Cậu cực kì cẩn thận tìm đải sảnh hành chính, từng lối rẽ đều có bảng hướng dẫn chỉ đường, nhưng so sánh đại sảnh hành chính lại khá giống với trường học ma pháp. Trên bảng hướng dẫn nơi nào cũng được ghi rõ.
Nhân viên hành chính nói ra thì ở trong này cũng giống như nhân viên công tác hành chính bình thường. Gia Tam không vì có tộc đá chỉ dẫn mà vội vàng hoàn thành việc chọn thân phận, cậu đi tìm nhân viên công tác để hỏi Trong lúc đó không ngừng hỏi lợi và hại của hai thân phận, cậu còn hỏi được cuộc sống ở nơi ở mới này như thế nào.
Nhân viên công tác rất kiên nhẫn, không ngừng có người mới tới vùng đất tội ác, nhưng cũng không phải quá nhiều. Dù sao vùng đất tội ác lớn như vậy, Tử Hải Thành của bọn họ cũng phải bốn năm ngày mới xuất hiện người mới, hơn nữa lại rất hiếm thấy người nhỏ tuổi.
Sau khi được nhân viên công tác giới thiệu, Gia Tam biết vòng thân phận là một công cụ để chứa đồ, vòng thân phận sơ cấp không gian bên trong không lớn lắm. Chỉ tầm cỡ một cái hộp hình lập phương ba mét. Sau đó mỗi lần thăng cấp thì không gian bên trong vòng thân phận sẽ có thể tăng theo cấp bậc.
Việc này đối với Gia Tam là chuyện vui, làm người Trái Đất ai lại không mong bản thân có một công cụ trữ đồ có thể mang theo bên người mình chứ, không nghĩ tới vật quý giá như thế mà lại có thể có được ở vùng đất tội ác.
Mầm non thì thầm: “Lông dê trên người, trên đời này sẽ không có thịt nào ăn mà không cần trả tiền.”
Gia Tam cũng biết ý này, vùng đất tội ác dám đầu tư lớn như thế thì lợi ích thu về nhất định phải lớn hơn thì mới có lời.
Nhân viên công tác lại nói cho Gia Tam biết vòng thân phận cần phải lấy máu để ấn định, cũng có thể dùng tinh thần lực để đưa vào, nhưng không phải nhờ vậy mà vòng thân phận sẽ không bị người khác cướp mất vì gặp phải người siêu phàm, tiền của và thức ăn trong vòng thân phận thật sự rất khó giữ. Mặc dù sau khi mất đi vòng thân phận thì có thể làm lại, nhưng tài sản bên trong thì phải tự chịu trách nhiệm.
Gia Tam vẫn rất vui vẻ như trước, cho dù cậu nghe nhân viên công tác nói không gian của vòng dân thành sẽ lớn gấp đôi so với vòng dân tự do, nhưng bởi vì Mầm non trộm nói cho cậu biết hai người cũng chỉ mới bắt đầu, không gian lớn hay nhỏ cũng không khác nhau mấy. Đợi sau này thăng cấp sẽ giống nhau thôi, đối với người siêu phàm mà nói thì việc thăng cấp diễn ra rất nhanh, hai thân phận cũng sẽ không có gì khác nhau.
Cho đến khi Gia Tam không nhìn đến đề cử mạnh mẽ của nhân viên công tác mà lựa chọn thân phận dân tự do, lấy vòng dành cho dân tự do. Nhân viên công tác ban đầu nhiệt tình mới dần trở nên lạnh nhạt.
Sự cực kì thẳng thắn không hề che dấu.
Gia Tam đã tự biết được tình hình, cư xử lễ phép thỏa đáng tỏ vẻ cảm ơn, rất nhanh vệ binh đã dẫn cậu tiến vào cửa thành.
Nhân viên công tác vừa rồi nói cho cậu biết thân phận sơ cấp không được ở trên thành, một khi bị phát hiện sẽ bị ném xuống dưới thành, còn có thể trừng phạt bằng cách cưỡng chế lao động.
Vệ binh nói là dẫn, thật ra là giam giữ.
