Daniel lúc đầu cũng không có để cái ma thực (thực vật) mà bá tước Cáp Đức nhắc tới vào trong lòng,nhưng khi mà bá tước Cáp Đức ôm một cậu cây như ôm bảo bối đi vào trong thư phòng một lần nữa,thì Daniel đứng bật dậy luôn.
Cho dù là cách xa như vậy,anh ta vẫn có thể cảm nhận được ma lực dồi dào của ma thực kia.
Không sai,anh ta đã chắc chắn,đây nhất định là một gốc cây ma thực,không nghi ngờ gì nữa.
Mà gốc cây ma thực này cũng quả thực là không giống với gốc cây mà thực mà anh ta từng thấy,từng tiếp xúc trước kia,tuy rằng anh ta không chuyên về các loại ma thực,nhưng cũng đã gặp không ít ma thực rồi,nhưng lại chưa từng thấy loại này bao giờ.
Ma thực vô cùng kì quặc,điều này được cả giới ma pháp cùng thừa nhận rồi. Nhưng mà ngoại hình của chúng có thay đổi như thế nào,cũng không thể thoát li căn bản thực vật được,nếu không thì cũng không gọi là ma thực.
Nhưng mà cái thứ này,nó lại mọc ra các nhánh cây trông như san hô vậy,cảm giác như chạm vào nó cũng không khác gì san hô là mấy. Nhưng mà trên ngọn nhánh cây san hô ấy lại kết ra những bông hoa như lúc mạch vậy,khi lại gần với chạm vào cũng không thấy có lực công kích gì cả,về cơ bản thì có thể phán đoán nó là vô hại.
Bá Tước phát hiện tay mình trống không,thì bị dọa một trận,dưới sự nhắc nhở của con trai trưởng ông mới phát hiện gốc ma thực ấy đã ở trong tay Daniel rồi.
Daniel cẩn thận lấy một hạt lúa xuống,dùng ngón tay nhẹ nhàng nắn vuốt nó,một mùi hương thơm ngát thuộc về các loại lương thực xông thẳng lên mũi.
“Các ngươi đã từng ăn hạt của loại thực vật này bao giờ chưa?”Daniel hỏi.
Bá Tước Cáp Đức trả lời: “Đã từng thử cho súc vật ăn rồi,bởi vì hạt giống của loại này rất ít,cho nên cũng không cho ăn nhiều,cũng chưa thấy có phản ứng không tốt nào cả.”
Daniel: “Các ngươi nghi ngờ là đã phát hiện ra được một loại thức ăn mới?”
Bá Tước Cáp Đức cung kính trả lời: “Phải.”
Daniel nghĩ trong lòng cứ cho là đồ ăn,thì cũng là loại thức ăn có năng lượng,mà loại thức ăn này dù là ma pháp sư thì cũng sẽ rất thích.
Nếu như Daniel không có phát hiện ra loại thức ăn này thì cũng thôi đi,nếu như đã phát hiện ra rồi,thì anh ta tự nhiên cũng sẽ không muốn bỏ qua cái công lao này. Không nói đến việc đem gốc ma thực này về giao cho ma thực sư tương quan hoặc là luyện kim sư thì sẽ có lợi ích gì,chỉ cần là mang một loại ma thực mới chưa qua đăng kí về trong cốc để đăng kí,thì anh ta có thể dựa vào tính năng của nó mà đổi được ít nhất là ba điểm cống hiên nhiều nhất thì không rõ.
“Nói rõ lại cho ta biết về địa điểm phát hiện ra nó,yên tâm,ta sẽ không lấy đi tất cả,ta chỉ cần một ít hạt giống với vài gốc cây mang về trồng thôi. Để trao đổi,ta sẽ ở lại giúp các ngươi đối mặt với vị Công Tước kia. Còn về việc trước kia ta nói ta sẽ giúp đỡ nhà các ngươi một lần,lời hứa này vẫn còn hữu hiệu.”Daniel cũng coi như công bằng mà nói.
Hai cha con Bá Tước Cáp Đức cùng thở ra một hơi nhẹ nhõm,đây là kết quả tốt nhất mà họ hy vọng rồi.
