Lời nói của Kiều Uý Nhiên có chút ẩn ý, cộng thêm vẻ mặt giả vờ lão luyện khiến Đàm Xung bật cười.
Đều đã chuẩn bị súng thật kiếm thật sẵn sàng để ra trận, Kiều Uý Nhiên xấu hổ cười, cậu xấu hổ vì đôi chân của mình, cậu nhanh chóng rút tay ra khỏi chăn, đấm vào ngực Đàm Xung, “Này, anh cười cái gì hả!”
Không dễ gì tạo ra một bầu không khí mập mờ mà lại bị hỏng như vậy, Đàm Xung cũng mất hứng ghê lắm.
Đàm Xung giải thích, “Không cười, tiếp tục đi.”
Thực sự coi đó là diễn rồi, kêu dừng liền dừng, kêu bắt đầu thì có thể tiếp tục. Kiều Uý Nhiên véo tai của Đàm Xung nói: “Anh lại cười, em sẽ tức giận đấy.”
Bình thường muốn làm cho Đàm Xung cười, anh không cười được, trong giây phút trang nghiêm và thần thánh như vậy anh lại cười đến vui vẻ.
“Ừ.” Đàm Xung có yêu cầu nói, “Không phải em biết à, em dạy anh, anh không muốn xem video.”
Hai người họ là kẻ tám lạng người nửa cân, Kiều Uý Nhiên phải giả vờ là mình là người có kinh nghiệm trong trận chiến.
Cho dù có nói bao nhiêu đi nữa, một số điều chỉ có thể hiểu mà không thể nói ra, Kiều Uý Nhiên cảm thấy, cậu tốt nhất nên nói ít đi một chút, trực tiếp ra tay.
Cậu mím môi, lại thò tay vào chăn bông, đầu ngón tay lướt qua những thớ thịt săn chắc, đôi mắt như mặt hồ của Đàm Xung hiện giờ đối diện cậu, như đang nín thở lắng nghe động tác của cậu.
Khi ngón tay chạm vào mép quần lót, Kiều Uý Nhiên cảm nhận rõ ràng sự run rẩy cơ bắp của Đàm Xung, cậu không nói tiếng nào, kéo quần lót của Đàm Xung xuống, vật cứng phía trước nảy lên trên đùi cậu.
Sự kỳ lạ làm Kiều Uý Nhiên run lên, cậu hít một hơi thật sâu, giả vờ vô tình nắm lấy dương vật của Đàm Xung.
Trong bóng tối, cậu nghe rõ tiếng thở càng ngày càng nặng nề của Đàm Xung.
Kiều Uý Nhiên ngượng chết đi được, cậu thậm chí còn hiếm khi thủ dâm, đây là lần đầu tiên được ôm “em trai” của người khác.
Không hề khó chịu như cậu nghĩ, thậm chí còn rất phấn khích vì dương vật cương cứng liên tục. Kiều Uý Nhiên đang cố gắng đấu tranh, liền nghe thấy giọng nói khàn khàn của Đàm Xung, “Video không phải như thế này.”
Này không phải là vô nghĩa à? Kiều Uý Nhiên cũng muốn nằm xuống để Đàm Xung vuốt ve nhưng Đàm Xung không thể, công việc yêu cầu thể lực này lại để cậu đến làm.
Đàm Xung không nói gì mở hộp dầu bôi trơn, giống như học cách mở rộng như trong video của Kiều Uý Nhiên.
Kiều Uý Nhiên là người không có tiền đồ, người ta còn chưa chạm vào cậu, cậu trong lòng không nhịn được mà hét lên, hừ hừ ư ư.
Giọng nói cũng cao hơn bình thường, âm thanh có dài có ngắn, ánh đèn trong phòng ngủ mờ ảo, những người không biết còn nghĩ Đàm Xung đã làm gì cậu rồi.
Cổ họng của Kiều Uý Nhiên trở nên chết lặng, không còn thấy cử động của Đàm Xung nữa, cậu nheo mắt nhìn Đàm Xung, Đàm Xung chậm rãi hỏi: “Bảo bối, em thấy đau không?”
