
Nhìn chung, cả hai chúng tôi trải qua một chuyến đi êm đềm, từ dòng sông cho tới đất liền, công việc của anh có lúc khó khăn và căng thẳng cũng như cãi vã, nhưng riêng với tôi, anh đúng như một kiểu mẫu gia đình, chẳng lúc nào cáu gắt hoặc mắng tôi lấy một câu vì tôi phạm phải sai lầm nào đó, có lẽ vì anh không muốn làm vậy, để tôi buồn lòng và là thứ khiến cho mối quan hệ rạn nứt, như từng bố mẹ của anh ta. Cho nên tôi cứ tin tưởng một mực vào anh không một chút nghi ngại gì.
Số tiền anh đưa cho tôi, tôi đều dùng mua thức ăn tốt nhất cho đến thuốc men bồi bổ cơ thể cho anh, nhất là các thứ liên quan đến thận và tình dục, nhất là món con hàu tìm được trên con tàu đánh bắt được tôi đưa vào bữa chính trong các ngày liên tục, đến mức anh ngán ngẩm phát ớn, nhưng với tôi nó lại quá tốt sau bữa ăn, là trở thành một con thú dữ cần bạn tình và luôn đâm dập nát từ lỗ đít của tôi cũng như việc anh sung mãn, luôn luôn có thể chơi hiệp thứ hai sau hiệp thứ nhất, chính vì vậy tôi luôn ép anh phải ăn con hàu. Dù anh chẳng thích. Dường như sau ban tay chăm sóc của tôi, anh có sức khỏe, cường tráng và trông trẻ hơn so với những dân lao động, cũng như tôi biết cách trả giá cho giá trị thức ăn và trên các con tàu luôn rẻ hơn so với việc mua trung gian, tạo thành một bữa ăn tiết kiệm nhưng vẫn còn đầy dinh dưỡng bổ sung cho chuyện tình dục. Dư giả theo mỗi tháng, anh từng nói là bây giờ số tiền tiết kiệm còn nhiều hơn khi cả hai anh em làm gần tới 30 triệu, nhưng chẳng đủ, số tiền ấy rơi vào những khoảng nào, cái nào cũng không biết cả, tới giờ khi tôi chi li từng tí, dù số tiền ít hơn lần trước cả hai anh em đi làm, lại còn dư giả tiền bạc làm cho anh cảm thấy hài lòng. Tôi chỉ cười, nói mình chỉ làm tròn bổn phận làm vợ mà thôi, nói thế, trong sâu con mắt của anh, hiện ra một nét buồn ưu sầu, chỉ thoáng qua thôi, rồi nhìn về dòng sông, cái nhìn ưu sầu ấy khiến cho tôi chợt nhận ra rằng, mình chẳng phải là người vợ chính thức; danh chính ngôn thuận, cũng chẳng có kỹ năng “đẻ” được cho anh một đứa con, kéo theo nỗi buồn khác. Cả hai chúng tôi, chỉ là bạn tình của nhau mà thôi.
Buổi sinh hoạt trên con tàu có rất nhiều cái bất tiện, nhất là nguồn nước sạch để uống, nấu cơm, tắm và đi vệ sinh, dường như nước là thứ không thể thiếu được cho kẻ ưa thích đi trên dòng sông. Tắm rửa thì có thể nhảy vào sông để tắm sạch sẽ, có lúc, cả hai chúng tôi nhảy xuống sông để làm tình trong buổi tối để thay đổi không khí ngột ngạt trong buồng, đó là dòng sông không bóng người, một ngôi nhà nào ở cạnh vùng này, thành thử mới sẵn sàng outdoor cho thoải mái không khí làm tình, tôi nằm trên gò đất, hạng hai chân để lộ ra lỗ đít và anh đưa con cặc vào , đâm lấy đâm để, đâm sâu nhất cũng không thể hết phần con cặc của anh, càng đâm thật sâu tôi càng thốn, sau mỗi lần đâm thật sau ấy là vùng bụng tôi đau, lỗ đít tôi cũng rộng thêm, nhưng tôi lại thích cảm giác thế. Đầu con cặc của anh khá to, nên việc đi sâu vào lỗ đít dễ dàng hơn, anh lấy hai tay giang hai đôi chân của tôi hết cỡ,ngồi xổm cao để đẩy lực mạnh hơn, đâm càng mạnh tôi càng rên rỉ trong đêm thanh vắng, hai bàn tay chỉ biết nắm đầu vú lớn của anh mà bóp, bởi những cơn đau liên miên từ lỗ đít luôn tới, đâm và dập liên hồi phải dùng bàn tay bóp ngực để gồng, chính vì bóp ngực anh quá nhiều mà đã hằn vết ngón tay trên đầu ngực của anh. Cho nên anh cũng không hề dám cởi trần cho mọi người biết ngực của mình đã in hẳn đôi bàn tay của tôi trên đó.