“Đại nhân,có lẽ ngài nên nhìn xem rễ cây của loại ma thực này.”Bá tước Cáp Đức nhắc nhở nói.
Nếu như đã nói vậy rồi,Daniel sớm muộn gì cũng sẽ đào gốc cây này lên,so với việc kinh ngạc khi đó,thì không bằng bây giờ cứ nói rõ ràng luôn.
Daniel sao có thể không kiểm tra gốc rễ chứ,anh ta vốn dĩ chuẩn bị ra tay rồi,nghe Bá Tước Cáp Đức nói vậy,ngược lại dừng lại một chút,trở nên càng cẩn thận hơn,còn lấy một đôi bao tay mỏng ra nữa.
Bới đống bùn đất ra,bên dưới lộ ra rễ của gốc ma thực này.
Cho dù Daniel cũng xem như là người hiểu rộng biết nhiều rồi,thì cũng sửng sốt ngay lập tức.
Rễ của cây ma thực ấy lại trông giống hệt một đứa trẻ sơ sinh,hơn nữa vào lúc anh ta bới đống bùn đất ấy ra,mắt của đứa trẻ sơ sinh ấy ba một cái mở ra rồi!
“Rất đáng sợ,đúng không?”Giọng của Bá Tước Cáp Đức quái dị nói, “Lần đầu tiên ta thấy cũng bị dọa ngơ người luôn rồi. Thẳng đến sau đó người đào ra nghiệm chứng nhiều lần nói đây không phải là trẻ sơ sinh còn sống thật,mà chỉ là một khối rễ của thực vật thôi,nhưng cho dù là như vậy,ta cũng không quá muốn tiếp xúc với nó quá nhiều.”
Thần sắc của Daniel trở nên thận trọng hơn,ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống rễ của cây ma thực này.
Khá là cứng,không phải da thịt mềm mại như của trẻ sơ sinh.
Còn có đôi mắt ấy,nhìn kĩ lại,thì càng giống như hai viên chân châu đen hơn,không có lòng trắng mắt.
Mà phía bên dưới của cái rễ có hình dạng của trẻ sơ sinh ấy cũng có thêm vài sợi râu dài mảnh nữa.
Daniel túm lấy phần cánh tay của cái rễ cây hình trẻ sơ sinh này lên,niết vài cái,cũng rất cứng rắn,hơn nữa cũng không nhấc lên được.
Tiếp đó,anh ta lại lấy một con dao sắc nhỏ ra,nhẹ nhàng rạch một đường vào phần đuôi của cái rễ.
Chất lỏng màu trắng ngà chảy ra,cái mùi thương thanh mát của thực vật lại càng nồng đậm hơn. Trừ cái đó ra,thì trong chất lỏng màu trắng ngà ấy còn toát lên ánh sáng màu trắng nữa,bạch quang nổi lên,chạm vào cơ thể người thì lập tức biến mất.
Daniel có ý muốn tránh đi,hai cha con Bá Tước Cáp Đức lại cùng tiến lên một bước,có ý thức hấp thu ánh sáng trắng ấy,đồng thời lộ ra thần sắc vô cùng thoải mái.
Daniel đột nhiên kinh nghi một tiếng,anh ta rõ ràng đã thiết lập lá chắn rồi,nhưng mà cái ánh sáng trắng vậy mà lại có thể xuyên qua cả tấm lá chắn,và bị cơ thể của anh ta hấp thụ.
Daniel sốt ruột trong lòng,nhưng rất nhanh anh ta đã lộ ra biểu tình giống hệt như cha con Bá Tước Cáp Đức rồi.
Một chút bạch quang này tiến vào cơ thể cũng không có hại gì cả,ngược lại nó còn thoải mái giống như là được dùng thuật trị liệu tắm rửa cả người vậy.
Daniel không thể khác cự lại được,liền đơn giản cẩn thận cảm nhận một phen,mở mắt ra,trong mắt có tia sáng kì dị hỏi: “Rễ có thể ăn được?”
Bá Tước Cáp Đức lắc đầu,cười khổ: “Không biết,rễ của loại ma thực này quá giống người,không ai dám tùy tiện cắt một miếng cho vật sống ăn cả.”