Gia Tam đứng ở cầu thang nhìn xuống, có lẽ kiến trúc trọng yếu và đường phố của Tử Hải Thành đều có cửa đi tới thành bên dưới, lối vào lúc nào cũng có vệ binh đứng.
Mầm non nói với Gia Tam: “Cửa thành nơi này hàng năm đều đóng cửa, chỉ mở hai mươi bốn giờ. Bình thường khi cửa đóng thì không thể tùy ý ra vào, chỉ có lúc chiến tranh hoặc tình huống đặc biệt mới có thể mở cửa.”
Gia Tam gật đầu, nhìn chăm chú vệ binh bên dưới, từng bước từng bước tiến vào cửa thành đang rộng mở.
Thời gian ở bên ngoài và vùng đất tội ác giống nhau, thế giới này so với Trái Đất thì khác một chút, dài hơn một giờ đồng hồ. Nhưng cũng được chia thành hai mươi bốn giờ, thời gian để tính ngày tháng cũng không sai biệt lắm, nhiều lắm thì cách gọi có khác một chút. Ví dụ như ở Trái Đất 1m là 100cm, thì ở đây 1m chắc phải là 120cm gì đó. Có lẽ những hành tinh có sự sống giống nhau sẽ có cách thức để phân chia giống nhau.
Thế giới này cũng có lúc tồi tệ, nhưng ngoại trừ các ma pháp sư và những người cần đi xa thì rất ít người để ý tới việc này.
Nhưng ngày và đêm ranh ở vùng đất tội ác không phân rõ ràng lắm, dù ban ngày hay ban đêm thì trên trời đều là một mảng mờ mịt, nhìn không tới mặt trời, cũng nhìn không tới mặt trăng. Nếu không có Mầm non nhắc nhở, Gia Tam cũng không biết rõ thời gian đã thay đổi.
Về phần tại sao Mầm non biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nghe nói do đó là một trong những bản năng của nó.
Gia Tam hỏi nó thời gian, nó thậm chí có thể nói ra chính xác từng giây từng phút.
Mầm non kiêu ngạo nói: “Tộc đá của chúng tôi sống ở vùng đất tội ác này cũng tính là sống cùng lịch sử, không có người hay tộc nào có bản ghi chép về thế giới này hoàn thiện hơn chúng tôi.”
Gia Tam tỏ vẻ kính nể.
Từ cầu thang đi xuống đến cửa lớn đang rộng mở, lại đi qua một con đường dài khoảng 20m, vẫn là đại sảnh của sở hành chính nhưng là đại sảnh sở hành chính của thành bên dưới.
“Người mới hả? Dân tự do sao?” Lời vừa nói ra, vệ binh hình như cầm trong tay vật gì đó chiếu vào cổ tay của Gia Tam, sau khi giải quyết việc chung thì hỏi: “Có cần gì nữa không?”
Gia Tam chưa nói gì chỉ cười, cậu phát hiện ra tươi cười của cậu đối với những người trong bộ giáp kim loại kia thật sự rất có ích.
“Chào anh, tôi muốn đi tìm nơi có thể ăn cơm và giao dịch. Xin hỏi nếu so sánh sự an toàn thì người mới như tôi có thể đi đâu?”
Nhưng tên vệ binh này có vẻ không bị bộ dáng này của cậu làm siêu lòng, suy nghĩ của hắn không giống với người khác. Một đứa trẻ mà có thể bị ném tới vùng đất tội ác, không phải cũng rất xấu xa sao? Đương nhiên cũng có thể tồn tại của đối phương bị bài xích, nên mới bị ném đến nơi xa lạ này. Vậy mà cũng không hề sợ hãi, còn cười được với hắn, trong khi hiện tại mặt của hắn không phải mặt người mà là mặt sói.
Gia Tam oan uổng: Không phải chỉ là người sói thôi sao, ngay cả đại quái thú cậu cũng gặp rồi, còn có thể để ý tới một người sói sao? Huống chi người sói này còn là một vệ binh.
