Vốn dĩ con trai trưởng của lãnh chúa đã nhìn Gia Tam thuận mắt, bây giờ lại càng thấy Gia Tam thuận mắt hơn. Anh ta gọi tên Gia Tam một cách thân thiết, nói: “Gia Tam, sau này cậu chính là ma pháp sư đại nhân tôn quý và vĩ đại. Nếu cậu đồng ý, người nhà của cậu có thể trở thành con dân chính thức trên lãnh địa của bố tôi, bọn họ còn có thể nhận được đồng ruộng và phòng ốc của chính mình. Hơn nữa, là người nhà của ma pháp sư, chỉ cần ma pháp của cậu không ngừng chói lọi thì bọn họ có thể miễn thuế vĩnh viễn.”
Trưởng thôn vô cùng đố kỵ. Tại sao bốn đứa con của hắn, vậy mà không có một đứa nào có thiên phú ma pháp sư chứ? Ông trời lại để cho đứa con của một kỹ nữ có được may mắn này, thật là quá không công bằng!
Đôi mắt bà Gia và mẹ Gia đều sáng lên, ánh mắt bọn họ nhìn con trai trưởng của lãnh chúa giống như đang nhìn một vị vua vậy.
Nhưng Gia Tam không muốn để người nhà lại cái thôn trang rách nát đã hại chết Gia Tam nguyên bản này! Cậu thể hiện biểu tình vô cùng hưng phấn và kích động, vẻ mặt vô cùng cảm kích nói: “Cảm ơn thiếu gia Hudson đã ban tặng, cảm ơn lãnh chúa đại nhân, nếu được như vậy thì thật tốt quá. Xin hỏi là học viện ma pháp sư ở đâu vậy? Nhà của bọn tôi có thể dọn đến đó không? Tôi, tôi muốn ở gần để chăm sóc cho người nhà mình.”
Con trai trưởng của lãnh chúa bật cười, “Học viện ma pháp sư à, đại lục Phân Tranh của chúng tôi không có học viện ma pháp sư, nhưng có rất nhiều Chân Tri Cốc. Nhưng rốt cuộc thì Chân Tri Cốc ở đâu thì chỉ có nhóm ma pháp sư tôn quý của Chân Tri Cốc mới biết.”
Gia Tam: “À…”
Bây giờ Daniel đã coi Gia Tam khác với một tên nhóc con như lúc trước, đối với một người bình thường, hắn lười mở miệng nói. Nhưng đối với một người cùng nghề siêu phàm trong tương lai, hắn không ngại chỉ dẫn nhiều thêm hai câu. Rốt cuộc thì bây giờ hắn có một quan hệ tốt đẹp cũng là cơ sở giúp cho tương lai sau này.
Sau đó, Daniel mở miệng nói: “Quả thực có người bình thường trong thị trấn ở Chân Tri Cốc lân cận, người nhà cậu cũng có thể dọn đến nơi đó nhưng không phải bây giờ. Nơi đó cũng đang có tranh chấp, người nhà cậu không có gì cả, cậu cũng không đủ khả năng để hỗ trợ cuộc sống hằng ngày của họ, về sau muốn mưu sinh thế nào? Không bằng chờ đến khi cậu thật sự bước vào con đường ma pháp, trở thành một ma pháp học việc, sau khi đạt đến cấp ba, cậu có thể xin ra ngoài, đưa người nhà của mình đến sinh sống ở một thị trấn gần đó. Khi đó tối thiểu thì cậu cũng có thể thu xếp cuộc sống gia đình. Nhưng trước đó, tôi đề nghị cậu nên đưa cha mẹ mình đến lãnh địa của lãnh chúa Hudson. Có lãnh chúa Hudson quan tâm, cậu cũng bớt lo lắng và yên tâm học tập ma pháp, người nhà cậu cũng an toàn hơn, cuộc sống sẽ tương đối an nhàn.”
Con trai trưởng của lãnh chúa bày tỏ sự cảm kích với Daniel, người nhà được ma pháp sư giữ lại tương đương với việc có quan hệ với ma pháp sư. Cho dù tương lai Gia Tam chỉ trở thành một ma pháp sư học việc thì cũng có sự trợ giúp không nhỏ với lãnh địa.
Gia Tam cũng biểu đạt sự cảm kích với Daniel, sau đó cậu cúi người với con trai trưởng của lãnh chúa, lời nói mang theo chút cầu xin. Cậu hy vọng cha mẹ mình có thể dọn đến lâu đài ở gần đây, cũng cầu xin lãnh chúa đại nhân và đại thiếu gia có thể chăm sóc một chút cho người nhà của cậu, ơn này, trong tương lai chắc chắn cậu sẽ báo đáp.
