Y để lộ ra nụ cười có chút dâm đãng, “nhưng mà Oanh Oanh bây giờ vẫn chưa có sữa, ừm…baba phải đem con đụ tới khi nào có thai, đến lúc đó có thể hút ra sữa rồi!”
Trần Thường Dũng dùng lực mút một cái thật mạnh nhũ tiêm của Trần Oanh, lực khí lớn tới nỗi Trần Oanh phát đau. Trần Oanh rên lên một tiếng, mềm nhũn trong lòng Trần Thường Dũng. Cuối cũng Trần Thường Dũng cũng chịu bỏ qua cho ngực cậu, đôi bầu vú trắng nõn đã bị giày vò đến mức toàn bộ đều biến thành màu đỏ của những ngón tay cũng dấu hôn. Phía trên ẩm ướt thành một mảng, vừa là mồ hôi lại vừa là nước bọt.
Trần Thường Dũng đang muốn kéo quần lót của Trần Oanh ra lại bị giưc chặt lấy hai tay, Trần Oanh cười cười nói: “Không cần phải vội vàng như thế!”
Nói rồi cậu liền từ trên đùi Trần Thường Dũng trượt xuống, trực tiếp quỳ gối xuống mặt đất, lôi quần của y xuống một chút, thân thể trần truồng chen vào khoảng không giữa hai chân y, cúi đầu liếm lấy cây dương vật bởi vì quá căng quá cứng mà đội ra khỏi đáy quần. Trần Oanh luôn ở bước đầu tiên trước khi hành sự bắt đầu liếm lấy dương vật của Trần Thường Dũng, bởi vì cậu thích thứ đồ to dài này, cũng thích nuốt tinh dịch của Trần Thường Dũng. Cậu quỳ gối hết mực đoan chính, phần áo ngực đã bị giày vò đến biến dạng vẫn treo trên ngực, hai tay nắm lấy hai túi tinh hoàn nặng trĩu, để phần quy đầu trên đỉnh ấn sâu vào trong cuống lưỡi của mình sau đó đỏ bừng mặt mũi mà nhả ra. Nhả ra nuốt vào vô số lần, tiếng nước khẩu giao sắp có thể lấn át cả tiếng quạt trần trên đầu đang đều đặn kẽo kẹt kêu. Trần Thường Dũng cúi đầu nhìn Trần Oanh “ăn” dương vật của y, khuôn mặt nhỏ nhắn bị chèn ép để lộ ra hai cái bánh bao, đầu mũi tròn tròn cũng phủ một lớp mồ hôi hồng hồng. Y ấn giữ lấy đầu Trần Oanh, những sợi tóc dưới lòng bàn tay nhẹ nhàng trượt xuống, giống hệt như thân thể của Trần Oanh khi ở trên giường, có thể biến thành dáng vẻ vô cùng xung sức, cái dáng vẻ này của cậu khiến cho Trần Thường Dũng làm bao lâu cũng được.
“Ngô!” Trần Oang phun ra cây dương vật bên trong miệng, khoé miệng lưu lại chút dịch thể sanh sánh, cậu lưu luyến mà liếm liếm phần lỗ nhỏ nằm ở giữa quy đầu, cản giác như cả côn thịt thô to cứng cáp nhảy nhót trên đầu lưỡi của chính mình, bèn để lộ ra nụ cười ngại ngùng dễ thương. Cậu nghiêng người, dùng hai bầu vú mình kẹp lấy dương vật Trần Thường Dũng, hai tay nắm lấy ngực, để dương vật giữa hai bầu thịt trắng trắng mềm mềm, dương vật chen bên trong từ từ cọ sát, sau đó ngẩng đầu nhìn Trần Thường Dũng, “Baba, làm thế này người có thích không?”
Dáng vẻ quỳ gối dưới đất, ngửa đầu lên nhìn Trần Thường Dũng của cậu giống như là thiên sứ thuần khiết thoát ra từ bên trong đống dịch thể, lại giống như một người đàn ông không rõ tính dục mà bị đày đoạ dưới nơi thấp nhất của địa ngục, đến với nhân gian lại vì thu hút giới tính điên loạn mà trở thành mầm hại. Trần Thường Dũng mạnh mẽ nắm lấy tóc của Trần Oanh, ấn mặt cậu vào phần cương to phình lên của mình.
Đón lấy tinh dịch đặc nồng phun ra từ lỗ tiểu, tất cả phun đầy lên mặt Trần Oanh.
Trần Thường Dũng bắn ra rất nhiều, trên mặt Trần Oanh chỗ nào cũng là dịch thể đặc sánh, thậm chí nó còn văng cả lên tóc cậu nữa. Trần Oanh dường như còn chưa kịp phản ứng, qua một lúc lâu mới chớp chớp mắt, vươn đầu lưỡi tươi hồng ra, liếm sạch dịch thể dịch thể bên miệng.