Vệ binh lạnh lùng trả lời: “Đi ra cửa chính của đại sảnh hành chính, quảng trường
bên ngoài có bản đồ phân bố của khu buôn bán và khu dân cư hỗn tạp, là người từ bên ngoài đến thì thuế giao dịch của cậu gấp hai so với dân trong thành. Khi giao dịch phải đến cửa hàng được chỉ định cùng khu giao dịch. Đừng nghĩ đến việc trốn thuế, nếu không thì mặc kệ là cậu hay là người cùng cậu trộm giao dịch đều sẽ bị phạt thuế, thêm vào đó sẽ là thời gian cưỡng chế lao động. Đừng trách tôi không cảnh cáo cậu, một mình giao dịch thì kết cục đều sẽ là bị lừa.”
Sau khi rời khỏi ánh mắt của người vệ binh, Mầm non rốt cuộc cũng khẳng định câu nói cuối cùng của vệ binh: “Rất nhiều người vì muốn trốn phí thuế cao, ham món lợi nhỏ trước mắt mà lén giao dịch với một ít người dân trong thành. Nhưng kết quả phần lớn đều bị lừa. Bởi vị trốn thuế bị phát hiện sẽ bị trừng phạt, dân trong thành thật sự sẽ không có mấy người dám tìm người từ bên ngoài đến để lén giao dịch.”
Gia Tam nhớ kĩ chuyện này.
Đại sảnh sở hành chính ở thành bên dưới náo nhiệt hơn trên mặt đất, người người đi ngang qua, vẫn còn người đứng xếp hàng dài ở cửa.
Mầm non nhảy ra, dùng phiến lá chỉ vào vách tường trước đại sảnh nói: “Đây là đại sảnh nhiệm vụ, cửa sổ đó là nơi để quân đội giao và nhận nhiệm vụ, đây sẽ là nơi mà ngài sẽ thường xuyên lui tới. Hơn nữa ngài xem nếu những nhiệm vụ có ánh sáng bao quanh là những loại nhiệm vụ cấp bách và quan trọng nhất. Ngài muốn tìm một nhiệm vụ toàn diện thì phải đọc quyển trục.”
Mầm non lại hết sức đề nghị nói: “Ngài là học viên ma pháp, hiện tại đi ra ngoài tìm người giao dịch thì không bằng trực tiếp ở đây tìm quyển trục, xem có nhiệm vụ nào cần nước trong không. Tuy nói là đại sảnh sẽ tuyên bố nhiệm vụ, chẳng những phải nộp thuế, còn phải nộp cả phí nhận nhiệm vụ ở đại sảnh, nhưng bởi vì có người làm đại diện ở đại sảnh làm trung gian, nên nhận nhiệm vụ sẽ không nhất định phải gặp người giao nhiệm vụ, đối với ngài hiện tại mà nói thì cực kì thích hợp.
Ở thế giới nơi nơi đều thiếu nước này, nước trong rất khó kiếm, nhiệm vụ cần nước rất nhiều. Trước mắt ngài không cần tìm nhiệm vụ cần số lượng lớn, nếu không sẽ gây sự chú ý không cần thiết. Ngài trước cứ tìm người có nhiệm vụ cần số lượng nước ít thôi.”
Có một tên già đời chỉ dẫn với không có thì rất khác nhau, Gia Tam quyết định nhận đề nghị của Mầm non. Ở trong này nhận nhiệm vụ thật ra so với việc ra bên ngoài nơi nơi rao bán nước thì sẽ an toàn hơn, nếu nước trong ở đây thật sự giống như lời nó nói quý giá như thế.
Gia Tam mang theo vẻ mặt tò mò đi vào đại sảnh giao nhiệm vụ, bộ dạng hết nhìn đông đến nhìn tây vừa nhìn là biết cừu non.
Có người âm thầm đánh giá Gia Tam, quần áo trên người đứa bé này thì rách nát, còn toàn da bọc xương không có tí thịt nào.
Chỉ dùng mắt thôi cũng có thể nhìn ra Gia Tam có phải là người mới hay không, còn có thể nhìn ra cấp bậc thân phận mà không cần phải dùng máy kiểm tra đánh giá của vệ binh,
“Đừng ngốc thế, đứa nhỏ này vào đây để dụ kẻ ngốc đó, nhất định sau lưng nó có người lớn đi theo. Trước kia có tên ngu ngốc cảm thấy mấy đứa trẻ thế này dễ bị lừa, muốn chiếm tiện nghi, kết quả… chậc chậc!”