Con trai trưởng của lãnh chúa mừng rỡ, không phải là anh ta muốn câu hứa hẹn này sao? Anh ta lập tức luôn miệng đồng ý, muốn đích thân sắp xếp cho người nhà họ Gia, cũng nhận lời sẽ tìm một miếng đất ở lâu đài gần đây và dàn xếp cho người nhà họ Gia.
Trong lòng trưởng thôn chảy máu. Bây giờ ông ta vô cùng hối hận khi đã nhắc đến Gia Tam với con trai trường của lãnh chúa và ma pháp sư đại nhân. Nếu trước đó ông ta không nói thì sao việc tốt có thể đến lượt tên nhóc này chứ? Kết quả không ngờ nhà họ Gia lại phát triển, có ai nghĩ rằng tên nhóc gầy gò, nhỏ bé tầm thường này lại có thiên phú ma pháp sư chứ!
Cuối cùng con trai trưởng của lãnh chúa nói cho Gia Tam biết, anh ta và ma pháp sư đại nhân muốn đi đến hai thôn trang nữa. Vậy nên Gia Tam và người nhà cậu tạm thời ở lại trong thôn, chờ đến khi bọn họ quay lại sẽ cùng rời đi, thời gian không lâu lắm, nhiều nhất là khoảng sáu đến bảy ngày.
Gia Tam cứ cảm ơn mãi, cậu vô cùng vui vẻ đi ra khỏi lều cùng với bà Gia và mẹ Gia.
Trưởng thôn đứng bên cạnh rèm lều trại, ông ta nhìn người nhà họ Gia đi qua người mình với vẻ mặt đầy hưng phấn, không ai để ý đến ông ta.
Chờ đến khi nhà họ Gia rời đi, con trai trưởng lãnh chúa thấy trưởng thôn vẫn còn đứng ở đó thì nhíu mày nói: “Ông còn chuyện gì nữa sao? Không có việc gì thì đi ra ngoài đi!”
“Vâng vâng.” Thân thể trưởng thôn chấn động, vội vàng cúi người rời khỏi.
Khi trưởng thôn ra ngoài khi người nhà họ Gia đã đi xa, trưởng thôn nhìn theo bóng dáng bọn họ ở phía xa, sắc mặt u ám.
Alva đi lại gần, hạ giọng hỏi trưởng thôn: “Sao người nhà họ Gia lại vui vẻ như vậy? Còn sắc mặt của ông lại khó coi thế?”
Trưởng thôn quay đầu nhìn lều trại lộng lẫy, ánh mắt ra hiệu cho Alva.
Hai người cùng đi ra quảng trường nhỏ, đi mãi đến cửa nhà trưởng thôn thì trưởng thôn mới nói: “Gia Tam nó cũng có thiên phú ma pháp sư.”
Alva nghe không rõ: “Ông nói cái gì cơ?”
“Tôi nói Gia Tam sẽ trở thành ma pháp sư, cả nhà bọn họ sắp sửa phát đạt rồi.”
“Cái gì?! Sao tên ngoại lai kia lại có thiên phú ma pháp sư chứ? Thần linh ở trên cao, tại sao thần lại quan tâm tới kẻ đê tiện bẩn thỉu đến từ bên ngoài như vậy!”
“Việc này không liên quan đến thần linh, chú ý cái miệng của chú!” Trưởng thôn tức giận nói.
Alva vội vàng đánh vào mặt mình, tạ lỗi với thần linh. Tạ lỗi xong, Alva lẩm bẩm: “Tối hôm qua đại thiếu gia Hudson thấy Henry có thiên phú ma pháp sư đã cho phép người nhà cậu ta được miễn thuế, còn ban cho cậu ta rất nhiều đồng ruộng đất đai. Vậy còn nhà họ Gia thì sao? Có phải đại thiếu gia Hudson cũng ban thưởng cho bọn họ như vậy?”
Trưởng thôn đen mặt gật đầu, “Không sai, cũng ban thưởng như vậy. Hơn nữa đại thiếu gia Hudson còn cho phép làm người nhà họ Gia trở thành con dân chính thức trên lãnh địa của anh ta.”
Alva ngưỡng mộ, nhưng hắn ta để ý một chuyện khác hơn: “Đất có thể canh tác trong thôn cũng không nhiều lắm, hôm qua đại thiếu gia Hudson đã chia cho nhà Henry không ít. Bây giờ nếu lại chia cho nhà họ Gia thì về sau thôn chúng ta có thêm nhân khẩu mới thì phải chia như thế nào?”
Trưởng thôn xua tay nói: “Thôi bỏ đi, căn bản là người ta còn chướng mắt đất trong thôn chúng ta! Ten nhóc Gia Tam kia đã yêu cầu đại thiếu gia Hudson, đại thiếu gia đã đồng ý để cho người nhà họ Gia đến lâu đài lân cận trước, cũng ban thưởng cho bọn họ ruộng đất gần lâu đài lân cận. Sau này người nhà họ Gia sẽ không giống chúng ta, bọn họ sẽ trở thành người trong thành.”