Đau cái rắm, chỉ có bôi thuốc bôi trơn, cậu đau cái gì, Kiều Uý Nhiên cũng không diễn, cậu chỉ là không thể không hét lên, có vẻ chính cậu không tình thú.
Lại sợ bản thân khóc, âm thanh khó nghe, khó nghe giống như một cuộn băng cát-sét bị hỏng.
“Em…” Kiều Uý Nhiên tức giận cắn vào vai Đàm Xung. “Anh làm được không thế, cổ họng của em kêu đến phát đau rồi.”
Đột nhiên, cổ của Kiều Uý Nhiên mát lạnh, Đàm Xung đang ngậm trái cổ của cậu, những ngón tay của anh mò mẫm vào mông cậu.
Có chất bôi trơn nên khá dễ đi vào, chỉ là cảm giác đau nhức khiến Kiều Uý Nhiên khó chịu không kể xiết.
Không tuyệt như cậu tưởng tượng, ít nhất là không tuyệt như xem GV, sự chua xót đã chiếm trọn não bộ và cơ thể cậu.
“Đàm Xung…” Kiều Uý Nhiên gọi không thành tiếng, giọng nói của cậu trầm lắng lại đáng thương.
Đàm Xung không nói, đáp lại Kiều Uý Nhiên là thở dài nặng nề.
Mở rộng tương đối ổn, cả hai người đều rơi vào một khoảng lặng nhầy nhụa, chỉ có tiếng nước “nhóp nhép”.
Mông nóng lên từng đợt, Đàm Xung thở phào nhẹ nhõm, thay đổi tư thế của Kiều Uý Nhiên, để Kiều Uý Nhiên nằm trên giường.
Kiều Uý Nhiên nhếch mông không phòng bị, lưng áp vào ngực anh, Đàm Xung thì thầm bên tai cậu: “Bảo bối, anh đến đây.”
Kiều Uý Nhiên nín thở nắm chặt ra giường, dương vật cứng cọ qua lại cho đến khi tìm được cửa vào, Đàm Xung mới dùng lực đẩy vào.
Kiều Uý Nhiên vùi đầu vào gối, vách thịt bị mở ra khiến cậu sợ hãi, so với dương vật thì việc mở rộng bằng ngón tay quả thật chẳng là gì.
Đàm Xung ôm chầm lấy cậu từ phía sau, ấn vào eo cậu cho đến khi anh vào sâu trong cùng thì cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi là chuẩn bị cho lần vận động tiếp theo, Đàm Xung vừa muốn động, Kiều Uý Nhiên nức nở oán giận, “Anh không đeo bao…”
Đàm Xung sững sờ, bên cạnh là chiếc bao cao su vẫn được đóng gói hoàn chỉnh, anh hoàn toàn quên mất nó, “Vậy thì làm thế nào…”
Hai người đều đã vậy thì có thể làm gì bây giờ? Giờ mà rút ra rồi đeo bao thì chẳng khác cởi quần đánh rắm à? Kiều Uý Nhiên sợ Đàm Xung sẽ rút lui, kẹp chặt mông, “Cứ như vậy đi…”
Động tác tiếp theo hoàn toàn là động tác nguyên thủy nhất của con người khi theo đuổi khoái cảm, thân hình to lớn của Đàm Xung bao chặn lấy Kiều Uý Nhiên ở dưới thân mình, bàn tay to của anh che lưng Kiều Uý Nhiên, tay còn lại thì nắm eo Kiều Uý Nhiên, hông anh không ngừng động.
Sức nặng của cơ thể khiến Kiều Uý Nhiên hụt hơi, tiếng rên rỉ của cậu ngắt quãng, động tác của Đàm Xung không mạnh lắm, nhưng lần đầu tiên hai người kết hợp như vậy là đủ rồi.