Tốt nhất đừng để mắc mưu. Đây kế cừu non, chuyên dành để lừa mấy tên đầu đất tham lam!”
Có người phổ cập mưu kế cừu non cực kì khủng bố cho họ, ánh mắt âm thầm đánh giá Gia Tam lập tức bớt đi phân nửa.
Gia Tam cái gì cũng không biết, dựa theo chỉ điểm của Mầm non đi đến bàn đặt quyển trục.
Quyển trục có rất nhiều, có khoảng 20 quyển gần tường. Đang đứng trước bàn đặt nhiệm vụ đa số là… sinh vật có trí tuệ, đang tìm kiếm nội dung trong quyển trục.
Có một quái vật nhìn như thằn lằn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Gia Tam, ánh mắt vô cùng tàn nhẫn và khát máu.
Gia Tam vội vàng thu hồi ánh mắt, giả vờ như vô tình nhìn thấy.
Có thằn lằn này làm ví dụ, Gia Tam cũng không dám tùy tiện nhìn chằm chằm bọn quái vật hình dạng kỳ quái nữa.
Gia Tam đưa tay chạm vào quyển trục, một nguồn ma lực từ trong tay cậu tự động truyền ra, mở quyển trục ra – Đây là một quyển sách cần phải có ma lực mới mở được, ở nơi này người siêu phàm và người thường đã bắt đầu có ranh giới.
Tuy nói là đại sảnh nhiệm vụ cũng mở cửa cho người thường. Người chuyên môn cũng sẽ thông báo nhiệm vụ cho cả người thường, nhưng thời gian có hạn. Sao có thể giống với việc đọc nhiệm vụ từ quyển trục, chỉ cần người có ma lực dồi dào, muốn xem bao lâu cũng được, muốn tìm nội dung gì thì có thể tìm nội dung đó.
Nhìn Gia Tam có thể mở được quyển trục, ánh mắt nhìn chằm chằm cậu lập tức biến mất toàn bộ. Là người siêu phàm thì mặc kệ bản thân cậu có năng lực thế nào. Chỉ cần là người siêu phàm còn nhỏ như vậy thì nhất định sau lưng sẽ có một người hoặc gia tộc rất lớn phía sau.
Về phần quần áo rách nát trên người Gia Tam – Ai ở bên ngoài đi một vòng, chỉ cần không phải là một cái tên đặc biệt lợi hại nào đó thì đều rất khó giữ bản thân và quần áo sạch sẽ đầy đủ.
Nhưng như trước vẫn còn mấy người nhìn chằm chằm Gia Tam, mấy người này đều là người địa phương. Đối với những sinh vật tới lui trong thành rất quen thuộc, bọn họ có thể khẳng định trước giờ chưa bao giờ gặp qua đứa trẻ này.
Nếu đây là người mới… mấy người kia trong lòng lửa nóng bừng lên, trước đó bọn họ có một tin tức nói rằng ở thành trên mặt đất có một người mới tới, nghe bảo tuổi tác không lớn, tóc màu đỏ thẫm, không phải là giống đứa bé ngay trước mắt này sao?
Gia Tam được Mầm non chỉ điểm làm cách nào để nghiên cứu và tìm đọc quyển trục.
Mở quyển trục ra, đầu tiên có thể nhìn thấy mục lục, mặt trên có phân loại nhiệm vụ, ví dụ như: Loại thám hiểm, loại tìm vật, tìm người, loại cứu vớt hộ tống, loại chiến tranh, loại học hỏi, loại tìm vật, còn có mấy loại tương tự khác.
Mầm non chỉ cậu tìm “loại tìm vật.”
Gia Tam đưa tay mở ra mục tìm vật, một ánh sáng màu trắng hiện lên, mục lục thay đổi, lần này nội dung bên trong hiện lên càng nhiều hơn.
Lần này Gia Tam không cần Mầm non chỉ, theo mục lục tìm được loại cần nước, lại mở ra.
Lần này quyển trục xuất hiện rất nhiều mục có nội dung rất giống nhau.