“Trời ạ!” Alva vừa ngưỡng mộ lại vừa đố kỵ, “Chết tiệt, nếu sớm biết rằng tên nhóc Gia Tam kia có thiên phú ma pháp sư, tôi đã cưới người phụ nữ Đường Na kia rồi. Bây giờ chuyện tốt này lại rơi xuống đầu tên bị liệt kia, nghĩ lại đúng là khó chịu! Ai, Duke, ông nói xem bây giờ tôi cầu hôn Đường Na thì sao?”
Trưởng thôn biết hắn ta nói đùa, Alva đã có vợ rồi.
“Các người đang nói chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
“Snyder?” Trưởng thôn và Alva cùng nhìn về phía người đang đi tới.
Snyder có dáng người gầy gò tháo vát, trên mặt hõm sâu, gật đầu hỏi hai người, “Vừa rồi tôi nhìn thấy cả nhà tên nhóc kia vui vẻ phấn chấn đi ra khỏi thôn, có chuyện gì mà bọn họ lại vui vẻ như vậy? Không phải là đại thiếu Hudson coi trọng tên nhóc kia chứ?”
“Sao có thể!” Alva nhanh mồm nhanh miệng, hai ba câu đã kể hết chuyện Gia Tam có thiên phú ma pháp sư, đại thiếu gia Hudson muốn đưa người nhà họ Gia trở về lâu đài.
Snyder quay đầu nhìn về phía trưởng thôn, ánh mắt âm u đến cực điểm: “Điều Alva nói chính là sự thật sao?”
Trưởng thôn gật đầu.
Da mặt Snyder run rẩy, “Vậy các người có nghĩ đến một vấn đề hay không, quan hệ của cả nhà kia với thôn rất không tốt. Nếu sau này bọn họ dọn đến lâu đài lân cận, chắc chắn cơ hội có thể gặp lãnh chúa và đại thiếu gia nhiều hơn chúng ta. Nếu bọn họ nói bậy về chúng ta, lãnh chúa đại nhân muốn tăng thuế đối với chúng ta, hoặc là muốn thu hồi ruộng đất thì chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Alva do dự: “Không đến mức đó chứ, hay là bây giờ chúng ta tìm vài người đến để tạo dựng quan hệ tốt với bọn họ, đưa cho bọn họ một chút gia súc và lương thực?”
Snyder cười lạnh: “Sau này tên nhóc kia chính là ma pháp sư tôn quý, nó sẽ để ý đến mấy đồ vật này sao? Bây giờ muốn cải thiện mối quan hệ với bọn họ là nằm mơ. Chắc chắn tên nhóc kia sẽ ghi hận chúng ta, các người đều đã quên chuyện hơn nửa tháng trước tên nhóc kia phát điên sao? Đến bây giờ con trai tôi vẫn còn nằm trên giường!”
Snyder nhắc đến chuyện của con trai mình thì trên mặt đầy thù hận, ông ta siết chặt tay nói: “Nếu không phải tên nhóc kia đánh Martin thành ra như vậy, nói không chừng Martin cũng có thể kiểm tra ra thiên phú ma pháp sư. Không phải đại thiếu gia Hudson nói rằng một người có thể trở thành ma pháp sư thì phải xem có ma nguyên, có thể dẫn ma lực của ma nguyên ra hay không sao? Có lẽ vốn dĩ là Martin có ma nguyên, nhưng thằng bé bị tên nhóc kia đánh vào đầu, khiến ma nguyên hỏng mất rồi, đúng vậy, đều tại tên nhóc kia! Nếu không phải do nó thì nhất định con trai tôi cũng có thể trở thành ma pháp sư!”
Trưởng thôn và Alva im lặng.
Snyder rất cố chấp. Trải qua cuộc kiểm tra tối hôm qua, ai cũng biết rằng chọn ra một người có thiên phú khó khăn đến bao nhiêu. Con trai Snyder là Martin cũng bị đưa ra khỏi nơi kiểm tra. Chẳng qua cậu ta chỉ bị gãy chân, đầu bị thương nhẹ, hôn mê mấy ngày mà thôi, ngoại trừ việc tạm thời không thể đi đứng thì những thứ khác đều không có vấn đề gì.
Mặc dù trưởng thôn và Alva không hiểu rõ về việc của ma pháp sư, nhưng bọn họ nghĩ, một thứ quan trọng như ma nguyên, nếu bị đánh hỏng thì chỉ sợ người sẽ không ổn đúng chứ?