Khi đầu gối của Kiều Uý không thể chống đỡ nữa, muốn mượn lực rướn người lên, Đàm Xung đã siết chặt eo cậu, cảm giác khó chịu và trúc trắc ban đầu dần được thay thế bằng cảm giác tê dại.
Tư thế vào từ phía sau khá dễ dàng, vào cũng đủ sâu, loại bỏ hết mấy thứ không thực tế, khoảng cách của hai người cực kỳ gần gũi.
Điều đó cũng khiến lần đầu tiên Kiều Uý Nhiên cảm thấy không an toàn, cậu không nhìn thấy mặt Đàm Xung, không thể ôm lấy cơ thể của anh, cảm giác bị áp bức rất lớn khiến cậu cảm thấy bị ủy khuất và muốn khóc.
Cậu dựa vào gối nghẹn ngào không nói nên lời. “Huhu…”
Nghe thấy tiếng khóc của Kiều Uý Nhiên, thân dưới Đàm Xung ngay lập tức giảm tốc tốc độ, véo cằm Kiều Uý Nhiên buộc Kiều Uý Nhiên phải quay mặt lại.
“Sao lại khóc? Đau lắm sao?”
Kiều Uý Nhiên xoa xoa nước mắt trên tay Đàm Xung, “Em muốn ôm anh…”
Nghe vậy, Đàm Xung lật người lại, đổi tư thế rồi lại đi vào.
Kiều Uý Nhiên bám chặt lấy cổ Đàm Xung, hai chân vòng qua eo anh, mông đỏ ửng lên, cậu vẫn không chịu buông ra, ôm lấy Đàm Xung mà khóc không ngừng.
Điều hòa trong phòng ngủ đã được bật rất thấp, Kiều Uý Nhiên đang khóc mà mồ hôi nhễ nhại, Đàm Xung thỉnh thoảng lại an ủi cậu vài bằng giọng trầm ấm, còn lại đa phần, anh đều sẽ đánh lạc hướng Kiều Uý Nhiên bằng cách hôn cậu.
Kiều Uý Nhiên không thể nói làm tình có tuyệt hay không, nhưng Đàm Xung xâm nhập vào cơ thể cậu sau đó hôn cậu, mang đến cho cậu cảm giác chiếm hữu và an toàn vô cùng.
Cậu không đủ tư cách nói Đàm Xung ngốc, dù sao cậu cũng không thông minh, hai người chẳng khác gì nai con trong rừng rậm sương mù, đều mất phương hướng nhưng cuối cùng cũng hài lòng với việc tìm được bạn đồng hành.
Sau khi làm xong Kiều Uý Nhiên khóc không ngừng, Đàm Xung đưa cậu đi tắm rửa sạch sẽ, Kiều Uý Nhiên nép vào tay anh mệt mỏi thì thầm nói Đàm Xung tối nay xấu xa.
Đàm Xung vẫn bình tĩnh như mọi khi, nhưng động tác lại nhẹ nhàng đến bất ngờ, ở với Kiều Uý Nhiên đã lâu nên anh cũng hiểu được tính khí của Kiều Uý Nhiên.
Kiều Uý Nhiên không phải là người có thể che giấu những lo lắng của mình, vui, buồn, tức giận, yêu thích cậu đều nói rõ cho Đàm Xung biết.
Tính tình hơi nhỏ nhen, hình như lúc nào cũng cần Đàm Xung dỗ dành, nhưng cũng rất dễ dỗ, không phải quá khó tính.
Đàm Xung luôn nghĩ Kiều Uý Nhiên rất đáng yêu, có lẽ đây là nơi đáng yêu nhất, được Kiều Uý Nhiên cần, được Kiều Uý Nhiên tôn thờ và coi như trung tâm của tình yêu, nên ngay từ đầu, Đàm Xung đã sơ hở, cho Kiều Uý Nhiên có cơ hội tấn công anh.
Hơi thở nông sâu của Kiều Uý Nhiên rất hấp dẫn, Đàm Xung cúi đầu hôn cậu, “Ngủ ngon, bảo bối.”
—————————————–