Vì để chọn được người tiếp nhận nhiệm vụ nhanh chóng nên nhiệm vụ thích hợp rất nhanh hiện ra, điều khoản hiện rõ: Nội dung nhiệm vụ, số lượng, thù lao, kỳ hạn hoàn thành, nhiệm vụ tuần hoàn hay không giới hạn thời gian vân vân.
Nội dung cứ thế được phân chia, điều mục thoạt nhìn đã hiểu ngay.
Đầu tiên Gia Tam bỏ qua những nhiệm vụ yêu cầu số lượng nước lớn, cố gắng tìm mấy nhiệm vụ có yêu cầu số lượng không nhiều hơn nữa tuần hoàn hoặc là không giới hạn thời gian.
Loại nhiệm vụ cần nước rất cần thời gian, nên nhiệm vụ không giới hạn thời gian có rất nhiều, còn ghi rõ yêu cầu thấp nhất. Chỉ cần đạt được yêu cầu thấp nhất là có thể nhận nhiệm vụ.
Gia Tam rất nhanh nhìn thấy một yêu cầu rất thấp chỉ cần hai bình nước trong, là một nhiệm vụ dài hạn cần nước, đại khái thì nhiệm vụ cần không quá nhiều nước. Giá cả cũng không quá cao, nhiệm vụ này thù lao đều được chia đều, một bình nước trong đổi được mười ma tinh.
Nơi này so với Trái Đất tiêu chuẩn của một bình nước khoảng chừng 2.5L bình thường cũng không sai lệch lắm.
Gia Tam nhớ dãy số của nhiệm vụ này, tiếp nhận nhiệm vụ cần đến cửa sổ có bản ghi chép. Cho dù nhiệm vụ dài hạn cũng không có cách thức tiếp nhận riêng. Kiếm được vật phẩm của nhiệm vụ phải trực tiếp đi đến cửa sổ giao hàng báo cáo số nhiệm vụ là có thể giao dịch.
Mầm non giống như một người chỉ đạo nhiệm vụ, hết lòng chỉ dẫn cho Gia Tam: “Được rồi, tiếp theo chúng ta rời khỏi đại sảnh giao nhiệm vụ.”
Gia Tam không rõ tại sao không trực tiếp đi nhận nhiệm vụ, nhưng cậu vẫn nghe theo ý kiến của Mầm non đi đi khỏi đại sảnh, ra khỏi cửa quảng trường.
Thấy xung quanh không có người, cũng xác định không có ai cố tình nghe lén bọn họ nói chuyện gần đó, Mầm non mới nhảy lên vai Gia Tam, ở bên tai Gia Tam dùng giọng nói cực kì nhỏ nói lời thật lòng: “Cậu không thể trực tiếp đi nhận nhiệm vụ, càng không thể ở trước mặt nhiều người như vậy trực tiếp tạo ra nước trong. Ở vùng đất tội ác, người có thể tạo ra nước trong là người có thiên phú cực kỳ đặc biệt. Người siêu phàm cực kỳ lợi hại ở nơi này cũng không thể tạo ra được nước trong không chứa tạp chất như cậu.
Có người thường nói, sinh linh có thiên phú ngưng tụ được nước đều được thần hắc ám yêu thương, có thể có được thiên phú đặc biệt đó thì đều không giống như ngài có thể thực hiện dễ dàng như vậy. Theo như tôi được biết thì người đầu tiên có năng lực ngưng tụ được nước, một ngày chỉ có thể ngưng tụ nhiều nhất là hai bình nước. Nhưng ngài nghĩ lại xem ngài có thể ngưng tụ được nhiều hay ít?
Tôi, tôi, trước kia không phải tôi cố tình không nói cho cậu biết, tôi chỉ sợ ngài cảm thấy nuôi tôi rất có hại… tôi nhất định sẽ cố giúp cho ngài, xin ngài đừng hủy bỏ khế ước với tôi. Còn nữa, ngài nhất định phải cẩn thận, năng lực của ngài như vậy, nếu để cho những người danh tiếng lớn trong thành biết được, bọn họ nhất định sẽ ép ngài ở lại. Để cho bọn họ tạo công trình thủy lợi mà dùng, sau này ngài đừng nghĩ đến chuyện có thể rời khỏi thế giới này. Nếu ngài muốn tìm một cường giả để đi theo, cũng nhất định phải lựa chọn cẩn thận. Không thể tùy tiện tin tưởng bọn họ, nhất định phải đảm bảo điều kiện trước đó, đưa ra một khế ước công bằng.”
