đó, đã trở thành một chỗ nhà hoang, cách xa với các căn nhà khác vài chục mét,
Cánh cửa mở ra, bên trong mọi thứ đã đóng bụi từ rất lâu, có một bàn thờ ở giữa nhà, hình ảnh một thanh niên tầm 25 tuổi, Bảo đến thắp nhang rồi trở ra, sau đó rời đi chẳng nán lại ở đây được mười phút. Sau đó đến giữa cánh đồng từ ngôi nhà biệt lập đó đi đến thì lại có một căn nhà chòi, đúng ra thì một căn nhà lá thì đúng hơn, vì ở chỗ này là một chỗ ở cho mọi người nán lại ở qua đêm hoặc nghỉ ngơi, bởi bên trong khá đầy đủ của bếp, giường, chăn gối, nhưng đó chỉ là nơi cho kẻ lao động đến nghỉ ngơi theo kiểu vãng lai mà thôi. Giống như một kiểu nhà trọ vậy. Bảo kêu cả hai chúng tôi đến vào chơi, ngồi nghỉ ở đây, lấy ra những đồ ăn thức uống mà trước đó đã mua sẵn ở tiệm tập hóa, rồi kể về quá khứ của anh ta.
Anh ta là con người ở xứ Cà Mau, năm nay đã chạm tới 30 tuổi, hơn Hữu hai tuổi, cũng là con nhà nghèo trong gia đình có sáu năm em, Bảo là con út, nhưng cũng là đứa chịu thiệt thòi nhất trong các anh em. Chỉ học tới lớp 10 là phải đi làm xa xứ, từ Sài Gòn, Bình Dương cho tới lang bạc Cần Thơ, Bạc Liêu, Bến Tre, nói chung đủ nơi mà có thể đem cho anh ta có chút ít tiền để trang trải cuộc sống.
Cái tuổi thơ của anh từng trải qua cũng không mấy êm đềm cho lắm, hồi xưa lúc còn 13 tuổi, anh từng bị lạm dụng tình dục bởi hai anh em hàng xóm, chỉ cần đi vào đồng ruộng và xa xa ở bên trong ruộng lúa làm chuyện mờ ám rất dễ dàng, nhất là vào ban đêm, ở giữa ruộng có một căn nhà chòi có đèn bão – căn nhà chòi mà cả ba chúng tôi đang ở – thì càng tốt cho việc chuyện đó hơn bao giờ hết, dù kể có bị giết chết đi nữa thì chẳng ma quỷ nào biết cả.
Anh và cùng một đứa đồng niên tuổi thường hay chơi bời ở đó từ sáng cho tới tận chiều mới về, và ăn mía thoải mái no nê cũng chẳng ai hay cả, chính vì vậy mà anh cùng với những đứa trẻ khác thoải mái chơi bời và tứ tán tại đồng ruộng. Vào một hôm trời âm u, trời lâm râm mưa, anh cùng với mấy đứa cùng lứa bắt đầu trở về nhà, nhưng vì lý do anh thấy có cả mớ chuột chạy loanh quanh ở gần đó nên mải mê bắt tay không mà tụt lại đằng sau, tới tận trời mưa tầm tã thì mới thôi bắt chuột, tới căn nhà chòi tạm trú thì trông thấy hai người thanh niên hàng xóm, tầm 25 tuổi, là anh em song sinh với nhau.
Cả ba người biết mặt nhau vì cả hai người đó ở cuối xóm, là dân lao động tự do, chủ yếu là làm mướn cắt mía cho cánh đồng, thực tế xóm bé tẹo nên hầu hết chẳng ai không biết nhau, chỉ ăn thua là thân thiết với nhau hay chỉ là kiểu hàng xóm hờ hững hay không mà thôi. Với hai anh em họ thì đối với Bảo mà nói, cả hai người họ ít khi trở về đây nên không mấy nói chuyện, chỉ là đôi khi cả ba người chạm mặt nhau trong xóm rồi thôi, hôm đó cả hai anh em đang ngồi trên giường đang nhìn Bảo đang dựa vào cột để chờ cơn mưa tạnh rồi phóng đi nhưng cơn mưa mãi chẳng dứt, để lại cho Bảo có cảm giác hơi khó chịu. Như một linh cảm nào đó đang rình rập vào Bảo, mặc dù cả hai anh em họ và Bảo chẳng mấy khi nói chuyện và gặp nhau, nhưng ít nhất thì đối với Bảo mà nói thì hai người họ điều đàng hoàng và được mọi người khen là hiền lành, chăm chỉ, vốn là mồ côi bố mẹ nên cũng coi như mọi người che chở trong quá khứ, và bây giờ họ sống theo kiểu tình cảm với mọi người, chẳng mấy khi theo kiểu gây hứng và làm gì sai trái với tất cả. Nhưng riêng hôm đó, cái nhìn vào người Bảo làm cho Bảo rợn tóc ráy, sợ hãi trước cái nhìn của hai anh em họ.