Daniel rất muốn nếm thử hương vị từ hạt giống,đến nhánh cây,đến gốc rễ của loại thực vật này,nhưng cuối cùng thì anh ta vẫn là từ bỏ nó.
Anh ta không phải chuyên môn nghiên cứu ma thực,sức đề kháng với thuốc độc không quá cao,mà những người chuyên môn nghiên cứu ma thực,họ giống như là đã mọc ra một cái lưỡi thần với một cái bụng thần vậy,bất kể là có nếm thử mấy thứ linh tinh gì đó,thì đến bây giờ họ vẫn sống tốt lắm.
Đây là một gốc ma thực vô cùng kì lạ,công hiệu của nó có lẽ sẽ nằm ngoài dự liệu của con người,đặc biệt là nó còn không có một chút tính công kích nào cả,nếu như có thể di rời hạt giống của nó đi,thì sẽ là khối tài phú lớn như thế nào chứ?
Daniel lửa nóng trong lòng,chẳng những chuẩn bị ở lại lâu thêm mấy ngày,mà còn dự định sẽ đích thân đi đến núi Noah một chuyến nữa.
Gia Tam cùng với bốn hạt giống ma pháp sư khác không biết sự sắp xếp của bên trên như thế nào,chỉ nghe được kết quả: quản gia đại nhân nói với họ,Daniel sẽ đưa họ đi trong vòng mấy ngày nữa,để cho họ có thể quý trọng khoảng thời gian còn lại hơn một chút đồng thời cũng đừng có chạy loạn.
Jessica với Địch Khắc không thấy có gì đặc biệt với chuyện này cả,Henry với Gia Tam lại rất vui vẻ vì có thể ở lại bầu bạn với gia đình thêm vài ngày nữa.
Sau khi Gia Tam biết được giá cả của nguyên vật liệu không rẻ,dựa theo giá cả bên ngoài,cậu tính toán lại tiền một lần nữa rồi đưa cho dì Mã Lâm.
Dì Mã Lâm hỏi ý kiến quản gia,cuối cùng vẫn là nhận số tiền bằng giá này lại.
Ngày hôm sau,Gia Tam vẫn đi đến địa điểm cũ bày bán như bình thường,bánh chẻo siêu ngon nhà cậu bây giờ cũng đã có tiếng rồi,bởi vì hai loại giá cả quá mức rẻ tiền cùng với quá mức đắt đỏ mà đã nhấc lên một phen nghị luận nho nhỏ ở trong thành.
Bình dân với người nghèo không trả nổi một đồng vàng,nhưng mà năm đồng tiền thì nhịn một chút lại nhẫn tâm một chút thì vẫn có thể lấy ra được,có rất nhiều người dân nghèo đói cả đời cũng chưa từng được ăn mì trắng tinh tế hoặc là vì cha mẹ hoặc là vì con cái hoặc mà vì để thỏa mãn ý muốn của mình,liền đến xếp hàng ở trước quầy hàng nhà họ Gia.
Có người hỏi người nhà họ Gia tại sao lại muốn bán bánh Nguyệt Nha nhân thịt được làm bằng nguyên liệu tốt như vậy với giá rẻ như thế,thì người nhà họ Gia sẽ cười nói: “Tiêu tiền vì tích phúc cho con cái cho người nhà,cũng chỉ có vài ngày này thôi.”
Cách nói tích phúc này cũng không lưu hành ở đây,nhưng mọi người nghe xong cũng có thể hiểu được.
Hôm nay thanh niên mục sư lại đến sớm nghe được lời giải thích của nhà họ Gia,trong lòng hơi động,tiêu tiền để tích phúc sao? Nghe có vẻ như đây là một cái cớ tốt để phát triển tài phú của tôn giáo đó.
Thanh niên mục sư cười với Gia Tam: “Bình yên,này nhóc,nguyện chân thần phù hộ của nhóc với người nhà của nhóc. Xin hỏi bánh Nguyệt Nha nhân thịt hôm nay cũng có thịt của ma thú giống như hôm qua không?”
Gia Tam vì để lấp liếm,nhân thịt ngày hôm nay cũng cho thêm thịt của ma thú,hơn nữa cũng giống như ngày hôm qua,nhân thịt lần này là do mẹ Gia làm,cậu chỉ là buổi sáng đổ thêm mì chính siêu cấp vào rồi quấy đều một phen lên thôi,liền gật gật đầu.