“Tao hiểu rồi, tao sẽ không giải trừ khế ước với mày đâu. Nếu tao đã đáp ứng mày, tao sẽ nuôi mày cho đến khi không nuôi nổi nữa thì thôi.” Gia Tam nghiêng đầu, sờ sờ chiếc lá non của Mầm non, “Mày có tên không?”
Mầm non được hứa hẹn nên cực kì vui, nỗi lo lắng nhất của nó đã được loại bỏ, lúc này nó nhìn Gia Tam lại càng giống như người một nhà, lập tức đặc biệt hoạt bát mà nói: “Tôi có tên, nhưng lâu quá không dùng tới. Ngài có thể gọi tôi là Sư Vương.”
Gia Tam khập khiễng: “Sư Vương?”
Mầm non cực kì vui nói: “Cái tên uy vũ lắm phải không? Đây là… tên tôi được ban cho, tôi vốn dĩ được gọi là Nhã Các Bố, nhưng tôi thấy tên Sư Vương hay hơn.”
Mầm non nói hết sức mơ hồ, Gia Tam nghe không rõ mấy chữ. Cậu đang muốn hỏi cho rõ ràng, chợt thấy một thân ảnh quen thuộc đi ngang qua.
Gia Tam ánh mắt sáng bừng, nhanh chân chạy tới người đó.
“A! lão đại, hóa ra anh ở đây, tôi còn muốn đi tìm anh đó, chúng ta thật có duyên!”
Bang! Gia Tam bay ra ngoài.
Reynolds không hề xoay đầu chỉ liếc nhìn đứa bé vừa bị năng lượng hộ thân hất ra xa bằng ánh mắt cực kỳ đặc biệt của mình. Đây là người ngu ngốc đến cỡ nào chứ, vậy mà dám ở vùng đất tội ác gặp người lại chạy tới.
Gia Tam đứng vững lại sau khi bị ngất đi, được rồi, có một nửa là do đói thôi.
Mầm non nhảy ra thét lớn: “Giết người kìa! Vệ binh mau tới đi! Có người trong thành giết người!”
Bọn họ vẫn chưa rời khỏi quảng trường, nghe thấy Mầm non thét chói cả tai. Lập tức có vệ binh tuần tra hướng về phía bên này đi tới.
Thấy vậy mấy kẻ phạm pháp nhỏ ở Tử Hải Thành đang muốn chiếm tiện nghi lập tức rút về.
Reynolds vốn tính rời đi, nhìn thấy vệ binh chặn đường, lười giải thích sự việc, đi về phía đứa nhỏ. Xúc tu vươn ra quơ quơ với đứa nhỏ, còn dùng tinh thần lực giúp đỡ cậu một chút.
Mầm non còn đang tính hét lên thì bị một nguồn năng lượng vô hình chặn lại. Mầm non vô luận phát ra rất nhiều tiếng nhưng xung quanh không có ai nghe thấy.
Vệ binh đi về phía đó, nhìn thấy Reynolds không có ý xấu, vệ binh còn lễ phép hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì xảy ra? Ngài biết đứa trẻ này không?”
Reynolds bỏ lại đứa nhỏ, “Không biết. Nó đụng vào tôi nên bị đẩy lùi thôi.”
“Không, bọn tôi quen nhau, đây là lão đại của tôi, vừa rồi là do tôi không chú ý.” Gia Tam vừa tỉnh táo lại đã bổ nhào tới Reynolds đã thu lại xúc tu, đồng thời giải thích với vệ binh.
Vệ binh gặp người bị thương thừa nhận không liên quan đến quái thú, đối với quái thú hành lễ rồi xoay người rời đi.
Reynolds thu lại xúc tu, Gia Tam ôm chặt cánh tay của nó bị trượt ra ngoài.
“Đừng đi mà lão đại!” Gia Tam lảo đảo đuổi theo, cậu vừa rồi bị Reynolds dùng tinh thần lực kích thích để tỉnh lại nhưng thân thể bị va chạm còn chưa hết ảnh hưởng.