Do trời mưa tầm tã, trời cũng đã tối, nên trong nhà thắp đèn dầu và gần như chẳng có người nào qua lại nơi này nữa, lúc này một trong hai người kia thở dài, nói chẳng biết khi nào trời hết mưa mà quần áo thì lại ướt nhẹp, với cái giọng giả tạo mà Bảo hay thấy những kẻ làm mờ ám than thở trong phim hay chiếu. Sau đó cả hai anh em họ cởi quần jean áo thun ra rồi phơi trên giáo trong nhà cho khô, quần áo ấy vừa ướt vừa dính bùn là thật. Sau khi cởi ra hết làm lộ ra phần nhạy cảm của hai người, cả hai anh em họ từng người cởi chẳng có gì trên thân cũng như lấy thứ gì đó để che lại, mặc dù Bảo cố gắng không để ý tới nhưng vì điều gì đó, có thể là sự tò mò của tuổi mới lớn hay là việc nhìn thấy bộ phận của người lớn khiến cho Bảo không thể không nhìn, hai anh em ốm nhom do không được ăn đầy đủ lắm, nhưng được cái khỏe và nguyên phần thân thể không hề có lông lá gì, nhẵn chơn, kể cả phần mua con cặc không hề có lông một chút nào khiến cho con cặc của hai người trở nên bóng loáng và sạch sẽ vô cùng.
Kể ra, trong con mắt của đứa trẻ, hai con cặc lúc đó chỉ cỡ 17cm cũng là to chà bá rồi, nhất là trong trạng thái cương cứng, do trong căn nhà chòi chỉ có một cái giường duy nhất và còn chỗ trống còn lại chỉ là dụng cụ nên khi cả hai cởi quần áo ra phơi trên giáo trong nhà, ông anh sinh ra trước gọi là Tuấn và người con lại là Duy, sau khi đã cởi hết, lộ ra phần thân thể nhẵn trơn không tỳ vết, lướt nhìn Bảo đang vừa đỏ mặt vừa cố gắng không nhìn mà cúi đầu xuống khi bị phát hiện, Tuấn mỉm cười rồi ra hiệu cho Duy và ngồi lên giường, với Duy thì ra ngoài trời mưa tắm nhưng thực ra là ra ngoài thăm dò tình hình có ai khác tiến tới hay không. Tuấn vừa ngồi xuống, lấy hai tay ra chống ra đằng sau và dạng háng hết cỡ, lộ ra con cặc đang cương cứng bóng bẩy, đầu cặc được lột da hết cỡ, rõ to và niệu đạo căng ra hết cỡ làm cho người ta cảm tưởng cái lỗ niệu đạo ấy như một được khoang cho to để thoát ra nhiều nước hơn, thực chất là con cặc có niệu đạo to là người có thể đái ra rất nhiều nước và tinh trùng cũng vậy, có thể xem đó là một kiểu người có tình dục mạnh mẽ khi làm tình, thân cặc đầy gân và gọn gàng không to lắm, nhưng cũng là kiểu biểu hiện cho một con cặc chinh chiến trên thân xác của người khác rất nhiều
Tuấn vừa dạng háng hết cỡ, để một con cặc bắt đầu cương cứng hết cỡ và rỉ nước đang hướng về Bảo mà dựng lên dựng xuống như kiểu chào mời Bảo đến bú cặc, lúc này con cặc trong quần của Bảo cũng bắt đầu cương cứng lên, giống con cặc của Hứa như trong tuổi thơ của Hữu, con cặc của trẻ con chỉ là nhỏ nhoi, kể ra cũng tùy cơ địa của từng trẻ con mà con cặc ấy to hay nhỏ, nếu như may mắn thì con cặc to cỡ tối đa là ngón tay cái là cao tay đối với tầm tuổi đó, chỉ khi đến năm 14 hay 15 thì mới hình thành to hơn. Hầu hết các đứa trẻ, kể cả người lớn trong xóm điều mặc quần áo thể thao làm chính cho thường ngày, bởi cái nắng chang chang làm cho cơ thể của mỗi người không thể chịu nổi cái nóng mỗi khi mặc hai ba lớp quần áo, dù kiểu mỏng hay dày đi nữa, thành thử Bảo không nằm ngoại lệ là người mặc quần áo thể thao cho mát, chưa kể, những thanh niên chỉ tầm tới 18 hoặc hơn cũng chưa đủ khả năng mua quần lót để mặc, chỉ trừ khi họ tới tuổi sức như trâu và tìm bạn tình thì may ra mới có thể mặc để bớt nhạy cảm hơn.