Khi sắp xuất tinh anh đều dùng cặc đâm hết cỡ, cứ ba giây một lần đâm thật lâu, cho tới khi đâm liên hồi thật mạnh là lúc tôi biết anh sắp ra trong lỗ đít, nên lấy tay sục cặc của mình mặc dù cặc của tôi giờ đây chẳng còn cương cứng nổi được nữa, một tay bóp ngực anh một tay sục cặc, cho tới khi cả hai ra cùng lúc, rồi nằm bệt ra gò đất bị con sóng đánh tới, cả hai kiệt sức, mặc kệ con sóng, tiện thể, để cho chúng tây rửa cả hai thân người chúng tôi, đôi khi anh dập lỗ đít của tôi, có con sóng đánh vào, khiến cho tôi đang rên la bị dòng nước tràn vào làm mình ngạt thở vừa ho dữ dội, nhưng tôi lại thích thế. Nằm trên gò đất của bờ kè, tôi ôm anh, xoa đầu cặc của anh như sợ một ngày nào đó sẽ mất nó, đỏ au và vẫn còn đang cứng, có thể sắp chơi một ván trước khi cả hai lên xà lan và nằm ngủ. Bất chợt tôi hỏi anh:”Mối quan hệ này sẽ kéo dài bao nhiêu lâu, hả anh?”
Anh nhắm mắt đột ngột mở ra nhìn tôi, nói:”Sao lại hỏi thế? Tại sao không nói là chúng ta kéo suốt đời hả?” Trong giọng nói của anh vừa oán trách vừa trách cứ, tôi chỉ cười, biết rằng hiện tại cả hai đang hài lòng về đều đang làm, bổn phận của người tình, tôi chỉ thầm nghĩ rằng ai biết được tương lai như thế nào, vợ chồng chính thức còn ly dị được thì huống chi cả hai chúng tôi vốn là mối quan hệ bạn tình đồng giới thì liệu có cái gì để ràng buộc và có gì để bảo đảm rằng trong tương lai anh và tôi có còn nồng cháy như bây giờ hay không?
Nhưng ít nhất, mối tình này kéo dài nhiều hơn hai mối tình đầu và kể sau này nữa, êm đềm và không có sự cố gì nhiều, do đó tôi không hề oán trách gì về anh nếu như có sự kiện xảy ra giữa cả hai, nếu có chỉ là anh đối xử với tôi quá tốt mà thôi.
Hôm sau anh nằm sốt trên buồng tàu – may là lúc đó không có chuyến đi nào cả, nếu không tôi sẽ gặp nguy to vì mình chẳng biết lái như thế nào để đến đích cả – tôi phải chăm sóc anh, nhất là hạn chế bú cặc anh, nếu làm trong lúc này thì chả khác gì đang hại anh cả. Lúc anh nằm, hoàn toàn cởi đồ hết trơn, lộ ra thân người da ngăm đen, lực lưỡng, đang nằm ngủ, nhưng con cặc to lớn đang mềm của anh ngả về bên khiến cho tôi thèm thuồng muốn bú, nó như một thứ đồ vật làm mê hoặc tâm trí lẫn tâm hồn của tôi, nhưng tôi cố gắng kìm hãm lại, chỉ nằm bên cạnh anh, ôm anh, ngửi mồ hôi và nghe tiếng bên ngoài, con sóng đánh vào xà làn lẫn tiếng ve kêu trên cánh đồng. Anh đang ngủ say như chết. Tôi nghĩ về tương lai hai đứa, hầu như chẳng có tương lai, mù mịt, mặc dù cả hai nương tựa vào nhau trong thời điểm hiện tại, nhưng chỉ dựa vào nguồn thu chính của anh, bất chợt anh lăn đùng ra bệnh, nguồn thu ấy biến mất, thay vào đó là tiền tích trữ ít hỏi của một năm nay biến mất đắp vào tiền viện và thuốc men. Cái nỗi lo lắng ấy ám ảnh tôi, khiến cho tôi phải nghĩ cách khác, làm ra tiền để phòng hờ cái viễn cảnh ấy xảy ra, cũng như có vốn liếng để mở cửa hàng kinh doanh nho nhỏ, để không còn trôi nổi trên sông như thế này mãi mãi nữa.