Nhưng đối với Snyder, người vô cùng yêu thương đứa con trai độc nhất, muốn trả thù mà lại bị ngăn cản thì mà nói, bây giờ hắn ta có nói gì với ông ta cũng vô ích. Ông ta chỉ tin tưởng sự thật mà chính mình “nhìn thấy”.
Alva ho khan, “Nghe nói lúc ấy thằng nhóc Tam Gia kia bị thương nặng hơn, nếu không có dược tề sư đại nhân đến đó, có khả năng cậu ta đã chết.”
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất làm người nhà những đứa trẻ bị thương trong thôn không trả thù trắng trợn.
Snyder phát ra tiếng cười âm u, “Đúng vậy, lúc ấy nhiều người cùng nhau đánh tên nhóc kia như vậy, thế nhưng tên nhóc đó lại cũng chưa bị đánh chết, không thể không nói nó đúng là mạng lớn. Đúng rồi, lúc ấy ngoại trừ con trai nhỏ của tôi ra, còn có ai ra tay với thằng nhóc kia nữa? Để tôi suy nghĩ lại xem…”
Snyder duỗi ngón tay chỉ vào hai người: “Ông, còn cả con trai nhỏ của ông nữa, đều có tham gia vào! A, bọn nó còn đánh tên nhóc kia không phải chỉ một hai lần, mấy người nói xem, có phải tên nhóc kia sẽ hận chết bọn họ hay không? Nếu nó thật sự trở thành ma pháp sư, ha ha!”
Snyder lại quái gở nói: “Mặt khác, mẹ của ma pháp sư đại nhân thế mà là một kỹ nữ, mấy ông cảm thấy ma pháp sư đại nhân tôn quý sẽ để chuyện như vậy truyền ra ngoài sao? Alva, không phải ông thường xuyên đi tìm Đường Na sao? Vậy tương lai có phải ông sẽ thổi phồng với người ngoài rằng ông từng ngủ với mẹ của ma pháp sư đại nhân hay không? Xem đi, đây là việc đáng khoe cỡ nào. Nhưng đối với ma pháp sư đại nhân mà nói? Đây chính là chuyện sỉ nhục! Tuyệt đối không thể để người khác biết đến.”
Alva biến sắc: “Snyder, ông nói cái này rốt cuộc là có ý gì?”
Snyder cười âm hiểm, nhìn về phía thôn trưởng: “Duke, ông nói xem tôi là có ý gì?”
Biểu tình trên mặt thôn trưởng liên tục thay đổi.
Snyder thấy ông ta như thế, trong mắt hiện lên sự khinh thường, lại nói thêm một câu: “Henry, ma pháp sư vĩ đại của thôn chúng ta, thằng bé chính là đứa đầu đánh tên nhóc kia. Ông thử nói xem nếu hai đứa chúng nó đều trở thành ma pháp sư, có phải Henry lại sẽ có thêm một kẻ thù trước thời hạn hay không? Hai đứa nó lại học cùng một chỗ, tên nhóc kia gian xảo độc ác như vậy, chẳng lẽ về sau, mỗi ngày Henry đều mỗi ngày phải đề phòng tên nhóc kia ám hại hay sao?”
Alva nhíu mày, so với người xứ khác như Gia Tam, đương nhiên hắn ta càng coi trọng Henry là trẻ trong thôn mình.
Snyder lại cao giọng đe dọa: “Chờ đến khi tên nhóc kia mang người nhà rời khỏi thôn, đợi nó thật sự bắt đầu tu luyện ma pháp, vậy tất cả đều đã muộn. Ma pháp sư đại nhân muốn hủy diệt một thôn sẽ khó lắm sao? Nhìn thái độ của đại thiếu gia Hudson mà xem, cho dù ma pháp sư đại nhân có giết sạch sẽ toàn bộ người trong thôn thì anh ta sẽ không hỏi, cũng không dám hỏi!”
Alva run lên một chút. Không thể không nói là điều Snyder nói rất có thể sẽ trở thành sự thật. Nhưng, nhưng mọi chuyện thật sự nghiêm trọng như vậy sao?
Hai tay trưởng thôn dùng sức xoa mặt một chút, ông ta buông tay ra, dường như đã quyết định, nói với giọng khàn khàn: “Thông báo trong thôn, chúng ta cần nói chuyện một chút.”
Snyder hài lòng cười độc ác: “Tôi sẽ đi thông báo cho người nhà Henry, nhà khác thì phải phiền đến trưởng thôn ngài rồi. Tôi nhớ là có không ít người đánh tên nhóc kia, còn có không ít phụ nữ đánh mẹ của Gia Tam. Chỉ cần trưởng thôn nói cho bọn họ biết vấn đề nghiêm trọng mà tôi vừa nói, tôi nghĩa bọn họ đều đồng ý đến.”