Vì vậy, Bảo vừa nứng khí chứng kiến hành động của Tuấn vừa không có quần xì để che đậy con cặc đang dần hướng về phía trước giống như Tuấn đang hướng về Bảo, cậu chỉ có thể dùng tay để bắt con cặc quay vào bên trong, với lại Bảo không thể không nhìn con cặc ấy bởi nó quá to, quá hấp dẫn và tạo ra cái cảm giác gì đó rất là hưng phấn và kích thích, nhất là trong độ tuổi này, sự tò mò về tình dục luôn luôn cao hơn bao giờ hết, dù ý chí đã mách bảo đừng nhìn, đừng nhìn để rồi cuối cùng lời nói của Tuấn rằng “anh nứng quá, ước gì có ai đó bú cặc thì hay quá” nói xong lấy tay sục cặc, nở nụ cười và ánh mắt dâm tà về phía Bảo, ánh mắt của Bảo nhìn chằm chằm vào con cặc của Tuấn làm cho Tuấn biết rằng vào lúc này là thích hợp và kêu Bảo đến bóp cặc của anh ta, đối với Bảo mà nói, đầu óc của cậu không thể làm gì khác hơn là đến, đồng thời bị con cặc to ấy mê hoặc và bị hấp dẫn đến tột độ, đến mức đầu óc trong lúc này chẳng thể làm gì khác hơn là thực hiện lời nói của Tuấn.
Đến bên Tuấn, cậu bóp con cặc to đầy gân guốc, cậu thảng thốt lên:”To quá, to quá…”. “Lần đầu tiên em mới thấy con cặc to như thế này.”, thực tế Bảo không phải không thấy con cặc nào trong đời, thực sự mà nói cậu từng thấy con cặc của mấy đứa con nít, dù là của người lớn thì hiếm khi có con cặc được cương cứng như thế này, đôi ba lần trong cái việc ở bờ sông, cậu thấy con cặc người lớn đang đái xuống, nhưng điều đó chẳng giúp cậu hứng thú bởi chẳng cương cứng, chỉ là đang đái ra ngoài thì cũng chẳng đem lại cảm giác rạo rực như lúc này, chứng kiến con cặc to đang cương cứng, được nắm nó, vì cái cảm giác thôi thúc đôi môi của cậu chạm vào đầu cặc và đi vào bên trong miệng. Tiếng kêu sướng cặc quá lại vang lên, Tuấn chống người ra sau và ngả đầu ngẩng lên trời kêu, dạng háng không có lông lá và bóng bảy không tỳ vết ra hết cỡ, những đường gân guốc trên vùng bụng đi đến vùng mu rồi đến con cặc, cũng như ở dưới đít và hai bên chân cũng có gân đến con cặc, làm cho Bảo rạo rực và bị kích thích đến mức căng thẳng và bắt đầu run rẩy vì cảm giác được bú cặc. Thực chất, đây là lần đầu tiên Bảo vừa thấy con cặc được cương cứng, vừa được bú và nắm con cặc to đầy gân guốc thì bảo sao không run rẩy cho được? Cái mùi cặc hơi tanh và rất đặc trưng ấy là lần đầu tiên cậu được cảm nhận, cũng như cảm nhận được mùi tinh dịch từ bên trong niệu đạo tương ra, cậu nhả miệng ra, nhìn Tuấn đang ngả về sau đang tận hưởng cảm giác bú cặc từ phía Bảo, Bảo nói:”Cặc của anh to quá, lần đầu tiên em mới thấy, rồi mới nắm được nó…”