Giữa đêm anh gọi tôi, bảo nứng cặc, mặc dù anh chưa hoàn toàn khỏi sốt, nhưng quá nài nỉ nên tôi đành phải bú cặc cho anh giải phóng tinh trùng, con cặc của anh nóng hổi, toàn thân cũng thế, tôi bú và nâng niu con cặc anh như đang nâng niu một quả trứng mong manh dễ vỡ, anh nằm nhắm mắt, dạng háng hết cỡ, rên rỉ không thôi, nắm tóc tai tôi như một chiếc cột, chờ đợi cơn bão sắp sửa thổi bay anh, vùng háng cứ nâng lên rồi hạ xuống theo từng nhịp bú cặc của tôi, khi tôi mút tới tận cuốn họng, vùng háng của anh nâng lên hết cỡ, hai chân ôm chặt đầu tôi, anh cứ nói lớn sướng cặc quá, sướng quá em ơi, nữa đi, nữa đi anh chịu không nổi nữa rồi, dù thật sự khó thở khi bú tận cán con cặc khổng lồ của anh, nhưng tôi vẫn cố gắng bú tận cán cho tới khi niệu đạo trong con cặc của anh tuôn trào những dòng tinh trùng, dày đặc, mùi tanh tưởi của những con hàu lại thơm với tôi, không một dòng tinh trùng, tinh dịch và cả nước miếng trên con cặc của anh chảy xuống được trên vùng háng, vùng mu của anh. Sau khi xuát tinh vào họng tôi thì đôi chân của anh kẹp vào đầu tôi lẫn cả bàn tay nắm tóc tôi phải buông xuống, cả thân người anh kiệt sức hoàn toàn, đúng nghĩa đen của nó, chỉ còn lại thở dốc, cả thân người chảy mồ hôi đầm đìa, mắt nhắm lại và cả khuôn mặt thỏa mãn, tôi liếm những mồ hôi chảy ròng ròng của anh, mặc dù có chút mặn, nhưng ít nhất trong thâm tâm tôi không muốn bỏ sót thứ gì đó từ trong cơ thể của anh chảy ra bên ngoài, nên tôi đã liếm sạch từ vùng háng, cho tới tận trên ngực và trên khuôn mặt của anh. Anh mắc tiểu nhưng tôi cản anh, tôi uống nước tiểu của anh dù anh hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn đái vào trong miệng của tôi, tôi nắm cả hai bàn tay vào nhau mới vừa đủ con cạc to của anh, rồi ngậm đầu cặc đang tuôn trào nước đái, mùi vị rất khai, nhưng tôi cam tâm uống nó, bởi trong hành động này là thể hiện cho sự tình yêu của tôi dành cho anh, chứ không hề một chút riêng chỉ vì tình dục nào cả, sau khi đái xong trong miệng thì anh nhào đến hôn tôi dù hiện tại đã kiệt sức hoàn toàn, lưỡi trong anh cọ quậy trong tôi, hôn mãnh liệt, ước chừng cả hai hôn nhau mười phút thì buông, anh nhìn tôi, nói “Anh yêu em!”, tôi cũng đáp lại và ngủ đi lấy kiệt sức mai còn tiếp tục chơi nữa. Anh gật đầu và chìm vào giấc ngủ.
Trong đêm tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng thở và chút rên rỉ từ anh, tôi thích cái cảm giác khi anh xuất tinh, chẳng còn sức gì, bởi điều đó thể hiện sự cho việc tôi có kỹ năng làm tình, nếu không, thì mối quan hệ này giữa tôi và anh chẳng được bền lâu, mà chỉ còn lại là tình dục đứng đầu, tạo ra sự áp lực giữa cả hai, chẳng ai níu kéo ai, người buông thì người rời đi thôi. Nhưng trong hiện tại thì đã khác hẳn một chút, anh đã yêu tôi từ dạo đó, không chỉ vì yêu tình dục của tôi mà còn là sự hy sinh dành cho anh, nên mối tình này kéo dài nhất của tôi. Cuối cùng tôi đắp chăn cả hai, chui vào bên trong chăn, ngửi mồ hôi nồng nặc tỏa ra từ anh cũng như ngậm cặc anh rồi chìm vào giấc ngủ sâu.
Sau biến cố đêm hôm đó, thì thật sự anh mới nói lời yêu tôi, sau một năm trời, chỉ là lời nói suông về sức khỏe, tình dục chứ không hề đả động gì tới tình cảm, thì nay, anh mới thật sự quan tâm tôi nhiều hơn, mới xem tôi là người yêu, và xảy ra sự ghen tuông khi tôi luôn ngắm nhìn ai đó trên tàu xà lan với vẻ trần chuồng, và chút lộ ra dương vật, thật sự mà nói tôi có nhìn thật nhưng cũng chả thiết tha gì, cùng lắm là cảm giác thích thú về người mới mà thôi. Anh thể hiện sự ghen tuông, mà trước kia không hề có, dù tôi có đề cập tới việc những chàng trai, từng tắm sông và lộ ra con cặc của họ, thì với anh chẳng mấy bận tâm lắm, thì giờ, anh mở lòng với tôi, ghen tuông và hôn tôi nút lưỡi nhiều hơn, dù trước đó chỉ là một cảm giác nứng cặc gây ra thôi chứ không phải là cảm xúc gây ra từ phía anh, có thể nói anh sợ cảm giác yêu một ai đó, kể cả tôi vốn trung thành, là người luôn ở bên cạnh anh chầu trực 24/24 cũng khó lòng gây ra một vị cảm giác gây xao lãng cho anh. Cũng như việc anh cởi mở nhiều và nói nhiều, nhất là cuộc sống của anh trước kia, thật sự mà nói, hai anh em anh từng kể về trước kia chỉ là bề nổi, và nó chỉ là khía cạnh của sự che dấu bên trong đen tối trong cuộc đời của hai người mà thôi.