Reynolds nhìn thấy cậu có thể đi, biết được đứa nhỏ này lúc nãy bổ nhào về phía nó là không có ác ý. Bảo hộ của nó có tác dụng trước nay gặp nhẹ thì nhẹ, gặp mạnh thì mạnh. Nếu đứa nhỏ này vừa rồi bổ về phía nó có ác ý, hiện tại đừng nói tới đứng, chỉ sợ đã sớm trở thành mớ thịt vụn.
“Tôi không nhận người, cậu muốn tìm người bảo vệ thì đi tìm người khác đi” Reynolds liếc mắt một cái đã biết được tâm tư của đứa nhỏ này.
Gia Tam sợ nó đột nhiên bỏ chạy, dùng tốc độ nhanh nhất nhỏ giọng nói: “Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh, cực kì cực kì quan trọng! Liên quan đến cuộc sống tốt xấu sau này của anh!”
Đuôi của Reynolds dựng đứng lên, nhắm đến mắt của cậu: “Cút đi! Tôi ghét những kẻ lừa đảo.”
Gia Tam dũng cảm tiến từng bước tới, trực tiếp nhìn thẳng ánh mắt Reynolds: “Tôi không phải kẻ lừa đảo, nếu tôi muốn gạt anh thì anh có thể giết tôi. Tôi đảm bảo sẽ không hận anh. Hơn nữa tôi thề tôi không phải là người xấu, tôi đi vào thế giới này hoàn toàn là ngoài ý muốn.”
Cùng với tìm một người cường giả, còn không bằng tìm người quen biết. Ít nhất cậu cũng biết rõ tính cách của quái thú này – nhưng cũng không biết cậu có nên tin tưởng nó không, có điều nghĩ đến đã được đối phương cứu một lần vậy thì cũng đủ rồi.
“Sinh vật có thể đi vào thế giới này chưa từng có chuyện ngoài ý muốn.” Reynolds chuyển ánh mắt đến trên người đứa nhỏ này. Lần đầu tiên nó gặp đứa nhỏ này đã nhìn thấy màu tóc của cậu không bình thường, nhưng nó không có hứng thú với đứa nhỏ không có lai lịch này, nên cũng không nghĩ đến việc tra xét xem sao.
“lão đại, tôi thật sự rất có chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
“Vậy cậu nói đi.”
“Ở đây sao?”
Reynolds: “Ở nơi này thì chỗ nào đối với tôi cũng giống nhau.”
Ồ, rất có tự tin! Gia Tam hiểu được lời của đại quái thú, đây là cho cậu thấy là trong lúc bọn họ nói chuyện nó có cách che giấu dù chỉ là mấp máy môi. Ở quảng trường mà nói vẫn rất bí mật, đối với nó không có gì khác nhau.
Gia Tam xác định thực lực của đối phương, tâm càng thêm dao động, lập tức nói lời công đạo: “lão đại, em trai có thể cho anh nguồn nước trong được không? Tôi có năng lực đặc biệt, có thể thoải mái ngưng tụ được nước trong, theo Sư Vương… là cái loại cây mọc lên từ đá mà tôi nuôi á, thì tôi ngưng tụ được nước trong không có tạp chất cực kì tốt để uống. Nhưng nó cũng đồng thời nói cho tôi biết, năng lực của tôi để lộ ra sẽ rất phiền phức. lão đại, nhận tôi đi, sau này chúng ta hợp tác để bán nước được không? Tôi yêu cầu không cao lắm, chỉ cần năm mươi năm mươi thôi.”
Reynolds thật lòng không nghĩ tới đứa nhỏ này lại nói cho nó biết chuyện này, “… Cậu cứ vậy mà nói cho tôi biết sao? cậu không sợ tôi khao khát năng lực của cậu, biến cậu thành nô lệ, cậu có biết là việc này đối với tôi cực kì dễ dàng không.”
Gia Tam nhếch môi, đặc biệt thành khẩn nói: “Tôi biết lão đại anh không phải người như thế, anh xem bộ dáng của anh đặc biệt đẹp trai, đặc biệt tàn bạo, đặc biệt rất giống một lão đại, hơn nữa anh đã cứu tôi.”