Tuấn không ngả đầu và nhìn Bảo, cười khanh khách, “Nếu biết cưng nứng cặc như thế này thì đáng lẽ anh nên cho cưng biết mùi con cặc sớm mới phải.” :Lúc này Duy mới quay trở lại, thân người trần chuồng của anh ta ướt nhẹp, kể cả con cặc đang chuẩn bị cứng vì chứng kiến cảnh Bảo đang múp cặc của Tuấn, làm cho cả thân người cứ như bóng bảy vì trên thân người là những giọt li ti từng cái một rơi xuống như thế trên người anh ta có hộ pháp và chẳng thể thấm được giọt nước nào. Khi nhìn thấy Bảo đang nắm con cặc vừa múp cặc mới xong thì hơi bất ngờ, vốn dĩ cả hai đã chuẩn bị từ sớm, là tìm kiếm một đứa nào đó trong xóm để làm tình, nói trắng ra là hiếp dâm đứa trẻ, vốn dĩ chuyện này sẽ không diễn ra nếu cả hai người lấy được vợ, nhưng thực tình mà nói, trong hoàn cảnh cả hai nghèo rớt mồng tơi, lại sống trong khu nghèo nhất, biệt lộc với bên ngoài, chẳng có đất đai gì ở gần nơi bên ngoài sinh sống, và đặc biệt là con gái ở tuổi 18 hay đã già đi nữa lại chẳng có, nếu có thì hầu hết chẳng lấy các đàn ông trong xóm nghèo này thì lấy đâu ra cho họ làm tình đây? Thành ra ý tưởng hiếp dâm đứa trẻ xuất phát từ đây, vào tuổi 25.
Trong quá trình tìm kiếm, họ đã tìm kiếm nhiều đứa trong xóm, nhưng hầu hết điều không có tố chất để họ tìm kiếm như mong muốn, bởi tránh bị bóc lịch thì trong số đó phải có tính cách giữ miệng giữ mồm và muốn quan hệ là quan trọng nhất, còn lại điều không quan trọng, xem đi xét lại thì có Bảo là đứa có yếu tố trầm ổn, kín miệng nhất, vào một buổi kia khi cả hai anh em đang bắt cá ở bờ sông, vô tình thấy thằng nhóc đang nhìn chằm chằm vào con cặc của người lớn đang đái bên kia bờ sông, hay cho đến việc đôi trai gái ở trong xóm vô tình hôn nhau rồi bị cả đám nhóc và những chàng trai khác trầm trồ, cho đến chọc ghẹo, riêng với Bảo thì lúc đó chẳng phản ứng gì, chỉ cúi đầu và đỏ mặt, thành ra họ xác định Bảo là mục tiêu để hai anh em họ bắt đầu giải quyết sinh lý.
Bày ra kế sách, nhưng kế sách lại không quan trọng bằng vào việc chọn đúng thời điểm để hành sự, có điều thời điểm đó có đến hay không thì chỉ có trời mới biết được, ước chừng mất một tháng trời kể từ khi xác định Bảo là con mồi thì chẳng có lúc nào là được cho tới tận hôm nay, vào nhịp cả hai anh em họ cũng không ngờ tới trong căn nhà chòi này khi cả hai mới vừa đi làm thuê cho người ta trở về thì lại gặp trúng ngay trời mưa tầm tã, thế rồi lại gặp trúng ngay Bảo cũng vô tình đi ngang qua lại lại tấp vào trong này khiến cho cả hai anh em họ giật nảy mình, không thể ngờ đến, khi mà cả tháng trời cứ rình mò, quan sát Bảo nhưng cuối cùng chẳng có dịp nào mà hành động nên phải từ bỏ. Ấy thế mà ông trời không phụ lòng của cả hai người đang nứng cặc không thể nào chịu nổi nữa, nhưng vì cẩn thận hơn bất kỳ, dù cho việc dụ dỗ đơn giản hay khó khăn cũng không thể thờ ơ và cần phải cẩn trọng, nếu không thì đời của hai người đi tong.