Thanh niên mục sư nghe vậy rất vui vẻ,sau khi mua cả một đồng vàng bánh chẻo thì cũng không ăn luôn tại chỗ,mà là giống như những người nghèo ở đây dùng chén đĩa nhà mình đựng mang về.
Hắn phải mang bánh chẻo về cho đại mục sư với mọi người cùng phân tích xem là nhân thịt ma thú bên trong rốt cuộc thì thuộc chủng loại ma thú nào.
“Ô…”tiếng kèn lệnh vang lên vang dội.
Gia Tam cũng giống như những người khác,cùng quay đầu nhìn về phía tường thành.
“Không phải sợ,đây là tiếng kèn hoan nghênh có khách quý đến thôi.”Khách hàng đang xếp hàng tốt bụng nói cho nhà họ Gia.
“Cảm ơn.”Mẹ Gia thuận tay cho họ thêm một cái bánh chẻo nữa,khiến cho vị khách ấy cũng vui mừng mà nói cảm ơn liên tục.
Công Tước đến rồi! Tin tức này cũng nhanh chóng được truyền đi khấp cả tòa thành theo tiếng kèn vang lên.
Tất cả các thương gia đều lấy những thứ tốt nhất của nhà mình ra,chú Thục ở gian hàng bên cạnh nhà họ Gia cũng hét lớn với người vợ và con trai con gái hôm nay cùng đến nhanh chóng xử lí nốt công đoạn cuối cùng của nồi canh nấm nồng đậm khác.
Đại thúc này hai ngày nay đều là dựa vào nhà họ Gia,mà buôn bán cũng rất đắt đỏ, tốt đến mức một mình ông cũng không làm không kịp,hôm qua gọi vợ đến,hôm nay thì gọi luôn cả con trai con gái cùng đến giúp đỡ luôn.
Con trai con gái của đại thúc đều rất kích động,quý tộc lớn nhất mà họ gặp được ở trong đời này chính là Bá Tước,họ cũng không có kì vọng gì là ngài Công Tước có thể thấy họ hay gì cả… nghe nói mấy ngày nay có không ít tiểu yêu tinh ăn mặc thật đẹp,cả ngày cứ chạy đến con phố người giàu trong thành,đánh chủ ý gì,trong lòng mọi người đều rõ ràng,nhưng mà không phải là tất cả mọi người đều có suy nghĩ bám vào quý tộc,con trai con gái của đại thúc rất thiết thực,họ chỉ muốn Công Tước có thể uống một bát canh nấm nhà họ là được rồi.
Cái hy vọng này vào lúc trước thì có thể nói là rất xa vời,nhưng hai ngày nay họ thấy được sự buôn bán cùng với mùi thơm lạ lùng của bánh Nguyệt Nha nhân thịt của nhà họ Gia,liền bày bán ở cạnh nhà họ Gia luôn,thứ mà họ bán lại là canh nấm nồng đậm có thể kết hợp với bánh nhân thịt,một nhà đại thúc nhất thời cảm thấy cái hi vọng này rất có thể là sẽ thực hiện được.
Bây giờ nhà đại thúc rất vui vẻ khi nhà họ Gia buôn bán ở cạnh nhà họ rồi,mỗi buổi sáng đều sẽ cung ứng thêm canh nồng đậm cho nhà họ Gia,bởi vì khách hàng nhà họ Gia tăng lên nhiều,nhà họ còn đặc biệt giúp nhà họ Gia duy trì trật tự nữa,thuật tiện đẩy mạnh tiêu thụ canh nồng đậm nhà mình.
Suy nghĩ với cách làm của một nhà đại thúc cũng xem như là mộc mạc,mà những sạp hàng với của hàng khác,lúc này không những lấy thực phẩm tốt nhất ra,mà còn có rất nhiều người cũng thay quần áo khác,còn có không ít thanh thiếu nữ trang điểm ăn mặc xinh đẹp đứng trước cửa hàng hoặc sạp hàng nhà mình mời khách.