“Baba hư thật đấy…” Trần Oanh bò lên đùi Trần Thường Dũng, từ từ liếm lên dương vật sau khi bắn ra một lúc rồi nhưng vẫn còn thẳng đứng, đôi mắt to tròn phủ một màn sương mù dày đặc kia của cậu vẫn sáng lên như cũ nhìn chằm chằm y, “Bắn hết tất cả lên mặt con rồi!”
Trần Thường Dũng đem Trần Oanh từ mặt đất kéo lên, ném lên trên chiếc bàn vuông mà bình thường hai người vẫn ngồi đó cùng nhau ăn cơm, kéo vạt váy của Trần Oanh ra, kéo luôn cả quần lót đã ướt đẫm xuống.
Trần Oanh cả người bị xô lên bàn ăn, cánh tay bị va chạm đến phát đau, liền dẩu môi làm nũng: “Ghét quá đi à, sao tự nhiên lại đùng một cái vội vàng thế … ngô…”
Trần Thường Dũng vo quần lót Trần Oanh thành một nhúm, nhét vào trong miệng cậu. Trần Oanh trừng to hai mắt, cậu vừa ngửi thấy chút mùi khai trên quần lót của chính mình thì ngay lúc đó âm huyệt ẩm ướt liền bị một vật cứng thô bạo to lớn nhét vào trong, cậu lập tức siết chặt âm huyệt, đến cả cặp chân đang rủ xuống bên bàn cũng cong lên thật chặt “Ngô…”
Trần Thường Dũng không đợi cậu kịp hít thở, liền siết mạnh eo cậu mãnh liệt ra vào. Dương vật nóng như hòn than đem hậu huyệt đâm vào không lộ ra bất kì một khe hở, mỗi lúc đều rút ra đến tận quy đầu sau đó lúc đâm vào lại chen thêm cả hai bọc tinh hoàn. Trần Oanh chẳng mấy chốc mà nứng tới co giật, sức ra vào của Trần Thường Dũng cực kì lớn, dương vật lại vừa thô vừa dài, mỗi lần đầu đụng tới hẳn tử cung, đem tràng đạo bên trong đảo loạn thành một nùi. Nếu như miệng cậu mà không bị bịt chặt lấy, Trần Oanh khi đó nhất định sẽ hét lên mất cả giọng. Cậu bị đụng chạm mãnh liệt không túm lấy được bất cứ thứ gì, bàn tay mấy lần thử đưa về sau túm lấy cánh tay Trần Thường Dũng nhưng dưới động tác mãnh liệt mà mất đi hết sức lực, chỉ có thể xụi xơ mà nằm rạp xuống, toi công chống lên đùi Trần Thường Dũng. Rất nhanh âm huyệt liền tiết ra nước, mép môi xung huyết ẩm ướt không ngừng run lên, nước chảy ra phía ngoài rơi xuống đầy mặt bàn. Trần Thường Dũng vẫn đang đâm thật sâu vào trong, dương vật cứng như sắt thép đụ cho bụng Trần Oanh xuất hiện cả vết lồi, y ở trên mặt bàn không ngừng đụ Trần Oanh. Trần Oanh ô ô khóc lớn, trong miệng phát ra những tiếng ngô ngô không rõ là đang nói cái gì, đại khái có lẽ là đang cầu xin Trần Thường Dũng đừng đụ cậu như vậy, cậu sẽ bị làm tới chết đấy. Nhưng Trần Thường Dũng lần này không có chiều theo ý cậu, điên cùng va chạm với phần mông của Trần Oanh, đem hai khối thịt căng tròn đụng tới biến dạng rồi phát đỏ, sau đó cúi người ôm thật chặt lấy eo Trần Oanh, đem cả người Trần Oanh dán vào người y, dùng lực đâm từ trên xuống dưới, dương vật làm cho nước phun ra từ hai lỗ huyệt chấn động bắn tung toé, Trần Oanh bị nhấc cả eo lên làm, chân không thể nào đứng nổi, chỉ có thể dựa vào cái bàn phía dưới, thuận theo động tác ra vào của y mà di chuyển, phát run.
Chiếc bàn vuông trước phòng vốn được kê ở vị trí trung tâm qua một hồi va chạm bị dồn đến chân tường. Chân bàn bị đẩy thẳng một đường đến bên bờ tường phát ra âm thanh lớn, sau đó hai bên rìa bàn bắt đầu thi nhau đụng vào tường. Trần Oanh khóc tới độ cuồng loạn, hai cửa huyệt không biết đã phun ra bao nhiều lần nước, cũng không biết đã đạt đến cao trào bao nhiêu lần. Cậu nứng tình đến mức cả thân người mồ hôi ướt đẫm, trên mông đùi tràn đầy tinh dịch và dâm thuỷ. Toàn thân đỏ rực như một đoá hoa được trồng trên mảnh đất thật màu mỡ. Trần Oanh nằm liệt trên bàn không thể nào cử động, đầu ngón tay bấu sâu vào da thịt trên đùi Trần Thường Dũng. Trần Thường Dũng cũng như thể vô tri vô giác chỉ như một con dã thú hít thở nặng nề mà thôi, đem cậu đụ như một con chó cái.