Nhờ có Hoa Hoa mà cậu học được rất nhiều biện pháp vuốt mông ngựa.
Reynolds: “…”
Nhìn thấy đứa nhỏ này, nó đột nhiên nghĩ tới những người trước kia ở xung quanh giúp đỡ cho nó, trong đó có mấy người đặc biệt vuốt mông ngựa. Nhưng thủ đoạn vuốt mông ngựa của bọn họ so với đứa nhỏ này cao hơn, ít nhất bọn họ trợn mắt nói dối cũng sẽ không để lộ chứng cứ, để cho người ta không thể không tin lời nói dối của bọn họ là lời thật lòng.
“Cậu một ngày có thể ngưng tụ được bao nhiêu bình nước?” Reynolds hỏi.
Gia Tam không biết một bình nước nhiều hay ít, nói thiếu thì sợ quái thú cảm thấy thu nhận cậu không có giá trị, nói nhiều hơn thì sợ quái thú cảm thấy nó khoe khoang. Vì thế cậu liền dựa theo kiến thức mà Mầm non phổ cập cho cậu báo ra một con số đúng: “Hai bình.”
Sau đó cậu vỗ ngực nói: “Nhưng tôi bây giờ vẫn còn học ma pháp cấp một, sau này ma lực của tôi tăng lên nhiều, thì năng lực ngưng tụ nước của tôi nhất định có thể tăng cao!”
Reynolds nhìn biểu tình của đứa nhỏ này thì biết cậu có điều che giấu, nhưng hai bình thì không hề ít. Chính nó cũng phải thừa nhận giá trị của đứa nhỏ trong thế giới này.
“Năm mươi phần trăm sao? Là giá để bảo vệ cậu hả?”
“Phải hoặc anh lấy nhiều hơn cũng được.” Gia Tam trong nháy mắt chảy nước mắt cầu xin. Cậu nghĩ rất muốn sớm một chút rời khỏi vùng đất tội ác, vì thế cậu không ngại trả giá nhiều thêm một chút.
Reynolds không chút khách khí nói: “Vậy thì ba bảy, cậu ba tôi bảy, chi phí là một phần khế ước công bằng. Tôi sẽ bảo hộ cậu, nhưng cậu không được cố tình gây chuyện, cho đến khi tôi hoặc cậu rời khỏi vùng đất tội ác.”
Gia Tam cắn răng, ba bảy thì ba bảy, lão đại này còn tham lam hơn cậu nghĩ, nhưng nó chủ động đưa ra khế ước công bằng, so với việc cậu bị người khác bắt làm nô lệ vẫn tốt hơn.
Mầm non cũng im lặng, ba bảy là cái giá không lớn, nó còn nghĩ quái thú sẽ đưa ra đề nghị hai tám, thậm chí càng quá đáng là một chín.
Dù sao ở thế giới này, có tài nguyên không thật sự được coi là kĩ năng, có người bảo hộ mới thực sự đáng giá.
Reynolds đổi hướng đi, nó vốn muốn đến đại sảnh nhiệm vụ tuyên bố nhiệm vụ tìm nước trong. Nhưng hiện tại gặp được đứa nhỏ này thì hôm nay thật sự may mắn.
“Cậu đi theo tôi.”
“Được, được.” Gia Tam liên tục gật đầu, nhanh chóng đuổi kịp Reynolds. Đi được hai ba bước thì té ngã!
Reynolds nhìn thấy đứa nhỏ quỳ rạp trên mặt đất bất động, bỏ cấm khẩu của Mầm non, hỏi nó: “Cậu ta có chuyện gì?”
Mầm non nơm nớp lo sợ nói: “Chắc là đói? Từ lúc theo ngài ấy đi thì bọn tôi chưa được ăn gì, chỉ uống nước thôi.”
Chỉ mới vài ngày không ăn, thật sự yếu ớt. Hy vọng nó không thấy cậu là một đứa khó nuôi, phiền phức, cậu đã nuôi một cái cây hết sức phiền rồi. Reynolds dùng xúc tu kéo đứa nhỏ lên, nhét người vào áo da vác lên lưng mình rời khỏi đại sảnh, đi về chỗ nó đang ở trọ tạm thời trong thành ngầm.