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc tiếng bước chân ngựa chạy qua,Bá Tước đại nhân ăn mặc lộng lẫy đem theo con trai trưởng đi ra bên ngoài thành để đón tiếp Công Tước.
Tất cả lĩnh dân đều đứng ở hai bên đường,tay phải đặt lên trước ngực,cúi đầu hành lễ với Bá Tước đại nhân cùng với đội kỵ binh của ông ta.
“Bánh Nguyệt nha nhân thịt? Hương vị quả thật là rất ngon,có thể thêm một phần nữa không?”
Bên tai Gia Tam đột nhiên vang lên tiếng nói chuyện.
Gia Tam quay đầu lại,thấy một vị kỵ sĩ chính thức,vị kỵ sĩ đại nhân này trông như mới hơn ba mươi,thắt lưng thẳng tắp,tay dài chân dài,vẻ ngoài nhìn rất không thu hút,nhưng nếu nhìn kĩ,thì ngươi sẽ thấy ngũ quan của anh ta rất đẹp,đặc biệt là đôi mắt ấy của anh ta.
Đây là một người có chuyện xưa,hơn nữa kiến thức mà anh ta có cũng rất phong phú. Gia Tam nhìn vào đôi mắt mang theo tang thương với lãnh đạm ấy,ánh mắt sâu như vực sâu bình thường vậy.
Cậu trước kia vẫn luôn cho là có người dùng hai chữ “vực sâu”để đi hình dung ánh mắt của người khác,đơn thuần chỉ là sự khoa trương trong văn họ mà thôi,nhưng hôm nay cậu thấy vị kỵ sĩ trước mặt này,đột nhiên lại cảm thấy hai chữ đó vô cùng thích hợp với anh ta.
Mặt khác,vị kỵ sĩ này chắc là từ nơi khác đến,trên người anh ta không có gia huy của nhà Bá Tước Cáp Đức.
Gia Tam hai ngày nay tiếp xúc với rất nhiều kỵ sĩ,cậu đã có thể dùng phục sức với kiếm trên người đối phương,đặc biệt là cái sau,để phân biệt xem đối phương có phải là một kỵ sĩ chính thức hay không rồi.
Kỵ sĩ đại nhân thấy cậu bé cứ nhìn mình mãi,trong mắt dường như lóe lên một tia kinh ngạc.
Gia Tam cũng ý thức được là mình nhìn chằm chằm vào người ta rất lâu rồi,cậu rời ánh mắt đi,cười xin lỗi nói: “Chào ngài,kỵ sĩ đại nhân,rất xin lỗi,cả hai loại bánh Nguyệt nha giá cả khác nhau này mỗi người chỉ có thể mua một phần thôi. Số nhân nhà chúng ta chuẩn bị không đủ,ngài xem vẫn còn nhiều người đang chờ nữa kìa.”
“Vậy thì thật đáng tiếc.”kỵ sĩ cũng không có cưỡng cầu,còn lấy ra thêm một túi tiền vàng nữa: “Vậy thì có thể nói cho ta biết,trừ muối,rượu táo,tương Hạ,cỏ đuôi chuột,cùng với mùi vị vốn dĩ của đồ ăn,thì một loại hương liệu còn lại khác mà các ngươi dùng là gì không?”
Gia Tam kinh ngạc. Lưỡi của người này lợi hại thật,chỉ là ăn có bảy cái bánh chẻo,vậy mà lại có thể nói ra tất cả nguyên liệu trong nhân bánh chẻo nhà họ,hơn nữa anh ta còn rất mẫn cảm mà ăn ra được sự tồn tại của “mì chính siêu cấp”nữa.
“Không có hương liệu gì khác cả,vị khách này. Ngài cảm thấy nó ngon,có lẽ là do bên trong còn cho thêm một loại thị ma thú đặc biệt nữa.”Gia Tam giải thích giống như trước kia.
Kỵ sĩ cười như không cười: “Ngươi là nói trâu nhiều đầu à? Trâu nhiều đầu quả thật được xem như là một loại ma thú đặc biệt trong các loại ma thú,cách phân biệt đẳng cấp của chúng rất đươn giản,chính là đếm đầu của chúng,chúng có một cái đầu chính,vòng quanh cổ sẽ mọc ra các đầu phụ to bằng nắm tay,con mà nhà các ngươi dùng có lẽ là hai đầu,xem như là ma thú cấp hai. Mà lượng mà ngươi dùng……rất cẩn thận.”
Nhưng mà cũng đừng có nghĩ là sẽ có bất kì một hiệu quả đặc biệt gì,nhiều lắm thì chỉ là khiến cho người ăn càng chắc bụng hơn thôi. Thứ khiến cho phần đồ ăn này trở nên đặc biệt rất rõ ràng chính là cái phần hương liệu không biết tên kia. Kỵ sĩ cũng không nói câu này ra.
Gia Tam cảm thấy mình như sắp bị bóc sạch ra rồi: “Rất xin lỗi,ta cũng không biết đó là thịt ma thú gì cả.”
“Ta muốn biết đó là hương liệu gì,ngươi ra giá đi.”Kỵ sĩ nói.
Gia Tam nhíu mày,cậu không hề mong muốn người khác biết được sự tồn tại của “mì chính siêu cấp”. Nhưng mà nhìn biểu tình của những người xung quanh,họ hình như là không hề chú ý đến kỵ sĩ đang nói cái gì với cậu?
Thậm chí là kỵ sĩ đứng ở bên cạnh cậu,những vị khách đang xếp hàng khác cũng không chẳng chú ý gì đến cả.
“Đây là một cách tranh hơn thua,ngươi có hứng thú,ta có thể dạy ngươi,cái giá phải trả chính là ngươi nói cho ta biết cái loại hương liệu đó là gì.”Kỵ sĩ đại nhân lại chấp nhất ngoài ý muốn.
Gia Tam không biết,khi kỵ sĩ đi qua đây không hề có ý muốn dừng lại,anh ta nghe nói bên trong thành bảo có một loại ma thực mới được phát hiện,dự định đi thẳng đến đó để xem,không ngờ là khi đi ngang qua con đường này lại ngửi thấy một mùi cháy thơm kì dị.
Anh ta nhất thời tò mò… dù sao thì mùi hương có thể thu hút sự chú ý của anh ta một cách cường liệt cũng không có nhiều,mà anh ta lại không thể nếm ra được hương vị ấy là do cái gì tạo thành luôn,điều này với anh ta mà nói là một chuyện rất thú vị,liền dừng bước chân tiến vào trong thành bảo lại,ngược lại đi đến con đường này.
Rất nhanh,anh ta đã xác định được nguồn gốc của mùi hương này,đồng thời cũng xếp hàng giống như những người khác mà mua một phần tiền vàng bánh chẻo.
Miếng bánh Nguyệt Nha nhân thịt đầu tiên được ăn vào miệng,anh ta liền phân biệt ra được tất cả nguyên liệu trong đó,nhưng mà một trong những loại ấy,anh ta thế nào cũng không thể chắc chắn được đó là loại hương liệu gì,điều này khiến anh ta vô cùng kinh ngạc.
“Cảm ơn,ta thật sự là không có cho thêm bất kì một thứ gì khác nữa cả,có lẽ là chất nước ở đây khác với những nơi khác,hoặc là hiệu quả do cái thùng gỗ này,cái nồi này,cái than này đem đến,ai mà biết được chứ? Ta cũng không muốn vì một thứ mà bản thân mình cũng không biết để lừa gạt ngài.” Gia Tam một mặt thành khẩn nói.
Ánh mắt kỵ sĩ lướt qua một lượt những thứ mà cậu bé này nói, nhất nhất nói: “Không phải,không phải,không phải. Không phải là vật phụ thuộc gì cả,cũng không có liên quan gì đến không khí. Nguồn nước ngươi dùng là nước ở đâu? Thớt gỗ dùng để băm nhân thịt nhà ngươi dùng để băm thịt là cái nào? Là cái đó à?”
Gia Tam hít sâu một hơi,cái tên này sao lại mãi không xong thế! Hơn nữa bà nội cậu với mẹ cậu sao lại giống như là không chú ý đến việc cậu đang nói chuyện với một người xa lạ vậy chứ? Lúc này nếu như là có người lớn ra mặt,vậy thì thuận tiện hơn nhiều rồi.